Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

ĐỢI CHỜ part 8


TÂM THANH THI TẬP
*
ĐỢI CHỜ Part 8
*
MÂY BAY GIÓ THOẢNG
*
Quay về phố cũ rong chơi
Bạn bè chai rượu đĩa mồi chờ ta
Bây giờ người đã thành ma
Bỏ rơi ân ái giữa ta với người
Trường đời cũng cố dài hơi
Tiệc tùng giỗ quảy nhiều nơi vẫn mời
Mấy thằng con vẹm lả lơi
Đường tình không thiếu mảnh đời vô tâm
*
Lỡ chân vào chỗ sai lầm
Trên bàn thế sự dù câm vẫn bồi
Nhân tình trần trải trong đời
Đứa còn đứa mất thằng mời thằng không
Băng qua cùng một cánh đồng
Mây bay gió thoảng cũng thông kiếp người
Trà tam rượu tứ chưa ngơi
Nhìn bầy khỉ đỏ thảnh thơi BA ĐÌNH
*
Ta còn lắm tiệc linh tinh
Luận xem khỉ hoá nhân tình ra sao
Đầy bàn tửu khách xôn xao
Thử coi ẩm lượng đứa nào thấp cao
Trăng hoa còn có nôn nao
Ái ân để thấy không đau dạ dày
Ly tràn đừng tưởng rằng say
Ngả nghiêng cố đổ đắng cay ra đồng
*
CHỜ XEM DI CHÚC
*
Trà dư tửu hậu nhắc một người
Chưa xong mẫu chuyện kể nghe chơi
Tiệc tàn nấn ná vài ba đứa
Đầu thừa đuôi thẹo cuối đường bơi
Tiền bạc khó lòng mua hạnh phúc
Nhân quyền dân chủ vẹm buông trôi
Nhân quả VIỆT gian còn nhiều tội
Nói thêm cũng đáng lúc rỗi hơi
*
Hai nhà tổng cộng tám đôi mông
Thấy mặt dễ đâu thấy được lòng
Bà vừa nằm xuống coi như hết
Tình nghĩa chị em bỗng rỗng không
Tư gia mỗi đứa đồ thừa thiếu
Mai mỉa cuộc đời kể lể công
Hai thằng sợ vợ đành im tiếng
Tính khí vả chăng cũng bất đồng
*
MUA ĐẮT BÁN RẺ
*
Mua danh ba vạn một cơ ngơi
Góp nhặt bao năm mới để đời
Mồ chưa xanh cỏ nhà hư nếp
Tranh giành đấu đá giống dân chơi
Cọp cái hai con không hổ mặt
Chuyện xấu nội gia xuất khỏi mời
Tuồng xưa tích cũ đời cố hỷ
Chúng vẫn rộng mồm mạnh lưỡi moi
*
Ba đồng cũng bán BẠCH ĐẠI GIA
Người chết mang đi cả nếp nhà
Chẳng còn đạo đức trên nhường dưới
Mất hết luân thường đệ nhịn ca
Tư tình theo thế hoài tranh cãi
Chung đống thịt xương xáo chảo da
Thù hận như từ muôn kiếp trước
Chiến tranh lạnh lẻo giữa hai bà
*
Sợ vợ đệ huynh khỏi anh em
Nghĩa tình đầu ấp gối tay đêm
Hơi đâu kình chống lời bà chủ
Lạng quạng nàng cho mất chỗ thèm
Thân ai nấy giữ cho yên phận
Chịu trận khoanh tay đứng lặng xem
Hai con gấu mẹ khua môi múa
Thỉnh thoảng vài chiêu cũng đính kèm
*
Chị cả vang rền danh đả nữ
Làm sao thua được đứa mồm loa
Thuận chân phải mạnh tung đòn đá
Vào ngay chấn thuỷ dưới nhũ hoa
Dâu em lật ngửa trên nền dất
Thều thào vài tiếng tắt hơi la
Một thằng bưng vợ về chôn cất
Đứa báo công an dắt tội bà
*
DI CHÚC LẠ ĐỜI
*
Lại thêm một cái đám ma
Người đưa kẻ tiển xác hoa qua đồi
Lạnh lùng thản lản mây trôi
Gió bay mặc gió đi đời mình em
Bên đường lãng tử dừng xem
Trong quan tài rộng có kèm đồ chi
Trần gian ham hố của gì
Chẳng đem theo được sân si xuống mồ
*
Trên nền nghĩa địa chưa khô
Ba đầu chít mảnh khăn sô rũ sầu
Lại dâng mấy khúc nguyện cầu
Hiu hiu gió thổi về đâu hồn nàng
Trong lòng nặng nỗi buồn tang
Hai con lạc mẹ còn chàng mất em
Phải chi gia đạo ấm êm
Đã đâu đến nỗi buồn thêm thế này
*
Trăm ngày cúng mẹ chưa bày
Tang gia một loạt chẳng ai đợi mời
Chỉ còn ông luật sư thôi
Mở tờ di chúc để đời cho nghe
Phải chi em biết mà dè
Cửa nhà vườn ruộng con xe lên đường
Thẳng vào nhà trẻ tình thương
Mồ côi nhiều đứa khốn cùng khổ thân
*
Mẹ lưu tâm chỗ đáng cần
Hai con bốn cháu nợ nần khỏi lo
Nhà băng giữ món tiền to
Trích ra phân nửa chia cho sáu đầu
Nửa kia thuê toán làm cầu
Bắc qua sông nhỏ ví dầu bỏ tre
Lại qua khỏi sợ té đè
Bà con hàng xóm đã mê lâu rồi
*
HOÀI TƯỞNG MƠ XA
*
Xi măng cốt sắt chắc hơn tre
Cầu khỉ bà con dễ sụp kè
Lũ về thường có nhiều cháu nhỏ
Rớt xuống sông sâu lúc học hè
Gập ghềnh thôi nhớ hai hàng ván
Mối mọt ăn mòn chỗ mắt me
Người qua kẻ lại trên đường lớn
Ghế đá thong dong lợp mái che
*
Bến đò ngày ấy dựng một nhà
Đêm hôm khuya sớm khách lại qua
TÂM THANH lão lái chèo đưa rước
Chẳng ngại gió mưa kiếm chút quà
Vài ly rảnh rỗi bàn thế sự
Buồn vui tâm sự chuyện mơ xa
Trăng vẫn trên trời tròn lại khuyết
Người mong tồn tại thuyết đời ma
*
Tình già hoài tưởng giấc mơ xa
Ngàn thu lẩn khuất dáng ngọc ngà
Trăm năm không được cùng in bóng
Đêm về vẫn đợi một hồn ma
Có ai còn nhớ hôm trăng lạc
Quạ kêu sương xuống đẫm giường hoa
Đò tình luôn đợi người trong mộng
Lỡ ngủ quên đi giấc hợp hoà
*
QUAY VỀ CÁT BỤI
*
Tử sinh cay đắng rót chai đầy
Bồi hồi nhớ lại lúc chia tay
Trăm năm nhân ảnh không còn thấy
Một cỗ phù hoa chẳng nỡ bày
Nhâm nhi không cạn ly từ biệt
Ôm bụng thương sầu chẳng biết say
Cát bụi quay về lòng mẹ đất
Khói hương ảm đạm chín tầng mây
*
Khói hương nghi ngút chín tầng mây
Thương sầu uống mãi vẫn chưa say
Bàn rượu cô đơn ngồi lẻ bóng
Đợi những hồn người đang lất lây
Thân xác dẩu hoá thành tro bụi
Người đi kẻ ở cõi đoạ đày
Trăm năm chưa trọn qua một kiếp
Lúc quên lúc nhớ tiếc ai đây
*
CHUYỆN THẾ GIAN
*
Ai hay được tấm lòng nàng
Thi ân báo đức bạc vàng tiếc chi
Thế gian miệng chẳng ra gì
Nịnh người trước mặt so bì sau lưng
Qua cầu mới dựng không mừng
Có ai lo giữ của chung bao giờ
Dù rằng thoả mãn ước mơ
Một cây cầu gắn hai bờ liền nhau
*
Sang sông rút ván bỏ sầu
Cầu tre lắc lẻo tìm đâu bây giờ
Ai đành xoá một giấc mơ
Bên đây cầu khỉ anh chờ đợi em
Một mình chẳng có ai kèm
Sụp kè xuống nước người xem hững hờ
Anh hùng chỉ cứu nàng thơ
Bà già ông lão bơ vơ không màng
*
Trò tình tâm địa thế gian
Hỏi ai muốn vớt mộng vàng dưới trăng
Tiếc thương một đoá hoa tàn
Bầu thơ ly rượu điếu tang cho người
Cũng là một kiểu ăn chơi
Khen chê hay dở mặc đời với ta
Đường về với đất không xa
Kẻ còn ở lại bôn ba chờ thời
*
MAI LAN VIỆN
*
Công đức ghi ơn được để đời
Tình thương đám trẻ có chỗ chơi
Khỏi lạc chân vào nơi nhà chứa
Không lọt vòng tay khỉ hoá người
Một vườn thoáng mát MAI LAN VIỆN
Cả bọn bụi đời đủ thảnh thơi
Viện trưởng bà NĂM lòng mộ đạo
Giữ gìn chăm chút đại cơ ngơi
*
GIỮA DÒNG ĐỜI
*
Khúc sông có một con đò
Thương tình lão lái chăm lo mảnh đời
Mồ côi vào chỗ thảnh thơi
MAI LAN nhi viện tên người năm xưa
Đã từng dãi nắng dầm mưa
Một thời ngang dọc sớm trưa mỏi mòn
Nợ nần ân nghĩa vẫn còn
Trần gian để lại phấn son cho người
*
CHO NHỮNG NGƯỜI TÌNH LỠ
*
Người thân hữu kẻ sơ giao
Ba giọt máu đào đành trào ra bốn hướng
Hai tình nhân nằm xuống
Một tri kỷ bỏ đi
Mấy trăm vạn đảng viên
Tiền tài giỏi chuyên viên nên khuyển mã
Mỗi mình em đặc miễn
Vẫn huyễn hoặc hồn ta
Mỗi khi chị nguyệt già lả lơi trên tàu chuối
*
Như con sông cái suối
Nhớ gió núi mưa rừng
Trong những chiều lập đông
Ta mong trời thêm nắng
*
Giọt mưa rơi chưa làm ta tím mặt
Chuyện ngày xưa héo hắt cõi lòng ta
Ai bảo yêu không rung động tim già
Sắp lục thập cũng chẳng cần vội vã
Vườn trăng hoa bướm ong còn nghiệt ngã
Huống chi ta mới hơn nửa đường đời
Bán thân dù không mua nổi cuộc chơi
Chùn một gối vẫn không quên ân ái
*
Mâm cỗ cao xin chào người khuất núi
Mồ tri kỷ mộ hồng nhan
Đành lật ngửa giữa làng
Bà con cô bác đứng hai hàng
Khỏi chàng ràng cứ tự do dân chủ
*
NỒI CHÁO LẠP BÁT
*
Trên đồi thông ta mong tìm đôi mộ
Một tình nhân một chôn xác bạn đời
Cả hai người chưa hết tuổi ăn chơi
Đã vội vả xuống âm ty phục mệnh
Gió vi vu hay ai hoài lên tiếng
Kẻng chiêu hồn chùa gần đó vang xa
Quay về thôi tiếc chi bộ xương ma
Chờ hoá kiếp hoà tan vào lòng đất
*
NHỮNG NẮM ĐẤT VÔ DANH
*
Kẻ còn lại nhớ thương người đã mất
Nỗi đau thương chất ngất cõi hồng trần
Đâu phải là chỉ có những thân nhân
Còn chán vạn ruồi trâu bu pín ngựa
Thịt xương nằm bên bờ sông sấp ngửa
Muỗi vắt mòng đỉa bám mấy mươi năm
Dưới cỏ cây che tội ác MẬU THÂN
Tên thủ lãnh TRẦN DÂN TIÊN phát lệnh
*
Hạnh phúc sống ai thèm mơ chết bệnh
Đổ đau thương vô cái suối con rừng
Đốt nén hương trên ngôi mộ tập trung
Bài văn tế bản trường thi bát nháo
Gửi đến người mà trong lòng sầu nảo
Hằm bà lằng quân cán chính miền nam
Nồi cháo dâng thêm tiêu ớt tỏi hành
Chút rau rác cho khỏi tanh mùi máu
*
Đừng trách ta sự tình không nguyên mẫu
Râu vẹm này đem cắm bẹn “nguỵ” kia
Tình yêu đâu khi nhân nghĩa ra rìa
Chăn có rận tin không tuỳ người đắp
Vài chuyện đời lơ mơ còn nhớp nháp
Thắp nén hương xin xá tội cố nhân
Cõi trầm luân bát nháo có khi cần
Đành vay tạm tuổi tên người quá cố
*
TIẾNG KINH CẦU
*
Đốt nén hương xin chân thành cầu khẩn
Mọi linh hồn về bếp lửa tình quê
Ngàn năm qua vẫn giữ vững lời thề
Bầy quỷ đỏ gây đau thương thống khổ
Lũ cháu con còn gian nan khốn khó
Bọn côn đồ công an hoạ triền miên
Lá huyết kỳ liềm búa nặng gông xiềng
Xin siêu độ hồn thuyền nhân LẠC VIỆT
*
Nay mai kia biết đâu hồn thoải mái
Cũng xênh xang gấm lụa cõi đi về
Chiến tranh qua chẳng ai mãi đam mê
Say chém giết vào BA ĐÌNH ngự trị
Con cháu sẽ chẳng thờ NGA, TẦU, MỸ
Không vô thần làm bẽ mặt ông bà
Giỗ gia tiên đông đủ họp toàn gia
Người xa lạ cũng mời ngôi thượng khách
*
Núi sông chẳng căm hờn hay oán trách
Mạch suối tuôn rửa sạch máu MẬU THÂN
Trại tập trung sau HIỆP ƯỚC sai lầm
Hay vẫn nhớ hè bảy hai đỏ lửa
Đừng tin vẹm giỏi phân bua bào chữa
Bộ tham mưu chính trị lũ cầm đầu
Cướp chính quyền gây nên cuộc bể dâu
Đệ nhất ác lão cáo HỒ dâm dục
*
BẦY KHỈ ĐỘT
*
Một tên lại một tên
Đảng độc trị tà quyền
Luật rừng chuyên chụp mũ
Vu khống dân phản động
Mười bốn thằng sồng sổng
Bô trí tuệ trung ương
Ngu dốt rặt một phường
HỒ bất minh đạo dụ
*
Bầy quốc hại đảng cử
Thú dữ giữa sơn lâm
Nhất định chẳng tha lầm
Nghị quyết không tha sót
Cả giống nòi khỉ đột
Chợt đội lốt thành người
Dâm dục lắm trò chơi
Trước sân TRÌNH cửa KHỔNG
*
GỬI NGƯỜI QUEN MÉP PHẢI
*
Hãy thành thật khi phê bình thơ lửa
Dù đôi lời khiếm nhã giữa blogger
Dù đục trong dưới dòng chảy lững lờ
Hơn xách mé những người yêu dân chủ
Đừng vội quên tháng năm chưa quá cũ
Lũ ác ôn dồn dân tộc VIỆT NAM
Bọn tham quan chỉ muốn ngửi hơi vàng
Mặc đất nước cho cò mồi mua bán
*
Hãy lắng nghe tiếng nhân dân oán thán
Dưới búa liềm độc trị đảng tà quyền
Tự do ngôn luận chẳng phải chuyên viên
Cũng thừa biết mình viết gì mình nghĩ
Đừng như vẹm giống ma cô đánh đĩ
Lũ bưng bô bợ đít bám TẦU PHÙ
Mặc giang sơn gấm vóc phải phiêu du
Vẫn chát chít dưới hậu môn CÁC CHÚ
*
Có lỡ ngu chớ dạy con thêm lú
Nước suy vong vẫn ăn ngủ bình thường
MAC KE NO không nhỏ lệ tình thương
Biết bao kẻ vẫn lầm đường lạc lối
Còn lương tâm hãy mau mau hối lỗi
Chẳng sợ gì khi chống đối VIỆT GIAN
Khắp năm châu người ta thấy rõ ràng
Đảng cộng sản đang đến hồi giẫy chết
*
QUYẾT DIỆT XÂM LĂNG
*
Đừng rên rỉ than van hay oán thán
Hãy đứng lên chà láng bọn giặc HỒ
Giao thông hào lầy lội lũ TẦU nô
Hãy tát cạn bầy buôn dân bán nước
Bò hoả lực dù qua ba mươi sáu chước
Đường không dài thử thách sức chiến binh
Hãy tiến lên dọn dẹp xác BA ĐÌNH
Quỷ vương đỏ trị dân bằng liềm búa
*
Hãy đứng lên đốt khô thi ma chúa
Đang ung dung ngoạ lạc giữa giường lồng
Cùng anh em chuẩn bị tổng tấn công
Bộ chính trị hồng phong mười lăm đứa
Hãy đứng lên giữ gìn lời đã hứa
Với tiền nhân tiêu diệt nạn xâm lăng
Vẫn hằm hè suốt qua mấy ngàn năm
Mộng bành trướng ngông cuồng từ phương bắc
*
HỌC TẬP ĐẠO BẤT MINH
*
Đạo tặc HỒ trộm chính quyền cướp nước
Gạt nhân dân lừa cả bản thân mình
Tổ ba đời lý lịch cũng bất minh
Hăng khũng bố say sát nhân diệt chủng
Chẳng tuân theo đức thánh hiền thuyết đúng
Quyết noi gương tên đại ác HỒNG MAO
XÍT TA LIN hàng triệu mạng đồng bào
CÁC MÁC vệ bọn côn đồ thủ lãnh
*
Gom trí thức vào một bô ngoạn cảnh
Góp thất phu phò khuyển mã công an
Truy mỹ nhân dù gốc bản ngọn làng
Đưa xuất khẩu hòng kiếm tiền tư túi
Gặp TRUNG QUỐC nhanh gục đầu lễ mễ
Thấy nước NGA vội nâng pín bợ khu
Tránh can qua đành giả tảng đui mù
Né chinh chiến đánh đu sen đầm MỸ
*
CÔNG AN NƯỚC TÔI
*
Công an nước tôi
Sát thủ truyền đời
Giỏi trói giỏi đánh
Giỏi đòi quà bánh
Phe cánh bênh nhau
Tí táu lên lầu
Đại gia ăn nhậu
Không thi cũng đậu
Giống cậu ông trời
*
Khuyển mã thiên lôi
Bầy quân xôi thịt
Miệng dân chủ bịt
Chịt cổ nhân quyền
Tìm độc lập riêng
Ấm no hạnh phúc
Đày tớ phản phúc
Rút ruột chủ nhân
Tội lẩn án lầm
*
Mồm câm như hến
Chịu chơi tới bến
Đường đến vinh quang
Thủ tướng lão làng
Vẽ đường hươu chạy
Đảng còn ngồi đấy
Còn quậy công an
Dân chúng hoang mang
Nước tôi đại nạn
*
VÌ SAO NÊN NỖI
*
Vì đâu nên nỗi thương đau
Vì đâu tổ quốc héo sầu tuổi xuân
Trong nhà nội tặc công an
Hải ngoại VIỆT cộng VIỆT gian VIỆT kiều
Nhân dân cả nước liêu xiêu
Đạo HỒ đức cáo lắm điều dèm pha
LÊ NIN , CÁC MÁC quỷ ma
Búa liềm xiềng xích giặc HOA cận kề
*
Làm con người VIỆT hết mê
Làm cháu của BÁC còn ghê hơn nhiều
Trung ương đảng biểu nói điêu
Vẹm bay bẹn nhảy như diều sắp băng
Ngàn năm văn vật long thăng
Một bầy cộng sản dưới trần du côn
Dẻo môi lẻo mép khéo trôn
Ca nô xuất khẩu há mồm xin ăn
*
ÔI ! SƠN HÀ
*
Ta yêu nàng tha thiết
Ôi non nước mỹ miều
Đang bị bầy khỉ điêu
Dùng độc chiêu để trị
Bọn văn nô đánh đĩ
HÀN PHI THÁI NHẬT TẦU
Bồi bút vẽ đường hươu
VIỆT NAM thành nô lệ
*
Lũ thái thú bất kể
Mồ mả tổ tiên ta
Sẳn sàng dâng giặc HOA
Bức hoạ đồ đẫm máu
Bao thịt xương con cháu
Dấu diếm đất ngoại bang
Những thôn xóm bản làng
Bỗng một hôm mất gốc
*
Ải NAM QUAN BẢN GIỐC
Cột mốc chúng đổi dời
Xương liệt sĩ khắp nơi
Vẫn nằm bên đất lạ
Họ táng chung một mả
Không có cả tuổi tên
Bầu trời rộng mông mênh
Chẳng một nơi thường trú
*
CÙNG VỮNG BƯỚC TIẾN
*
Nay công nhân đình công biểu tình cùng phản đối
Mai nhân dân khí thế đòi giành lại chính quyền
Nhà nước này không phải của lũ điên
Bầy thổ phỉ bọn lưu manh cưỡng chiếm
*
Hãy diệt đám TẦU phù đảng côn đồ đĩ điếm
Quyết tiến lên chống nội ngoại xâm lăng
Chó má HỒ cẩu tạp chủng  bạo tàn
Đả tôn giáo đè nhân quyền dân chủ
*
Hãy dọn sạch VIỆT gian tư bản đỏ
Tụi tham ô nhũng nhiễu hại dân đen
Bao nhiêu người vất vưởng sống bên thềm
Thành phố chết dưới bàn tay ma quỷ
*
TỰ SỰ CỦA NHỮNG TÊN TƯ BẢN BỰ
*
Mặc kệ chúng mày bắn giết to
Bom đạn của tao vẫn thăm dò
Tiền mua vũ khí ra như nước
Bạc rót vào kho đất tự do
*
Vì danh vì lợi phải đong đo
Nghĩa nhân không có lúc lẫy cò
Triệt thằng HÀ NỘI e TẦU đỏ
Buông nợ SÀI GÒN , MỸ chẳng cho
*
Thôi thì vong quốc vì nhược tiểu
Thắng thua huyết nhục cũng chung lò
Đồng minh đồng chí khi hữu nghị
Phản thùng phản động lúc buôn so
*
Hoà bình phản chiến dễ reo hò
Ai chết mặc ai tao kéo co
Mạnh được yếu thua lùa công lý
Tư bản làm giàu khéo mặt mo
*
Ký vào hiệp ước mấy con bò
Miền nam thất thủ chẳng cần lo
Đồng minh muối mặt quay lưng cút
Hàng vạn sinh linh đắm một đò
*
BA CỔ MỘT TRÒNG
*
SÀI GÒN theo HUẾ , CẦN THƠ
Dầm mưa dãi nắng dưới cơ BA ĐÌNH
Bầy đàn HÀ NỘI tinh tinh
Thu xâu lấy thuế lập trình đảng ma
Tôn lăng tạo dáng lão già
Chết khô trong mộ lâu la bọc vàng
Nhân dân cả nước lầm than
Côn đồ xâm lấn nát tan xóm làng
*
Đảng còn , còn lũ công an
Tà quyền độc trị còn mang căm thù
Giang sơn vắt vẻo đánh đu
Bởi bầy quỷ đỏ đui mù điếc câm
Núi rừng bán xới âm thầm
Năm mươi năm nữa sóng ngầm bể dâu
VIỆT NAM rồi sẽ đi đâu
Hay ra hải ngoại làm dâu nhà người
*
ĐỢI CHỜ
*
Chờ em chờ đến bao giờ
Đêm đêm nằm mộng chưa mơ thấy nàng
Đợi người vừa cởi khăn tang
Đợi người lặn dưới suối vàng thảnh thơi
Ta còn lưu luyến cõi đời
Vấn vương cầu nguyện xuân hồi gió trăng
THIÊN DUNG hội ngộ MAI LAN
Hoàng tuyền lưu thuỷ mơ màng với nhau
*
Nhớ thương hai đứa vội qua cầu
Dù trên dương thế chẳng quen nhau
Ai biết tâm đầu hay ý hiệp
Lại chẳng lại qua chút cau trầu
Tao bảo cho nghe này thằng chột
Bạn bè không trong bộc ngoài dâu
Dầu sao nàng cũng riêng tao mộng
Rước vạ vào thân khéo vỡ đầu
*
Chỉ nói vậy thôi chẳng nỡ trách nhau đâu
Có trầu cau đợi tao đem cục đá vôi theo xuống
Bảy năm rồi cũng chẳng còn ham muốn
Dù dương gian đường khúc khuỹu còn dài
Chuyện chúng ta làm sao biết ngày mai
Hay hãy đợi bốn mươi mùa xuân nữa
Tao khó quên lời hứa
Quân tử nhất ngôn
Bốn con ngựa chồn chân dễ gì mong đuổi kịp
5-10-2003-M . LAN; từ trần
*
ĐÊM MƠ
*
Anh vẫn chờ em trong giấc mơ
Âm dương chẳng ngại nối đôi bờ
Cứ ngỡ người đi rồi trở lại
Yêu em nhung nhớ khó phai mờ
Đừng để thương sầu nhăn chăn chiếu
Giận hờn trăng gió bỏ giường thơ
Mây mưa thấp thoáng bên song cửa
Đợi em anh chỉ chốt then hờ
*
Tri âm cạn hứng không lên tiếng
Ngỡ dáng thân yêu đứng cạnh chờ
Nhìn ly rượu cạn đang dang dở
Nhắc từng điệp khúc những vần thơ
Men nồng líu lưỡi ngôn không chuẩn
Nghe rõ đâm hơi bỗng sững sờ
Ta thường tranh cãi khi thi hứng
Lúc mãi say sưa tuổi dại khờ
*
Anh vẫn chờ em trong giấc mơ
Hồn thơ không lẽ nỡ hững hờ
Không thèm lên tiếng dù sáo rỗng
Mấy bài tứ tuyệt mãi bơ vơ
Rượu cạn ly buồn không ai rót
Mồi ngon còn nóng khói lững lơ
Có phải bóng em ngồi bên cạnh
Lập loè đom đóm sáng đêm mơ
*
Một người tri kỷ chờ đâu đấy
Đưa đón em về theo ý thơ
Ba hồn chín vía đừng đi lạc
Hơi rượu không say mắt chẳng mờ
Thóc giống coi chừng mang rao bán
Nghe lời thằng chột vốn ngây thơ
Cửa tử vẫn mong hoài nhân ảnh
Dương gian mòn mỏi chuyện trông chờ
*
QUA CẦU NẠI HÀ
*
Bằng hữu cũng đành sanh nạnh nhau
Chơi trò đi trước rước thương sầu
Mặc người ở lại trăm năm hận
Dang dở tình trường đã thấm đau
Ngày thôi thi tửu lên cơn dại
Đêm chẳng mơ tiên thượng đỉnh lầu
Giận tên tri kỷ không bền bước
Oán mạng hồng nhan vội vượt cầu
*
Có nhớ tô mồi đầy cóc ổi
Hay quên đùn đẩy đĩa xoài dâu
Người đi bỏ lại bao mơ ước
Kẻ ở chờ mong sớm bạc đầu
Chẳng thà đừng hẹn nhau tri kỷ
Để gió trăng qua chẳng đổi màu
Từng đêm ta đợi từng đêm đợi
Đứa vội sang sông đứa nhỡ tàu
*
Sông sâu sóng cả vực tình sâu
Còn ai chung bước lúc qua cầu
Người đi bỏ lại bài thơ nhỡ
Chắp vá thêm vào có được đâu
Chờ hồn trở lại cùng tranh cãi
Đợi kẻ lang thang bỗng ngoái đầu
Nhắn nhủ hồng nhan ta vừa xuống
Đừng ngu thương dại đớn đau nhau
*
Chớ mộng cùng nàng chung giường ái
Chờ mây mưa xuống thuở ban đầu
Dương thế vẫn còn rằm tháng bảy
Đốt tiêu vàng mã hoả phong lầu
Vườn trăng hãy đợi hồn ta đến
Mang chiếc bình vôi chửa bạc màu
Cau trầu phối hợp tình ba đứa
Ma duyên xum họp dưới chân cầu
*
MÃI CHỜ
*
Trăm năm còn lại những cơn mơ
Tình nghĩa chúng ta vẫn lững lờ
Dù chân lãng tử còn dong ruỗi
Khăn gói mang theo nặng áng thơ
*
Đêm nay sương lạnh ánh trăng mờ
Mây buông tơ liễu rũ lơ thơ
Nghi ngờ bằng hữu chơi tìm trốn
Thua non khi mới nửa ván cờ
*
Ta vẫn chờ em vẫn đợi em
Đêm đêm bóng nguyệt trải bên thềm
Nhìn lá sầu rơi vèo trước cửa
Hoa buồn ẩn khuất giữa mông mênh
Không cần chờ nữa thằng tri kỷ
Đã chẳng tơ duyên mãi vững bền
Mới nửa hồn thơ trào lai láng
Vội vả quay lưng tránh nỗi phiền
*
Ta vẫn chờ em vẫn đợi em
Ngàn năm trăng sáng dáng bên thềm
Trần gian dù chẳng còn rộng cửa
Ta vẫn mong em đến mỗi đêm
Đừng trách ta say hoài trong rượu
Đã lâu thiếu vắng nụ môi mềm
Ngày xưa hôn trộm khi đang ngủ
Ta vẫn thèm thuồng muốn trộm thêm
*
Ta vẫn chờ em vẫn đợi em
Đêm đêm nguyệt ảnh rụng bên thềm
Nhặt từng mảnh vụn gom vào chén
Uống cạn chưa say lại nhặt thêm
Rượu vào đầy dạ chưa nghe nóng
Ta bỗng cồn cào muốn uống em
Phải chi nhân ảnh thành tiên tửu
Uống hết ngàn ly mới đã thèm
*
Ta vẫn chờ em vẫn đợi em
Dù trăng e thẹn chẳng qua thềm
Dù cho năm tháng sầu trên tóc
Dù mọc ung sang tính chẳng hiền
*
Ta vẫn chờ em vẫn đợi em
Những ngày ân ái khó mau quên
Dù em đành đoạn qua sông NẠI
Mơ mộng trong ta mãi vững bền
Bờ môi em ngọt như bôi mật
Đôi má ửng hồng hôn rất êm
Dù em lưu lạc trong tăm tối
Ta vẫn thẩn thờ nhớ mỗi đêm
*
CHỜ ĐẾN BAO GIỜ
*
Hình như trong mộng giữa thinh không
Cô đơn em đợi một ông chồng
Hồng hoa rực rỡ đầy sinh khí
Ong bướm quây quần ngơ ngẩn trông
Ta như chàng kiến trong kẽ lá
Gió giật xôn xao chẳng bận lòng
Lặng nhìn nhân ảnh cho thoả chí
Sẽ khỏi đau tim hết nặng hông
*
Chờ em chờ mãi đến bao giờ
Ta chưa toàn vẹn một bài thơ
Lâu rồi chẳng viết cho ai cả
Gửi gắm bên trong trọn nỗi lòng
*
Chờ em chờ mãi đến bao giờ
Ta còn xếp lại những bài thơ
Bơ vơ lạc lỏng nhiều năm tháng
Thương nhớ em yêu nỡ hững hờ
Ai về với đất cho ta nhắn
Ta muốn chờ người thích vẩn vơ
Ông tơ bà nguyệt chưa từng hứa
Ta chẳng mong ai lỡ xuống mồ
*
TỬU KHÁCH THƯỢNG ĐÀI
*
Đêm nay sương lạnh đẫm my này
Rượu tình góp nhặt đã đầy chai
Chờ người tri kỷ chưa thèm đến
Đĩa mồi héo mặt đợi chia hai
*
Chẳng muốn ăn thua cũng bạc bài
Cược rằng tao uống cạn nửa chai
Rồi sẽ thấy mày len qua cửa
Bảo tao chơi xấu lén lên đài
*
Thi tửu thiên tài chẳng khoác oai
Mày khoe đăng báo mấy mươi bài
Cho tao hỏi thật nghe thằng chột
Dành tiền nhuận bút để cho ai
Mày quăng sai chỗ lai rai nhậu
Hay trải giường hoa với bướm ngày
Trăng đêm đã lặn từ lâu lắm
Tao để cho mày hơn nửa chai
*
TÌNH BẠN
*
Một người chưa uống một gần say
Bằng hữu hơn thua lúc thượng đài
Xem ai chơi xấu khi gà chết
Hay còn cái miệng nặng hơi cay
*
Tao chấp mày vô bảy ly đầy
Uống không nhăn mặt chẳng lơi tay
Chẳng cần chữa lửa bằng khô hố
Đừng mửa ra đây những đoạ đày
*
Ra ba ly nửa rót cho đầy
Mắt tao còn thấy bóng chim bay
Ngoài cửa đêm nay trời mưa nhẹ
Tao say chẳng lẽ nói hơi lầy
Mà sao chẳng thấy mày hoan hỷ
Kể chuyện đường xa vọt đến đây
Có còn nhớ những bài thơ vụn
Nhặt nhạnh loanh quanh suốt cả ngày
*
BẠN TÌNH
*
Ngoài hiên lất phất giọt mưa bay
Chờ mãi em chưa đến chỗ này
Có thấy lang thang bầy tửu khách
Ra đi lúc tiệc vẫn đang đầy
Nắm áo bạn anh về đây với
Mình cùng chung chén uống lai rai
Miếng mồi danh lợi còn trên đĩa
Phù hoa một cõi héo mặt dày
*
Nắm áo em đừng dại nắm tay
Kẻo không nó lại mửa ra đầy
Những lời nham nhở khinh nhân thế
Bán nước buôn dân bọn vẹm lầy
*
Nắm áo em đừng dại nắm lai
Hớ hênh bọn chúng vượt biên ngay
Thằng chột rụt rè con gái lắm
Chỉ giỏi râm ran chỗ đoạ đày
*
Tiền bán thơ đi chưa nóng tay
Mang vào sòng bạc đổi trao ngay
Tư bản đỏ cười khi đại thắng
Binh xanh làm giặc cũng chua cay
Đừng ghi bộ nhớ đầy trăn trở
Nỗi hứng lang thang lại chỗ này
Nơi vẫn lững lờ thơ với rượu
Mồi chờ chửi rủa đứa không may
*
Nắm áo em đừng vội nắm sai
Oan hồn uổng tử của HỒ lai
Thằng chột nửa bên không nhìn thấy
Vẹm bẹn sát nhân đứng cả bầy
Đừng ngỡ như mơ trong giấc mộng
Anh hùng liệt sĩ rủ cùng bay
Bỏ nước không đành lòng bỏ đảng
Cam tâm LÊ MÁC giáo MAO đày
8/8
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét