TÂM THANH THI TẬP
*
TÌNH SỬ
Part8
*
MÂM CAO CỖ ĐẦY
*
Người phú quý thiên lương nan gõ cửa
Kẻ bần hàn khó kiếm sữa nuôi con
Hai gối còn trên vạn nẻo đường mòn
Còn hy vọng ngày mai trời lại sáng
Có phải do kiếp nhân sinh chưa đáng
Bến phù hoa ảo ảnh chẳng lu mờ
Đêm đêm nằm trông đợi những cơn mơ
Bỗng biến hóa vào lầu hồng gác tía
*
Bạn bè vây tứ phía
Một thằng đía VIỆT kiều
Xạo sự vào hàng siêu
Lòe đời người yêu nước
Trải chiếu vàng họ rước
Đứng trước hưởng mâm cao
Ngồi sau đành cúi chào
Kể cả ông bà lão
*
Ba hoa liều chỉ giáo
Bố láo chuyện đâm hơi
Rượu cúng chẳng đợi mời
Vẽ vời khi cường điệu
Không nhớ thời chơi chịu
Bận bịu đi kiếm tiền
Vong bản phải vượt biên
Cách mạng hai quốc tịch
*
Chẳng còn ai thân thích
Mở quyển lịch ra xem
Nhà đứa nào sang hèn
Nhớ ghi kèm ngày giỗ
Đến hẹn lại dự cỗ
Ngộ biến cũng tùng quyền
Dù ẩm thực không chuyên
Kiều bào tranh nếm trước
*
Hận nhà NGÔ nhớ CÂU TIỂN việt vương
Đội gió sương thường nằm gai nếm mật
Trải đau thương quyết tâm giành lại đất
Đời chật vật ta lắc gật cho qua
Chẳng mong chi bằng hữu thí chút quà
Khác HỒ cáo chờ trong hang PẮC PÓ
Suối LÊ NIN cá tôm sa vào vó
Cháo bẹ đầy núi CÁC MÁC rau măng
*
PHẾ NHÂN
*
Bốn mươi năm cũng từng mộng đăng quang
Chẳng ngờ được họa trời tai biến não
Cơm không no đành lết đi kiếm cháo
Viết vài chương bố láo mượn văn thơ
Chuyện vẩn vơ cho mấy kẻ khù khờ
Tiền nhuận bút cũng đỡ mờ hai mắt
Chiếc xe lăn hiện hành không mấy đắt
Cũng chưa bằng giá nửa cái vô lăng
*
Trên đường làng mày cầm lái băng băng
Chẳng cần tránh mấy thằng căng vé số
Thường mè nheo mỗi khi ô tô đỗ
Lũ mặt dày khốn khổ mất chân tay
Vẫn cố công xông xáo múa cả ngày
Miệng ca cẩm giải bày trên xe lắc
Ném sấp tiền mày chẳng thèm thắc mắc
Hỏi nguồn cơn thương phế bởi đâu ra
*
SÁNG TRĂNG KHÔNG SÁNG DÁNG ANH
*
Ngàn năm vẫn sáng ánh trăng già
Mấy thằng bại liệt sốt vàng da
Đứa què đứa cụt vì chinh chiến
Kẻ mù kẻ điếc bởi can qua
Ba mươi năm lẻ trong bom đạn
Giữ nước cho ai dựng cửa nhà
Thi hành quân dịch mày lẩn tránh
Hậu phương tranh thủ rủ dâm bà
*
Khéo ăn mãnh đành lánh xa trận mạc
Giỏi bon chen mua chức tước lão làng
Mười gia đình hết tám đội khăn tang
Riêng mày vẫn bình an thân vô sự
Thời loạn lạc làm giàu ngu gì cữ
Ngữ đặc công nội gián cộng nằm vùng
Tàn chiến tranh khỏi vất vả lạnh lưng
Vì truy phú vãi vàng phi nhân nghĩa
*
LAI MÈO
*
Mày chửi rủa phế binh dai như đỉa
Có biết chăng chiến hữu bạn bè tao
Vì giang sơn đã phải đổ máu đào
Vị tổ quốc hiến một phần thân thể
Chữ vinh nhục chẳng còn chi đáng kể
Phải thương vay khóc mướn phận người ta
Có nhiều tên trúng số nỡ qua phà
Không nhìn lại kẻ lăn lê bán vé
*
Đệ nhất hạng nỡ chơi lang vợ bạn
Dù tư gia dư quý tử hiền thê
Chữ luân thường đạo lý nỡ quên thề
Hành động thế phải gọi là khốn nạn
Thời loạn lạc khéo chui lòn giữ mạng
Mặc giang sơn sắp sông cạn núi mòn
Đạn bắn lầm bom rơi lạc bà con
Mượn cách mạng quyết phi thương bất phú
*
Dân đen ngu dốt chịu đói nghèo
Chẳng theo quân đỏ để bụng reo
Tham gia cách mạng không mong réo
Tích trữ đầu cơ bất khả đèo
Vợ thằng bạn cũ chồng cải tạo
Múa gậy vườn hoang mày nỡ đeo
Đạo cáo đức HỒ khoe như thế
Thê tử “ngụy quân” mặc sức leo
*
Nhiều tiền của sao còn gieo ly tán
Mặc gia đình người bạn cũ tan hoang
Đêm đông qua mày chăn gối hai nàng
Sáng xuân đến có một thằng đổ lệ
Tình theo tình sao nhẫn tâm chia rẽ
Đời đứt đuôi con nòng nọc xa chồng
Đừng trách tao tệ xá chẳng buồn mong
Nhà cũng có một lũ con nhờ mẹ
*
NGOÀI DA TRONG BỘC
*
Không dám quen kẻ lương tâm sứt mẻ
Thèm thủy chung thà rủ chó bên đường
Lỡ lạc bầy khốn khổ phải tìm thương
Vì miệng sống đành nương theo chủ mới
Sống như mày không lâu đừng hồ hởi
Để rồi xem phấn khởi được bao năm
Hàng triệu người căm hận ở phương nam
Chờ gió mới xung phong ra đất bắc
*
“Mã tầm mã ngưu tầm ngưu”
Hai đứa mày đúng tâm trâu ý ngựa
*
Dù chưa đè ngửa chị dâu chẳng đập tan đầu bố
Nhưng lương tâm như cắt cổ mẹ già
HỒ dâm ô giống quỷ dữ ác ma
Dạy đệ tử chiêu lừa thầy phản bạn
Đạo đức gì gạt người khi hoạn nạn
Tư tưởng đâu câu vợ của bạn bè
Chơi đã đời ban lệnh chết dưới xe
Thằng du đảng TRẦN QUỐC HOÀN sát thủ
*
Miệng lưỡi đời ÔNG KÉ kia không ngủ
Hai tay tranh cho đáng tổ LÊ NIN
Bắn toàn gia đứa nào lỡ rập rình
Chú THU đã ăn nằm NÔNG THỊ NGÁT
*
“Đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu”
Chuyện loạn luân dể thường cho ai thấy
Bắt con chí mén hỏi cùng hội với nhau
Máu huyết hữu dưới cửu tuyền thuyền có mau lưu thủy
Chẳng thà làm đĩ khỏi lựa kỹ đồ chơi
Hơn hộ lý cả một bầy sơn tặc
Ngoài da trong bộc chẳng nhọc sức đi tìm
Cây kim nhỏ trong lòng hồ bát ngát
*
Rủi mai này trầm luân nơi cửa thác
Mấy ai còn biết bí mật thâm cung
Bầy đười ươi lòng dạ vốn khôn cùng
Sá gì sợ dưới âm ty địa phủ
Diêm vương khó nợ tình còn tự chủ
Chữ ái ân thiên giới cũng cương cần
Chắc chi không đè sấp ngửa nhân dân
Nói gì đến cõi hồng trần vấy bẩn
*
NƯƠNG THỜI LIỆU THẾ
*
Bàn hòa hợp mình cùng nhau tranh cãi
Chẳng đãi bôi tư bản đỏ tham ô
Dù nhiều năm chúng quy ẩn dưới mồ
Cũng dựng dậy hỏi cho ra nguyên cớ
Mắc mớ gì gây nhiễu nhương hối lộ
Bạc công kho nỡ chia chác cho nhau
Người thanh liêm sao được mấy dảy lầu
Cho tây mướn khi về hưu dưỡng lão
*
Nhân sinh mọi sự tội do NGƯỜI
Đứa làm mửa mật đứa ngồi chơi
Kẻ khôn tam đại vinh quang đảng
Người ngu nô lệ “ngụy” ba đời
Phú quý đừng hòng mơ vĩnh cửu
Nghèo hèn sáng tối cũng dần trôi
Thiện ác chỉ qua lằn ranh mỏng
Đỏ xanh nương thế liệu theo thời
*
CHỈ LÀ MỘT ÁNG MÂY BAY
*
Chuyện chiến tranh ngày xưa hoài ngao ngán
Cạn tàu tình ráo máng cuộc nhân duyên
Sáu mươi năm vẫn trăn trở ưu phiền
Vui một tối trăm năm sau hối tiếc
Hãy coi như bỏ qua vài bữa tiệc
Góp công lo những số kiếp lầm than
Dù chẳng cho bớt một chút bạc vàng
Cơn no đói không chỉ là cơm cháo
*
Ta về đây sau mười năm cải tạo
Tựa hồ mơ khi phóng thích vào đời
Con đường xưa đầy những kẻ ăn chơi
Lối mòn cũ phơi gan cùng tuế nguyệt
Bản tình ca muôn đời mong bất diệt
Bài thương sầu chất ngất hận thiên thu
Cộng sản còn còn dằng dặc căm thù
Tà quyền hết , hết người toan phục quốc
*
NHỮNG BƯỚC CHÂN ÂM THẦM
*
Bước từng bước
Đi trên lòng đất mẹ
Ta trải hồn dâng dân tộc VIỆT NAM
Tặng những ai tôn trọng lễ thánh thần
Biếu chí hữu còn nghĩa nhân trí tín
Đả mấy đứa quen đè đầu bịt miệng
Đập cả bầy giỏi bợ đít nâng bi
Dù chỉ là đơn độc chú lính chì
Vẫn hãnh diện được làm người LẠC VIỆT
*
Dù có phải hy sinh không nuối tiếc
Diệt tay sai bọn cộng sản gian manh
Xã hội đen chuyên bức hiếp dân lành
Bẻ ngòi bút uốn cong theo lề phải
Bên chiều trái tự do không tranh cãi
Bọn buôn dân bán nước lũ TẦU phù
Chú phỉnh mù tưởng thú củ tịt ngu
Hết cao tốc lại bươi ngàn năm rác
*
Mặc cho đám văn nô theo LÊ MÁC
Thí thi nhân TỐ HỮU thích vờn lân
Cái hư danh ta cũng vẫn bất cần
Ngồi chung bọn lâu la hô hòa hợp
Ai hòa giải hòng bày binh bố trận
Vận văn công 36 bước chiêu binh
Tụ họp nhau ngay thánh địa BA ĐÌNH
Khúc ruột thải lại nuốt vào cục tức
*
BẮN CHẬM THÌ CHẾT
*
Đã đến lúc rút súng ra đảng bắn
Kẻo không thôi dân can đảm cắn càn
Nhai mấy anh mặt bự vốn tham quan
Xé mắt nhỏ ủy viên trung ương đảng
*
Sá kể gì chỉ rơi vài nhân mạng
Chỉ một tờ biên bản thế là xong
Cứ vu cho chúng tội bất phục tùng
Không đồng chí nộp công an mãi lộ
*
Cứ coi như phó thường dân trúng số
Đổ tăng xông đột quỵ bởi ham chơi
Chết khi còn máu nóng vẫn còn tươi
Chờ bác sĩ soi thứ gì xài được
*
Ba mươi sáu kế mưu ma quỷ chước
Pháp y chèn miếng thịt lợn vào hông
Lang băm nào dám giải phẩu bộ lòng
Lục phủ thiếu hay bỗng dư ngũ tạng
*
Người bắn chậm kể như là quá vãng
Dân bây giờ không còn mãi ngu đen
Dù ở nơi hang hốc chẳng lên đèn
Họ dư biết thế nào là cộng sản
*
XÔ BỒ CHỦ NGHĨA
*
Tình tiền tù tội tự tử từ
Nhân sinh bản thiện chỉ ban sơ
Xã hội xô bồ mô chủ nghĩa
Sinh ra thảo khấu xuất côn đồ
Nhờ ơn cộng sản xuyên tâm dạy
Nên mới vinh quang đảng dã HỒ
Nhà thờ chùa miếu thi tàn phá
Dân đua vong bản khỏi nam mô
*
Lãnh tụ bày trò khuyến dâm ô
Chết lén còn căm giữa kính mồ
Mặt sắt cho dù trây trét sáp
Tim đồng hoại tử vẫn không khô
Gian tặc tía lia đồ bố láo
Đại đồng ba xạo thuyết tam vô
Đệ tử chồn cheo bò lợn chó
XƯƠNG SẦM ĐỨC nhục dục TÔ hô
*
NGÀY ẤY ANH ĐI
*
Anh đi ngày ấy chẳng hẹn thề
Con đường phục quốc lắm nhiêu khê
Côn đồ cộng sản còn sồng sổng
Còn những đàn em quyết trở về
Giang sơn đang lúc cần thêm sức
Diệt lũ xâm lăng họa cận kề
TẦU nô một bọn tư bản đỏ
Dã tâm cướp ải chiếm tiểu khê
*
Bán phấn buôn hương cũng mệt mề
Lúc gài TÔ chó gặm XƯƠNG dê
BÁ THANH tái nạm gầu CHÍ VỊNH
Cùng NGUYỄN THIỆN NHÂN giở thói hề
Giáo dục chẳng qua tuồng múa rối
Chằn ăn trăn quấn những đầu bê
Ai về phương bắc cho ta nhắn
Làm dân LẠC VIỆT khó muôn bề
*
CHUYỆN ĐỢI CHỜ
*
Nếu biết rằng em chẳng đợi chờ
Ngu gì ta dệt những vần thơ
Cho người tình lỡ quên thương nhớ
Quên chuyện ngày xưa thủa hẹn hò
Gương trăng đã khuyết từ đêm ấy
Duyên tình đứt đoạn giữa guồng tơ
Còn chờ còn đợi còn thương nhớ
Hết buồn hết hận hết bơ vơ
*
Trăm năm duyên phận vẫn đợi chờ
Guồng chữ quay vần vận ý thơ
Gửi vào trang giấy niềm thương nhớ
Mấy thủa ngây thơ tuổi hẹn hò
Đỡ buồn đỡ tủi cho người ấy
Giải buồn giải hận nối đường tơ
Có sầu có trách đừng ghi nhớ
Những đêm trăng lặn vẫn chơ vơ
*
TÌM GIẤC MƠ XA
*
Ta về tìm lại giấc mơ xa
Có dáng em yêu vóc ngọc ngà
Từ độ xuân sang ngày quốc hận
Ta mong lấy lại chính hồn ta
Đánh mất theo chân theo người di tản
Mảnh chìm đáy biển mảnh rừng già
Từ độ em qua miền đất hứa
Ta như sống giữa bãi tha ma
*
Mười ba ngàn dặm đoạn đường xa
Trời cao vẫn sáng ánh trăng ngà
Vẫn còn vằng vặc ngày thương hận
Chưa ngừng ray rứt cõi lòng ta
Mãi nhớ chia ly ngày di tản
Nỗi đau không kể trẻ hay già
Tự do no ấm nơi đất hứa
Có nhớ đồng bào giữa quỷ ma
*
BẸN VẸM
*
Gia nô một lỗ bẹn TẦU phù
NGA MỸ NHẬT HÀN vẹm đánh đu
Đặt cả giang sơn vào canh bạc
Lù đù chú phỉnh chí minh ngu
Tắt cuộc trường chinh đường cao tấc
Đức cống THĂNG LONG dưỡng chuột chù
Đỉnh cao trí tuệ thề như thế
Bán nước buôn dân hội cuốc xu
*
Bốn phương tám hướng bẹn vẹm phù
Dụ dỗ nhập đàn hứng nhảy đu
Khoe khoang sông suối rừng vàng bạc
Khỉ đã nên người quyết chẳng ngu
Thánh tổ đại đồng cao hai tấc
Can ông đừng chọc cũng đừng chù
Côn đồ thổ phỉ thề như thế
Oan hồn uổng tử thủng lòng xu
*
ĐỪNG TUYỆT VỌNG
*
Đứng dậy đi em
Không phải cứ mỗi lần mình gục ngã
Là chúng ta sẽ gãy cả cuộc đời
Đứng dậy đi dù chỉ một lần thôi
Hãy đứng dậy
Vì non sông vì đồng bào ruột thịt
*
Đứng dậy đi em
Bà con mình đang bị dày xéo
Bởi bọn quỷ đỏ ác gian
Lũ linh khuyển công an
Tàn phá xóm làng xã ấp
*
Đứng dậy đi em
Ngọn lửa căm hờn vẫn nhen nhúm
Trong lòng dân chúng
Là vẫn còn những đốm mắt hỏa châu
Soi sáng trên địa cầu
*
Đứng dậy đi anh em
Đừng mãi xem như tàn binh bại tướng
Hướng về quê hương mà rửa nhục
CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT năm 54
TẾT MẬU THÂN từ đêm giao thừa 68
Và hàng vạn xác thuyền nhân xuân 75
*
Đứng dậy đi em
Hãy xem như thay cả ngàn quân cán chính V.N.C.H.
Đã bỏ thây trong những trại tập trung cải tạo
Chúng ta cùng tiến về VIỆT NAM
Thượng hoàng kỳ hạ phướn máu
Máu trên ĐẠI LỘ KINH HOÀNG
Máu thường dân vô tội miền trung
Trong những hầm nông sâu tập thể
*
Biết bao nhiêu họ hàng tha phương cầu thực
Đứng dậy đi
Hãy trở về phục quốc cứu quê hương
Tôi , các anh chị em , và tất cả mọi người
*
HÃY CỐ VUI LÊN MÀ SỐNG
*
Các anh thương phế binh
VIỆT NAM CỘNG HÒA
*
Hãy cố vui khi quằn quại lại nhà
Con đường quang phục chẳng còn xa
Dẫu biết ba nhăm năm chờ đợi
Thương đau dưới gót độc quyền tà
Tay cụt không còn ôm báng súng
Chân què không đặng đá bọn ma
Quỷ đỏ sắp đến ngày tận diệt
Nhân dân chuẩn bị chiếm sơn hà
*
Chiều nào chẳng có lúc hoàng hôn
Bóng tối mang theo lũ cô hồn
Sớm mai rồi sẽ trời rực sáng
Vong linh chiến sĩ tận thâm sơn
Quân dân cán chính từ cùng cốc
Đấu tranh chính nghĩa chẳng cô đơn
Hàng hàng lớp lớp người trẻ tuổi
Thay mặt cha ông trút oán hờn
*
Các anh còn dậy những uy danh
Tà quyền độc đảng chẳng yên lành
Dưỡng văn công vận tư bản đỏ
Nuôi bầy thảo khấu tính công an
Hãy nhớ vì ai nên cuộc chiến
Nồi da xáo thịt máu còn tanh
Liềm búa trên cờ sao đẫm huyết
Giang sơn đất nước phá tan tành
*
TINH TINH ĐÌNH BỘ
*
Mắt rặt diều hâu hàm râu dấu cáo
Loài hồ ly bỗng chốc hóa thành người
Trốn thế thời ma thiên lảnh thảnh thơi
Xơi đồ tạp táp rau măng bẹ cháo
Hăng tiết vịt đè nhân dân uống máu
Tổng tấn công hiệu lệnh tết MẬU THÂN
Cải cách ruộng đất vạn mạng lìa trần
Năm bảy lăm tinh tinh trình bất nghĩa
*
Hang PẮC PÓ đại du nùng bắn tỉa
Chú BA THU chỉa LÊ MÁC BÚA LIỀM
Sơn nử ca chập chửng lén qua đêm
Đại đồng muốn biến thành bà chủ tịch
Bộ kiếm chị không cho XUÂN lên lịch
Phận đích danh hộ lý QUỐC TRẦN HOÀN
Nhưng rủi thay thổ phỉ vốn lưu manh
Đè bẹp dí dưới gầm xe lâm luật
*
Trên chín bệ HỒ ngỡ mình độc nhất
ĐỒNG DUẨN KHU THỌ hữu thực vô danh
Đảng trung ương không khỏi quyết tranh giành
TẤT THÀNH tử mị li kì huyền thoại
Làm giống đực thằng nào không hám gái
Mãi chơi bời mượn họ giả DÂN TIÊN
TĂNG TUYẾT MINH bất hứa một chữ tình
Đạo dâm dục HỒNG PHONG đành ly biệt
*
Thuyết nhân quả bao nhiêu điều cay nghiệt
Bọn lâu la nghị quyết chết ngày 3
Sáng thứ hai CUNG vẫn luyện quyền tà
Tối tiêm thuốc chợt thành ma uổng tử
*
BIỂN ĐỘNG
*
Gió lồng lộng
Đông hải động
Thuyền VIỆT ta quyết chiến
Tiến biển đông
Xông pha phương bắc
Cắt cụt lưỡi khủng long
*
TẦU phù
Mộng du hoang tưởng
Chủ nghĩa bành trướng
Đang giương nanh múa vuốt
Vừa triệt buộc mấy chiếc xuồng câu
*
TẦU chệt
Ngư dân VIỆT hãy gầm to sát thát
Át tiếng sóng gào LÊ MÁC
Lấn bão liềm búa hồng MAO
Hão mộng bá chủ toàn cầu
Thuyền nhân VIỆT ở khắp năm châu
Đồng tâm hiệp lực dẫn đầu
Đánh đuổi CÁC CHÚ
TẦU lú
“Tĩu lụ mụ” “con mẹ nó”
*
DIỆT KHỦNG LONG
Biển đông động giống khủng long bành trướng
CÁC CHÚ giương oai diệu võ TẦU PHÙ
Bọn BẮC KINH mãi ảo tưởng mộng du
Đưa ngụy thuyết đại đồng hù thế giới
Cái triết lý chẳng có gì đổi mới
Chỉ thối thêm xác CÁC MÁC ĂN GHEN
Tám mươi năm đã gục ngã bên thềm
Tòa quốc tế đang định từng tội một
*
Từ LÊ NIN XÍT TA LIN nguồn cội
Đến hồng MAO tên bất hối CHÍ MINH
Khô thi kia còn ngọa lạc BA ĐÌNH
Đều can án đại danh đồ diệt chủng
Người tài đức hãy vững vàng chí dũng
Diệt khủng long muốn độc chiếm địa cầu
Dù trải qua lại một cuộc bể dâu
Diệt quỷ đỏ chẳng có gì phải sợ
*
Dẫu thất phu cũng nhất tề đánh đổ
Biến lương tri thành ngọn lửa căm thù
Người VIỆT NAM hận còn đó ngàn thu
Ách nô lệ chưa nguôi trong quá khứ
Hãy đứng lên viết vào trang lịch sử
Bốn ngàn năm của dòng giống tiên rồng
Vượt biển đông tiêu diệt bọn khủng long
Đang xâm chiếm từng mảnh rừng miếng đất
*
VÙNG LÊN
*
Hãy vùng lên
Người dân nô lệ VIỆT NAM ơi
Cộng sản lưu manh sắp chết rồi
Dẹp tan liềm búa trò LÊ MÁC
Hạ cờ đẫm máu đảng bầy tôi
Tẩy rửa BA ĐÌNH lăng xác thối
Đuổi lũ đười ươi đội hại ngồi
Bẻ nanh cắt vuốt tư bản đỏ
Khâu mồm khóa miệng bọn thịt xôi
*
Hãy vùng lên
Vùng lên dân tộc LẠC HỒNG ơi
CỘNG SẢN tam vô đã hết thời
Trừ đảng diệt tan đoàn quái vật
Hạnh phúc tự do sẽ đẹp đời
Nhân quyền dân chủ cho tổ quốc
Sáu thập kỷ qua đã nghẹn lời
Cờ máu vẫn còn trên đất mẹ
Là còn xương thịt đổ muôn nơi
*
SÁT THÁT
*
Mộng bành trướng BẮC KINH thâm độc
Hồng vệ binh thống trị toàn cầu
Kinh qua đại cuộc bể dâu
Lũ ác quán mãn doanh LÊ MÁC
SÁT THÁT !
*
Đảng cống sản dâng tài cắt mạng
Bầy VIỆT gian khuyển mã công an
Gây bao thảm cảnh lầm than
Vô ác bất tác phá tan thôn làng
SÁT THÁT !
*
Giả quần chúng hung thần ác sát
Lừa nhân dân cướp đất phá nhà
Xã hội đen giặc TRUNG HOA
Bọn tư bản đỏ được đà tham ô
SÁT THÁT !
*
Bọn TẦU nô cùng hung cực ác
Lũ độc tài bán nước buôn dân
VIỆT NAM địa ngục dương trần
Tự do độc lập bất cần đa nguyên
SÁT THÁT !
*
MỘT MẢNG QUÊ HƯƠNG
*
Trèo lên núi , núi cúi đầu sụt lở
Bước xuống sông , sông uốn khúc tràn bờ
Ta vào rừng tìm thảo mộc hoang sơ
Chỉ còn thấy bầy vũ trang lâm tặc
Những thân cây hằn vết thù của giặc
Gốc bật lên sừng sửng dưới chân trời
Trong nhà rông vắng dân tộc ít người
Ngoài mái ngói nghêng ngang đoàn TẦU chệt
*
Đất tây nguyên giang sơn dường sắp chết
Một linh hồn hấp hối thủa cồng chiêng
Mồ mả ta thay mộ chí láng giềng
Qua bia đá còn ngửi mùi hôi thối
Đống rác rưởi người thị thành phố hội
Bữa ăn nhanh thường vất vội đêm rằm
Lão già làng đôi mắt vẫn trầm ngâm
Nhục “mơ núi buôn sang” khi mất nước “đồng bào”
*
Ta đi qua những ngọn đồi quen thuộc
Tộc GIARAI rước đuốc lễ đâm trâu
Thấy gì đâu ngoài cây cỏ úa rầu
Được dinh dưỡng chỉ toàn màu bùn đỏ
Thằng thái thú ngoài BA ĐÌNH “hiểu rõ”
Dâng tây nguyên là cắt cổ VIỆT NAM
Vì bạc vàng mặc dân chúng lầm than
Cứ bốc hốt đầy túi tham vong bản
*
VĂN HÓA NHẬU
*
Nhậu đi !
Dzô ! trăm phần trăm !
Chính trị nên câm
Nghị quyết của nhà nước nên điếc
Nhìn “chú phỉnh” làm xiếc
Đừng nhiếc móc đạo đức ăn nhanh của BÁC
Mặc VÀNG ANH mặc báo lác
XƯƠNG SẦM ĐỨC , TÔ HÔ
VŨ KIM ANH bắt bồ NÔNG ĐỨC HẢI
Những miếng mồi ngon trải trong bàn tròn dư luận
Chớ nghĩ đến HÀ GIANG hay BẮC BỘ
*
Đừng tranh cãi với giáo chức
Đảng cống sản dâng tài dứt cháo đã từ lâu
Rượu vào lời ra
Nhậu đi !
Học theo lời BÁC
Ác vẫn là đảng
Phản loạn cũng nhân dân
Tâm thần là những tên trí thức
*
Nhậu đi !
“Khỉ đã nên người”
Có nhiều mồi trên mâm thế sự
Bộ giao thông công an còn dài tiền sử
Cục thương mãi nhất khứ nhì hồi
Tư bản đỏ mềm môi
Trung ương đảng vẫn chưa thôi liếm láp
Đừng ngáp
Tổng bí thư nông đức táp mạnh
Tưởng thú trúng mánh
Cắn ngập chân răng
Củ tịt hung hăng
Giơ hai nanh xé
Mả mẹ nó
Cu ba
*
MINH DANH
*
Tôi đi vào quân đội
Lúc “BÁC” đánh vội năm MẬU THÂN
Và người ra lệnh tổng giết dân
Không ai ngoài “HỒ bất bạch”
Biệt kích chỉ chủ trương diệt giặc
Nên chẳng quên luân lý của tổ tiên
Chưa bao giờ gọi kẻ thù không hiền
Tên thằng này hay con nọ
*
Lũ quỷ đỏ vô văn hóa
Gọi tổng thống dân cử của chúng tôi
Bằng những đại danh xưng mất dạy
Ba mươi lăm năm nhớ lại
HỒ tặc sinh cùng thời
Chết khi tôi còn chiến đấu
Dưới chính thể CỘNG HÒA
*
Không thể gọi một cái xác u minh
Tử vô địa vô thinh
Bị đày giữa BA ĐÌNH
Tên tội đồ diệt chủng
Kẻ khủng bố toàn cầu
Lão dâm dật đầu râu
Bằng cụ coi như bác
*
Thằng đệ nhất ác
Đồ bán nước cho ngoại bang
Không thể kêu bỉ từ khác
Xin lỗi các chí hữu
Nếu tôi có nhẹ lời
Đặt tên đúng cho loài tạp chủng
Khủng !
*
TAM VÔ
*
Từ tam vô thảo khấu vồ tư sản
Nghĩa tam vô đảng báng bổ thánh thần
Mượn tam vô đồng chí hại nhân dân
Diệt chính đạo thuyết thờ ma cộng sản
*
Bọn thối tha đã chôn vào dỉ vãng
Lũ côn đồ làm loạn cõi trần gian
Dụng tam vô quyết phá xóm thôn làng
Đảng không có gia đình không tổ quốc
*
Luận tư bản chưa quen đành bán nước
Đám tà quyền chính trị nỡ buôn dân
Cách mạng gì diệt chủng tết MẬU THÂN
Trên ĐẠI LỘ KINH HOÀNG gây thảm sát
*
Biết bao nhiêu gia đình đành tan nát
Cái gọi là đảng cộng sản nhân dân
Bầy công an vỗ béo bọn vô thần
Bọn quỷ đỏ hoan hô phi nhân đạo
*
MỘ KHÚC
*
Lặng lẻ đi giữa phồn hoa đô hội
Vội vả chi không tiển biệt người xưa
Đã bao năm mòn mỏi dưới nắng mưa
Em có nhớ đêm hẹn hò tội lỗi
Tình đôi ta không do mình từ chối
Mối lương duyên đành gãy gánh giữa đàng
Chiếc thuyền tơ đứt đoạn phải sang ngang
Mộng trăng gió bẽ bàng trong tan nát
*
XUÂN TÀN
*
Cây thông ngọn liễu cũng không reo
Sao em nằm ngửa chẳng lèo bèo
Tình nhân còn đấy danh lãnh tụ
Nỡ để XUÂN tàn một xác teo
Dưới hố có buồn đời cô quạnh
Người thương chẳng thấy mặt đi theo
Về nơi cõi tử cho ta nhắn
An giấc xuôi chân thẳng một lèo
*
Có nhớ thằng nào đang tâm xéo
Một chiếc xe dài đứt cáp neo
Em đi ta cũng buồn tim héo
Ngậm chặt môi cười cất tiếng kêu
Dù sao cũng có người đưa tiển
Thỏa mãn hồn em tủi phận mèo
Lai sinh nhớ nhập nơi khấm khá
Đừng cho quỷ đỏ giở trò heo
*
Cây thông chết đứng chẳng còn reo
An phận thong dong số chết nghèo
Tình nhân năm ấy dù không đến
Vẫn có hồn ta dạo bước theo
Bằng nén hương thành cầu hóa kiếp
Bằng lòng đau đáu nguyện luôn đeo
Nếu còn di ảnh trên nhân thế
Ta khóc cho XUÂN phận bọt bèo
*
CÂU HÒ TRÊN MỘ
*
Lỡ sinh không có bố
Mẹ sợ cũng vô danh
Ta vào cuộc chiến tranh
Cùng nhân thế đi giành
Từng miếng cơm manh áo
Tính tình chưa gian xảo
Điên đảo với người đời
Đôi lúc cũng thảnh thơi
Ngồi ngâm thơ nhắm rượu
*
XUÂN nằm dưới mộ có đau chăng
Nham nhở dương gian vẫn mấy thằng
Mặt người dạ thú bầy quỷ đỏ
Kết oán gây thù lũ sát nhân
Hơn năm thập kỷ trôi theo gió
Em có sầu đông đến lắm lần
Hồn linh vất vưởng xin cho nhắn
Đừng gặp cô em dưới suối vàng
*
Chớ nhớ vẫn còn thằng quý tử
Danh gọi TẤT TRUNG mãi bận tâm
Không biết lúc vào SINH CUNG ấy
CHÍ MINH trăng gió được bao lần
TẤT THÀNH không giữ hòn xương thịt
Huyết nhục chú THU chối ái ân
Dòng đời trôi nổi đơn thân lội
Oan nghiệt thương thay một số phần
*
Tuyệt đỉnh vu sơn hờn phụ mẫu
Giường hoa chăn chiếu giận song thân
Nhẫn tâm ông cưỡi truy phong mã
Bà vội quên thề dưới gót chân
Thuyền quyên nhân nạn xe đè xác
Một mảnh khăn tang cũng chẳng màng
Mặc cho cốt nhục buồn lưu lạc
Con sen thằng tớ bất cận lân
*
TÂM THANH TÌNH SỬ
*
Quạ kêu trăng rụng phủ trời sương
TÂM THANH TÌNH SỬ lắm đau thương
Quấy quá cho qua đường thế sự
Mong ai đừng mộng giữa đêm trường
Lòng ma dạ quỷ người không thiếu
Tứ đại giai không học đủ chương
Mượn chuyện tình già cho đời trẻ
Xem thời định thế hữu khả tương
*
“Trăm năm làm kiếp người ta”
Chữ tài chữ mệnh can qua đối đầu
NẠI HÀ đại sóng tiểu cầu
Có ai tránh được âu sầu trầm luân
Dầu sao cũng một số phần
Cha sinh mẹ dưỡng một lần mà thôi
Lộc cho phước thọ trên đời
Bon chen cố chọn đường bơi sau này
*
Sắc không thông sắc thông không sắc
Sắc sắc không không chẳng bận lòng
Chỉ mong nhân thế thông hư ảnh
Mấy chục năm qua vạn dặm đường
*
“Đi tìm lấy một người người thương
Dù không mặc cả chung giường với nhau”
*
“Rượu cạn bình môi đắng
THU khô tình XUÂN đau”
*
Cạn bình rượu đắng môi khô
Khát tình hộ lý thẩn thờ gió trăng
Đói lòng bẹ cháo rau măng
Trời cho con khỉ lăng nhăng lên NGƯỜI
Tình không thỏa thuận trúc mai
Rượu không kéo lưỡi chảy dài ước mơ
*
ĐỘC THOẠI
*
Hộ lý thân mang lắm phủ phàng
Sổ sàng trăng gió bọn lưu manh
Có phải sinh nhằm ngôi sao xấu
Phu nhân lãnh tụ phải bẽ bàng
Dòng đời trong sạch chưa tường tận
Đã vội lầm than dưới suối vàng
Đi trước chắc đâu không được gặp
Cố nhân ướp xác đợi vong tan
*
Xin đời mở lại giải khăn tang
Sáu tám MẬU THÂN sắp ngã vàng
Kinh hoàng đại lộ bao người chết
Thuyền nhân vong quốc hận không tan
Bảy lăm hiệp định PARIS xé
Vẹm bẹn khoe khoang rộng mõ làng
Ba trăm trang web còn phá sập
Huống hồ một vài mạng dân oan
*
THÂN KẾT HẾT THÂN
*
“Một tình một rượu nên thơ
No tình say rượu ai chờ đợi ai”
*
Dòng sử tình xuôi vần thuận kể
Đừng nghe theo VIỆT CỘNG sai lầm
Đồ bẹn của vẹm khoe khoang
Không hở hai hàng một MỸ một NGA
Cũng còn ba thốn TẦU già
Thằng MAO củ tịt ma già LÊ NIN
Coi chừng đảng cộng đánh rình
CU BA tưởng thú CHÍ MINH dọa người
*
Nói gần chẳng quá thuyết xa
Tửu nhập ngôn xuất lời ra rượu vào
Cũng là một giải rút đào
Đại đồng bữa tiệc vén MAO xem mồng
Bầy đoàn cộng sản chổng mông
Thằng NGA con MỸ đang trông hạch lồi
Bộ chính trị ũy viên ngồi
NÔNG bồi DŨNG cạn TRIẾT mồi TRỌNG công
*
TẦU CHỆT mời bốn ông
Vành ngoài bảy chữ vành trong tám nghề
Biển đông đừng thấy mà mê
Đệ tam thế chiến đi về có nhau
Chỉ còn một quả địa cầu
Đen vàng đỏ trắng lâu lâu vẫn tìm
Người trí thức kẻ có tim
Có nên ngủ mãi bên thềm diệt vong
*
Trần đời ngẫm sống được bao nhiêu
Gây tội cho nhau bởi uống liều
Bao tử rủi mềm đừng chơi chịu
Cứng gan có phải dở cao chiêu
Đoạn trường tim nửa van thừa thiếu
Rượu vào chân vững cũng đành xiêu
Trong nhà ngoài ngõ còn chưa liệu
Một cỗ lòng to khổ lắm điều
*
DẠI GÌ ĐI TRƯỚC MA
*
Chẳng dại gì ta đi trước ma
Mắt còn ngắm nghía bốn quân bà
NGA MỸ NHẬT TẦU chưa ngao ngán
Năm chục xuân bồi dưỡng bất tha
*
Chẳng dại gì ta chết trước ma
Đầu trâu mặt ngựa cũng qua phà
Sinh tình bệnh mệnh thùy tri tử
Chín mươi chưa chắc chịu buông tha
*
Chẳng dại gì ta bỏ trước ma
Hạnh phúc thi văn tửu với bà
Dân chủ nhân quyền chưa tìm thấy
Giang sơn độc lập dễ đâu ca
*
Chẳng dại gì ta thua trước ma
Cống sản dâng tài cho giặc HOA
Buôn dân bán nước bầy thổ phỉ
Là vẫn còn ta sức mấy già
*
TÂM THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét