Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

TÌNH SỬ part 2


TÂM THANH THI TẬP
*
TÌNH SỬ
Part2
*
MA TÌNH
*
Người thương có đợi bên sông
Về đây bưng bế cõng bồng tử thi
Mưa sa nắng phủ làm gì
Để đen phận bạc đời THY một mình
*
Này ! những bầy quỷ ác
Hởi ! các đám yêu hiền
Cõi hồng trần mênh mông
Chưa cùng đường tự thác
*
Biết bao kẻ neo đơn kiết xác
Cố tìm một mảnh duyên rơm rác
Có thấy đâu họ lác đác nhìn
Lạc trong yêu giới chông chênh
Mấy ai gỡ được lục bình trói chân
*
Hận người chối bỏ gói tình
Tội con chó đói đứng rình bên sông
Trăng treo đầu núi trăng tròn
Trăng vin ngọn liễu trăng non tỏ mờ
Em đi bọc kín ước mơ
Gửi người phụ bạc đứng trơ mắt nhìn
Ta về xé toạc buồng tim
Vất cho con chó vẫn rình bên sông
*
Người bỏ đi rồi ! thôi trắng tay
Còn bao kỷ niệm dẫu vơi đầy
Thương đau ôn lại từng trang sử
Đã úa thời gian hoa nhạt phai
Ước hẹn theo làn mây gọi gió
Sầu riêng một thủa lỡ phơi bày
Em mê danh vọng nên tình phụ
Để mặc hồn ta mãi đắm say
*
Thương thay một ước mơ hồng
Nỡ nào thằng quỷ truy phong xuống mồ
Xót xa cúi mặt ngẩn ngơ
Quay lưng cố nén lệ mờ đắng cay
Ngủ đi em , ngủ cho say
Mai anh cũng sẽ đến đây muộn màng
Dù cho thịt nát xương tan
Tim anh vẫn có ngai vàng đón THY
*
Trên cao em nguyện ước gì
Anh thề phục dịch sá chi mảnh đời
*
THIÊN THU
*
Mùa thu ta xa nhau
Trong chiều thu mưa rơi
Giọt thu nặng bùi ngùi
Ánh mắt thu chơi vơi
Thu đi rồi thu ơi
Dáng thu vẫn ngời ngời
*
Thu hồn ta hoài nhớ
Mùa thu sầu trong mưa
Thu ơi ! hởi thu ơi !
Ta ru thu ngậm ngùi
Nỗi lòng thu đầy vơi
Như mây thu bời bời
*
Như bức mành mây xám
Lớp lớp dãi trường thành
Che khuất cả trời xanh
Ta xa em vạn dặm
*
Ôi ! những cánh thơ chơ vơ chờ đợi
Mỏi mòn trông
Vẫn bặt tín vô âm
Ôi ! những nụ hôn
Chứa đựng cả tâm hồn
Gửi theo ngọn gió
Lạnh buốt tận trong xương
*
Kỷ niệm còn tro than âm ỉ
Suốt cuộc đời
Ta nhớ nàng
Người trong mộng đêm qua
Đớn đau chăn chiếu mùng màn
Cơn cuồng nộ
*
Hồng phong lồng khốn khổ
Chỗ đọa đày
Hay địa ngục trần gian
*
Tuyết phủ thiên thu vùi giấc ngủ
Hương tàn ai thổn thức trên đồi
Bạn tình ngày ấy sao không đến
Thủy chung thề hẹn nỡ quên lời
Nhân thế lắm người xa lạ quá
Tâm thành cũng một nén hương thôi
Quan hoài làn gió mơn man thổi
Có phải sầu rơi ướt đẫm môi
*
BÁN DẠ
*
Toác toàng toạc bộ lòng ta xé
Bạch bành banh trải hết mâm đời
Mỗi nơi một thứ xin mời
Ưng bụng lựa lấy đừng lời trả lơi
Quả tim tan nát tơi bời
Cho người tình lỡ một thời thương yêu
Dạ dày hao hụt ít nhiều
Bạn bè sinh tử mồi liều nhậu chơi
*
Buồng phổi vốn ngấm đầy hơi
Khói thuốc thấm đẫm để nơi xa tầm
Ruột gan nạc mỡ chung mâm
Ớt chanh tiêu muối sả dầm mắm tôm
Bàng quang cật thận đừng nhòm
Gạ bán cả đùm lúc vẫn tốt tươi
Dành riêng lá mía cho người
Chưa từng sốt rét lầm thời tổn thương
*
Lòng già chớ khá xem thường
Gừng cay chẳng cũng càng cương đấy mà
Không xơi chó khó bỏ qua
Đã hẹn trước rồi lúc giận người ta
*
Ra đi đương độ xuân nồng
Tâm hồn rướm máu vẫn mong tình hồng
Trời cao đất thấp long nhong
Chân trần đầu đội cỗ lòng mời mua
Nhúm rau đắng mớ khế chua
Ớt cay chuối chát me mùa xoài xanh
Đắng cay chua chát trừ tanh
Nhuộm đen tim đỏ đổi vàng gan nâu
*
GÒ ĐEN tiên tửu một bầu
Lỡ dặn đạo tỳ một lỗ đào sâu
Hồ sâu một chỗ mồi câu
Ba chân ma rượu bốn đầu quỷ say
Khua dao động thớt đến đầy
Cửu tuyền rộng mở dang tay đón chào
Năm châu thực khách xôn xao
Đệ huynh tứ hải dạt dào chứa chan
*
Âm cung không nhạc không đàn
Nhớ kỹ đời tàn cứ uống rượu khan
Đây dạ bán đó mua gan
Mại vô cho lẹ chàng ràng hôi tanh
*
Khi nào mặt đất còn xanh
 Thời còn chiến loạn bạo hành bất nhân
Nhanh chân rảo bước đường trần
Chuyện vặt cống sản cóc cần giặc HOA”
*
MUA LÒNG
*
Hay gì được trẻ bỏ già
Xuôi tay nhắm mắt thành ma cả mà
Nửa đêm BÁN DẠ người ta
Đừng chê lòng già ham hố phèo non
Đã ăn lựa lấy của son
Tham chi tuốt tuột gan con phổi bà
*
Đừng quên mang tiếng quyền tà
Đừng quên vang tiếng cha già dài râu
*
Nhanh chân kẻo nhỡ chuyến tàu
Vượt biên di tản đi đâu mất rồi
Đưa người đừng đợi qua đồi
Lũ chó hối lộ đãi bôi bộ lòng
Đây cắt dạ đó đâm hông
Cờ tàn chung cuộc cảm thông nhau cùng
Hởi người tình cũ tử oan
Lưu thủy suối vàng chung giữ cho ai
*
Vĩnh biệt chàng bần quẳng gánh tai
Chúc mừng nàng phúc đội mâm tài
*
Chễm chệ trên mâm bày ngũ quả
Xênh xang đôi liễn đỏ nêu cây
Bát bữu tám tầng cao bắt mắt
Chưng giò dày chả thủ hai khay
Lưng bát bún thang thơm mùi quế
Thố đầy xôi nếp ngậy heo quay
Vài đĩa gà hầm nung núc mỡ
Một tô sanh sánh giả hương cầy
*
Cỗ bàn dọn sẳn xin mời bạn
Quá bước vào nam kia với đây
Rượu nếp than đầy chai y lít
Mừng xuân đế thích ít ly đầy
Hai mươi năm chuyện mưa xong nắng
Vài sợi lai rai dạ khó say
Giấy bút vẽ vời ra thơ bậy
Nồi da xáo thịt khá khen thay
*
QUÁ ĐÀ ĐÃ QUÁ ĐA
*
Quá chén mềm môi thấm đà say
Đá mâm quăng chén ngửa thân quay
Lăn lê quậy vũng canh đa đã
Lật sấp lộn tung cháo bấy nhầy
Ba con chó lạc ngồi ngơ ngẩn
Không biết mồi mô được sực đây
Chúng chẳng chịu xơi ta cóc thiết
Xà bần chơi khấy cả hai tay
*
NÔN
*
Nôn chửa biết dơ vẫn nạp vô
Say mèm còn hoang tưởng nàng thơ
Đã rời gót ngọc từ lâu lắm
Ngay lúc hồng phong cướp mất cờ
Gục đầu ôn lại văn phong lỡ
Buông súng bảy lăm bởi dại khờ
Hét toáng cho tan mùi cay đắng
Thuyền nhân vong quốc ngỡ còn mơ
*
Nôn mẹ hết công an khuyển mã
Quẳng cha bầy tư bản đỏ giàu
Đồng bào coi đã làm sao
Nước lã một ngụm hơn ao bác HỒ
*
Nam trung bắc đứa ngu đứa dốt
Cháu với con thằng dại thằng khờ
MẬU THÂN diệt chủng phớt lờ
Hỏi rằng thủ lĩnh bao giờ  chôn thây
*
Dân oan chẳng thấy quan hoài
Nằm trong lồng kính lính ngoài lính trong
Thảm thương cho tấm thân còng
Kẻ nhòm người ngó nén lòng xót xa
Nương nhờ CÁC CHÚ  bạch NGA
Gần xa bọc lót phọoc môn định kì
BA ĐÌNH tắm rửa khô thi
Vệ sinh sào huyệt cách ly loài người
*
RŨ CÁNH
*
Đại bàng rũ cánh
Trợn trừng hai mắt
Lũ chim se sẻ be bé cái mình
Mênh mông bay lượn
Hận đời không khóc được
Cạn dòng lệ
Long lóc trọc đầu
Vuốt cào tay áo
Giận cũi mồ đai trải dài hai mét
*
Câm mồm không thét
Ngậm đắng nuốt cay
Cồn cào bụng rỗng
Khí khổng hơi không
Anh ách tức bức rức mông
Ăn gì mà trông bụng dồn một bọc
Năm canh tá tiếng nảo nùng
Đại bàng rũ cánh trong lồng thảm thương
*
Tình trường sao biết rủi may
Duyên ai nấy gặp đủ đầy phong ba
Chân lông bông bước la cà
Hay miệng đẹp sắc chẳng qua phận người
Can chi toan tính cả đời
Mây bay gió thoảng hoa rơi một thời
Chơi được cứ cược vào chơi
Thu đông xuân hạ tắt hơi ngỡ ngàng
*
Đừng như con sáo bẽ bàng
Sang sông lại tiếc lồng vàng cũi son
Bút lông viết mãi cũng mòn
Đổi trang hận sử mở dòng tình thi
*
Nghe tin em mất , phải không THY ?
Một thời hương sắc dậy thì còn chi
Khói nhang tiễn biệt người đi
Quay về nặng gánh còn gì mộng mơ
Em ôm gói hận xuống mồ
Ta dâng một nỗi thương mờ vấn vương
*
Lòng đau dạ thắt đơn phương
Vẫn mang trong mộng uyên ương đợi chờ
Chờ hoài giấc ngủ xưa mơ
Chăn đơn gối chiếc bơ vơ tình đầu
Núi rừng lên tiếng thương đau
Thịt xương nắng tủi mưa sầu từ đây
Bạn cùng gió bướm hoa mây
Đêm êm cỏ dại sương dày che thân
*
TÌNH THI
*
Mai vàng rộ nở mùa xuân ấy
Chốn cũ người xưa nay thấy đâu
Tình rơi ngọn cỏ nặng sầu
Bước chân thơ thẩn qua cầu nhớ nhung
Gió xuân quay mặt lạnh lùng
Trơ giò lan tím ung dung khoe đời
Ta đi tìm lại bóng người
Năm nao chỉ nhận nụ cười điễm duyên
*
Hoa viên nắng trải cảnh tiên
Người xa kẻ lạ khỉ chuyền vượn leo
Trêu ngươi vài chú cú mèo
Dường như chẳng thấy chuột treo hững hờ
Hương hoa ong bướm lững lơ
Dáng ai e ấp đợi chờ dây mơ
Tóc huyền suối chảy thẩn thờ
Ái ân một đóa hoa hờ xinh xinh
*
Vài cô nho nhỏ bên đình
Trúc đào in bóng chân tình ngây thơ
Gót sen vấp gió ngã vờ
Tay thon vin lá vẩn vơ đợi chờ
Một con bướm lạc ngẩn ngơ
Đi tìm vóc ngọc như mơ năm nào
Nụ cười xuân trước đã trao
Món quà tình ái lòng nào dám quên
*
MÓN QUÀ TÌNH ÁI
*
Chân ai lướt tựa nhung êm
Bước trên nhịp thở quả tim nhũn mềm
Hương thơm ngan ngát môi thèm
Trăng hoa qua bóng bên thềm trở trăn
Vai kề má tựa một lần
Nắm tay bày tỏ mấy vần chứa chan
Ta yêu ! ta đã yêu nàng
Ngay từ lúc chợt bên đàng nhìn sang
*
Vụng về đứng lặng ngỡ ngàng
Tay thừa lúng túng nâng làn gió lay
Đắm chìm trong cõi mê say
Bầy chim vỗ cánh chợt bay ; giật mình
Bàng hoàng ôm chặt lồng tim
Sợ rơi vỡ mất biết tình để đâu
Rời đi thầm ánh mắt chào
Nàng là tiên nữ chốn nao hiện về
*
Đường xa dõi mắt lê thê
Dòng người tuôn chảy nảo nề bóng chim
Bây giờ đáy biển mò kim
Hoa trôi bèo dạt nổi chìm về đâu
Cầu ô thước mượn nhịp sầu
Cho qua thăm bậu nông sâu ngân hà
Chẳng là tên tuổi gần xa
Trao lời thăm hỏi mẹ cha đôi đường
*
Muốn người đành phải thân sang
Gửi lời nhắn tiếng e rằng chẳng xong
Dù cho vượt núi băng đồng
Trèo đèo lội suối cất công đi tìm
Tìm cho bằng được cánh chim
Mơ màng bỗng chốc im lìm bay đi
Khối tình ngang trái mà chi
Lỡ làng nhắm mắt tình si dại khờ
*
Quay về vuốt mặt bơ phờ
Ngượng ngùng ôm chặt dây mơ vào lòng
Xót xa cơn gió bụi lồng
Bóng mây thản lản phập phồng áo bay
*
NGẨN NGƠ
*
Nắng chiều vương vấn rừng cây
Hai hàng thương lệ chua cay môi sầu
Hai chân chẳng biết đi đâu
Quẩn quanh lạc lối qua cầu thở than
Lung linh lá ngọc cành vàng
Hoa cười rúc rích đuổi chàng bướm mê
Duyên rơi tan mộng hẹn thề
Trở lui chẳng đặng muốn về ; về đâu?
*
Hai hàng dương liễu gục đầu
Ái ân xoan gió sầu đâu nảo nùng
Mây trôi tản mạn tình chung
Nghẹn ngào đôi én lạnh lùng thoắt bay
Cầu cao đứng đợi suối đầy
Trăm năm lặng lẻ đông tây đi về
Người qua kẻ lại say mê
Nàng cá chóc bóng chàng dê bè hè
*
Ngật ngầy nửa tỉnh nửa mê
Rực lòng nóng dạ đêm về trở trăn
Nghe dòng suối máu rần rần
Tràn qua cầu dục ầm ầm réo tên
Phải chăng liễu yếu mai mềm
Dáng hoa thấp thoáng dịu êm hương quỳnh
Trời bày lơ lững mông mênh
Ngàn sao lấp lánh bên thềm mộng mơ
*
Một sao sáng vạn ngôi mờ
Nửa đêm vắng lặng tình cờ sao rơi
Nguyện cầu chưa thốt nên lời
Vòng tay ôm lấy đất trời ngu ngơ
Vẫn còn một đốm tinh mơ
Trăng tàn mây tận dật dờ sương sa
Khi nắng khuyết lúc mưa già
Em ơi ! giờ ở nơi xa có tường
*
Giận tình rủa gió bốn phương
Yêu mình co duỗi chân thương sương dầm
Đêm qua ngày lại âm thầm
Đớn đau sôi mối tình câm bẽ bàng
*
GIÓ TRẢI MƯA TRẦN
*
Gom mây góp gió thở than
Vói tay nhặt ánh trăng vàng dưới ao
Ngước lên thăm thẳm tầng cao
Gào không một tiếng máu trào lồng tim
Cây đa vẫn đứng im lìm
Đợi hoài chẳng thấy cánh chim bay về
Gục đầu soi bóng đam mê
Chỉ còn gợn nỗi thảm thê mảnh tình
*
Gió đùa ngọn cỏ rập rình
Bướm ong yên nghỉ hoa tình chơ vơ
Trời cao kéo mảng mây mờ
Thinh không bỗng dậy ào ào cơn giông
Mang theo cả khối hương nồng
Mưa ngâu đổ xuống trống lòng về không
Chân lê như kẻ vô hồn
Giọt rơi buốt mặt giọt dồn xót xa
*
Đâu còn là thịt là da
Chẳng qua mượn xác con ma tình sầu
Hầm hầm cơn sốt vỡ đầu
Rờn rờn xương sống rầu rầu chân tay
Rượu không uống mặt vẫn say
Bần thần dã dượi đêm ngày mê man
Trong mơ tìm mãi tên nàng
MAI,LAN,CÚC,TRÚC,XANH,VÀNG,ĐỎ,ĐEN
*
Lạc vào ngõ tối không đèn
Gọi hoài không hợp chẳng quen dáng người
Lầm thầm em ới ! em ơi
Đến đây tiễn biệt hồn rơi mất rồi
Đĩa cơm tô cháo buồn ôi
Chua lòng héo mặt  chén xôi mấy ngày
Uống vài thìa sữa nôn ngay
Thầy lang bác sĩ xua tay lắc đầu
*
Bệnh này có lạ chi đâu
Đi tìm người mộng mau mau tới hầu
Nhanh chân kẻo nhỡ chuyến tàu
Đưa chàng bạc phận qua cầu tương tư
*
ĐÊM QUA NGÀY LẠI
*
Tỉnh mê chao đảo thực hư
Lâng lâng thừa mộng hương dư hôm nào
Nụ cười duyên dáng nơi đâu
Nắng xuân rạo rực hoa đào xôn xao
Thẹn thùng len lén gió trao
Mắt huyền chớp bụi tình vào ước mơ
Hoa viên bỗng lặng như tờ
Một con bướm dại vẩn vơ đi tìm
*
Đắm chìm trong cõi mông mênh
Dân gian đương trẫy hội đình khói bay
Thẩn thờ ôm mối tình say
Trôi theo dòng suối cuộn đầy thế nhân
Thác cao đèo dốc mấy tầng
Dưới hàng đào trắng đón nàng áo xanh
Rụt rè vin nhẹ một cành
Che rèm bóng nắng kéo mành mảnh mai
*
Bây giờ tường tận hình hài
Mặt hoa da phấn tóc dài lưng ong
Áo lông ôm gọn gò mông
Hai đồi hé lộ phập phồng thanh tân
Má hồng thắm đẫm nắng xuân
Mắt bồ câu sáng long lanh rạng ngời
Môi son khoe sắc nụ cười
My xanh nhuộm lá liễu tươi hai bờ
*
Chân dài thon thả thẩn thơ
Vòng tay ôm ngực đợi chờ ước mơ
Lựa lời chào hỏi vẩn vơ
Ấy là chỉ một bước vờ làm quen
Nương nhờ năm tháng sách đèn
Vọng văn thơ cổ cố lèn sáu câu
Khi mặt ủ lúc mày chau
Mồm loa ha hả lưỡi đầu đuôi môi
*
Chủ tâm tận hưởng nụ cười
Rỡ ràng ánh mắt hồng tươi má đào
Chuyện tình dạ cũng nôn nao
Cầm tay an ủi nỗi đau vô hình
*
CHUYỆN GHÈ TƯƠNG
*
Yêu rồi ! người đã vương tình
Gió sương giờ sẽ giữa mình với ta
Tơ hồng đưa đón hai nhà
Sáng trưa chiều tối lại qua rộn ràng
Đường xa ngõ tắt dọc ngang
Hai thôn ba xóm bốn làng cũng chu
Mưa sa nắng trải sương mù
Cái thoi chân chạy con cù tay quay
*
Dài đêm rạo rực ngắn ngày
Bữa ăn bứt rứt việc cày lan man
Tình dâng mắt mộng chứa chan
Cả ngày suốt buổi ngập tràn bóng mơ
Sáng đưa chiều đón tối chờ
Ra trông vào ngóng ngồi ngơ đứng khờ
Tình đan kín những trang thơ
Thương ca giọng hát câu hò tỉnh điên
*
Quà trao thư gửi liên miên
Bọc to gói nhỏ ưu phiền đớn đau
Yêu nhau hay giận hờn nhau
Xa mặt lòng nhớ gần lâu phát rầu
Tại anh đến muộn về mau
Tại em ông xám thằng nâu thích chòng
Hôm kia giữa chốn chợ đông
Sao em nhìn trộm bên hông mấy chàng
*
Anh đừng giống vẹm nhố nhăng
Tại anh quen thói gió trăng lập lờ
Trông cô bán rượu ngẩn ngơ
Quán cầy lạc bước thẩn thơ mơ màng
Cô đào cái cúc con lan
Chắc chờ đâu đó sau bàn tiệc đông
Em toàn nói chuyện đâm hông
Bó giò sườn nướng cỗ lòng bốc thơm
*
Trong quán rượu đầy đàn ông
Em mải mê ngắm lại tròng cho anh
Phần phải em cứ việc giành
Vậy thì sai trái anh đành nhận thôi
*
TRĂNG TRÒN NGUYỆT KHUYẾT
*
Yêu em bởi cái nhiều lời
Yêu luôn tính lẳng vẽ vời trời nuông
Má hồng giỏi thói ghen tuông
Lệ sa miệng cắn tay buông vệt cào
Chuyện trò thì đã làm sao
Con ba cái bốn bồ đào đâu ra
Trách chi giận quỷ hờn ma
Thẹn thay cậu út dì ba nén cười
*
Lỡ ghen cũng phải nhìn người
Ai hơn dáng đẹp vẻ tươi của nàng
Tim anh dù rộng thênh thang
Cũng không chứa đủ tình vàng em trao
Ngưng trào suối lệ nghẹn ngào
Lòng anh chỉ một bóng đào mà thôi
Em là nữ chúa trên ngôi
Anh nguyền cận vệ suốt đời bên em
*
Nín đi anh chỉ cho xem
Có chàng bướm lạ bay kèm một hoa
Bên nhau cùng vượt đường xa
Môi xinh vẫn mãi nở ra nụ cười
*
Tơ duyên ngỡ thắt chặt đời
Hay đâu phận bạc tả tơi khối tình
Bây giờ ta chẳng được mình
Quay về phố cũ ngậm tinh bồ hòn
*
Đam mê nhà lớn xe con
Em say danh vọng kiệu đòn lọng che
Xua tay đuổi chú gà què
Cối xay ăn quẩn bên hè cám bay
Không lời từ biệt chia tay
Xe hoa đã rước đi tây mất rồi
Cắn răng bật máu bờ môi
Quấn vành khăn trắng mưa rơi nặng đầu
*
Nhìn dòng suối mộng đục ngầu
Lũ rừng đổ xuống một màu tang thương
Hoa tàn lá nát chán chường
Hét to gọi gió bốn phương bay về
*
BÌNH SA NHẠN LẠC
*
Bên bàn tiệc cưới hả hê
Em vui duyên mới nảo nề lòng ta
Khi trăng trẻ lúc trăng già
Còn ai cùng ngắm là đà mây trôi
Người đi có bạn có đôi
Người về thất thểu mưa rơi qua đồng
Lạc hồn vào chốn mênh mông
Quả tim muối xát cõi lòng kim đâm
*
Bơ phờ ôm gói tình câm
Suối nông chẳng đặng chôn thầm giấc mơ
Sông sâu biển rộng thẩn thờ
Ai đành đánh đắm thuyền tơ giữa đàng
Mưa sa giá buốt tình tang
Giọt rơi đầy mặt giọt tan lưng trời
Đưa tay hứng giọt nửa vời
Héo khô năm ngón rã rời thủy chung
*
Từ nay vạn nẻo không cùng
Bước chân lỗi nhịp đôi đường biệt ly
Có nàng con gái tên THY
Phụ người tình cũ mới đi lấy chồng
Ta về than thở bên sông
Nên chăng trầm xác rửa lòng sạch đi
Ái ân chẳng thỏa tình si
Mây mưa lỡ hẹn tửu thi quên nguyền
*
Ước thề nguyệt lão se duyên
Ngỡ ngàng lộn mối ưu phiền lẫn tơ
Đưa tay vuốt mặt  bơ phờ
Đêm dài ác mộng ngậm bờ môi khô
Vì đâu bột khuấy nên hồ
Ai xui cám cảnh mưu đồ cưới xin
Vàng đâu mua được chính chuyên
Đô la trao đổi trinh nguyên chân tình
*
Biển xanh nhớ thủa tang điền
Quay về quê cũ nửa điên nửa khờ
Gào mưa rủa gió đoạn mơ
Hoa tàn lá rữa bơ vơ lệ thầm
*
NGƯỜI YÊU KẺ HẬN
*
Hận cho tay nhạc buông cầm
Tình ca vừa soạn nhẫn tâm đọa đày
Lê chân bên cõi trời tây
Lăn mình chim nhạn mặt dày ăn sương
Bán thân mua vạn dặm đường
Phong tình hoa liễu thảm thương mang vào
Ngày xưa len lén nhìn nhau
Bây giờ mắt cũng đớn đau thay lời
*
Duyên se lầm sợi tơ lơi
Thế nhân dè mắt bĩu môi xì xào
Gió đùa ngọn cỏ lao xao
Mặt hồ gợn sóng cành đào vừa rơi
Dập dềnh nửa nổi nửa trôi
Ôi ! thôi ! THY đã đi rồi THY ơi !
Nghẹn ngào gọi chẳng nên lời
Tang tình tan cả một thời mộng mơ
*
Bây giờ hết đợi hết chờ
Khỏi mong khỏi nhớ thẩn thờ mây bay
Giật mình tỉnh giấc mê say
Mây bay mặc kệ mây bay dông về
Xua mơ đuổi mộng qua lề
Ta còn trả nợ bộn bề chưa xong
Chẳng cần duyên mặn tình nồng
Vươn tay phóng đảng kẻ mong người chờ
*
Tương tư bệnh tưởng lơ mơ
Trầm kha mấy bữa ai ngờ dứt cơn
Đói lòng quên hết giận hờn
Cơm tô cháo tượng vét trơn cả nồi
Đứng lên rạng rỡ nụ cười
Đêm nằm ngon giấc dòng đời trở xanh
Vui vầy cây cỏ lá cành
Thuận tay nhổ cỏ chân giành hái hoa
*
Hai bà chị cả em ba
Bốn nàng gom lại một ca hẹn hò
Cô Mai dì Cúc thập thò
Con Lan cái Trúc tẻn tò leo cây
*
GỐI CHĂN MUA BÁN
*
Vu sơn tuyệt đỉnh tầng mây
Ái trôi gió xảo ân bay gian tình
Yêu em qua dáng thân mình
Nhớ em mãi hận bóng hình người xưa
Nàng nào chưa hưởng mây mưa
Nhân duyên để lại lưa thưa đến nhòm
Du dương một chút hương còm
Còn hơn tặng lại đứa con vô tình
*
Cưới xin vớ vẩn nín thinh
Suốt đời lỡ hẹn một mình ruổi dong
Trăm năm quên mộng viễn vông
Lời ân ái xuất trong lòng trống trơn
Đừng làm mặt giận môi hờn
Chẳng qua bày chuyện chuột vờn mèo tinh
Mây mưa thỏa mãn vườn tình
Bên trao tám lạng bên trình nửa cân
*
Có nên để bụng phân vân
Bộn bề chăn gối ngại ngần nỗi chi
Buồn tình rảo bước ra đi
Vui lòng ở lại sá gì mây mưa
Cũng là hưởng chút hương thừa
Bướm ong đã rõ đường xưa hẹn thề
Tình trường còn dậy cơn mê
Con dê háo sắc nhiêu khê đi về
*
Muốn yêu đành vượt cầu mê
Tham ăn mật ngọt cũng dè lũ ong
Thiên la địa võng mênh mông
Phong tình hoa liễu cam lòng xa đi
Hớ hênh chẳng dại ngu si
Tửu dâm cầm sợi dây lì chặt đai
Vã chăng lậu mủ giang mai
Chưa từng sợ hãi anh tài phong lưu
*
Giao hoan trâu nước hoàng ngưu
Tiền trao cháo múc mắt hươu lận vành
Một đêm ái gối ân chăn
Quay lưng cài túi băn khoăn lỡ làng
*
MONG MANH
*
Đêm về nghe tiếng mèo hoang
Tội thay thân gái dở dang trường đời
Mắt xanh môi đỏ lả lơi
Cũng do oán hận thế thời đẩy đưa
Mây vàng mây xám giăng thưa
Thù người phụ bạc vẫn chưa nhạt nhòa
Trăng non trăng khuyết trăng già
Phấn hương tô điểm phận hoa cũng là
*
Vác cày qua cánh đồng xa
Dừng chân ngoãnh lại sa đà quá tay
Mặc cho tỉnh rủi duyên may
Ngỏ lời hợp ý rước ngay nàng về
Bất cần thiên hạ khen chê
Mặc lòng gia đạo chẳng hề khoan dung
Ái ân không chút lạnh lùng
Thương hoa tiếc ngọc vui chung một nhà
*
Tháng năm thoáng chốc trôi qua
Thổi than cời lửa làm cha một nàng
Chạnh lòng cũng phải cưu mang
Tâm thanh hữu ý mong thằng cu thôi
Bây giờ nếp đã thành xôi
Một hòn xương thịt bỏ rơi sao đành
Thương thay thân phận mong manh
Tóc xanh chưa nhuốm bụi trần bợn nhơ
*
Tình thâm tâm chẳng nghi ngờ
Hay đâu duyên phận đến giờ phân ly
Bảy nhăm tiễn biệt người đi
Tập trung cải tạo trường thi vô thần
Nuốt dòng lệ bạc âm thầm
Mồ côi bên nội mưa dầm nắng sa
Truy căn trốc gốc chuyện qua
Bồ hòn nhịn ngọt sầu đâu nín bùi
*
Ngỡ rằng ôm giọt buồn vui
Lất lây trông đợi quay lui bóng chàng
Còn ai nghe tiếng khóc than
Thôi thôi ! duyên phận lỡ làng từ đây
*
PHÂN LY
*
Ra đi bạc trắng hai tay
Có hòn thịt hỏn chẳng may qua người
Lơ mơ đứng giữa trận đời
Nuôi thân lần nữa vốn trời dành cho
*
Mười năm rèn luyện hỏa lò
Cầm tờ ra trại mặt mo nhịn cười
Khắp nơi một lũ không mời
Đầu đường xó chợ âm lôi cáo HỒ
*
TÌNH GIÀ
*
Bóng xế qua cầu tóc điểm sương
Vẫn còn thơ thẩn mối tơ vương
Chẳng ngại mưa sa trên suối bạc
Lưng còng cũng mộng gánh tình trường
Răng long em có còn chờ đợi
Da mồi sao thắm nỗi yêu thương
Ta ngồi bó gối xem hoa nở
Em có đến bên cũng chẳng tường
*
Hơn mười năm
Kể từ khi anh chia tay với bé
Tuổi đời còn trẻ nên bẻ gãy tơ tình
Sóng xô thuyền mộng lênh đênh
Mặc em đất khách một mình nổi trôi
Lang thang vạn nẻo đường đời
Trở về quê cũ đổi dời đớn đau
Tìm đâu tiếng nói ngọt ngào
Còn đâu lầu mộng trăng sao dõi tìm
*
Xót xa máu nghẽn vành tim
Không thông lồng phổi im lìm nhìn nhau
Rụng răng em chẳng nguôi sầu
Môi khô nhớ mối tình đầu viêm gan
*
Trán nhăn hằn bệnh da vàng
Phong lao cổ lại mơ màng hồi xuân
Hôm nao cảm cúm ân cần
Nổi u bướu ngực tình trần trở trăn
Mây mưa sáng sốt tối sần
Đổi trao cũng được vài lần sụt cân
*
ĐẦU BẠC RĂNG LONG
*
Bỗng nhiên bất toại bán thân
Còn ai đợi gió chờ trăng đêm rằm
Không qua trọn giấc trăm năm
Hỏi người đồng mộng dị sàng thấu chăng
Vì sao tham bạc bỏ nhau
Do đâu gãy giữa nhịp cầu biệt ly
Bướm hoa trăng gió có thì
Ung thư tiêu khát liệt tiền tuyến đau
*
Nước chảy qua cầu nước vẫn trôi
TÂM THANH chiêm ngưỡng dáng em ngồi
Tay yếu có còn nâng ước mộng
Lưng còng sao vững đứng chung đôi
Tóc bạc quên cài hoa trắng hẹn
Răng long không cắn nỗi xuân hồi
Chiều đã xuống rồi thôi nắng hạ
Hương xưa lạ lẫm vị đôi môi
*
Nước đã trôi còn bồi hồi chi nữa
Mộng ngày xưa một thoáng ước mơ thôi
Chiều tối rồi nắng vừa tắt trên đồi
Mau rời gót em ơi lời không hứa
*
Thời gian qua chưa nguôi sầu hương lửa
Nụ cười duyên mơ mở khép cho ai
Tiếc cho em dòng suối tóc suôn dài
Không trau chuốt nên đổi màu sương gió
Về đi thôi đừng buông buồn hoa cỏ
Nước vẫn trôi những gợn sóng ai hoài
*
Công viên còn băng đá dài lưng đợi
Gốc đa già rũ sợi nhớ sợi thương
Nhìn em luống những chán chường
Môi khô tóc rối bốn phương nảo nề
*
Áo thiên thanh đành để dành sương gió
Quần địa y chẳng bận đính hoa hòe
Son môi cũng đã nhạt nhòe
Đi còn không vững màu mè với ai
*
BÓNG XẾ CHIỀU HÔM
*
Vươn bước to anh cõng vô ba đứa
Thu vai gầy em đày đọa thân cô
Trải bao cám cảnh xô bồ
Lạnh lùng mưa gió mưu đồ đâu
*
Tóc em rối đầu không thèm bới chải
Trán lỡ nhăn bất cần lượt phấn dồi
Bên bàn trang điểm bồi hồi
Xót xa rứt những sợi chồi thấp cao
*
Nắng mưa sương gió đớn đau
Mắt mờ không thấy muỗi  bâu chung mùng
*
Dưới ánh đèn khuya mộng mỏi mòn
Cùng ai bày tỏ tấm lòng son
Dãi dầu mưa nắng thân không vững
Trần trải đạo đời dạ héo hon
Giận người quân tử mau quên hứa
Thương kẻ tình vong với nước non
Gặp nhau chi để rồi sao lãng
Lòng muốn cưu mang dạ chẳng tròn
*
Tâm ta sáng dạ ta thanh
Ước mơ xanh dành cho lũ trẻ
Mắt là lạ ngước nhìn ai
Để dài chi hoài dòng tóc bạc
*
“ĐỪNG TIN NHỮNG GÌ NGƯỜI TA NÓI”
*
Người ta nói phổi lao
Vì con sâu khói thuốc
Người ta nói ma dược
Rước vào nhà đau đầu
Ôm đại nỗi sầu đâu
Thầy lưu linh yêu dấu
Mặt không còn chút máu
Đường tình vẫn bước mau
*
Những đứa vội qua cầu
Bất cần mong tóc bạc
Chân chưa long gối hạc
Quy lụy khối tình sầu
Da nhăn hằn nông sâu
Chẳng phải câu sương gió
Tiếng xưa buồn trong ngõ
Ai chờ đợi em về
*
Ân ái hoài đam mê
Không chê người quen đợi
Tóc mai em dài sợi
Còn lắm nỗi bi thương
Xem như bóng bên đường
Thoáng trôi trong giấc mộng
Giữa bầu trời gió lộng
Em đứng tựa lưng ong
*
Mắt mờ vẫn chờ trông
Người tình mười năm trước
Người ta nói ma dược
Rước vào nhà đau đầu
Uống nhầm lá sầu đâu
Thầy lưu linh chơi xấu
Mặt dù chưa hết máu
Đường đời đã bỏ nhau
*
MỘNG BÓNG QUA ĐƯỜNG
*
Mộng bóng qua đường không thương vẫn nhớ
Mong em đừng sợ anh chỉ lén nhìn
Miễn sao đọng mãi trong tim
Rừng sâu biển rộng nổi chìm trúc mai
*
Nhớ nhau sợi ngắn sợi dài
Tóc mai em vẫn gội hoài hương xưa
Bây giờ vui sớm buồn trưa
Không còn đội nắng che mưa đường về
Trời chiều bóng ngã lê thê
Hình như trong gió đam mê vẫn còn
Một câu thề nguyện sắc son
Trăm năm sao khỏi mỏi mòn vấn vương
*
Trăm năm một giấc mộng tình bay
Nước chảy qua cầu em có hay
Hoa rơi giọt vắn sầu trong gió
Lá rụng bên song tiếng thở dài
Hai cánh tay gầy ôm ảnh ảo
Một đoạn tình thi chẳng dám bày
Áo mỏng thôi khoe hình khoe vẻ
Quần dày đày đọa những cơn say
*
Cạn chai này ta bày ra chai khác
Uống cho say dù tan nát tâm can
Mải mê giấc mộng hoa vàng
Năm xưa qua ngõ tìm nàng trao tay
*
Khói thuốc cay đôi mắt em đầy lệ
Môi son ngọt anh chỉ biết lặng thinh
Cơn đau như xé buồng tim
Ái ân mộng giấc đi tìm nơi nao
Gió đùa ngọn cỏ lao xao
Nhắc ta những lúc dạt dào yêu nhau
*
NẮNG ĐỔ MƯA SA
*
Dù nắng đổ mặc mưa sa ta vẫn đợi
Chiếc lưng còng hai gối mỏi đã ra sao
Biết bao liễu sắc ánh đào
Trong mộng ngọt ngào anh vẫn yêu em
*
Em gái già anh thành danh nội ngoại
Có can chi khi nối lại chuyện tình
Trong dòng nhân thế mông mênh
Mấy ai tơ tóc vững bền bên nhau
Nguyện thề cho trọn một câu
Biết đâu chẳng sớm qua cầu hợp tan
Trăng hoa đợi dưới suối vàng
Ái ân cũng được mơ màng trao thân
*
Dù gối mỏi chân không chồn cõi mộng
Tính đa tình lực sức mấy thua tâm
Đã bao năm chịu cám cảnh âm thầm
Khi đói khát đâu chỉ cần cơm cháo
Chưa gặp người qua cầu khoan cởi áo
Sáo chờ thời ẩn nhẫn lúc sang sông
Em có còn mong sóng nổi trong lòng
Hãy đợi đấy đừng lơ mơ với thỏ
*
Chuyện yêu đương chưa cùng nhau bày tỏ
Ngõ lời thương đâu cần rõ trước sau
Miễn bền tâm đừng vội sớm qua cầu
Hãy đợi đấy nắng mưa gì cũng nhỏ
Chớ nhắm mắt cho lệ sầu hoa cỏ
Vẫn trong ta đôi môi mọng nên thơ
Đôi vai em còm cỏi nỗi mong chờ
Cánh tay ngắn mơ ôm dài ảo ảnh
*
Tuổi dù tàn nhưng tình không thể cạn
Em đi rồi anh cũng chẳng mau quên
*
TÂM THANH HOÀI TƯỞNG
*
Mối tình già làm sao cho phải đạo
Đừng xem ta như một kẻ xảo ngôn
Chân bước qua một xóm rộng ba thôn
Lũ trai trẻ mất hồn khi thấy bóng
Máu tim ta vẫn một bầu hâm nóng
Đợi chờ em trong giấc mộng xuân tàn
Đêm có về khoan lên tiếng thở than
Em cứ đợi ! em ơi ! em cứ đợi
*
Ta là chú gà bông
Giữa bầy công sặc sỡ
Ta là miếng thịt mỡ
Bọn mèo đói đợi chờ
Ta là một bóng mờ
Trong vườn hoa muôn sắc
Ta là đàn bọ mắt
Ray rứt quả tim người
*
Ta là lũ đười ươi
Vẫn cười dài theo gió
Ta là con đò nhỏ
Chờ sóng lớn sang sông
Mơ thân sáo xổ lồng
Ta thường mong hoài mộng
Trong dòng đời lồng lộng
Ta dâng trọn tình em
*
ĐINH THIÊN DUNG
*
Gương mặt trời cho mi còn một mắt
Cả cuộc đời ôm mộng mãi đợi chờ
Khối tình tơ gói gọn những ước mơ
Trên trang giấy vài nhúm thơ không cánh
*
Ta dành riêng cho bạn hiền bất hạnh
Tiếng lòng ta nguồn máu nóng mong manh
Lá xanh rơi sao lá vội lìa cành
Chưa kịp nhú những những chồi mành non dại
*
Chuyện hai ta dù không là muôn đại
Vẫn để đời vài dòng chữ TÂM THANH
Mong mai sau trong những giấc mộng lành
Hoài bất tử trứ danh tình bằng hữu
*
Trăn trở hoài qua đêm dài không ngủ
Rượu cạn bình nhưng tình vẫn chưa tan
Tiếng con tim chìm dưới bóng trăng vàng
Trong mộng mị THIÊN DUNG đang ẩn hiện
*
NGƯỜI ĐI
*
Kẻ đi trước chưa tỏ tường oan thác
Tội lỗi chi tan nát giấc mơ xanh
Vui gì đâu khi ước nguyện không thành
Cung đàn vỡ đành gửi lời cho gió
Chiều hôm nay dáng ai vờn qua ngõ
TÂM THANH ngờ hồn bạn ĐINH THIÊN DUNG
Cõi âm ty dù rằng chẳng đi cùng
Cũng vẫn thấy vấn vương dòng thương lệ
*
Mơ đêm mộng thấy dáng anh ngồi
Điếu thuốc chơ vơ vẫn gắn môi
Lững lơ làn khói sầu lan tỏa
Nhung nhớ cho ai theo gió trôi
Cô độc ẩn hình trong mắt mộng
Ngàn thu tiếc nuối cố nhân hồi
Ngậm mãi nỗi buồn xưa vạn kỷ
Nửa lời không nói để tàn rơi
*
Cũng thời có lưỡi có môi
Nửa lời không trối để trôi xuống mồ
Rượu đầy không rót ly khô
Cho tên độc nhãn ngẩn ngơ chết thèm
*
NGƯỜI CHỜ
*
Bóng ai lởn vởn hằng đêm
Phải chăng ma rượu hũ hèm đang mong
Xoay tua đừng có mà hòng
Gạo châu gủi quế hai lòng một ly
*
KẺ ĐỢI
*
Độc ẩm một ly hoài không cạn
Đơn thân đàm thoại chẳng ai ngồi
Quả khế chua từng gọi đĩa mồi
Rổ rau đắng đơm đầy mâm cỗ
Vẫn để đấy mơ cao chừa chỗ
Nửa ly buồn ly nữa buồn thôi
Rượu cô đơn uống chén mồ côi
Vội vã mà chi kẻ đợi thời
*
Lưng lưng chai rượu tình cay đắng
Mấy hớp chưa say đã chết rồi
*
KHÔNG TRỐI NỬA LỜI
*
Tóc bạc da mồi vượt đồi lội suối
Leo bao ngọn núi cũng cố trèo đèo
Dù gian nan dù vất vả hiểm nghèo
Tay có mỏi cũng còn chân cứng gậy
*
Thấy thương em người một đời ở vậy
Nguyện trăm năm sương giá bóng trăng treo
Mộng ngày xưa hương cũ vẫn mang theo
Dù xuống tận hoàng tuyền ta cũng đến
Chiếc thuyền tình biết bao giò rời bến
Gói mang theo đừng quên giấc mơ vàng
Thủa hồn hoang mò dưới bóng trăng tan
Tìm hư ảnh một nàng chưa bạc tóc
*
Ly rượu đầu khi nào thôi thèm khóc
Mối tình sau là thứ mấy thương sầu
Bạn tình ơi ! sao nỡ vội đi mau
Ta chưa kịp câu mở màn than thở
Ước mơ xa vẫn đợi chờ trăn trở
Chuyện tình già hoài tưởng mãi trần tình
Thương ngoài kia bạn sương gió mông mênh
Ta nệm ấm chăn êm mềm mộng mị
*
Dáng trong mơ bạn dù ma hay quỷ
Hồn thiêng ta vẫn một tấm lòng thành
Bàn tiệc trần ngồi một bóng thênh thang
Ly rượu nhạt chờ bàn tay tri kỷ
Còn riêng ta bao nhiêu ngày thỏa chí
Lòng vấn vương những mẩu chuyện ngày xưa
Bằng hữu đâu dầu tháng nắng năm mưa
Chai sương gió vẫn còn nhiều hão vọng
*
Bước chân ai ảo hình trong giấc mộng
Đêm vẫn về hồn người có về đâu
Ta giăng tơ bằng võng lưới thơ sầu
Con nhện nhỏ nhớ bạn già vắng bóng
Càng thương em giữa bầu trời mở rộng
Mãi quên thề trên lưới mộng bẫy tình
Ta thèm nhìn đôi môi nhỏ xinh xinh
Từng giọng hát câu hò đang dang dở
*
Người đi rồi cánh cửa tình than thở
Khép buồng tim cài chặt giấc mơ trinh
Cho ai đây hay một thoáng lặng thinh
Không đành gửi tâm tư vào sương gió
Bài thơ tình ngoài hiên đành bỏ ngỏ
Cổng mong chờ ẩn khuất bóng bơ vơ
Ta không quen làm một kẻ đợi chờ
Qua sáng tối đêm về nghe bước muộn
*
CHÂN TÌNH
*
Người đâu rồi tháng ngày dài hoang tưởng
Dệt vần thơ sung sướng nỗi đam mê
Người đâu rồi sao người vẫn chưa về
Mặc ta đợi hoài tình trong mộng ảo
*
Trông ly rượu rót vần thơ
Chờ người mơ trong mộng
*
Đón gió lộng đợi bóng ai
Nhớ thương hoài thương nhớ
*
Mong chờ bằng hữu bước chân xa
Đã mấy năm qua chẳng ghé nhà
Một bầu rượu cất xi chưa mở
Úp chiếc ly khô đợi chúng ta
Rượu nhạt môi tê thề đối ẩm
Bài thơ trăng gió rót thêm hoa
Đêm xuống sầu đời chăn chiếu lạnh
Ngày thôi thi tửu lúc la cà
*
Nhớ thương nhau khi trăng tàn bóng xế
Kề bên chân một đám cháu bầy con
Thương đêm về hiếm gặp giấc ngủ ngon
Ôm gối chiếc đã mỏi mòn trông ngóng
Trong lòng ta vẫn còn dâng bão sóng
Đôi môi khô đắng nỗi nhớ niềm thương
Thầm gọi tên tình nhân chẳng chung giường
Phòng đơn lạnh mái nửa bên còn trống
*
MỘNG MƠ
*
Các người đi khi tuổi còn thơ mộng
Sợi dây tang ta thắt chặt buồng tim
Giấc mơ xa hoài tưởng mải mê tìm
Gió se lạnh hàm răng long một nửa
Dù lòng ta vẫn mênh mông rộng cửa
Chiếc lưng oằn khốn khổ nặng đau thương
Người đi rồi hai đứa hướng chung đường
Ly rượu cạn chờ hoài không ai rót
*
CHIẾC XE THỔ MỘ ĐƯA EM XUỐNG MỒ
BÊN LỀ CÔ ĐƠN TA ÔM THƯƠNG NHỚ
*
Bảy tên trong một tối
Quanh bàn tiệc đầy mồi
Tấm ảnh lưu ví tôi
Giờ sáu người chung lối
Theo chân nhau qua đồi
*
EM ĐÃ QUÊN THỀ NĂM XƯA HẸN ƯỚC
SAO ĐÀNH ĐI TRƯỚC BỎ LẠI CƠN MÊ
CHO ANH NUỐI TIẾC
*
Mây mờ che trăng tỏ
Mình ngỏ ý khi nào
Ngỏn gió đùa lao xao
Nghe buồn đau khôn xiết
*
Vời vợi trời cao
Một cánh hoa đào
Đêm không khoe sắc
Em nằm đắp mặt
Lấp lánh ngàn sao
*
Ngọn nến nôn nao
Chực trào lệ máu
Nhìn vào tô cháo
Bụng anh cồn cào
*
Hôm nao em đã hẹn thề
Đường đi lỡ bước lối về có nhau
Sang sông chỉ một chiếc tàu
Nhanh chân qua trước gánh sầu anh quang
Chiều xuân đâu đã vội tàn
Con ong cái bướm hoa vàng ngẩn ngơ
Bạn tình bên bến bơ vơ
Thở than với sợi tơ thơ ngậm ngùi
*
ĐÊM CHỜ SÁNG
*
Giọt buồn vui ngọt bùi phân nửa
Nửa đắng cay bỏ lại cho ai
Phải chăng vì suối tóc dài
Cho người vắn số còn hoài nhớ nhung
*
Người yêu cũ vẫn chờ thương đợi nhớ
Kẻ lên tàu đành bỏ lại bên sông
Mây mưa sóng vỗ trong lòng
Một mối tình nồng em chẳng thèm mong
*
Mộng mơ trăng gió cũng tan thôi
Nếu biết chia tay đã cạn lời
Mắt tình nhân đẫm dòng thương lệ
Giọt đắng cay đi giữa cuộc đời
Bạn bè hai đứa trai đèo gái
Họ chẳng quen nhau cũng sánh đôi
Tóc dài lỡ xỏa tang chàng chột
Hay tay xâu xé mảnh hồn tôi
*
Bây giờ kỷ niệm chung rồi
Mặc người còn lại đứng ngồi vấn vương
*
Người chết thường sánh đôi
Rủ nhau bước qua đồi
Không giàu nghèo hơn kém
Chẳng phân biệt ông tôi
*
LỤC DỤC THẤT TÌNH LINH TINH BÁT NHÁO
*
Lão già đi cặp kè cô tre trẻ
Cậu choai choai san sẻ mẹ lưng còng
Bé nhi đồng cõng mụ góa hai ông
Bà nho nhỏ đèo bồng anh xe kéo
Trước sau gì lối về chung một nẻo
Dù héo tươi chỉ một hố khôn cùng
Gió thời bay khôn dại ngọa âm cung
Lớn hay bé luôn bè theo độc sách
*
Mồ thủy chung ai đổ vô một quách
Lửa lò thiêu dọn sạnh bụi trên người
Cõi trần gian đầy những đứa ham chơi
Tóc bạc trắng vẫn mơ tìm của lạ
Kẻ đã chết bất cần cho đẹp mả
Ngã xuống mồ yên nấm mộ đơn côi
Tiếc thương chi việc nhân thế trên đời
Chốn địa phủ hồn lãng du ngục thất
*
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét