Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

BÁC XỬ TỬ VONG


TÂM THANH THI TẬP
*
BÁC XỬ TỬ VONG
*
Không ái tử bất vọng thê
Thân nam nhi vị câu thề triệt sản
Bác gia nhập đảng
Đành bán mạng ngoại bang
Chui vào hang
Nguyện bày binh bố trận
Thầy cận lân
Chẳng ai gần hơn anh TRUNG QUỐC
*

Bác già không có vợ
Mười hai cô mụ đỡ
Bà nào hở con ra
Tên cái quỷ thằng ma
Mấy tay liều gan đá
Khắc tên lên mồ mả
*

Chẳng phải dòng chính thống
Danh xưng nan đức mộng
Đệ tử nào chán sống
Báo cáo giống giặc hồ
*

Không trọng thê đừng qua cầu ái tử
Phụ lỡ xử tử vong
Tử bất vong bất hiếu
Sống không mong chăn chiếu
Chết theo kiểu đua đòi
Ướp xác cho người coi
*

Không con nối dõi
Hương khói ông bà
Bổn phận làm cha
Xem ra cũng nhục
Lục dục thất tình
Linh tinh bát nháo
*

Bộ kiếm chị báo cáo láo ba bà
Xem ra chẳng được tài hoa
Cục tác kêu la
Phải tha dăm cô nửa
Nàng nào lỡ có chửa
Đành nằm ngửa đợi thời
Phu nhân nào chịu chơi
Làm mẹ tổng bí thẩn
*

Lũ tay chân đờ đẩn
Ngớ ngẩn vai công an
Một nửa giỏi la làng
Nửa kia hay hối lộ
*

Khi bác lò dò ra khỏi hang PẮC PÓ
Cái thằng tôi cũng lồ lộ lỗ rồng
Không cùng tắm một dòng sông
Bên trông nắng CỬU LONG
Phía đợi vũ sông HỒNG
*

Bác dụ dân thế giới đại đồng
Tôi đơ gièm cùi bắp một lòng vì quê hương
Hai ta giữa ngả ba đường
Bác tha phương cầu thực TẦU , NGA
Tôi đậu bến tự do thân MỸ
Sát nhân diệt chủng bác cương
Tôi bo bo giử cái giường tăng nhân số
*

Giết người không xấu hổ
Bác báng bổ thần linh
Rình thay dáng đổi hình
Quyết tâm kình tư bản
*

MẬU THÂN bác lạm sát
Miền nam tan nát mảnh tình
Thiên không linh địa không linh
Tổng tấn công chiến dịch
Thù địch cả họ mình
*

Tôi thèm có cha có mẹ
Bác con đẻ cũng nỡ từ
Hiền thê vẫn vô tư
Bác xử hài nhi tử
Dẫu còn trong trứng nước
*
XIN CÚI ĐẦU NHẬN TỘI
*
Trước xác bác xin cúi đầu nhận tội
Lỗi của em dám chống đối nô TẦU
Bọn côn đồ giám thị đả hơi đau
Đành hối hận nhận bừa cầm bút kí
*

Trong hầm tối đại bàng là công lý
Chốn lao trung trí thức hóa côn trùng
Tội ba đời bọn giòi bọ lục tung
Huống chi chỉ nghi ngờ toan phản động
*

Chiêu khủng bố ngày đêm loa ông ổng
Muốn khoan hồng phải chuộc tội lập công
Khai cho ra những đứa chẳng chung lòng
Không đồng chí đảng toàn tài độc trị
*

Tờ kiểm điểm nhớ phải ghi thật kỹ
Trước bàn dân biên bản phỉ lòng nhau
Đừng mau quên mấy câu thiệu mào đầu
Nhờ ơn bác mới được mau giãm án
*

Không thuộc bài cải tạo lâu đừng ngán
Dẫu chán chê ráng ủ nấm rơm tù
Mấy năm rồi vẫn còn củ trong lu
Nhờ lạc lối mới được nhai gạo hẫm
*

Chẳng âu lo lúc liệu cơm gắp mắm
Một miếng ăn huyết lệ đẫm hòa nhau
Bốn bức tường cũng
treo ảnh già râu
Đang ngạo nghễ nhìn cháu con say máu
*

Đảng toàn trị đảng độc tài bố láo
Không ăn năn ngồi vào chỗ biệt giam
Có cứng đầu cũng phải hở hai hàm
Bọn đầu gấu nhục hình luôn chờ chực
*

Lũ cướp sản căn nguyên cùng một duộc
Có hay không chiêu triệt buộc nghi can
Chốn lao lung mấy ai dám la làng
Tiên hạ thủ vi quyền chuyên đấm đá
*
ĐẾN BAO GIỜ
*
Đến bao giờ mình quay về phố cũ
Ta đi tìm người chính chủ năm xưa
Người đã từng gieo rắc những mộng dừa
Trên vùng đất BẾN TRE đầy khói lửa
*

Đến bao giờ mâm cơm chờ hai đứa
Chúng mình rồi đôi lứa hứa tương lai
Cùng bước chân qua những chặng đường dài
Không còn bóng bọn côn đồ thổ phỉ
*

Đến bao giờ ? đến bao giờ em nhỉ ?
Tình chúng mình lai láng dáng quê hương
Bà con ta thôi xuôi ngược bốn phương
Thoát ly cảnh tha hương đi cầu thực
*

Đến bao giờ con người mê đạo đức
Không đua đòi trí thức bọn dõm đời
Tâm vẫn lành bên những cuộc ăn chơi
Không còn cảnh tơi bời trong lửa loạn
*
NGÀY NÀO CHÚNG MÌNH VUI
*
Thì ra cũng có một ngày
Thì ra quốc khánh cảnh bày làm vui
Miền nam bỗng thấy bùi ngùi
Ngày này năm ấy bốc mùi đau thương
Quê hương ngả rẽ đôi đường
Hai mươi tháng bảy chán chường nhìn nhau
Bao nhiêu năm chứa tủi sầu
Tứ thập niên hận MẬU THÂN chưa tàn
*

Một bầy thổ phỉ ác gian
Kinh hoàng đại lộ bát ngàn thịt xương
Mùa hè đỏ lửa thập phương
Miền trung bá tánh thảm thương chưa nhòa
Một bàn tiệc giữa quỷ ma
Nồi da xáo thịt sơn hà không quên
Người mong ơn trả oán đền
Vong linh chiến sĩ không tên dưới mồ
*

Hỏi rằng cái xác đang khô
Mười triệu sinh mạng cơ đồ về đâu
Phải chăng vì bọn TẦU Ô
Phải chăng vì bọn gia nô ươn hèn
Ba mươi bốn tháng tư đen
Bảy lăm máu đẫm lá cờ độc sao
Nhà tan cửa nát đồng bào
Bao nhiêu người đã nghẹn ngào lưu vong
*

Lửa thù không tắt trong lòng
Bầy đoàn bẹn vẹm rã đông ăn mừng
Bao nhiêu lần tiệc máu xương
Đảng ma lũ quỷ khoa trương giết người
Loa làng không được nghỉ ngơi
Mãi vang ông ổng tiếng cười sát nhân
Hai tháng chín hận núi rừng
Ai vui ai tủi chưa thông chữ ngờ
*

Lắng nghe cống sản hoan hô
Buôn dân bán nước hồ đồ bố ban
Dân nào quốc khánh bẻ bàng
Dân nào ở dưới suối vàng thác oan
*

Chờ tin bức đại kỳ hoàng
Quay về võng lọng nước nàng vào dinh
Bấy giờ độc lập linh đình
Chúng mình mới thật rập rình mừng vui
*
HOANG TƯỞNG VĨ ĐẠI
*
Nếu cũng có các quan thầy quốc tế
Góp thêm tiền bảo trợ của TẦU , NGA
Súng thần công cộng đạn đỏ gió ma
Ta cũng sẽ thành anh hùng cứu thế
*

Cờ giải phóng chờ thời cơ đại lễ
Triệt hoàng kỳ buộc dân chủ bại vong
Học MÁC LÊ lừa thế giới đại đồng
Quốc khánh diệt sạch sành sanh đối thủ
*

Gạt dân tộc tự tôn ngôi chính chủ
Chẳng dại gì không rủ lũ đàn em
Đám giang hồ bặm trợn vốn thân quen
Cùng một duộc xã hội đen khát máu
*

Bịa huyền thoại dụ dổ đàn con cháu
Dẫu hy sinh hàng vạn mạng ngu dân
Khủng bố chiêu sá chi cả người thân
Bất luận lúc gia tiên đang mừng cỗ
*

Giữa trường học ngại gì không bom nổ
Đổ nhà thờ nát miếu mạo khơi khơi
Những sinh linh chưa đến lúc ra đời
Già hay trẻ cũng không cần tên tuổi
*

Bốn mươi lần đổi danh xưng tấn thối
Buổi giao thời sức mấy lộ căn nguyên
Vì vinh quang nhất định giữ lời nguyền
Không lấy vợ ngoài vài cô hộ lý
*

Dù có phải mạo bí danh LÝ THỤY
TRẦN DÂN TIÊN các chú vẫn cầm nhầm
Sư phụ ta gốc gác vốn lục lâm
Ngu gì chẳng vin vào chiêu ÁI QUỐC
*
KHÔ THI
*
Một cái thây khô
Hàng triệu đô bốn mươi năm đồ chưa vỗ béo
Mười ngón tay héo
Kéo vong linh bao nhiêu mạng dân meo
Muôn vạn người nghèo
Đang gieo neo thống khổ dưới bàn chân quỷ đỏ
*

Thập kỷ tên đổ
Mấy chục năm vẫn hoang tưởng dưới mồ
Foọc môn tắm táp
Phấn son bôi trát vẫn không mát mặt hồ
Một ngày trông mộ
Lồ lộ cả vạn thằng ăn theo vô cảm
*

Khô thi như mắm
Hở mặt mo mong chờ thiên hạ ngắm
Mùi nghe khăm khẳm
Như thả rắm giữa giường cấm BA ĐÌNH
Sông HỒNG mông mênh
Kiệu ngông nghênh loa rền anh TẦU CỘNG
*

Quái nhân nằm mộng
Không động đậy dù một cọng lông chân
Bác lỡ sai lầm
Chúc thư đành bất nhân bất nghĩa
Bám dai như đỉa
Đảng thổ phỉ chĩa chôm theo xác thối
*

Hai tháng chín đội nón cối
Vội đổi ghế thay cờ
Dịp may anh NHẬT phờ râu vì bom MỸ
Lưu manh tính kỹ
Chớp thời cơ xin đểu một phần đất bắc
Ăn bền mặc chắc quyết rước giặc nhập nha
*

Đắc địa miền nam
Hạ thủ không khoan dung đồng chí
Trung bộ hoan hỷ
Ra chỉ thị hủy sáu tám MẬU THÂN
Phỉnh bọn đầu đần
TRẦN DÂN TIÊN tự hịch địch tịch diệt tiệt
*
ĐỪNG TIN NHỮNG GÌ VẸM NÓI (*)
*
Người ta bảo
Anh hùng tạo thời thế
Cũng thường khi
Thời thế xuất anh hùng
Thuyết trung dung
Thế ngạo thời thổ phỉ
*

Bang giao như đồ đĩ
Bán tim tủy chịu lụy thù nhân
Mua lợi danh
Gây chiến tranh phá tan tành thiên hạ
Sơn hà mặc cả
Tầu nô bọn tham quan hũ hóa
*

Đạo đức vẹm phá hỏa
Tư tưởng bẹn hồ đồ
Buộc học trò tung hô
Tên dưới mồ không thực
*

Bộ kiếm chị chầu chực
Lũ linh cẩu can ông
Cống sản phải tam tòng
Tầu nô thồ tứ đức
*

Một bầy ca kỹ đến ÚC CHÂU
Bán phấn buôn hương vốn chẳng giàu
Quân tử chân thương đừng tắt cuộc
Đại du ngoại thủy ắt dài lâu
Không để đồng hương hoài chặt cỏ
Cà chua trứng thối dội trên đầu
Một mảnh sao vàng viền đỏ huyết
Thuyền quyên bọn thiếp bất chi lao
*

Lâm thời khoe mẽ hắc mao
Bất cần tỉ muội năm châu nhòm vào
Chị em lê mác mưu cao
Chỗ nào hạch lợi chóp mào mãi tươi
Không mong thấy những nụ cười
Đồng bào mai mỉa như rươi đến thì
Quần hồng kinh tế đua thi
CANBERRA cũng mở
SIDNEY cũng chìu
Anh to thằng nhỏ dễ yêu
Mồng sáu tháng chín cùng đèo nhau đi
*

(Câu nói đáng ghi vào tự điển
Ít nhất tám mươi triệu người biết)
*
THẨM ĐỊNH KHÔ THI
*
Bốn mươi năm nằm yên không nhúc nhích
Thẩm khô thi rằng vấn định cái chi
Hàng triệu dân mong mỏi đến kinh kì
Xem thây ướp có nên cho mồi lửa
*

Mười ba ông được mời vào chạy chữa
Trát vữa HỒ trong tình trạng tô hô
Hỏi của thô vẫn đội cối giường mồ
Hay quặt quẹo tỏng teo khoèo cũi mộ
*

Giá đắc địa chỉ thèm mong chiếm chỗ
Đất thổ tả cũng hổ phận con người
Lúc đương thời sát thủ mạnh chân chơi
Thùy tri thức đi đời trong kim mả
*

Lũ lượt bẹn vãng lai thăm nhà đá
Vẹm nõ mồm ngỡ nhả ngọc phun châu
Trước linh quan lồng lộng ảnh già râu
Vô khối đứa lăm le cầu xả rắm
*

Thẩm làm gì khi cương thi định khắm
Tứ thập niên hũ mắm cũng khai mầm
Bộ đồ lòng đã đổi sắc đen thâm
Hầm hỏa ngục cửa lò lo dọn cỗ
*

Có nên chăng xác khô đành cắt mổ
Đổ keo sơn cho trơn mặt bóng da
Mấy ngàn năm nhất trí giống người ta
Kim tự tháp quỷ tha ma cũng bắt
*

Tiên học lễ kinh hoàng cho cháu chắt
Thắt eo thon gom góp bón khô thi
Hậu học văn khủng hoảng ngửi hơi xì
Mạng chết lén vẫn li kỳ huyền thoại
*

Đã hết thời tổ LÊ NIN chiêu đãi
CÁC MÁC còn quằn quại vái ĂN GHEN
MAO khôn ngoan chết chẳng lẽ ươn hèn
Bọn đồng chí ăn quen mùi thối rữa
*

Chúng bày mưu thẩm định hòng quen bữa
Chúc thư rằng không còn cửa đâu con
Trả lại tên cho chính chủ SÀI GÒN
Muôn dân khỏi ngậm hờn nơi chín suối
*
BÁC HỔ KÍNH YÊU
*
Người ta bảo ông ba mươi thư táng
Mười triệu dân không đáng chiếu tử hình
Mộng bá vương gây nên cuộc trường chinh
Phương nam đất lấy nồi da xáo thịt
*

Hai mươi năm ngoại bang đành lòn đít
Cướp sơn hà đành triệt buộc dân đen
Mộng vinh quang thủ đoạn phải bon chen
Vào hang hốc bày mưu ma chước quỷ
*

Giả đạo đức sá kể chi liêm sỉ Lừa dân ngu chống MỸ thỏa lợi danh
Kiếp con hoang gây cám cảnh điêu tàn
Mặc xứ sở oán hờn trong tủi nhục
*

Ba thập kỷ sống trong lò hỏa ngục
Dân miền nam mục sở thị dã man
Từng một thời lầm ngỡ đến địa đàng
Khi đất nước đảng giải tàn phóng rác
*

Thuyền nhân đi bao nhiêu người bỏ xác
Bác hổ ơi bẹn vẹm sát nhân quen
Tháng tư đen chẳng ai muốn lên đèn
Xem cọp chết thây chèn thêm nhiều thứ
*

Thân hổ tử hồn hồ như chưa tử
Mỗi một năm đúng cữ tái động kinh
Lũ lâu la lại thay dáng đổi hình
Tư tưởng bốc mùi thây sình khí bí
*

Xác hổ chết lộ dần hồ ba bị
Kị nam phong phỏng giái tối ba mươi
Nhân dân than ông lộn kiếp con người
Mắt trơ tráo đôi ngươi còn giống thú
*

Đất BA ĐÌNH cướp càn ngôi ngụy chủ
Ai lập lăng nuôi đủ vạn tinh binh
Ngày hay đêm mưa nắng rủ nhau rình
Tụi phản động có ngày cho rắm nổ
*
TẦU NÔ MỘ KHÚC
*
Ào ào sóng vỗ
Lồ lộ khủng long
Động đất biển đông
TẦU Ô bành trướng
Lu loa trưởng thượng
Mẫu quốc TRUNG HOA
Một mảnh sơn hà
Gia nô chia cắt
*

ÁI QUỐC dâng đất
Mất cả bầu trời
Cống sản thảnh thơi
HOÀNG SA dời lủy
Bầy đoàn thổ phỉ
Cưỡng chiếm miền nam
Trả nợ chưa kham
Hai mươi năm mượn
*

Diều hâu bay lượn
Rợp bóng TRƯỜNG SA
VIỆT NAM CỘNG HÒA
Hải quân quyết tử
Kém thế chính chủ
Ác thú giành ngôi
Chú phỉnh hại người
Con ngươi nhắm tít
*

Khum lưng đội đít
Bị thịt hồng MAO
Thiên hạ lao xao
Trường chinh bác láo
Hồ ly chồn cáo
Giả mạo DÂN TIÊN
Đồng chuẩn kim tiền
Không phiền bán nước
*

Trang sử nhơ nhuốc
Triệt buộc dân đen
Bất hứa lên đèn
Nồi da xáo thịt
Cả triệu nguời chết
Lê lết bốn phương
Khúc ruột yêu thương
Lưu vong cầu thực
*

Hồ nông điếm nhục
Cậy cục dũng con
Khoái lạc SÀI GÒN
THỪA THIÊN thiếu đức
CẦN THƠ cơ cực
Rạo rực ấm thân
Ba thốn ruộng dâng
Đầu đần HÀ NỘI
*

MẬU THÂN trọng tội
Nguồn cội bất phân
Những tên sát nhân
Cầm cân công lý
Thời ma thế quỷ
Hủy diệt tự do
Dân chủ khó mò
Thước đo hạnh phúc
*

Thất tình lục dục
Gạn đục lắng trong
Tô điểm giường lồng
Phòng không chiếc bóng
Gian nan đức mộng
Động đậy đuôi hồ
Dạy trẻ tung hô
Một bồ ngụy thuyết
*

Lâu la xảo quyệt
Nghị quyết hành dân
Đại biểu tâm thần
Tầu nô câm điếc
Quê hương không thiết
Vĩnh biệt NAM QUAN
BẢN GIỐC ra ràng
Đầu hàng BẮC BỘ
*

Tây nguyên mở ngõ
Nhuộm đỏ núi rừng
Con cháu sơn lâm
Rước lầm chúa giặc
Lòng đau dạ thắt
Dao cắt thịt da
Hải ngoại phương xa
Bôn ba cứu thế
Trở về hạ bệ
Nhục thể khô thi
*
VIỆT NAM MỘ KHÚC
*
Đất của ta , biển của ta
Mả cha thằng giặc TRUNG HOA lấn rào
Tây nguyên bô xít ồn ào
Sơn lâm tím mật đồng bào lộn gan
Cũng cùng máu đỏ da vàng
Anh em hữu nghị chào hàng thế ru
Một tay thủ tượng vốn ngu
Hay bầy quốc hại biến thù thành thân
Trung ương tứ trụ đầu đần
Chỉ huy cả lũ lục lâm phá nhà
*

Giả điên vờ điếc ngậm tăm
Mặc cho tàu lạ âm thầm xâm lăng
Tình yêu tổ quốc còn chăng
Hay vì xôi thịt lợi danh cận kề
Ngày nao NHẬT TẢO H.Q.
Hộ tống hạm nguyện vi thần hy sinh
NGỤY VĂN THÀ quyết bỏ mình
Dưới cờ chính nghĩa giữ gìn quê hương
*

Bây giờ TẦU cộng vô thường
Xâm lăng biển đảo không nhường sân chơi
Gia nô quốc bảo chào mời
Biên ranh giới mốc di dời tùy tâm
Miễn là giữ ấm tấm thân
Đảng còn , tồn mạng chân trong chân ngoài
Sáu mươi năm chửa sửa sai
Chẳng thà mất nước hơn bày lợi dân
*

H.Q.4-5-10-16
Bao máu xương biệt hải phơi thây
Linh thiêng xin hãy về đây
Trị bầy thổ phỉ tay sai giặc TẦU
Địa ranh đâu ? lãnh hải đâu ?
Một lũ dạ thú trong đầu óc trâu
Đãi bôi không phải cau trầu
HOÀNG SA quần đảo già râu dâng mồi
*

Hai mươi năm nợ không trôi
Tháng hai bảy chín hỏa lôi sáu thành
Gặp tay sư phụ lưu manh
Dạy cho bài học đánh nhanh đòn đè
Không cần giấu mặt bao che
Từ nay một cõi chung bè với nhau
VIỆT NAM là mối thù đầu
Đông dương mới thực khai mào dã tâm
*
QUÊ HƯƠNG CƯỜNG THỊNH ?!
*
Ba triệu đảng viên
Hơn trăm vạn thằng phạm tội
Gần chục sư đoàn đầu đội cối
Hối lỗi không dưới mười binh đoàn
Hàng ngàn công an áo vàng
Họa chăng chỉ vài trăm anh đứng trước vành móng ngựa
Tù không đủ chứa
Rốt cuộc chỉ lựa mấy tên
Lai rai đền tội
Duy vật một thằng ở đến nơi đến chốn
Vài em khốn nạn
Cách mạng khai trừ như khử đồ con ong cái kiến
*

Nhân dân lỡ hư
Ai cũng có thể từ từ vào vòng lao lý
Ma cô kỹ nữ
Ngã ngựa vì một bữa huy hoàng
Lắm ông tham quan
Công lý lần lữa búa được bốn chàng
Tay xách nách mang
Chân bước hai hàng bên xin MỸ đô bên xài đồ TRUNG QUỐC
*

Thân nhược tiểu cận lân nhem nhuốc
Đất nước tôi cám cảnh lầm than
Buồn giang sơn biển bạc rừng vàng
Bọn TẦU cộng nay xâm mai chiếm
Thè lưỡi bò HOÀNG SA cũng liếm
Ló đuôi trâu quất ải NAM QUAN
BẢN GIỐC ta lũ cẩu la làng
Tình hữu nghị BẮC KINH bành trướng
*

Đảng độc trị xã hội đen cùng hướng
Đứng trên đầu quyết hành hạ nhân dân
Luật pháp câm trong tay lũ ngu đần
Bịt ngôn luận bít tự do dân chủ
Tái hiện thế thề trăm hoa đua nở
Triệt nhân quyền buộc trí thức theo lao
Sách tổ sư lồng lộng ảnh hồng MAO
Ru ngủ đám thất phu hoài tham phú
Cường thịnh gì dưới bàn chân nợ chủ
Cả đảo vàng núi bạc cũng chia ly
Có ai không uất hận trước huyết kỳ
Hãy phản tỉnh khi vẫn còn cơ hội

*
SƠN LÂM HẬN KHÚC
*
Núi tan tác tây nguyên xơ xác
Rừng bạt ngàn làng bản khóc than
Tộc ít người sông suối hàm oan
GIA RAI "mơ núi buôn sang" gọi "giàng"
[đồng bào , trời]
*

Hầm nhôm bauxite kêu van
Gia nô một lũ tham quan đứng đầu
Giang sơn rồi sẽ về đâu
Bầy đoàn độc trị nô TẦU hại dân
Tự do ngôn luận không cần
Nhà thờ chùa miếu càn xâm lấn tràn
Xã hội đen bẹn công an
Môi răng một duộc dã man đòn thù
*

"Fulro" bức tử viễn du
[lực lượng những dân tộc bị áp bức]
Hay còn ở những trại tù chung thân
Về đây cứu những vị thần
Sông cha suối mẹ VIỆT gian cầm nhầm
Chén cơm "bía bía" đòi "bâng"[chút chút , ăn]
"Sa đoa" ché rượu độc quyền "nhâm bai"[một hai , uống rượu]
Hoẳng mang tác với "giăng đơi"[trăng]
Tù mù thiên địa kêu trời không kham
Từ ngày "ma , mị" bỏ làng[cha mẹ]
Người kinh "lái nhấp" mỏ vàng chia nhau[nói tiếng]
Sơn lâm nhuộm đỏ một màu
Khói trong vố "hót" "cau thau" tuôn sầu[thuốc , tôi biết]
*

Cồng gọi chiêng anh điên em dại
Gái lấy chồng bắt rể ba năm
Hay đâu gặp bọn lục lâm
Của sông đồ núi nguyên mâm không còn
Nước non non nước sắc son
Hay màu huyết dụ bào mòn niềm tin
Ở ăn không giữ chữ tình
Lam cơm phiến mẫu ché trinh rượu cần
*
Ai vì ích nước lợi dân
Ai vì tư túi nhẫn tâm hại người
Buồn trong cái bụng mà thôi
Hở môi chắc phải đi đời theo ma
Giang sơn cưỡng chiếm lão già
Chết khô trong mộ lâu la bọc vàng
*
LỰC BẤT TÒNG TÂM
*
Ta tuyệt vọng nhìn giang sơn cẩm tú
Đang mất dần dưới chân lũ TẦU nô
Chúng học theo tà thuyết của giặc HỒ
Quyết sáp nhập cơ đồ vào TRUNG QUỐC
*
Ta bất lực tri nhãn tiền mất nước
Bọn BẮC KINH bành trướng vượt biển đông
Ảo tưởng mong thế giới đến đại đồng
Hồng phong thổi qua năm châu bốn biển
*
Ta bi quan khi tự do thi triễn
Nhân quyền nào đòi hạnh phúc ấm no
Độc lập đâu dân chúng chẳng chung đò
Nửa quốc ngoại nửa nội gia phân hủy
*
Lục dục tràn cương quyết đòi công lý
Thất tình tuôn nhất định hỏi lương tâm
Mấy mươi năm cống sản lỡ cầm nhầm
Đã đến lúc trả dần cho chân chủ
*
Ta hy vọng lấy lại tên phố cũ
Những con đường khủng bố tạm giành ngôi
Ngôi trường xưa sát thủ lỡ vào ngồi
Đài chiến sĩ trận vong cho chính quốc
Đem dũng lực hạ lá cờ nhem nhuốc
Máu đồng bào máu non nước yêu thương
Máu thuyền nhân máu dân mất ruộng đồng
Máu oan khuất người mang danh tư sản
*
Ta lạc quan kẻ ba đời bám đảng
Đứa đồng đường tam đại dáng công an
Đứa ngông nghênh huyết đỏ dính trên hàm
Nhờ tắm máu MẬU THÂN năm sáu tám
*
Lục dục tràn , càng quyết tâm tranh đấu
Thất tình tuôn , thôi chui lủi ươn hèn
Ba mươi năm luồn cúi vẫn không quen
Thờ thây chết trong giường mồ ba động
*
ĐỢI THUYỀN VỀ
*
Bao năm lãng tử sống không nhà
Cám cảnh sơn hà nhớ quốc gia
Đau thương vì bởi loài quỷ đỏ
Tha phương cầu thực đoạn đường xa
*

Nhân sinh một kiếp bước chưa qua
Gánh nặng giang sơn thách tuổi già
Dù không quằn quại trong bom đạn
Cũng đẫm màu son ngọn bút tà
*

Đợi thuyền về bến vượt đường xa
Trùng trùng điệp điệp hận thương nhà
Sơn hà nguy khốn chờ chân chúa
Diệt loài bành trướng mở can qua
*

Núi sông vọng tiếng cứu sơn hà
Lẽ đâu đạo giáo kém phép ma
Bút bại dù tàn nhưng chẳng phế
Bán thân bất toại cũng không tha
*
BÀN VỀ CÁI SỰ HÈN
*
*
Ta sống giữa SÀI GÒN
Mà sao vẫn thấy tâm hồn vô cảm
Trong vườn hoa lãng mạn
Cũng còn dáng một đảng côn đồ
Xin chắp tay nam mô
Những kẻ tung hô bọn buôn dân bán nước
Có ai dám lấy thước
Quyết đo được lòng người
Dòng giống lũ đười ươi
Bọn hồ tử kiến thây phơi mối mai cùng tuế nguyệt
*

Trăng tròn rồi lại khuyết
Cố nhân đi biền biệt
Bảy mươi lăm hối tiếc
Lỡ lầm hơn ba chục năm chưa ăn năn chuộc tội
Ta có lỗi không tạo ra thơ
Chính mi tạo ra ta
Hồn rã ra từng mảnh
Phân phối cho mọi người
Theo dòng đời biến động
*

Lồng lộng những văn nhân
Ôm mối hèn trong ý
Dù vận vần hoa mỹ
Cũng như đĩ bán trôn
Nuôi lỗ mồm TẦU CỘNG
Biết bao kẻ tham sống
Úy tử chuyện hy sinh
Linh đình theo báo lác
*[tựa bài bình luận] của nhà văn T.T.H.
*
LUẬT CHƠI SINH TỬ
*
Mới qua hơn nửa cuộc đời
Dễ gì ta bỏ trò chơi giữa chừng
Thi văn đấu trí khôn cùng
Diễn đàn mở trận muôn trùng chiến tranh
Máu hồng mật tím tâm thanh
Vay vần mượn chữ tài lanh với người
Giả điên vờ dại lả lơi
Đợi thuyền về bến ra khơi kéo cào
*

Bốn phương tám hướng đồng bào
Ruột liền một khúc ngẹn ngào gọi nhau
Sá gì tuôn đổ máu đào
Qua sông vượt biển mau mau quay về
Sơn hà quốc nạn thảm thê
Thầy trò bán nước thông đề buôn dân
Phải chăng gái VIỆT sai lầm
Lấy trai HÀN điếc TẦU câm THÁI què
*

Vui gì xuống ngựa lên xe
Luật chơi sinh tử hai phe rõ ràng
Bên phướn đỏ bên cờ vàng
Ba mươi bốn tuế thứ tang đoạn trường
Lao tâm khổ tứ vinh quang
Phương nam đảng trị suy tàn đến nơi
Ai chưa tường tận luật chơi
Để bầy thổ phỉ đổi đời lên tiên
*
LUẬN TỘI TẦU NÔ
*
Nhớ lúc trước
Thổ phỉ chúng bay như đàn chuột nước
Chẳng ai dám rước vào nhà
Không cần trọng luật nhập nha
Phá tan gia anh tư hữu
Làm bại sản lũ bần dân
Bẻ gãy đoạn đường trần
Làm vong thân cả anh em đồng chí
*

Khi tắt lửa tối đèn
Rõ ràng bon chen đảng cướp
Bất khả bước từng bước
Chúng mày được nước thả câu
Bám râu ông đen mao
Đeo bẹn bà đỏ mác
*

Mày cấm hát nhạc vàng
Ba mươi bốn thứ tang
Huênh hoang ngôi ngụy chủ
Không chí thú gìn giữ quê hương
Theo con đường phản quốc
Bán nước cầu vinh
Thế giới chí minh
Mafia rập rình trong hang pắc pó
Bè bốn tên ngoài ngõ chỏ mồm loa
Đội đít TRUNG HOA tôn làm cha sư phụ
*

Mười hai bà mụ
Sinh cung cưởng hiếp đủ một tá bà
Trẻ nhỏ cũng không tha
Kể cả những em chưa qua mười bốn tuổi
NÔNG THỊ XUÂN chết tủi
TĂNG TUYẾT MINH không khai
Lai rai cô VÀNG cô NGÁT
Đạo đức tan tác bỏ vô lòng
Ngả ngớn với núi sông
*

Thây đổ tràn đồng
Kinh hoàng đại lộ
Những bộ xương không rõ họ tên
Oán thán vang rền
Xuân MẬU THÂN diệt chủng
Giỗ ông bà không cúng
Chúng mày đánh đụng một chín bảy mươi lăm
Hàng trăm vạn đồng bào di tản
Sống sót bao nhiêu mạng
*

Mới buổi sáng tinh sương
Hồng phong lồng máu đổ
Mày nhổ cỏ ba đời
SÀI GÒN ngừng cuộc chơi
Khốn nạn thời cách mạng
*

Mày bất cần bè bạn
Hoạn nạn mới biết nhau
Gây bao nỗi thương sầu
Còng đầu người chống đối
Chụp tội NGUYỄN TIẾN TRUNG
TRẦN ANH KIM không dùng
Lôi lên xe bít bùng
Điệp điệp trùng trùng nơi lâm luật
*
ĐẠP BA GÁC
*
Đẩy xe đi khắp bốn phương
Đạp ba gác mọi nẻo đường quê hương
Băng qua lối xóm ngõ phường
Ta đi tìm những tình thương vẫn chờ
Đêm về sáng tác nên thơ
Cầu mong giấc ngủ thiên cơ an bài
Ban ngày rát buốt hai vai
Gối chồn chưa mỏi khi đầy lúc vơi
Lả lơi chớt nhã giọng cười
Đổi trao thi tửu với người tri âm
*

Xe ba gác ta lôi ta đẩy
Chân vững vàng không xảy nạn tai
Chẳng nghe lời kẻ ngoại lai
Buôn dân bán nước tay sai giặc tầu
Đẩy hàng không đẩy hàng hai
Đạp xe xe đạp ai tài hơn ai
Trần thân trên đoạn đường dài
Mưa sa nắng trải hàng ngày rủi may
Đạp xe không đạp chỗ sai
Theo xe đành phải mặt chai môi dày
*

Trên đường thiên lý vác cày
Ta đi tìm lại những ngày thân thương
Tiếng cười rộn rả phố phường
TỰ DO.CÔNG LÝ HIỀN VƯƠNG đâu rồi
Tên thằng sát thủ soán ngôi
SÀI GÒN diệt chủng cũng ngồi ung dung
Mái trường cổ kính GIA LONG
Hởi ơi bẹn nhỏ to mông đổi đời
LĂNG CHA CẢ đã mù khơi
Miền nam hấp hối bốn mươi tên người
*

Tả quân cũng chịu hết thời
Nước non còn mất di dời sá chi
Ngài LÊ VĂN DUYỆT ai bi
NGẢ BA CHÚ ÍA cương thi lộng hành
Bầy đoàn mãi quốc háo danh
Bàn tay đồ tể đẫm tanh màu cờ
Lục thập kỷ tuế còn dơ
Văn nhân trí thức lượn lờ nơi mô
Hay chăng một bức cơ đồ
TRUNG HOA QUỐC CỘNG sắp vồ đến nơi

*
“Lẻ nào an phận không chơi
Chí làm trai gái giỏi lời đi đâu”
*
NGƯỜI ĐI
*
Người đi quên nắng SÀI GÒN
Quên đường CÔNG LÝ tấm lòng DUY TÂN
LÊ VĂN DUYỆT cũng chẳng cần
Anh đi CÔNG CHÚA HUYỀN TRÂN tắt đèn
TỰ DO kỹ nữ bon chen
Trường GIA LONG phải thay tên đổi kèn
Bao nhiêu ngõ cụt tối đen
Những con xóm nhỏ buông rèm ăn sương
*

Buôn hương bán phấn vệ đường
Anh đi có nhớ HIỀN VƯƠNG quê mình
Qua chưa thuở loạn chiến chinh
Ma đen quỷ đỏ linh đình hơn xưa
Ta về ngắm lại rặng dừa
Có còn võng mắc đong đưa trưa hè
Kim thiền thoát xác vo ve
Oán than nô cộng kết bè hành dân
*

Bao nhiêu gái VIỆT bán thân
Bấy nhiêu trai tráng tảo tần mưu sinh
Người nằm ngả ngớn BA ĐÌNH
Dụ con dỗ cháu rập rình xứ xa
TẦU nô góp của về nhà
Hỏi ra không phải cho bà phương nam
Kên kên đại bảo hở hàm
Nhe nanh quốc vật tay làm mồm nhai
*

Một bầy tre trẻ hữu tài
Lăm le quốc ngoại lai rai khứ hồi
Nghĩa nhân tình bạc như vôi
Bốn tên một bọn vẫn ngồi ghế cao
Tham mưu chính chị hô hào
Biển đông không lấn hàng rào đàn anh
Thuyền câu rủi có tan tành
Miệng câm như hến không đành cứu dân
*

Đổ thừa tàu lạ nó giành
Miếng tôm mảnh cá chẳng cần hơn thua
ĐIẾU NGƯ hạm chiến được mùa
TRƯỜNG SA quần đảo cay chua kêu trời
BẮC KINH bành trướng sân chơi
Một thời ÁI QUỐC bán rồi còn đâu
Chỉ còn có mỗi hàm râu
Tầu nô tung lưới bủa câu dân chài
*
HỌC RỒI HÀNH
*
Cứ coi như đạo bố già mafia có đức
Cháu con ta nuốt cục tức học theo
Hành dân đen kiếp sống đói chết nghèo
Leo lưng cọp phá tan gia thằng hữu sản
*

Bỏ chủ nghĩa tam vô nhất trí vồ tư bản
Đuổi bản làng rông "mơ núi buôn sang"[đồng bào]
Kết thêm đông đoàn bặm trợn táo gan
Vào hang hốc vọc niêu tôm công pháp
Nháp quốc tế đệ tam làm đại thể
Sá kể chi mồ mả của ông cha
Trên bệ thờ lê mác tổ người ta
Dưới liềm búa thấm thêm nhiều huyết lệ
*

Chiến lợi phẩm ba mươi năm không kể
Mẹ bảo rằng vàng bạc đất phương nam
Bốn ngàn năm chẳng chí thú việc làm
Huống chi vẫn lai rai tiền kiều hối
*

Đồng một chí mồm ngậm tăm không nói
Thịt tây nguyên bô xít bất khoan khoan
Ải NAM QUAN thác BẢN GIỐC ra ràng
Vịnh BẮC BỘ cũng cúc cung TẦU CỘNG
*

Giữa bốn biển gieo hồng phong lồng lộng
Sống vinh quang dưới chân đảng côn đồ
Đố thằng nào nổi dậy dám nam mô
Cờ dân chủ nhân quyền đòi công lý
*

Khắp năm châu làm giàu nhờ kỹ nữ
Lỡ chơi sang xuất cả lũ gia nô
Hạ quyết tâm thổ phỉ rủ nhau bồ
Không kể kẻ "chà đồ nhôm "bán nước
*

Tiên hạ thủ vi quyền duyên độc đảng
Mưu tròng đầu chụp mũ đám tự do
Giết không tha phản động dẩu chung lò
Chước vị nước luật bất thân nội tộc
*

Bọn tôi tớ cũng ép hành bức học
Kiếp cáo hồ cho mọc cánh bay cao
Rủi mai này thủ trưởng có ra sao
Vẫn còn đứa hô hào vì ÁI QUỐC
*
KHÓI THÁI HÀ TAM TÒA BỐC LỬA
*
Khói THÁI HÀ chưa chửa
Lửa TAM TÒA đã vội bốc lên cao
Giáo dân cả nước xôn xao
Đảng nào độc trị đảng nào hại dân
Tuyên cha bé cái sai lầm
Vài trăm thằng đần đội lốt công an
Chính quyền trơ mặt "luật" càn
Hò khoan chàng ràng hoạn nạn can ông
*

Hóa trang dưới bẹn đầu rồng
Phá thôn phá xóm vần công côn đồ
Súc sinh chẳng biết nơi mô
Chắc là ở dưới đáy mồ dấy lên
Loa vang ông ổng
Giải phóng quê ta
Đất của ông cha
Nhà chung thừa hưởng
*

Một lần cưỡng chiếm
Hiếm khi nào nỡ để rớt rơi
Cha con vẹm đỏ ngồi chơi
Nhớ ơn mưa móc đời đời suy tôn
Ba triệu đồng chí nõ mồm
Đảng đâu đến nỗi hết khôn chọc trời
Thiên la địa võng khắp nơi
Quỷ vương còn phải thây phơi BA ĐÌNH
*

Trời mông mênh đất mông mênh
Bán mua đổi chác bập bềnh phương nam
THÁC BẢN GIỐC ẢI NAM QUAN
Có ai dám đổ hai hàng lệ rơi
TẦU nô khóc đứng khóc ngồi
Dũng ơi ! Mạnh hứa đầy môi chưa nào
Hay là thủ kỹ hầu bao
Rủi hết đồng bào nhờ cậy bọn tao
*

Bàn dân thiên hạ ồn ào
Dẫu có thế nào giết bạn đành sao
ĐIẾU NGƯ hạm chiến cúi chào
Biển đông xì xào cá của ông MAO
Miền trung lắm bận lao đao
Trông vào tín ngưỡng đớn đau nguyện cầu
Dưới trần một lũ bọ sâu
Chúa ơi ! chúa ở trên cao có tường
*

"Lạy chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có chúa ngự trên cao"
*
SÁT THỦ LỘ MẶT
*
Có những chính trị gia yêu nước
Khi bước đến với nhau
Chẳng cần đổ chút giọt máu nào
Ngọt ngào như CỘNG HÒA LIÊN BANG ĐỨC
Có nhiều quốc gia không thèm tức
Lúc rã ra từng mảnh
Không lãnh những viên đạn đau đầu
Sáu mươi năm gian lao
Sao quên được nước NGA XÔ VIẾT
*
Đào mồ diệt CỘNG SẢN
Còn vài tên tâm hồn không lãng mạn
Khát máu chính dân mình
Mấy chục lần hóa danh
Lũ trẽ chưa hết tanh mùi sữa cũng chí minh
Chuẩn bạo tàn sinh trường chinh
Đồng thỏa chí âm mưu rình bá chủ
Bọn dân đen hứng đủ
Đảng độc trị ,bạo tàn ,đảng dã man ,bán nước
*
Năm năm tư ma chước chống di cư
Dư một triệu dân bỏ làng bỏ xác
Quỷ mưu một chín năm sáu bôi bác
Cải cách ruộng đất tám mươi vạn đồng bào
Kêu trời không thấu
MẬU THÂN sáu tám đem giấu
ĐẠI LỘ KINH HOÀNG tắm máu anh em
*
Hàng chục hàng ngàn hàng vạn
Mạng người rơi vì quốc nạn
Đầu xuân bảy lăm tan tác
Cả triệu hồn xơ xác biệt quê hương
Trên mọi nẻo đường
Gần phân nửa chẳng bao giờ đến đích
Không phải vì mê ông
SMITH
Mà chính là thích nữ thần TỰ DO
*
Lòng người không dễ dò
Từ từ mặt mo sát nhân cũng lộ
Này anh bộ đội nón cối công an
Có nghe loa làng
"CHÚNG TÔI MUỐN SỐNG"
Những đống xương tàn
Nhiều mộ chết oan
Máu đỏ tràn lan
Ba miền NAM,TRUNG,BẮC
Ai đã bán đất dâng tất cho TẦU
Biển đông về đâu?quê hương sầu thảm!
*
VẤN VÂN
*
Này mồi này rượu mệt đòn cân
Thuyết bất thành thơ văn chẳng văn
Bỏ cha nghiên bút vào một xó
Mẹ đĩ chanh chua cũng khó lần
Quay cuồng cuốn hút theo thời cuộc
Vận vần vớ vẩn vấn thanh vân
Mười năm đèn sách nhìn thêm hổ
Lục thập coi như sắp đến tuần
*
CÁO TRẠNG RỢ HỒ
*

ĐỆ NHẤT CHƯƠNG CÁO TRẠNG
*
Đạo đức đào ở đâu
Tư tưởng tượng nơi nào
Dưới lá cờ độc sao
Thổ phỉ loạn cào cào
*

Bọn bốn tên chóp mào
Hành đồng bào hạ quốc thể
Luật công pháp quốc tế
Đáng đưa ra tòa xét xử
*

Bầy vẹm mồm bự
Lũ bẹn mép to
Tầu nô đầu bò
Đại biểu đuôi chuột
*
Cùng duộc buôn dân
Vong bản ma chước
Thi đua bán nước
Rước rắn nhập gia
Cắn cả gà nhà
*

Vì mưu đồ danh lợi dụng khủng bố cầu vinh
Lũ chúng bay linh đình
Trên mạng sống hàng triệu sinh linh
Sáu mươi vạn đồng bào đăng trình
Cải cách ruộng đất
Ru ngụy thuyết đại đồng
Dụ dân ngu vào dông bão chiến tranh
A thần phù hô biến
Nghệ thuật vị nhân sinh
*

"Ai cũng có thể sai
Trừ quý ngài STALIN
Đồng chí MAO thượng đài"
Tam vô tư tưởng đãi
*

Mượn tạm ý thừa , hưởng thụ mật danh
Làm kim chỉ nam , cúc cung phương bắc
Nhân văn giai phẩm , chỉnh huấn toàn dân
Bất cần sai lầm , trăm hoa đua nở
Văn nô bồi bút , trút tội cho đời
*

NGUYỄN TUÂN ,TỐ HỮU
THẾ LỮ ,TÔ NGỌC VÂN
Dưới ánh dương trần
Hồng phong thánh tổ
*

Diệt mạng người giết chủng loài sâu bọ
NHẤT LINH buồn TÚ MỠ chuyện VĂN CAO
KHÁI HƯNG đau ngài bố láo vàng sao
HOÀNG ĐẠO ý đều là đồ phản động
Văn nghệ sĩ vẫn chặt đầu chôn sống
Đường TRẦN TIÊU
nhóm TỰ LỰC VĂN ĐOÀN
Triệu sinh linh THẾ LỮ tiếng kêu than
THẠCH LAM gọi đồng bào cùng XUÂN DIỆU
*

Bần cố nông dụ dỗ
Trung nông lo tố khổ
Phú nông gông dưới mộ
Địa chủ đồng cắt cổ
*

Thi đua đấu tố
Tư sản mất chỗ
Cống sản lồ lộ
Một bầy vẹm đỏ
*

Tòa án nhân dân
Gõ búa đầu đần
Những đứa lần khân
Khổ chủ một lần
Chưa đủ nghĩa nhân
Dâng chiếc khố trần
Để dành nuôi quân
Dưỡng cờ đẩm máu
*

"Thà chết mười người oan
Hơn tha lầm một địch"
*

Gieo rắc tai ương
Khủng khiếp bốn phương
Phơi hố dầm mương
Dù là điểm ảnh
Giảm tô thằng chảnh
Nâng tức con lanh
Chuông rung trên cành
Đả tiểu tư sản
*

Gây cảnh tang thương
Trên mọi nẻo đường
Một bầy ngạ quỷ
Coi thường công lý
Thống trị quê hương
Lợi dụng máu xương
Những người cùng khổ
Hô hố họ hồ
*

Sáu mươi vạn người tan tác
Đảng không khạc một viên đạn

*
Thi thể đem địa táng
Thân nhân rình cả tháng
Cái gọi là cách mạng
Đáng được tòa tuyên án
*

BẢN CÁO TRẠNG THỨ HAI
*

Xuân sáu tám tết MẬU THÂN tắm máu
Bởi vì ai diệt chủng chính đồng bào
Khắp miền nam chịu thương tổn tốn hao
Bao nhân kiệt anh hào cho tổ quốc
Sáu mươi năm trang sử đen nhơ nhuốc
Buộc làm chăng ma chước chống quê hương
Những hồn oan vất vưỡng mọi nẻo đường
Mồ tập thể mộ dân lành vô tội
*

Dạng ma quỷ đảng dã man vô lối
Gây kinh hoàng khắp bốn biển năm châu
Tiếng sinh ly tử biệt vọng toàn cầu
Bọn côn đồ lũ ma cô thổ phỉ
Phi nghệ thuật triệt văn nhân thi sĩ
Vị lợi danh phá mồ mả cha anh
Giết không tha dù là mạng thường dân
Đồng quy kết tội đại danh phản động
*

Giữa quần chúng giải rút hồng lồng lộng
Đực không tha,mái mẹ cũng ra ma
Gái mười ba
trai chưa được làm cha
Theo mẫu quốc chiêu đày dân thống khổ
Chẳng kể gì hồn ba đời tiên tổ
Giấu cộng đồng quốc tế tội sát nhân
Giữa đêm xuân đình chiến bỗng giương cần
Phóng hỏa tiển vào đền đài miếu mạo
*

Biến sơn hà vào trò chơi tiếu ngạo
Xạo tội mình thành lỗi của anh giàu
Xưa BÙI CHU ,PHÁT DIỆM đến QUỲNH LƯU
Vì mục đích bất cần ngưng thủ đoạn
Nay ngày nao dùng dân che chắn đạn
Đổ chết oan bởi MỸ NGỤY xả ràng
Mạng vẫn toàn bẹn vẹm núp trong hang
Hốc PẮC PÓ thờ sông cha suối mẹ
*

Chợ PHÚ VANG , "GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ"
Núi BA TẦNG trùm máu đỏ MẬU THÂN
Dân miền trung chết phải đến ba lần
Mỗi năm vẫn huyênh hoang mừng đại tiệc
Bốn thập kỷ lần khân không hối tiếc
Diệt đồng bào ngạo nghễ búa cao tay

Lưỡi liềm dơ liếm huyết bụng chưa đầy
Huống chi vẫn còn KINH HOÀNG ĐẠI LỘ
*

CÁO TRẠNG ĐỆ TAM CHƯƠNG
*
Ai gây nên cảnh thương sầu
Ai gây nên cảnh bể dâu thế này
Thuyền nhân ngậm đắng nuốt cay
Kẻ bơi ra biển người bay qua rừng
Mặc bầy giặc đỏ côn trùng
Mặt mo rồng lộn khốn cùng chơi gian
To mồm xin đểu loa vang
Mấy thằng thân MỸ khai hoang đất trời
*
Chỉ toàn quân ngụy mà thôi
Bầy đoàn giải phóng máu người không ôi
Nồi da xáo thịt thơm môi
Mấy tay thổ phỉ thích ngồi trên cao
Miền nam một biển máu đào
Ruột liền một khúc rạt rào tình thương
Không là thịt cũng là xương
Hai mươi năm lẻ yêu đương vẫn còn

*
Hối kiều kiều hối sắc son
Ma cô ca kỹ mỏi mòn gió sương
Ăn mày hành khất thập phương
Có đem về giúp quê hương bão bùng
Hay bầy quốc hại xài chung
Công an cán bộ ung dung tiền chùa
Kẻ thừa thắng được làm vua
Người vong quốc đoạn ruột thừa cay chua
*
Ăn hôi bẹn vẹm được mùa…
THÁI HÀ khói bốc TAM TÒA lửa reo
Dân đen chịu cảnh đói nghèo
Nhìn ông bí thẩn chạy theo côn đồ
*
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét