Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

SAU CỔNG THIÊN ĐƯỜNG

TÂM THANH THI TẬP
*
SAU CỔNG THIÊN ĐƯỜNG
*
“Đa phần tự hư cấu
Đánh dấu chuyện thật hư
Có thể lỗi ít từ
Nhưng tâm thanh thật sự
Chuyện tư phòng chẳng cữ
Không ham thử tử sinh
Ý tứ bốc mùi sình
Bởi những bầy quỷ dữ”
*
Sau cánh cổng thiên đường
Những tiếng kêu thê lương
Của bầy chim không lạ
Đang trong cơn đói lã
*
Dòng giống từ châu Á
Quá đà xuống phương nam
Lập thôn xóm bản làng
Dọc ngang làm ba nhóm
*
Khóm bắc thường bị ốm
Chồm chổm lũ miền trung
Gió bão cũng lạnh lùng
Tung hoành trên nam địa
*
Những điệu cười mai mỉa
Xỉa xói của thiên lôi
Thế gác đứng núp ngồi
Nhìn bờ môi thiên hạ
*
Đầu đàn loài bói cá
Mặc mưa giông xối xả
Vẫn vội vã tìm mồi
Những thi thể bốc hôi
*
Xác thằng trỏng con trôi
Sồng sổng những lứa đôi
Chết vì toan diệt cộng
Không mơ mộng chỗ tồi
*
TƯỚNG PHỎNG GIÁI QUÂN
“GIẢI PHÓNG”
*
Có còn con gái nước VIỆT NAM
Da tẩy trang đi vẫn sắc vàng
Dù bước chân nai mơ đánh MỸ
Hồ như con đĩ sắp sang ngang
*
Cứ ngỡ em lơ chuyện đá vàng
Đâu ngờ lỡ bước lúc đi hoang
Thân còn trong trắng từ đêm ấy
Hay đóa hoa xuân đã úa tàn
*
Thời thế gây nên tính dã man
Tam tòng tứ đức nát tâm can
Từ lâu không thấy em rơi lệ
Khi bước chân chim đã lỡ làng
*
Khi gót chân chim biết phủ phàng
Bao nhiêu của nợ phải cưu mang
Từ ngày gia nhập vào cách mạng
Là biết hồn oan cũng ngỡ ngàng
*
Chưa xuân hoa mộng vội úa tàn
Mùa thu không đến lúc ly tan
Sao vàng lấp lánh vào tháng tám
Đoạn cuối tình riêng phải dở dang
*
Ai khiến tình duyên phải bẽ bàng
Trời ơi ! người ấy đã sang ngang
Quay về chính nghĩa cùng quân NGỤY
Để lại cho em tiếng thở than
*
Súng cối đêm nay dội xóm làng
Ngày mai nhiều kẻ quấn khăn tang
Hỏi rằng ai lỡ gây nên tội
Dường như em vội lúc mơ màng
*
Hỏa tiển quân em cũng sẳn sàng
Chỉ cần đợi lệnh tấn công sang
Làng địch có nhiều dân chúng lắm
Lầm than văng miểng pháo ba càng
*
NỖI LÒNG GIẢI PHÓNG
*
Tướng  ĐỊNH đoạt lũ cu cườm cu đất
Giật tất cu vẫn mơ cất cu xanh
Nhưng chẳng may giống ấy dạ trung thành
Đánh sơ chế bọn lận vành giải phóng
*
Gia nô HỒ ưỡn lưng ong đánh võng
Cõng trên lưng bầy cà nhõng anh hùng
Ngày miền nam vong quốc chạy lung tung
Chiến lợi phẩm khắp hang cùng ngõ cụt
*
Nhớ những lúc cái lai quần cũng tụt
Có ngờ đâu giải rút hụt đằng sau
Lính BA ĐÌNH hớn hở lãnh công đầu
Bầy tập kết thẹn thùng len vô giữa
*
Mừng chiến thắng nghẹn ngào không ngon bữa
Cờ đỏ xanh chen chúc đứng thêm đông
Nửa non sông chua chát mộng đại đồng
Phần còn lại tái “CHÚNG TÔI MUỐN SỐNG”
*
Rồi từ đó loa làng kêu ông ổng
Phỏng giái quân chỉ vang bóng một thời
Thế bây giờ kết thúc một trò chơi
Mặt trận ảo bị lừa xơi án tử
*
Sinh đất bắc vào phương nam quyết tử
Giải phóng quân không cữ chuyện bi ai
Ngồi trên ngai quái thú chỉ bốn ngài
Tay năm ngón vạn sinh linh oan uổng
*
Liệt sỹ chết không nằm chung một luống
Trong rừng sâu suối cạn cũng phơi thây
Chiến tranh đây do lệnh của ai bày
“Ta đánh MỸ cho thầy NGA , TRUNG CỘNG”
*
CÁC CHÚ vẫn vờ như thân bất động
Ban tham mưu lồng lộng khắp ruộng đồng
Kết chiến chinh cảm tử chạy lông nhông
Hợp đồng thúc biển người công đồn giặc
 “Dư luận khắp năm châu hoài thắc mắc
Giặc là ai sao chỉ thấy tay sai”
TỔNG BÍ THƯ
“TỬ BÍ THÔNG”
*
Tổng bí thẩn “TẦN THỦY HOÀNG” Lê Duẩn
Thường quẩn quanh làm việc tại quán bar
Trong phòng riêng giấu giếm bốn năm bà
Ngoài đại sảnh sáu bảy em tỳ thiếp
*
Khi đêm xuống ăn sương từng người đẹp
NHẬT THÁI HÀN chèm bẹp tại TRUNG HOA
Đám cận thần cung phụng đủ dâm ma
Ngày ba cữ đêm bồi thêm bảy mạng
*
Ngay từ lúc ngày bắt đầu chạng vạng
Lũ hoạn quan giạng háng lạng dương xa
Hang hốc nào Lê Duẩn cũng bò qua
Tránh lâm hạnh vài cô nàng tới tháng
*
Bọn lâu la há mồm điều lệ đảng
Ráng cúc cung hào sảng số đoàn viên
Mỹ nhân nào không được giá kiếm tiền
LÊ bạo chúa phát điên thanh trừng tất
*
Nam trung bắc sau hậu liêu chiều cất
Cập nhật thêm người đẹp tại ngước ngoài
Hận NGỤY quyền từ ấy cũng nguôi ngoai
Thù ANH MỸ chảy dài trên chăn chiếu
*
Đám thảo khấu đầu đàn loài quái điểu
Thiếu nhân tâm dư dã tính dâm ô
Học trò cưng của quốc tặc họ HỒ
Bộ chính trị diêm vương trung ương đảng
*
Hàng triệu người tử vong trong cách mạng
Cuộc đổi đời khiến đất lở trời long
Búa liềm bay trên phướn huyết màu hồng
Con cháu giống LẠC LONG QUÂN cuồng sát
*
Dòng ÂU CƠ ôm cõi lòng tan nát
Vị nhân sinh nỡ xáo thịt nồi da
Bốn ngàn năm vằng vặc ánh trăng ngà
Tội diệt chủng thay cho NGA TẦU CỘNG
*
TỬ BÍ THÔNG KHẢ PHIÊU LÊ
*
Tổng bí thông tồng ngồng trong cung cấm
Khả phiêu lê di lí thịt không xương
Giữa hành cung đồng thuận một chiếc giường
Trò dâm loạn giao hoan chung người chó
*
Đồ quốc bảo trống đồng trông thò lõ
Của nhân dân quý vật cặp ngà voi
Tượng gian nhân chúng vẽ thiếu chiếc vòi
Hút máu mủ đồng bào năm sáu tám
*
Tết MẬU THÂN xúi quân đi do thám
Đảm bảo rằng miền nam vẫn thản nhiên
Đất tự do đang thụ hưởng nhân quyền
Được đình chiến trong những ngày đại lễ
*
Giải khăn tang trùm đầu người dân HUẾ
Tổng tấn công lệnh thủ lãnh ban ra
HỒ CHÍ MINH gửi tặng một món quà
Thơ chúc tết kết mật thư tàn sát
*
Chúc tết MẬU THÂN
 “Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua
Thắng trận tin vui khắp nước nhà
Nam bắc thi đua đánh giặc MỸ
Tiến lên !
Toàn thắng ắt về ta
H.C.M.”
Khắp miền nam bao gia đình tan nát
Con khóc cha vợ phải vĩnh biệt chồng
Xương cốt rơi ngầu đục những dòng sông
Máu thịt đổ cờ hồng bay phấp phới
*
Vị nhân sinh hay vì danh vì lợi
Sợi dây hồng thòng lọng cổ nhân dân
Tiếng khóc than vang vọng khắp dương trần
Máu nước mắt đổ trên mùa xuân ấy
*
“Giết dân thường nướng quân
Bộ chính trị bất nhân”
Ôi ! đoàn quân giải phóng
Phỏng giái những anh tài
NỮ CHỦ TỊCH NƯỚC
“RƯỚC DÂM TẶC VÔ PHÒNG”
*
Củ tịt nước chức danh Bình thị NỞ
Đã một thời rực rỡ gái bán hoa
Chuyện gió trăng không cấm vận MỸ NGA
Giường ân ái bất khả xa HÁN NHẬT
*
Vị SINH CUNG trần “LỒN TIÊN” đem cất
Chọc thủy dâm Bình địa giật cật vàng
Giữa ngả ba không ngần ngại khoe hang
Thổi bong bóng phóng “pinh pông” bằng lưỡi
*
“CHÀM QUẠP” mở cho lâu la cùng hửi
ĐỊNH hổn danh “CHEM CHÉP” tướng trêu ngươi
Giải phóng quân xấp xỉ cả triệu người
Sao kiếm được đúng cu xanh MAO đỏ
*
VÕ TẮC THIÊN thua ĐỊNH , BÌNH nhiều vố
Giữa chiến trường vẫn ham nhổ “CẶC BẦN”
Trong khuê phòng chưa kín kẽ thân môn
Đành vay mượn thêm đồ chơi của giả
*
TỪ HY thái hậu thôi khoe cao giá
Mả tổ tiên cũng mà cả bán mua
Gái phương nam bỗng chốc trúng đậm mùa
Vua một nước quần thần tân nữ tướng
*
Tết MẬU THÂN , HỒ đưa quân đi nướng
Lò hỏa thiêu lính VIỆT NAM CỘNG HÒA
Đánh nước nhà là cho CHỆT cho NGA
Khi cần thiết PHẠM VĂN ĐỒNG cũng bán
*
Bốn thập kỉ vết thương chưa lành háng
Đảng côn đồ hô khúc ruột ngàn năm
Hãy quay về sửa chữa những sai lầm
Chưa giết sạch tết MẬU THÂN diệt chủng
*
Băm bảy năm thân nhân không thờ cúng
ĐẬP ĐÁ MÀI hay treo DỐC NAM GIAO
Chỗ chôn thây ruột thịt của đồng bào
Mồ tập thể sát nhân không ghi mộ
*
CƠ KHỔ NỮ BỘ TRƯỞNG
*
Mỗi khi em muốn tắm
Tám trăm thằng lén xem
Biết đâu chưa đã thèm
Chúng bằm em làm mắm
*
Càng nghĩ càng buồn đậm
Huống hồ chi nằm ấm
Nương tựa cả vạn thằng
Quân phỏng giái lăng nhăng
*
BÈO dạt trời Định đoạt
Tứ thập nhi hoan lạc
Tương tác dòng cáo hồ
Mồ tổ nó tam vô
*
Cháu chắt lai cá vồ
Đít bồ không thèm vỗ
Phá hỏa mừng đại cỗ
Bách niên quốc tặc hồ
*
Đạo đức dạy lõa lồ
Tư tưởng học tô hô
Thí sinh thi dâm dục
Giáo gian chứa đầy bồ
*
Đất vàng điểm mả mồ
Xã hội đen phân lô
Côn đồ xô bình địa
Dân tự phát điên rồ
*
“Chú phỉnh” bắt cá rô
Cấy mô con săn sắt
Miếng ruộng nào mát mắt
Tư bản đỏ nhào vô
*
Kiếm cho được một cô
Cở chân dài váy ngắn
Bất cần đen hay trắng
Miễn cúi lưng ong thồ
 “Cái chủ nghĩa tam vô
Lõa lồ HỒ quốc tặc”
*
O DU KÍCH NHỎ
*
Khi thời thế xô bồ
Đĩ điếm cộ ma cô
Dâm dương trung ương đảng
Cách mạng táng đáy mồ
*
Ngày chạy vào rừng khô
Đêm mò về thâu thuế
Địa chủ nào không tế
Cưỡng chế đập dập đầu
*
Say máu tiếp tục câu
Ba càng châu thành phố
Nhà giàu nào chưa đổ
Khủng bố nổ “bê ta”
*
Lũ trẻ con đàn bà
Nhẩn nha là chảy máu
Sá kể chi con cháu
Của NGỤY quân NGỤY quyền
*
VIỆT CỘNG dùng chuyên viên
Miệt vườn tuyên quy hoạch
Đó chính là quốc sách
Cách mạng sạch sành sanh
*
“Ruộng đất khỏi phân ranh
Rọt rành tàn dư MỸ”
*
Thôn nữ đành làm đĩ
Quyết chí phải nêu gương
Dân không chịu dọn giường
Ủy ban trung ương đảng
*
Không tuân theo cách mạng
Kẻ chán sống hận đời
Không một phút nghỉ ngơi
Lời khuyên răn của bác
*
 “Ôi ! những con chim nhí
Như lũ khỉ trong lồng”
*
MẸ ĐÀO HẦM
*
Học từ CÁC MÁC
Không khác LÊ NIN
Làm ra búa liềm
Cây kim sợi chỉ
*
Ngày đào chưa kĩ
Mẹ đào hầm đêm
Con cái đào thêm
Bậc thềm tạm trú
*
Đêm mẹ không ngủ
Chẳng hay ngủ ngày
Cán bộ no say
Đêm ngày ngủ đủ
*
Thức đêm ngày ngủ
Làm chủ nông thôn
Chuẩn bị công đồn
O du kích nhỏ
*
Cô theo quỷ đỏ
O bỏ thánh thần
Có mỗi tấm thân
Cũng đồng thuận hiến
*
Đi vào cuộc chiến
O để lại nhà
Dưới một nóc gia
Bà già con trẻ
*
Mẹ không được khỏe
Mẹ vẫn đào hầm
Cô rủ lục lâm
Chung hầm đồng chí
*
Kết đoàn thổ phỉ
Vào hầm mẹ đào
Trí lực tốn hao
Đồng bào ta đấy
*
TUẦN LỄ VÀNG
“KHÓC THAN TRÊN MẢ”
*
NGUYỄN THỊ NĂM kim ngân không nộp hết
Ỷ một thời sống chết với CỤ HỒ
Lúc đào hầm khi gạo đải cơm vo
Ngỡ cống hiến hết mình cho cách mạng
*
Cán bộ về đồ lề không tẩu tán
Ruộng bề bề hàng trăm mẫu ngang đê
Có ngờ đâu trong chiến dịch nhiêu khê
Đánh địa chủ tróc phú nông hào bá
*
O du kích ngày xưa yêu kêu má
Lúc lên chân đấu tố cả gia đình
Bất cần lời mị thuyết HỒ CHÍ MINH
Ngày chạng vạng bất thình lình khai hỏa
*
CÁT THÀNH LONG bà má yêu gục ngã
Bước thứ hai cô lập cả gia đình
Người trong nhà phải sống kiếp lênh đênh
Khi vực thẳm lúc lềnh bềnh sông suối
*
Phận con người còn thua loài ruồi muỗi
Đảng xúi dân đuổi như hủi tới nhà
Gọi “con-thằng” thay cho tiếng “mẹ-cha”
Cấm tiếp tế dù nắm cơm hớp nước
*
Trí phú địa hào đào cho tận gốc
Mốc bần trung tăng vượt bậc phú nông
“Luật người cày có ruộng” cướp sạch đồng
Tái cung cấp đứa có công cách mạng
*
Trốc tận rể kẻ cho là phản đảng
Mạng nhân sinh vùi thây dưới bãi sình
Chỉ ba năm hơn nửa triệu vong linh
Trình quốc hội bội thu xong chiến dịch
*
Tòa án dân trong những chiều tĩnh mịch
Cải cách điền khiến địa hãi thiên kinh
Khắp giang sơn đảo lộn sự an bình
Con tố mẹ cháu giết ông đâm chú
*
TRÍ PHÚ ĐỊA HÀO
“ĐÀO TẬN GỐC TRỐC TẬN RỂ”
*
Oan khiên này biết than đâu cho đủ
Lũ côn đồ cộng sản xã hội đen
Bọn sát nhân đồ tể dụng búa liềm
Cuộc diệt chủng như ểnh ương nhái ngóe
*
Loài quỷ đỏ đã hoành hành dương thế
Bảy mươi năm vẫn không thể nào quên
Tái cải cách ruộng đất lại vang rền
Nương VỤ BẢN VĂN GIANG TIÊN LÃNG rẫy
*
Quả bom vườn ĐOÀN VĂN VƯƠN gài bẫy
Đẩy sáu tên người chó bộ công an
Vào nhà thương phải tạm biệt thôn làng
Chờ lành háng sau chiêu điều khuyển mã
*
Ác báo thời hãy đợi chờ ác giã
Cả đảng bay giờ tận số đến ngày
Đừng giả vờ chỉ ăn chực cơm chay
Là có thể thoát ra tòa quốc tế
*
Nhớ ngày nao đứng trước quân tuyên thệ
Thương yêu dân giữ đất nước giang sơn
Sao hôm nay nhẫn tâm đổ căm hờn
Lên làng bản nuôi chúng mày khôn lớn
*
Hãy ngưng lại những trò hung táo tợn
Tổ tiên còn chắc cũng phải bùi ngùi
Lỡ tiến lầm sao không tự thối lui
Tư tưởng BÁC chui đầu trong ống cống
*
Đừng đợi lúc đồng chí nằm chung đống
Mới rống lên ngu dại lỡ lạc đường
Lúc bấy giờ không còn ở nhà thương
Nhà ghét cũng sẽ thanh trừng cái xác
*
Bắt đúng bệnh đừng huênh hoang khác lác
Bác chúng mày chỉ là cái xác khô
Nhân dân căm hận nhìn mãi cũi mồ
Thề hỏa táng đổ bô tàn xuống biển
*
CẦN THƠ TRƠ THỐN THỔ
*
Bà còn nhất thốn thổ
Mày cứ đổ quân vào
Giật gấu vá vàng sao
Tái cải cách ruộng đất
*
Bà một còn một mất
Thách tất cả vào đây
Một tất đất sẳn bày
Đổ bố mày vào đấy
*
Chúng mày cứ chiếm lấy
Cấy cho đẫy bụng hơi
Cho chúng bây thảnh thơi
Cha con mày cùng lủi
*
Mày có nghe dân chửi
Miệng lưỡi của bọn bây
Trên TIÊN LÃNG hàng ngày
Đày VĂN GIANG VỤ BẢN
*
Giang sơn đem đi hoán
Bản mặt thằng bố mày
Đừng tưởng mãi ngủ say
Trưng bày trong cũi mộ
*
HỒ phụ sinh hồ tử
Cái ngữ đảng chúng mày
Có giỏi kéo đến đây
Bà bày cho mà thấy
*
Đừng gian ngoa đưa đẩy
Cướp của thằng phú ông
Đồ cho con bần nông
Lấy lòng công quyền đỏ
*
“Rồi có một ngày
Một kẻ ngủ say
Không hay phóng hỏa
Tam tinh tá lả
Tặc H.C.Minh
Theo sóng rập rình”
CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT
“KẺ MẤT NGƯỜI CÒN”
*
Cuộc cách mạng trời long đất lở
Mỡ nhân dân rán nạc đại đồng
Một bầy cộng sản cuồng ngông
Trí phú địa hào bần hóa công nông
*
Công dân chúng đổ sông đổ biển
Của nhà nông còn lại đôi mông
Trồng người đấu tố thêm đông
Cháu con mổ xẽ từ ông xuống thằng
*
Đả cẩu bổng sao vàng cán bộ
Giả vờ vô giúp đỡ nhà dân
Cặp kè đày tớ ngu đần
Bần trung địa chủ hóa thân dưới hầm
*
Hầm mẹ đào ngày nao giấu vẹm
Lúc thanh trừng già kén kẹn hom
Chủ nhân mình mẩy ốm nhom
Con sen thắng tớ lưng còm kim ngân
*
Từ bần dân biến thân địa chủ
Nửa triệu người cay cú dưới mồ
Nam mô PHẬT PHÁP nam mô
Xã hội chủ nghĩa côn đồ hành dân
*
Công an trị dân oan khiếp hãi
Chết ngoài bãi tranh cãi trong tù
Có nhiều anh tự tử ngu
Dây giày buộc cổ đánh đu trên trần
*
TRẦN DÂN TIÊN “vừa đi vừa kể”
Chuyện quần thần lạm sát lương dân
Thương cho những kẻ bạc phần
Bác rưng rưng khóc là phân xong tình
*
Quỷ kiến sầu bầy sâu bán nước
Chấn chỉnh đảng địa hãi thiên kinh
Tầu nô thái thú BA ĐÌNH
Đất đai cưỡng chiếm về mình giữ riêng
*
CÔNG AN TRỊ NHÂN DÂN
“BẰNG ĐẢ CẨU BỔNG PHÁP”
*
Công an trị nhân dân
Xã hội đen song hành
Khi của khôn người khó
Tung hoành tư bản đỏ
*
Tà quyền lo chém gió
Cẩu bổng đả máu tanh
Thịt xương của dân lành
Không biết người hay chó
*
Bút tre đè con chữ
Mực tím vẫn khoe hàng
Dân chấm câu dấu than
Bàng hoàng xem chuyện dữ
*
Sát nhân đảng không cữ
Khử vài mạng đi đường
Không vào nằm nhà thương
Cũng trườn ra nghĩa địa
*
Bất cần lời mai mỉa
Lọt lỗ tai giao thông
Miễn túi chứa nhiều đồng
Cả kẻ không phạm pháp
*
Từ trên xuống dưới táp
Đủ chủng loại tạp nham
Quan tham hở to hàm
Cán bộ lộ lớn chức
*
Như bầy chó chực cứt
Dân vứt bỏ ngoài đồng
Bầy linh khuyển tranh công
Cục to gồng cục nhỏ
*
Thượng bộ xúi hạ bộ
Bổ lên đầu dân oan
Không tha cả lão làng
Quên đội nón bảo hiểm
*
CÔNG AN ĐƯỜNG PHỐ
“QUỶ ĐỎ NHIỄU NHƯƠNG”
*
“Qua được thềm thanh tra
Khó tránh xa công lộ”
*
Tiếng súng nổ NGHI SƠN
Dân CỒN DẦU căm hờn
Một ông đầu bị thủng
Thằng bé đạn trúng bụng
*
Họ đi đưa đám tang
Không được chôn trong làng
Công an chỉ định táng
Khăn xô thêm hai mạng
Quân dân đứng chia hàng
*
Chính phủ giành áo quan
Phướn rước rũ điêu tàn
Di ảnh người đã chết
Trợn trừng lũ sói lang
BÁO ĐẢNG
*
Hiếp dâm lộ hàng giết người cướp của
H.Chí Minh HÀ NỘI sủa hàng ngày
Không dám gâu cẩu chỉ giỏi “ẳng” thay
Tin hình sự giật gân hơn nhà cháy
*
Di sản HỒ trăm năm trồng người đấy
Đẩy nhân dân rơi xuống hố trầm luân
Tiếng oán than trên địa ngục dương trần
DÂN TIÊN vẫn bẹp tai trong lồng kính
*
Đã đổ đốn đảng không cần phải chỉnh
Thỉnh ý dân xóa sổ chúng là vừa
Trước thánh thần đừng che mắt vải thưa
Sau liềm búa cờ đào khoe sắc máu
*
Ngưng lường gạt lũ nhi đồng con cháu
Cậu lên ba cũng dư biết cha già
Quốc tặc HỒ bố láo chính vương ma
Nội bộ chúng đang trong cơn xào xáo
*
GỬI BÈ LŨ BỐN TÊN
*
Các anh cưỡng chiếm được giang sơn
Nên không thấy căm hờn khi mất nước
Chúng tôi là những người trong cuộc
Thế thời qua mãi tiếc mảnh cơ đồ
*
Đế quốc vẫn cầm cơ trên bàn cờ thế giới
Các anh đừng trông đợi
Người bạn tứ tốt sẽ giúp chốt sang sông
Muốn hòa hợp hòa giải với cộng đồng
Trước tiên phải dẹp êm ngoài biển đông đang dậy sóng
*
Hãy giải tán đảng cộng sản
Chính nó đã lấy mạng dân mình
Đừng học theo tư tưởng HỒ CHÍ MINH
Lăm le rình đưa dân đinh đi làm nô lệ
Chẳng có gì là không thể
Để tổ quốc thật sự ấm no tự do hạnh phúc
*
Mất nhân quyền là nhục
Thúc thủ buông trôi độc lập là hèn
Lời gửi cho bè lũ bốn tên
DŨNG HÙNG SANG TRỌNG
Đừng cho kẻ hèn này là phản động
*
Sau cánh cổng khoe thiên đường
Là ẩn giấu cảnh địa ngục trần gian
Sau xã hội đen chủ nghĩa dã man
Là cả làng dân oan không nhà đất
*
Không còn gì để mất
Cất tiếng nổ bom VƯƠN
Chín con rồng miệt vườn
Đang chuyển mình trổi dậy
*
Khỏa thân không che đậy
Cậy phụ nữ CẦN THƠ
Xây lăng tẩm điện thờ
Hỏi bốn tên quái thú
“Tự do nhân quyền dân chủ
Không đủ phân cho ba triệu đảng viên”
*
VÒNG VÕNG VỌNG VONG “HOA”
*
Mắc võng trên cành huê
Thề đề phòng sưa tặc
Nắng chang chang phó thác
Mặc kệ mưa dầm dề
*
Bốn ngàn năm văn hiến
Nơi vàng rừng bạc biển
Ai khiến nên nỗi này
Tội những người trông cây
*
Ai đày các anh thế
Chỉ vì vài cá thể
Hay đại cục quốc gia
Nếu anh bỏ về nhà
*
Ai tha anh mất việc
Bao nhiêu điều thua thiệt
Oanh liệt đám quan tham
Lớn chức lại to hàm
Cường quyền tư bản đỏ
*
XIN ĐỪNG LỪA DỐI NHAU
*
Chú phỉnh lừa nhân dân
Dân chơi khăm chính phủ
Đủ đốn không cần chỉnh
Bách tính định thế nào
*
Lá cờ đỏ vàng sao
Tự hào đừng nhắm mắt
Mặc trăm họ mất đất
Tà quyền vẫn mưu cao
*
Bộ chính trị tào lao
Việt gian đệ nhất xạo
Theo chính sách bá đạo
Học theo xín xáng MAO
 “MÁC LÊ NIN cầm đầu
Lâu la bám pín trâu
Toan nhuộm màu thế giới”
*
HỌ NÔNG ĐỨC , MẠNH KHI TRỜI
CON GÁI GÀI THIÊN LÔI
NGỒI ĐẦU ÔNG ĐẤU TỐ BỐ
*
Từ tư tưởng phù thủy
Con đấu tố cha già
Quyết cởi áo toàn gia
Thiên hạ mục sở thị
*
Em rể chơi dâu chị
Chém bố trên đỉnh đầu
Cháu đâm chú một dao
Sau chầu nhậu bí tỉ
*
Cướp tiền của con đĩ
Liêm sĩ kẻ vô hồn
Trên cơ đứa bán trôn
Ngửa lòng nuôi song khẩu
*
Toàn gia HỒ đồng tấu
Khúc linh cẩu bi ai
Dạ vũ những đêm dài
Ngồi trên ngai bí thẩn
*
Bọn quần thần lầm lẫn
Hay cận vệ hiến thân
TRẦN DÂN TIÊN sưu tầm
Giống tâm ma dạ quỷ
*
Chỉ vì vài ngàn tỉ
Phí tình cảm cho đi
Chị bôi nhọ bà dì
Ghẻ từ đầu tới đít
*
Nông đức mạnh bị thịt
Định bịt chuyện nội gia
Giấu nhẹm danh cha già
Ma xó con bật mí
 “Bán danh chỉ một tí
Tài sản của ông cha
Lúc sang nhượng HOÀNG SA
Thừa mua bom mượn đạn”
*
ĐẠI CÔNG CÁO THÀNH
“TAN TÀNH ĐẤT NƯỚC”
*
HỒ đỏ NGÔ vàng bóng nước xanh
TẦU NGA ANH MỸ dục đua tranh
Chiến trường tử sỹ nằm la liệt
Huyết lệ trào tuôn sử khép mành
Nồi da xáo thịt xương trăm họ
Mồ hôi đá chảy rửa lợi danh
Hận quốc muôn năm còn căm hận
Buôn dân bán nước NGUYỄN TẤT THÀNH
*
Non xanh xanh nước cũng xanh xanh
Ai gây thảm cảnh phải đấu tranh
Chết oan chết uổng tuyên oanh liệt
Sử cong sử quẹo tréo sau mành
Thời thế thế thời thời định thế
Lợi danh danh lợi lợi hay danh
Ngàn năm nô lệ khôn nguôi hận
Cộng sản đày dân xuống hỏa thành
*
Hồng phong hoàng lũ ước mơ xanh
Hắc bạch phân ranh quyết chiến tranh
Anh hùng cảm tử buồn oanh liệt
Tên tuổi ngàn năm sử vén mành
Kẻ thắng huênh hoang vua tạo thế
Người thua làm giặc mất lợi danh
Bán nước bất tri vong quốc hận
Buôn dân bắc thuộc NGUYỄN TẤT THÀNH
*
Chiến tranh chỉ khổ bọn đầu xanh
Tức khí làm chi trái phải tranh
Gà gáy tan sương mờ oanh liệt
Trang sử nhớp nhơ khó vén mành
Phải chăng nhược quốc đành như thế
Ngàn năm mang nhục chữ ô danh
Tha phương cầu thực không quên hận
Nhớ kẻ vong ân NGUYỄN TẤT THÀNH
 “XƯỚNG HỌA : NHÂN SINH DO DANH LỢI
ĐỜI NGƯỜI KHÔNG CHỈ MỖI LỢI DANH
CÂY CÓ CỘI NƯỚC CÓ NGUỒN
CHA GIÀ DÂN TỘC BÁN BUÔN SƠN HÀ”
*
“THỊT LỘN DA”
*
Người ta “bán thịt lộn dza”
Còn em bám đất lộ ra ngọc ngà
Cũng là máu mủ mẹ cha
CỬU LONG tử thủ HỒNG HÀ buông xuôi
Phải chăng vì mấy con b.r.uồi
Người mê danh lợi kẻ cười núi sông
Gió đưa bụi cỏ trên đồng
Công khoe mông đỏ hơn mồng gà quê
*
Nhác trông đã thấy nảo nề
Giang sơn sao lại thảm thê thế này
Nông dân không có đất cày
Đại gia tư bản đỏ đầy sân “gôn”
Cũng thời phơi phới hai b…ồn
Tài nguyên non nước ruột cồn cào gan
Tựu chung NGUYÊN THỦY bực hàng
Bắc kỳ kỹ nữ giữa làng bán trôn
*
Các anh vệ sĩ vô hồn
Có lôi đừng kéo vào đồn công an
Đóa hoa xuân sắc chưa tàn
Nỡ nào để bọn dã man nắm đầu
Cũng là một cái mồi câu
Kẻ mong xế hộp nhà lầu phong sương
Kẻ còn soi lại chiếc gương
Làm dâu một họ phấn hương đoạn trường
*
Bởi chưng “chú phỉnh” nhiễu nhương
Hay bầy quái thú cương dương đất trời
BA ĐÌNH đại bảo thảnh thơi
THÁI BÌNH món xịn xin mời tự do
Tam tòng NGUYÊN THỦY đừng mò
CÁI RĂNG tứ đức cánh cò quê hương
Ba người phụ nữ tuyệt đường
Một người cùng giới bất lương dạn dày
*
“Chén cơm bát nước đắng cay
Ruộng đồng quy hoạch trông mây nhớ người
Sơn hà cẩm tú tả tơi
Thổ điền cải cách muôn đời khó quên”
*
CỬU LONG HƯƠNG GIANG HỒNG HÀ THƯỞNG LÃM
*
CÁI RĂNG CÁI SẮN CÁI LƠN
SÀI GÒN GIA ĐỊNH CÁI MƠN BA ĐÌNH
CÁI CUI TRÀ NÓC PHONG DINH
NINH KIỀU THỐT NỐT U MINH CÁI VỒN
CẦN THƠ HỒNG NGỰ Ô MÔN
PHONG ĐIỀN CỜ ĐỎ TRI TÔN CÁI BÈ
THỪA THIÊN MỘ ĐỨC HƯƠNG KHÊ
TĂNG QUANG PHÚ LỘC BỒ ĐỀ VĨNH LINH
*
HƯƠNG TRÀ HƯƠNG THỦY QUẢNG BÌNH
HẠ LONG UÔNG BÍ QUẢNG NINH HOÀNH BỒ
ĐÔNG TRIỀU MÓNG CÁI CÔ TÔ
HẢI HÀ BA CHẼ SÔNG LÔ VIỆT TRÌ
TUYÊN QUANG BẮC KẠN PHÚ YÊN
HÀ GIANG VĨNH PHÚC CAO BẰNG ĐIỆN BIÊN
MƯỜNG THANH MƯỜNG NHÉ THÁI NGUYÊN
VĨNH TƯỜNG VĨNH PHÚC BÌNH XUYÊN CÁT BÀ
*
Thiên thời chiếu tướng hãm xa
Nhân hòa HÀ NỘI lân la BA ĐÌNH
THỪA THIÊN địa lợi PHONG DINH
SÀI GÒN lục tỉnh bí đình CẦN THƠ
CỬU LONG THẤT NÚI điện thờ
Vong linh CẦN GIUỘC câu thơ chiêu hồn
Ngày xưa trong trận VÂN ĐỒN
Nam trung bắc vũ lâm thôn vui mừng
*
Thiển mưu cận trí bởi chưng
ANH NAM đã chẳng đặng đừng bại binh
Bỗng nhiên CÁC CHÚ đánh rình
Đông nam Á tính lập trình biển đông
Giận thay lão PHẠM VĂN ĐỒNG
TRƯỜNG HOÀNG SA ĐẢO cúc cung thiên triều
Hỏi HỒ hay tố cáo miêu
Trước tòa quốc tế đủ điều hại dân
*
Hồ ly miêu cáo biệt trần
Cũng còn trang sử ô danh để đời
SÀI GÒN HÀ NỘI HUẾ mời
Những người yêu nước hãy khơi nỗi lòng
*
NAM BẮC LĂNG NHĂNG
*
Gái THÁI BÌNH trình làng
HỒNG HÀ shows hốc hang
CỬU LONG GIANG phụ nữ
Còn gì NGUYÊN THỦY cữ
Chống dữ LÀI dang càng
*
Nước VIỆT có nhiều nàng
Một phe đỏ lang bang
Xóm đèn mờ ngõ vẫy
Đêm về thường tung tẫy
Bẫy phía xanh vững vàng
*
Hàng ngày vẫn vẻ vang
Trong giấc cộng giàu sang
Vinh quang hò lao động
Bắc phần còn mơ mộng
Bất tri lúc điêu tàn
*
Như loài thú đi hoang
Sự cố phải lầm than
Ăn sương trên đầu phố
Mặc dân oan phỉ nhổ
Thiên định bất dung gian
*
Dù là cái ngàn vàng
Chẳng ai dám cưu mang
Của trời cho vốn dĩ
Không nên hành nghề đĩ
Aid thế kỷ bẽ bàng
*
Chú phỉnh đứng ngỡ ngàng
Chưa đủ vết dầu loang
Quần chúng tung chính phủ
Một món quà dân chủ
Làm choáng cả tâm can
*
Này hởi các man quan
Đừng rọ họ trong ràng
Bà con tràn tử khí
Dù công an độc trị
*
CÁI RĂNG KHĂN RẰN PHỎNG GIÁI
*
Đoàn quân giải phóng trở về
Sau khi quy hoạch thảm thê hai nàng
Ruộng vườn cưỡng chiếm vẻ vang
Tận mục dở thị ngàn vàng khỏa thân
CẦN THƠ quỷ nhập cõi trần
Tay mềm chân yếu tụt quần thi gan
Làng trên xóm dưới CÁI RĂNG
Cũng không khiếp bọn bạo tàn đười ươi
*
Đâu là đất đâu là trời
Dùi cui xích sát kéo lôi thế này
Trung ương đảng thách đến đây
Xem cho mãn nhãn mặt mày ác ôn
Côn đồ bảo vệ cô hồn
Giữa trưa nắng hạ ra đòn hành dân
Vô thiên vô pháp vô thần
Lũ tư bản đỏ cầm cân nước nhà
*
Người không chung sống với ma
Công an khuyển mã đàn bà ra oai
Đâu là bờ cõi thiên thai
Thiên đường hậu viện mỉa mai quần hồng
Năm châu bốn biển cùng trông
Việt gian cộng sản đại đồng thế ru
Dù cho què cụt đui mù
Cũng không đến nỗi khoe mu thế này
*
Bởi chưng bất khả hứng cay
Mẹ con thôn nữ phải bày nắng mưa
Tuyệt chiêu biết mấy cho vừa
Nam trung bắc sẽ lưa thưa chào hàng
Tà quyền độc trị chưa tan
Là còn hàng triệu dân oan lên đàng
Không màng những cái hốc hang
Lẽ ra chỉ để cho chàng thưởng hoa
*
“Xưa nay thân phận đàn bà
Tưới qua ngọn cỏ đã là anh thư
CÁI RĂNG cắn lưỡi thiềm thừ
Cường hào ác bá đành hư theo người”
*
 THIÊN HẠ HỜ ỨC ĐIỀN
*
Cha già chơi trống bỏi
Lão mụ bói ra ma
Chuyện xấu của quân ta
Hà cớ gì giúp giặc
Bà là ai cũng mặc
Chắc chỉ gạt bác HỒ
Lúc hộ lí bưng bô
Hồi đầu khi sắp đổ
*
Chỉ nghe lời mụ nổ
Chẳng mổ xẽ được ai
Già vẫn khoe chân dài
Công an giai chơi dại
Ức điền thua thương mãi
Làm phỏng giái phe ta
Sao không giỏi bài HOA
Làm quà cho dân chúng
*
Tặc HỒ bà còn cúng
Vậy mơ thủng bụng ai
Qua mấy mươi năm dài
Biết đâu gài ÔNG KÉ
Dân oan xin lậy mẹ
Chó đẻ hãy coi chừng
Cắn hổn bọn người dưng
Chẳng đặng đừng phản động
*
Yêu nước hãy diệt cộng
Tấn công bọn tà quyền
Thái thú bốn thằng điên
Đang đè đầu trăm họ
Hay bà là đầu sỏ
Con khỉ chó lão làng
Năm xưa rúc trong hang
Đợi cờ tàn tấn chốt
*
 “Gà đá phi” tạo mốt
Ống cống lột vinh quang
Chớ vướng ách giữa đàng
Dễ tiêu tan sản nghiệp
*
THIÊN ĐƯỜNG TRƯƠNG ĐỊA NGỤC
*
Đằng sau cánh cổng thiên đường
Trần gian địa ngục nhiễu nhương tà quyền
Bốn thằng quái thú chuyên viên
Dốt dơ dở dại chung thuyền thi đua
Thuế thân thuế đất thuế chùa
Bán danh ba vạn mua vua một đồng
Lâu la chọn mặt chữ hồng
Không cần biết chữ không mong thực tài
*
Mặc ai nói mỉa nói mai
Chữ tai gắn với chữ tài hại nhân
Quần ma giáng họa người TRẦN
DÂN TIÊN vừa kể vừa nằm trong lăng
Quỷ tha ma bắt cống chằn
Giang sơn cẩm tú sao băng qua TẦU
BẮC KINH bành trướng tóm thâu
Tây nguyên bauxite mỏ dầu HOÀNG SA
*
Hót đi dã điểu sơn ca
Trong ma tước trận can qua vô thường
Bởi bầy quỷ đỏ khoa trương
Đông tây nam bắc hồng trung dẫn đường
Thu đông xuân hạ bất lương
“Xách thùng văn vạn” tỏ tường cộng HOA
Tang thương trên biết bao nhà
Cầu mong tử sĩ quốc gia lạc phường
*
Tìm về cõi chánh một phương
Nhị văn tam vạn tứ cường bao dung
CHÍ MINH MAO ÍT lạnh lùng
Năm châu bốn biển cùng chung màu cờ
Bỏ ngay phướn đẫm huyết dơ
Tẩy trang lịch sử ố mờ khá lâu
Hợp hòa hóa giải qua cầu
Đồng bào ruột thịt sẽ mau quay về
*
“Nồi da xáo thịt tan mê
Thuyền nhân khắp xứ chân quê vẫn còn
Thủ đô kiến thiết SÀI GÒN
Viễn đông hòn ngọc chưa mòn hào quang”
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét