Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

TÌNH SỬ part 1


TÂM THANH THI TẬP
*
TÌNH SỬ
Part1
*
THANH TÂM
*
TA ĐI , DẠI GÌ ĐI TRƯỚC
Cỗ chưa bày , người còn rước
Khách lai rai bước chậm bước mau
Đứa chờ đợi bạn trên cầu
Đứa vừa sửa soạn một bầu lâm li
*
ĐI TRƯỚC , TA DẠI GÌ ĐI
Quỷ môn quan đấy âm ty lạnh lùng
Chỗ kia đâu phải nhà chung
Nỡ nằm nghiêng ngửa lăn đùng ra ngơi
Đừng khua trống nhạc gọi mời
Phận ai nấy có nhiều lời ích chi
*
DẠI GÌ TA , ĐI TRƯỚC ĐI
Ta còn nán lại tận suy cuộc đời
Ít nhiều cũng phải cạn lời
Chén lạp bát chúc chờ người hụt hơi
Từng trang tình sử nghe chơi
Mua vui trong lúc đợi mời cụng ly
*
ĐI TRƯỚC , TA ĐI DẠI GÌ
Quỷ ma hiệp thảo thuận thì cùng nhau
Hai bên chúng đổ thêm dầu
Sông sâu khói lửa thấy đâu chính tà
*
ĐI TRƯỚC ĐI , DẠI GÌ TA
Con ma cái quỷ đường xa chưa mời
Chẳng cần tranh cãi lắm lời
Lỡ sinh ra đời mệnh vận do thiên
*
TIỆC TRẦN
*
Vui bất tận buồn vô biên
Đời luôn vẫn đẹp hữu duyên muôn màu
Lồng trong những chuỗi thương đau
Truân chuyên lắm nỗi nhọc nhằn nặng xâu
Trải bao gió thảm mưa sầu
Ngẫm mình chưa quá dãi dầu như ai
Đi tìm trên chặng đường dài
Vui buồn thật giả vơi đầy ước mong
*
ĐÁM TRÙNG
*
Nhà kia tiệc cưới lấy chồng
Cạnh bên đám táng một ông chầu trời
Hai người có bạn cùng chơi
Một người lặng lẻ lìa đời truy hoan
Cũng là tiếng nhặt tiếng khoan
Một vài bản nhạc lắm bàn buồn vui
Tai nghe dạ luống bùi ngùi
Kèn tang đại chiến trống mời tân hôn
*
Giọng cười điệu khóc vô hồn
Quà mừng mâm điếu dập dồn đến đi
Hoan ca hỷ lạc ai bi
Người trùm khăn nặng đứa lì chổng mông
Nhị kềm nguyệt kéo cồng đông
Trống tây vỡ ráy kèn đồng nát loa
Buồn vui một bức vách qua
Dáng ai len lén nửa xa nửa gần
*
Bước lui bước tiến lần khân
Bỏ thương vương tội ngại ngần túi mo
Sông sâu sào vắn khó dò
Người đi kẻ ở âu lo phập phồng
Sinh ra từ chốn phúc môn
Người thừa cơm áo kẻ dồn gian nan
Có cha được mẹ đàng hoàng
Thêm anh kèm chị rõ ràng vui hơn
*
Một đời ăn trắng mặc trơn
Lâu đài hạnh phúc ai hơn ai nào
Bàn cơm từng bữa lao xao
Lời mời, tiếng gọi, giọng chào, dáng thưa
Nồi thịt đĩa cá tô dưa
Mâm to chén nhỏ nước dừa bò kho
Đùi gà hàm vịt chân giò
Thòm thèm vui lựa chán chê buồn lừa
*
Cha trừng mắt mẹ dúi đưa
“Một mưa hai nắng phải chừa con ra
Có giận trút hận người ta
Trời đánh còn tránh bữa ăn xa mà”
*
SINH THỜI
*
Một bàn thắng nữa ; hơn ba
Số là kiếp hạnh phúc nhà trong mơ
Phước ban mở trống phất cờ
Lên xe xuống ngựa phởn phơ với đời
Đường trần dạo bước thảnh thơi
Mấy ai nhìn quá chân trời ngây thơ
Hơn thua chẳng ngại thời cơ
Vần xoay con tạo đôi bờ âu lo
*
CỜ ĐỜI
*
Nhân gian bày ván cờ to
Đỏ đen may rủi so đo chính tà
Đây đầu pháo đấy đuôi xa
Nhấc tay gễnh tượng can qua tức thời
Mã giao chống sĩ hườn chơi
Chiếu lo bí tướng chốt dời hậu tha
Ai bày mưu quỷ chước ma
Pháo giăng dụ tốt xe ta đi đời
*
Liên hoàn song mã thảnh thơi
Xóa bàn cờ vụng miễn chơi trong nhà
Chẳng cần thậm thụt tay ba
Đỏ xanh hạ thủ trẻ già xuýt xoa
Thời đen vận mạt bi gia
Trầm luân cầm mệnh bôn ba trên đời
Năm chừng sáu tuổi biết thời
Lang thang khắp nẻo vấn trời mẹ cha
*
Chắc từ đất nẻ chui ra
Tình mẹ không bóng dáng cha chẳng hình
Tên vô tự tuổi bất minh
Ngày đêm mưa gió một mình nổi trôi
Âm thầm trải thảm cuộc đời
Lăn lê sấp ngửa mặc trời đẩy đưa
Hóa ra duyên phận cũng vừa
Cha vâng có lúc mẹ thưa đã từng
*
VÀO ĐỜI
*
Đành lòng nương tựa người dưng
Bụi đời một thủa cũng dừng bước chân
Bây giờ dong ruổi đường trần
Loanh quanh vẫn chỉ đơn thân trong nhà
Có anh chị được mẹ cha
Mượn tên mạo tuổi mất ba năm già
Ăn là ăn mẽ người ta
Mặc là mặc dạ ngoài da khoe thời
*
Đêm nằm góc tối buồn rơi
Khóc thầm với đám muỗi trôi vào đời
À ! ơi ! con ngủ đi thôi
Cha rông thuyền muối mẹ xuôi sông rồi
Lệ thầm thấm đẫm bờ môi
Sầu riêng bó gối nuốt lời thở than
Trăng sao tỏa ánh mơ màng
Bóng cha hình mẹ chứa chan nghĩa tình
*
Con thuyền hạnh phúc bồng bềnh
Cha chèo mẹ chống dập dềnh biển khơi
Thân cha ngăn đỡ bão đời
Lòng mẹ êm dịu ru hời à ơi
*
“Con ơi ! con ngủ đi thôi
Cha con mỏi lái mẹ ngồi xoa lưng
Ngủ ngoan chóng lớn mẹ mừng
Thêm chăn con ấm lạnh lùng mẹ che
Con ngoan con ngủ cho mê
Mẹ cha dậy sớm bộn bề giăng câu
Con ngoan con ngủ cho lâu
Sóng êm gió nhẹ nguyện cầu trời cao”
*
Mấy trang cổ điển mở đầu
Sớm tri thiên mệnh nỗi đau tư tình
Cũng vào cửa KHỔNG sân TRÌNH
Cũng đèn soi sách giữa mình với ta
Mặc ai học thói điêu ngoa
Mặc ai đi lướt về qua cổng trường
Văn ôn võ luyện trên đường
Góp đầy kiến thức noi gương thánh hiền
*
HỌC TÀI
*
Dù cho có ít giờ riêng
Dù cho tập vở không tiền mua thêm
Cái khó rọ buộc thế nên
Sách hư giấy cũ chẳng quên còn bài
Trước khi vào lớp sửa sai
Giải lao giữa buổi học hoài đến thông
Sau giờ làm lụng ngoài đồng
Rảnh rang một lúc quyết xong đề tài
*
Sinh văn toán sử cố nhai
Hành trang góp nhặt ngày mai vào đời
Cũng thời vừa học vừa chơi
Ai lười học vẹt ai đòi danh vang
Bao lần chiếm được bảng vàng
Bấy lần nhận lấy ngỡ ngàng ghét ghen
Mười năm có lẻ sách đèn
Gắng công mài giũa luyện rèn bản thân
*
Kinh thư dù chẳng ba tàng
Cũng lưng lưng túi tam can ngũ thường
Những mong sử sách mở đường
Khi vô muôn nẻo dặm trường lầm than
Tài riêng họ chẳng mơ màng
Chịu đời không thấu bạc phần lui chân
Nhà cao cửa rộng bất cần
Phủi tay rộng bước đường trần ruỗi dong
*
Tương lai trước mắt mênh mông
Chân đi tập tễnh qua sông không thuyền
Đói ăn bò đến cửa thiền
Nghe thông tình cảnh hợp duyên sư thầy
Tạm thời công quả nơi đây
Đèn hương trà nước từ rày chăm tu
Mỗi ngày ba buổi công phu
Rau dưa đạm bạc lạc du khổ hình
*
Nhà chùa thuyết giảng nhân sinh
Câu được câu mất hữu tình vô duyên
Dù rằng bạc phận cửa thiền
Còn hơn sảy bước truân chuyên với đời
*
RƠI PHẬN
*
Kiết già kinh kệ lôi thôi
Quy y TAM BẢO than ôi ! bất tài
Mong chờ vào một ngày mai
Hết thời hoạn lộ đường dài lại bay
Qua ngày đoạn tháng từ đây
Cuộc đời quanh quẩn đọa đày tu theo
Bỗng đâu một buổi quá chiều
Nghe như có tiếng người kêu sau chùa
*
Ra xem hư thực chuyện đùa
Hay đâu đào phạm chạy đua mã tà
Trọng thương tuổi xế dáng già
Xét bề khí sắc thật thà nặng chiêu
Giúp người vào tận hậu liêu
Liều lên bẩm bạch mọi điều sư ông
Nghĩ suy thầy cũng cảm thông
Tận tình thang thuốc hết lòng bao dung
*
Nhân tình là kiếp mang chung
Ai hay vạ gió mệnh cùng tai bay
Ào ào kéo đến một bầy
Súng đeo xích trói bắt thầy lên xe
Sư đi đệ tử theo bè
Từ đây duyên phận một phe cùng vù
Bít bùng chung chuyến phiêu du
Quanh co lắm nẻo mịt mùng thấy chi
*
Lắc lư trên quãng đường đi
Bao chuyện kinh dị khắc ghi trong lòng
Phen này thiền định không xong
Cửa tù chờ đợi biết trông thế nào
Giận người gặp cảnh lao đao
Thương thân gánh họa ba đào bỗng dưng
Tiếc thay chuyện chẳng đặng đừng
Hai tay ôm gối mắt trừng trừng xem
*
Hay cho vào tối yếu đèn
Phòng giam rộng mở bóng đen chập chờn
Sống lưng hơi lạnh rờn rờn
Nực nồng khói thuốc nhớp nhờn hôi chua
*
ĐI TÙ
*
Âm ty đại hội được mùa
Trẻ già to nhỏ búa xua một bầy
Một thằng mập tám thằng gầy
Thằng ranh thứ chín cửa dày đánh đu
Áo rơi quần cởi thù lù
Thụt dầu hít đất quay cù nhảy nai
Chẳng cần tội đúng hay sai
Đò dùng tất tật vào tay trưởng buồng
*
Đưa chân vẽ rộng một vòng
Gật đầu ra hiệu gõ cồng chào sân
Tuyên cha với đám cùng dân
Thắng giữ “phi đạo”nước cần thằng thua”chỗ cạnh cầu xí”
Ngày mai mưa mới đến mùa
Ba tầng thang đợi đứa thua gánh gồng
Sáu đôi nước được hai công
Miễn phần tạp dịch dọn phòng tiếp tân
*
Rửa cầu có sẳn một thân
“Mồ côi” vài mạng xoay vần đổi tông “không thăm nuôi”
Chực chờ nửa buổi đến vòng
Chân lê từng bước trên lòng gạch trơn
Thùng nước nặng bậc thang sờn
Cha ma mẹ quỷ ai hờn hơn ai
Chín tầng địa ngục chẳng dài
Nếu so gánh nước nát vai thượng lầu
*
Đừng mong tơ tưởng TÂY TẦU
Sảy chân hụt nấc cái đầu đi đoong
Chờ ngày ma mới nhập phòng
Thay thân đổi phận bồ nông ra ràng
Than thời cớ sự hàm oan
Số mình riêng chịu ai can được vào
Một hôm buồng bỗng lao xao
Trung tâm cần tuyển vài lao động ngoài
*
GÁNH PHÂN
*
Chợt nghe tiếng gọi bên tai
Tên mình trúng lệnh khổ sai kêu dòn
Đôi quang hai giỏ một đòn
Xúc lưng lưng gánh phân phòng mới chiêu
Mím môi nín thở tuôn liều
Tay trây chân trét tiêu điều tóc tai
Băng qua một cánh đồng gai
Trút vào miệng hố chờ hoai đợi dùng
*
Rau tây phân bắc đông phong
Nấm rơm nam thảo xuân trông từng ngày
Trong hạ rủi cũng thu may
Hương đồng cỏ nội một vài bông hoa
Vườn rau vội bước chân qua
Giỏ phân lưng lững thêm cà lẫn ngô
Mắt la mày lém mưu đồ
Trông chừng sau trước bỏ vô miệng liền
*
Không trộm cắp , mấy thằng điên
Kiêng no là muốn bỏ duyên sống còn
Bữa ăn vo được hai hòn
Còn so dơ sạch dở ngon đàng hoàng
Bao ngày cơm hẫm lệ chan
Bấy ngày hàm thụ hải trân sơn hào
Trống lòng đừng hỏi vì sao
Trách con chó đói bụng cào bởi ngu
*
Tháng ngày lao động cần cù
Bỗng nhiên cũng được đền bù chút công
Nhà bếp trực chỉ về phòng
Từ rày miễn chuyện đói dồn góp no
Hàng ngày tham chiến hỏa lò
Nấu cơm chẻ củi phận lo chu toàn
No lòng tâm cũng thấy an
Lao trung lắng cảnh bẽ bàng thâm u
*
Sống trong cám cảnh ngục tù
Nhà kho góc bếp phòng trù ấm thân
Vai mang trọng trách chuyên cần
Một nồi cấp dưỡng nửa phần đổi trao
*
HỎA THỰC
*
Đường vài cục thuốc ít bao
Đôi ra cá hấp ném vào khúc xương
Cứu nguy nhiều bạn tình thương
Khi mo cơm cháy lúc tương độn cà
Tù nhân đỏ thịt thắm da
Mất tình thêm tội cũi xa dự trù
Nghe rằng nhất nhật tại tù
Bấy giờ mới thấy thiên thu rõ ràng
*
Tống giam vào chỗ hỗn mang
Giang hồ lắm loại ngay gian đủ tuồng
Cá mè một hộp bốn phương
Cũng còn có kẻ khai trương hơn người
Lao trung gớm thật chẳng chơi
Thằng khờ vào lớp ra đời biết tay
Đứa tài dạy đứa chưa hay
Lăn dưa đá cá đủ bài đỏ đen
*
Uổng công năm tháng sách đèn
Chẳng ai sám hối tự rèn tâm an
Cùng trong bể khổ mênh mang
Tù nhân cũng kiểu người sang kẻ hèn
Lắm tay dựa cảnh bon chen
Mượn chiêu đấm đá mạnh chèn lấy oai
Nhiều tên trên chặng đường dài
Ra sức luồn cúi giở bài nhẫn tâm
*
ĐẠI HỒ CẦM ! ĐẠI HỒ CẦM
*
Địa ngục chú nhập anh lâm thiên đường
Có ai bản tính hiền lương
Bịt tai che mắt lẽ thường thông qua
Kìa thiếu chủ , đấy đại gia
Chỉ là trên quãng đường xa dưỡng thần
Tám ô mười cửa gian nan
Ba tầng song chắn xiềng chân xích đời
*
Đêm mơ mớ lúc tắt hơi
Gào không một tiếng vạn lời hùa theo
Mờ mờ hỉnh quỷ cổ treo
Ầm ầm vang vọng óc eo vú dài
Tám ô hơn vạn nhân tai
Ngày đêm thầm ước phá đài trấn yêu
Hành lang tựa dãy phù kiều
Điệu người tử tội phiêu diêu lên đường
*
ĐẠI TÙ GIAM CẦM GIANG HỒ
*
“Ba năm gỡ lịch đau lòng phạm
Lịch gỡ ba năm phạm vẫn còn”
*
Tử hình ngửa cổ thượng đài
Chung thân chờ chuyến lưu đày CÔN SƠN
Lên mâm dựa cột rờn rờn
Tai nghe tiếng súng ban ơn sau cùng
Thảm thương những đấng anh hùng
Xạ trường bịt mắt lạnh lùng cô thân
*
BỮA ĂN HÀM THỤ
*
Đêm nay xơi món vịt tần
Nhà hàng ĐỒNG KHÁNH đích thân mang vào
Khi ăn động thái làm sao
Phụ gia gồm những thức nào mới ngon
“Ngạp phì” ăn nóng sẽ dòn “da vịt”
Thịt bùi mỡ béo ngọt lòn tủy xương
Phao câu tròn trĩnh dễ thương
Được vòng quay trúng rượu nhường một ly
*
Anh em đừng vội so bì
Mỗi hớp một miếng chân quỳ cặp đôi
Ăn kèm đã có mâm xôi
Mỗi người nửa đĩa thiếu mồi bới thêm
Đâu riêng thằng nhỏ mãi thèm
Nước xô thoải mái lèm bèm đầy ca
Thực đơn thư ký chẳng tha
Bánh bơ kem sữa sô đa chanh đường
*
Đêm mai đặc biệt toàn dương
Thú linh nức mũi dồi trường nở gan
Bùi bùi béo béo dòn tan
“Thôi ! thôi ! dẹp tiệm chàng ràng đói thêm”
Trưởng phòng trật tự phát ghen
Ê ! nè ! thầy ký mày KEN mấy mùatội ghiền ma túy
Bên ngoài cánh cửa gió lùa
Một bầy trẻ nhỏ nô đùa lon ton
*
NUÔI LỢN
*
Chăn nuôi một đám lợn con
Nhởn nhơ cả bọn đứa TRÒN đứa VUÔNG
“danh từ riêng của lái heo”
Thằng đen con trắng trơ xương
Nâu còi vá mọi lòi rừng gào ăn
Lá lang cơm cháy củ nần
Hồng hộc tất tật bất cần dở ngon
Trên vai nặng gánh nước non
Tay thái chuối tay dọn chuồng đêm qua
*
Xối lưng vài gáo qua loa
Đổ đầy một máng cám hòa với rau
Nhìn bầy heo ốm lòng đau
Tao còn lép bụng mày gào với ai
Kiếp sau nếu có đầu thai
Đừng vào đúng chỗ khổ sai tù đày
Ráng ăn vài bữa hết gầy
Xe cân đem đến chúng mày gặp may
*
CHĂN TRÂU
*
“DÍ” trái “THÁ” phải cương đai
Hai thân một cộ đường cày ngõ cua
Khi nắng đuổi lúc mưa lùa
Bò bừa ngựa kéo trâu đua lười nài
Đồng to ai oãi hơn ai
DÒ DỌ nửa buổi cỏ dài mày nhai “đứng lại ,tiếng bảo trâu”
Tao thời giấu đại củ khoai
Cái sắn đào trộm chưa mài thành tinh
*
Bánh lạc cháo đậu lình bình
Vài hột muối mặn linh đình bữa ăn
Cỏ trai lá ngải đọt măng
Càng cua me đất quả bần hoa dâu
Lửa lên táo , cháo lẫu rau
Ăn tái nuốt sống kệ đau dạ dày
Tồi cần cái bụng được đầy
Sáng sôi reo réo buổi mai đi cày
*
Mười năm trên cánh đồng dài
Mồ hôi nước mắt thấm đầy giấc mơ
Sớm mai tắm bụi sương mù
Giữa buổi nắng đổ hỏa lò rộp da
Chiều hè ray rứt mưa sa
Đêm về đông giá băng hà tuyết sơn
Tai nghe kẻng thức chập chờn
Mơ mặt trời chẳng tỉnh cơn ngủ ngày
*
ĐI CÀY
*
Mờ sương dậy sớm vác cày
Thảm thương lưng chén đầu đầy khô khoai
Giồng lang thửa ruộng rẫy gai
Tay xua bọ mắt tay cài áo tơi
Mòng tiêm một nhát thấu trời
Mồ hôi quyện máu nghẹn lời đắng cay
Gò cao dõi mắt chim bay
Một bầy trâu cổ mê say cỏ vàng
*
Loanh quanh trong mẫu đồng hoang
Thủy ngưu lú lẫn ăn tràn luống lang
Rào tre chắn lối nhiều hàng
Mộng mơ bỏ ngỏ chúng càn sang ngay
Cùng chung số phận đọa đày
“Trâu ơi ! ta bảo trâu này” ! về đây
Cỏ tàn rơm rũ dạ mày
Còn hơn rọ mõm cũi dày buộc chân
*
Đừng nên rước vạ vào thân
Tao còn lén lút cầm nhầm củ khoai
Kiếp sau nếu có đầu thai
Đừng vào đúng chỗ khổ sai đi cày
Dẫu sao mày vẫn còn may
Bụng to đầu nhỏ đâu hay tháng ngày
Ít nhiều chữ nghĩa cũng thầy
Làm đơn cộng sổ viết thay thư người
*
Lao trung lắm lúc thảnh thơi
Được ăn mâm trước lại ngồi chiếu trên
Kể ra dạ cũng ấm êm
Bao người mơ bước lên thềm có đâu
Học hành đọc viết thuộc làu
Lớp lang đủ bộ TÂY TẦU NHẬT NGA
Bỗ xung bài dạy trường qua
Cầm kỳ thi họa bôn ba đỗ tường
*
HỌA TRUNG HỮU PHÚC
*
“CHĨA CHÔM XOÁY BỐC THỔI LƯƠNG
MIỆT MAI BÁU TỨ NÓC SUÔN” xuất tài “tiếng lóng giang hồ”
Mười năm vào sới mang đai
Đấu tranh với đám tù ngoài tù trong
Được thua tự biết mặc lòng
Cuộc đời còn lại trông mong nỗi gì
Cúi đầu sấp mặt mà đi
Nắng gan mặc nắng mưa lì kệ mưa
*
Bão giông cũng chẳng cần ngừa
Thân tàn ma dại còn lừa được ai
Đầu hôm quay lại sớm mai
Hai sương một nắng đăng cai thử tài
Vượt qua một chặng đường dài
Thanh xuân lỡ mất tóc mai râm sầu
Tương lai chưa biết về đâu
Lắng trong đáy mắt hằn sâu hận thù
*
Chiều tàn không khốc hương thu
Hanh hanh ngọn gió vi vu nảo nề
Đồng khô mút mắt lê thê
Đi tìm chiếc lá mải mê quên rời
Sáng nay mưa sớm vừa rơi
Thế mà cây cối tả tơi như vầy
Khi nào nắng hết cơn say
Thôi mê đắm nữa chào nàng thu đi
*
Đùa chơi đừng giận làm gì
Cỏ không úa rũ biết chi thu tàn
Tình chỉ đẹp lúc huy hoàng
Trắng tay mơ chuyện trộm vàng đổi thau
Tròn trăng gối mối tình đầu
Gửi mình trên đỉnh mưa ngâu gió ngàn
Qua cầu ô thước hỗn mang
Thẩn thờ đếm giọt sao tan cuối trời
*
Đường đời rộng bước hoang chơi
Quên đi ngày tháng tơi bời bão giông
Ngả nghiêng xoáy sóng lông bông
Lời phê lẽ phán cảm thông lắm điều
Bùng trời lửa loạn thân thiêu
Xô bồ trong chảo lụy phiền truy hoan
Cáo hồ rình rập cả đàn
Vài con bò lạc sẳn sàng hiến thân
*
THANH XUÂN
*
Khi nặng bước lúc nhẹ chân
Tư tình vốn cũng lắm lần đổi thay
Ác tà bóng ngã về tây
Cánh chim đơn lẻ rẽ mây giữa trời
Mênh mang sóng cuộn xa vời
Thuyền tình mộng bến neo rời bờ xưa
Gió ơi ! gió nỡ cợt đùa
Đêm nay canh bạc được thua nơi nào
*
Dật dờ dạ bỗng nôn nao
Khi vui bến đợi lúc sầu thuyền đi
Tình sâu khép chặt đôi my
Ruổi dong lắm nỗi mà chi thế này
Phải đâu đen đỏ rủi may
Họa đi phước đến giăng đầy bẫy yêu
Còn thời còn sức còn chiêu
Còn tiền còn bạn còn tiêu vì tình
*
Cạn tài cạn trí nín thinh
Hết lòng lực chẳng nên đình đám đâu
Hụt chân vào thủa ban đầu
Mong dò chi nữa nông sâu tuổi này
Cạn ly những MẠT đắng cay
Mặc cho chúa RỆP mang đầy chai ra
Mưu toan mặc kệ người ta
Rượu mình tự uống phiền hà gì ai
*
Làm sao biết được ngày mai
Sống còn chết mất ngắn dài kệ thây
Rêu xanh mặt đất phủ dày
Có ai phủi bụi trần bay thay trời
Ai mơ xa chuyện đổi đời
Ta thầm ước mãi thảnh thơi thế này
Cười trong giấc đẫm men say
Phiêu lưu cương chuyến tàu đầy lên cơn
*
TRÚC XANH
*
Mình trần chuông trấn thân trơn
Đồi phơi lồ lộ giả sơn bách tùng
Ngân nga dùi động tiểu rung
Mê li chim én rụng chùng dây mơ
Non bồng nước nhược mờ mờ
Lả lơi luống lá lững lơ trên cành
Vi vu gió nhịp trúc xanh
Uốn mình buông thả cong cần câu mây
*
Tình đầu nhớ mãi cũng hay
Gom vào thêm thắt một vài duyên sau
Cho trang TÌNH SỬ bớt sầu
Sẳn vui ta dựng cao lầu thơ yêu
Lỡ yêu phải chiêu thật nhiều
Như trăng chiều gió thơ theo luật ĐƯỜNG
Yêu tình cũ rủ mới thương
Yêu trong mộng yêu trên giường ngoài sân
*
Yêu cho đôi mắt tối sầm
Ngã nghiêng chai rượu lặng câm ly tình
Chỉ cần bán chút hư vinh
Ngàn vàng mua nửa bóng hình cũng chơi
Rượu yêu quen uống mềm môi
Say tìm đáy cốc lả lơi bướm vàng
Trời long núi lở thân gang
Mê man trong giấc mộng tàn mây mưa
*
Ai xui tình đẩy duyên đưa
Bên dư tám lạng bên thừa nửa cân
Phải đâu một lưỡi chưa cần
Ấy do bổn phận râu lân hai chầu
Quỷ ma thẳng cẳng ba đầu
Hồng sâm bốn củ bầy trâu cũng quỳ
Vác cày qua núi nhằm chi
Ưỡn lưng chung nhịp võng thì thầm thi
*
THƯƠNG MÃI
*
Tựa nhau tích tịch tình si
Thân đứng chưa mỏi chân quỳ khỏi thương
Bò cày ngựa cưỡi chán chường
Hoa rơi quả rụng đường trường xua tay
Nửa đêm MÀI MẠI nhớ ai “t .Quảng Đông : bán mua”
Mua lòng BÁN DẠ lai rai ta cầu “nửa đêm”
Đầu tư cả vốn tình sâu
Lời yêu chưa sĩ lẽ nào vay ngay
*
Mang về quê ngoại mỏng dày
Gối chăn tình nội một bầy héo tươi
Thương em thật giả khóc cười
Lỗ lời không tiếc đầy vơi lòng này
*
YÊU HOÀI
*
Mưa dầm nhiễu sự rủi may
Đổi trên đối dưới cho tày bụng nhau
Bày ra phải trái cho mau
Nhân chia trừ cộng nông sâu do trời
*
Cuộn mình trong chiếc chăn thời
Ai hay lắm kẻ dở hơi thế này
Bởi con muỗi ấy ăn may
Dang tay vồ lại ối bay ! xong đời
Bây giờ cứ thế mà ngơi
Gác tay che mắt mặc trời gió mây
*
ĐÁ GÀ TỬ MỊ
*
Rượu chè chớ quá chén đầy
Chén thầy uống cạn chén say về đường
*
Nhịn thèm những chén tình thương
Đá bổng đá bỏ bất thường đá qua
Tiệc vui chẳng có gà nhà
Rượu buồn vắng bóng gà ta đá cùng
Uống ân nghĩa uống tình chung
Uống cho tắt bếp tiêu tùng tro than
Rượu tham mặn tội mồi ham
Do gầy đôi đũa thời quằn thế thôi
*
Cạn bầu bất khả mím môi
Đơn thân lúc đến sóng đôi khi về
Chân ni đá lộn chân tê
Đường gần chỗ nẩu mải mê lối nào
Gió đùa ngọn cỏ lao xao
Tha ma ! mả bố đứa nào rủ tao
*
Ai mang chân lướt bể sầu
Vai gánh rừng mộng đội đầu núi mơ
*
RƯỢU CHÈ
*
Dáng người ngồi chực đứng chờ
Ra trông vào ngóng thẩn thờ bóng mây
Muốn quên trong giấc ngủ say
Thiên thu còn đó tình bay mất rồi
Phải chăng trăng gió lả lơi
Hương hoa bướm rủ ong rơi dập dìu
Tình đưa nén dạ cố chìu
Môi ngoài cười cợt ĩu xìu mép trong
*
Gấu mẹ vĩ đại đừng hòng
Thằng con mất dạy chớ mong bố về
Trà dư sao phải cấn lề
Bao nhiêu con sáo đòi kè qua sông
Nhập môn ắt phải tinh thông
Vành ngoài tám chữ vành trong bảy nghề
Ba nhăm tuổi mệnh con dê
Yêu đương lẻ tẻ hẹn thề trúc mai
*
Bốc thơm ong bướm bên tai
Rượu chùa mồi vải anh tài xài sang
Nhỗm mông dậy tiệc sắp tàn
Tam thập lục kế sẳn sàng ĐẲNG XÊ “nhảy”
Mảnh sành cánh kiến tỉ tê
Đường nào há chẳng cùng về chàng ơi
Chỗ này đúng mức ăn chơi
Dừng chân ghé lại chuyện đời thâu đêm
*
Em hậu đãi tất êm đềm
Cánh chim lẻ bạn sương đêm dạn dày
*
Bụng trên dạ dưới trưng bày
Mô cao gò thấp béo gầy chen vai
Gian ca những tưởng xuôi tay
Hay đâu mụ vợ nắm tai kéo về
Thế là tan cả cơn mê
Thế là ta lại trở về ao ta
Dù cay dù đắng cũng là
Con đường độc đạo oan gia lỡ xiềng
*
Mười năm ra tù không điên cũng dại
Trăm năm còn lại khi tỉnh khi mê
*
PHÓNG SINH
*
Ra đi không nhớ đường về
Quên bến đò cũ lời thề năm xưa
Người chân thật kẻ lọc lừa
Xin xăm một thẻ vẫn chưa yên lòng
Đứa con ngoài ngõ khóc ròng
Cha tù mẹ lội giữa dòng sang ngang
Mắt nhìn thảm cảnh ngỡ ngàng
Quay lưng chẳng đặng tần ngần đứng xem
*
Nhà xưa nay đã lên đèn
Đâu chỉ một bóng sau rèm chờ mong
Hắt hiu một ngọn gió đông
Hỏi ai nổi hứng phòng không đợi chồng
Tình người như thế cũng xong
Dắt tay con trẻ một lòng cùng bay
Nghẹn ngào cám cảnh đắng cay
Mượn ly rượu nhạt cùng chai tỏ bày
*
Bố say bố vẫn cầm cây
Đuổi thằng mất dạy thường ngày thương yêu
Lèm bèm giáo huấn đủ điều
Vì con sâu rượu phải chìu bố cơ
Bây giờ bố mới được nhờ
Cu ơi ! tý chút đừng lờ mồi ngon
Bùi béo bổ ngậy thơm dòn
Một chai y lít chỉ mòn ít ly
*
Nhặt khoan sáng tối li bì
Tô to bát nhỏ tửu thi chuyện đời
Lá rơi từng chiếc lá rơi
Một tầng mây xám ma trơi gọi về
Nắng chiều bóng ngã lê thê
Giật mình quay lại bạn bè dần trôi
Lá rơi về cõi xa vời
Có còn hờn giận rằng tôi yêu chiều
*
Lá ơi ! nếu bởi ghen yêu
Hay là tôi sẽ xa chiều từ nay
Chui vào mộ lá cùng say
Để an ủi bạn đừng hay bông đùa
Ngày tàn còn vội hơn thua
Đành phe phẫy gió nỡ xua đuổi cành
*
“Ai gây thảm cảnh chiến tranh
Mẹ con chồng vợ đỏ xanh chẳng lành
*
ĐOẠN TÌNH
*
Gót hoang dạo vũng tình xanh
Truy hoan mây khói chín tầng chơi vơi
Nhựa ma lãng tử quên đời
Tiên nâu nản bước một thời trường chinh
Ta ôm đầy xác hữu hình
Cho còn tiếc của rẻ khinh nỡ nào
Muốn dừng đổ dốc xe lao
Phù dung đang giấc tiêu dao vế hầu
*
Thôi đành định đoạt trời cao
GIƯƠNG CUNG BẮN KHỈ lạc dầu thoáng bay[chích , hút thuốc phiện]
Mơ màng trong cõi mê say
Vẫy đôi cánh mộng đắng cay mặc lòng
Một con nhạn lạc bên sông
Ái ân chỉ mất vài đồng mua hoa
Quay về bỗng thấy xót xa
Phải chăng thời cuộc hóa ra thế này
*
ĐOẠN TUYỆT
*
Về đi thôi ai chờ mà đợi
Nhớ chẳng quên thiếu sót một người
Dù là mang kiếp đười ươi
Cũng còn có bạn ham chơi cùng cười
*
Hãy đợi đi từ từ sẽ rụng
Một cơn thôi gió nhẹ thoảng qua
Đưa tay bôi vội dòng thương lệ
Giọt vắn cô đơn gọi giọt dài
*
Miệt mài tình bậu cũng thông
Dọn mâm cuốn chiếu phòng không còn gì
Mệt nhoài quang gánh tình si
Cất chân cạn lực trút đi không đành
Ước mơ hồi lại tuổi xanh
Năm nao mượn gió bẻ cành tặng em
Mây mưa chăn gối thâu đêm
Vào ba ra bảy đã thèm cục cưng
*
Chào nhau vài cái XAY CHỪNG ly uống café
Hứng tình một CỐI lưng lưng nửa bầu ly beer
Đêm nay tình sẽ về đâu
TIẾNG HÒ SÔNG HẬU giọng đào bắc qua nôn , mửa”
Bốn phương đâu cũng là nhà
Chuồng heo tàu ngựa ổ gà ụ rơm
Khắp nơi đầy dẫy mồi thơm
Nhị tỳ duyên phận đá ong tựa đầu
*
Ái ân ráo máng cạn tàu
Chó già xương giữ gối sầu đầu long
*
TRÒ ĐỜI
*
Ai cũng như ai thầy dạy tớ
Đời trăm nỗi nhớ chỉ một tiền
Miệng cấn chớ càn khoe ly khảm
Tai khôn từ tốn chấn cung đoài
Sẩu riêng nặng nhẹ tùy mưa nắng
Ba vạn sáu ngàn ngày giống ai
Thiện ác đáo đầu chung mệnh trải
Phải chăng quả báo hậu tiền thai
*
Bó gối trông trời , trời chẳng thấu
Ngửa đầu gọi gió , gió không thông
*
Ngồi ôm một mảnh tình hồng
Dù là tơi tả vẫn nồng hơi men
Say sưa sáng nắng tối đèn
Nằm mơ tri kỷ đỏ đen tỏ bày
Quả đào ngọt trái ớt cay
Trĩu cành còn đợi bàn tay đến mùa
*
Ngày mai biết nắng hay mưa
Em xa phố cũ lâu chưa thấy về
Mây thành dõi mắt lê thê
Gió buồn ôm mãi gốc đề than van
Vì đâu nát ngọc tan vàng
Vì đâu lầu mộng vỡ tan mưu đồ
*
TIẾNG XƯA
*
Ngửa mặt dưới gốc đời
Mong gió rung sung rụng
May sao sung rụng mãi
Mới sống được đến nay
Số tớ là số tài
Sinh đúng cội sung hay
*
Từ thủa nhỏ đời đầy sung sướng
Mở mắt ra miệng ngậm hồng sung
Hơn người ăn lụa mặc nhung
Quần jean áo xịn ung dung túi tiền
*
Xe đời mới như tiên vài bé
VÉ mấy tờ mua lẻ ít cô trăm đô
Lượn lờ trong cõi xô bồ
Tay hông mông ngực disco nháo nhào
Áo treo quần kéo lao xao
Thay ân đổi ái kép đào mê man
Lắc lư trống mớm nhịp đàn
Phiến hồng phấn trắng đêm tan mơ màng
*
Dù cho nhụy rữa hoa tàn
Sa chân vào chốn phong trần cũng cam
*
Mộng vàng nhân thế hái sao rơi
Phong kín tim nhau thủa thiếu thời
Gương trăng đính ước trên vương miện
Soi sáng đường mê những nẻo đời
Mai sau có nhớ đừng quay lại
Những áng mây đen đã rã rời
Tặng đóa hoa hồng cho người ấy
Chỉ hoài hứa hẹn một lời thôi
*
Qua cơn bão lửa rừng khô khốc
Bạt ngàn xanh giờ xám một màu
Đàn chim từ biệt về đâu
Dã thú xác phơi sầu mặt đất
*
Mưa chưa đến gốc hờn sinh khí
Lá không ra tan giấc mơ hoa
Bốn phương tìm chỗ an nhàn
Thấy chăng huynh đệ quan san mịt mù
*
Vẫn còn ảo tưởng tình du
Người đi kẻ ở từ từ chia tay
Chén thù chén tạc vơi đầy
Trường chinh tắt cuộc phủi tay dông về
Ngắn dài ôm chặt cơn mê
Cuối đường trút hết bên lề cho xong
*
Mang về gốc THAO LAO
Thao láo hốc mắt chờ
Đói lâu ngày không lá
Khẳng khiu cành mơ hoa
*
Đến đây màu tím lạ
Sắc BẰNG LĂNG rừng xa
Ôm sầu đau nhung nhớ
Khô khốc giữa bao la
*
Thoáng chốc mây bay pha mái tóc
Qua cầu nước chảy nửa chừng xuân
Từ em ta gửi tình cho gió
Mộng cũ trăm năm được một lần
Em về ôm khối đau trong dạ
Đường trần ta bước mỏi hai chân
*
NGƯỜI ĐI KẺ Ở
*
NGƯỜI ĐI ! ừ nhỉ , người đi thật
KẺ Ở ! thì thôi , kẻ giả chờ
Mộng vàng chưa bước qua cổng bạc
Tài một mai rồi sắc lững lơ
*
Người đi kẻ ở ngóng trông
Tâm thật lòng giả chờ mong nỗi gì
Người đi mặc xác người đi
Kẻ còn ở lại ôm bi ai chờ
Mộng vàng cất đỉnh lầu thơ
Đêm đêm dưới ánh trăng mờ mở xem
Tình nhân xỏa tóc bên thềm
Trong dòng suối bạc sợi đen muộn màng
*
Xuân xanh nàng tiếc sợi vàng
Rứt đi ngần ngại nát tan lòng chàng
Nên chăng kết bím dây tang
Ái ân chẳng đặng ngỡ ngàng đam mê
Lỡ lời ước lỗi câu thề
Trăm năm lạc bước lối về ĐÀO NGUYÊN
*
ĐÊM TRẮNG
*
Ca lốc cốc cha rao mì gõ
Xộc xồng xông mẹ réo chưng gai
Thương thay cái túi không tài
Vô duyên lép bụng mắt cài chặt my
*
Vớ bao thuốc điếu tàn hết sạch
Lôi chai tình nhẵn mặt lặng thinh
Một bầy muỗi đói huyên thuyên
Trở trăn đêm trắng mơ tiên tan rồi
*
Đêm nay đêm chẳng cho người
Của bầy ma đói chúng lười ăn sương
Con cú ủ rũ đau thương
Đêm đen thức trắng dọn đường gọi tên
Tình ơi ! tình nỡ tìm quên
Trăm năm không nhớ ước nguyền với nhau
Mơ xanh chưa bạc mái đầu
Qua cầu rút ván nông sâu sao dò
*
Sang sông ắt phải lụy đò
Ngại cơn sóng cả rủi ro mất đồ
Thân mang nặng kiếp giang hồ
Trao duyên tứ chiếng sợi tơ tưởng hồng
Ngờ đâu đường cũ ngựa lồng
Bến đò xưa vẫn quen chân quay về
Cây đa đứng ngẩn ngơ mê
Bóng chim tăm cá lời thề đi đâu
*
Phủi tay chẳng một câu chào
Vỏ xanh ruột đỏ đổi trao theo thời
Đường xưa lối cũ rong chơi
Đò đưa bến mới rã rời ước mong
Nhặt khoan con lái giữa dòng
Sông sâu sào vắn trong lòng ngẩn ngơ
*
Khi nắng đợi lúc mưa chờ
Mái chèo khua lớp sóng xô vô bờ
*
BẢY MÓN ĂN CHƠI
*
Dạ thưa bác em không dám khoác
Thịt của em ngon nhất năm châu
Đã lâu nay vang tiếng toàn cầu
Mềm như bún thơm hơn lọ mứt
Chân trường túc trăng tròn đúng mực
Bụng thuôn săn mông ức mảnh mai
Cạo lông đi cũng trắng như ai
Ướp riềng mẻ thêm mùi hấp dẫn
*
Lúc thưởng thức nhớ trui cẩn thận
Nhỡ sai lầm nát cả đời hoa
Gọi lòng nướng bác chớ lo ra
Khi chờ luộc sẳn sàng giò hấp
Chén nhựa mận không cần dồi gấp
Cất trong kia một đĩa chả chìa
Cuốn mỡ chài tương hợp men bia
Tàn tiệc rượu còn tô xáo thủ
*
Quay về phố cũ chơ vơ
Người còn kẻ mất mái chờ trống không
Cao tầng thay chỗ ruộng đồng
Cô bé xưa bế lấy chồng đã lâu
Tóc xanh chơm chớm thay màu
Tay bồng lưng cõng gõ đầu năm con
Kia má phấn đấy môi son
Mình dây mây tóc lưng ong mông bầu
*
Mắt nhung loan ước phượng cầu
Bây giờ mặt hóp trán sâu nét đời
*
TỬU RÔNG
*
An tọa kê mông cụm thạch tròn
Lễ nghi chi rối bạn tửu rông
Bọc mồi tiệc cũ mang theo túi
Khô khoai một nắm tái chiên dòn
Bóc mắt me chua xào dái mít
Cậy tai nấm mối hấp cải ngồng
*
Cạn tiền xin ké vài ly đế
Tràn tình đừng để rượu non đong
Lưng gói lạc rang bùi béo bổ
Đầy chung vịt lộn ngậy bùng ung
Mơ màng chó đợi căng mồm ngáp
Ngửi được mồi ngon đớp đúng ruồi
*
LỠ MỘNG
*
Đồi sim bát ngát xin dừng
Hoa môi sâm sẫm một rừng mênh mông
Tặng người lúc lỡ đói lòng
Còn no chớ vội hoài công đi tìm
Ham chi vị ngọt trái sim
Lá xanh hoa tím ngập chìm cỏ gai
Quả xanh đắng chát chờ mai
Chín đen mát lưỡi chảy dài ước mong
*
Em đi mộng ái bên chồng
Thương người ở lại ân không trở về
Bạc tình trắng nghĩa phu thê
Đen đời đỏ lệ lời thề lặng thinh
Thỏa lòng quên cả đồi sim
Nhớ chăng  những lúc ú tim trốn tìm
Ví dầu bậu chẳng mong mình
Biết đâu khoái lạc nổi chìm đến đi
*
TIỄN BIỆT
*
Về đi em ! em hãy về đi
Đường xa còn đợi, đợi chờ chi
Đừng giận khi trời cao lộng gió
Đừng buồn lúc liễu rũ đôi my
Lặng lẻ ta xua tay tiễn biệt
Ái ân ngày ấy chẳng ra gì
*
Đã hết thôi em đừng nuối tiếc
Đừng hờn cho lá cỏ sầu bi
Rồi sẽ ta quay đôi bước mộng
Mơ hoa một giấc lỡ qua thì
Chỉ còn tê tái màu sim tím
Tình thư nhòe nước mắt người đi
*
Tình nhân thôi đã ! thôi rồi
Chim lồng rũ cánh nhếch môi héo cười
Còn đâu hoa mộng xuân tươi
Len lén hàng dậu lắm người trộm xem
Giun dế ken két tiếng ghen
Càng sâu kiến nhót lửa rèn tê mê
Yêu chi hết biết đường về
Yêu chi mòn lẳng bờ đê nhà nàng
*
HOA HÀM TIẾU
*
Nụ cười của em ! không bao giờ ta quên được
Như hoa hàm tiếu , như đóa hải đường
Là mây thơ theo gió nhạc trăng mơ
Là tất cả tinh cầu trong vũ trụ
Ánh mắt ấy ngàn sao ! sao sánh đủ
Long lanh buồn ! thu rũ , rủ hương thu
Giấc trăm năm phong kín mộng phù du
Cơn gió chướng ! giọt lưu ly tan nát
*
Đôi tay nhỏ em vờn trong tiếng hát
Vòng hoa thơm ôm ấp tóc mây mềm
TIẾNG XƯA ca quyến luyến gót chân chim
Màn sương ảo em chợt hình thoắt bóng
Bình thủy tương giao mấy tháng dài không chóng
Dệt mộng vàng thêu mơ bạc kể như dư
Đã qua rồi con đường cũ phiêu du
Vì em bỏ trận mưa thu lỡ dở
*
Yêu người ! yêu cả đường về
Yêu em ! yêu trọn bờ đê nhà nàng
Làm quen sờ bụng con vàng
Bên rào bóng lạ sẳn sàng sực ngay
Khúc xương khứa cá lót tay
Xoa đầu cọ mõm tao mày bồ nhau
*
Cắn chơi đừng cắn đến đau
Kẻo con trùng dại nó rầu vì ghen
*
Mỗi khi nhà ấy lên đèn
Nhớ đừng vội sủa êm êm gù nàng
Ngày mai tao lại ghé sang
Sẽ mang một khúc dồi vàng cho mi
Đừng quên mấy gốc cây si
Mạnh quào nặng cắn đau đì cho tao
*
Đừng tha kẻ lạ bước vào
Người dưng khác họ không đào cũng mai
*
THY THU
*
Em mười bảy tuổi xuân bay nhảy
Nắng tô hồng đôi má hây hây
Mối tình đầu chất ngất men say
Hồn buông thả mây mưa váng vất
*
Em mười bảy chim non rời đất
Bầu trời cao lạ lẫm bao la
Khối tình son dạo khúc hoan ca
Đêm vụng dại ghi vào lưu bút
*
Em mười bảy hoa đồng côi cút
Lời hẹn hò vở thẹn chối từ
Quay gót về thầm trách tâm tư
Hái một đóa hoa cài lên ngực
*
Mười bảy xuân hồng em thổn thức
Bước đầu đời rạo rực bẫy tình
Lời mẹ cha lắm lũ yêu tinh
Cửa địa ngục người đưa kẻ đón
*
Chớ mê đắm phong lưu hào nhoáng
Đừng tin lời đường mật đầu môi
Vạn nẻo đời tầm với xa xôi
Mộng tình dễ sa chân vấp ngã
*
Mười bảy tuổi xuân hồng lơi lả
Tò mò xem những cảnh ái ân
Len lén nghe lắm chuyện phong trần
Đêm vụng dại ghi vào lưu bút
*
Em mười bảy tóc dài quá ngực
Son trên môi má phấn mắt hề
Chuyện tình yêu lưng tựa thân kề
Đêm vụng dại ghi vào lưu bút
*
Mười bảy còn ngu ngơ chăm chút
Yêu người chẳng cần trả lời yêu
Em tìm quên hiến tấm thân liều
Đêm vụng dại công cha nghĩa mẹ
*
Mười bảy tuổi em không còn bé
Một mảnh tình se sẻ đành hanh
Nỡ quên nhanh ơn đấng sinh thành
Ra đi tiếng miệng đởi oán than
*
Sao không giết thằng KHANH họ SỞ
Mà chết nàng em nhỏ tên THY
Than trời ơi ! ngọc nát vàng tan
Khi ra bến b thân hoa tàn
*
Trên con sóng dội bãi tràn
Ngửa lòng tươm máu chín tầng khiếu oan
Mắt nai thôi mở mơ màng
Trơ trơ không bóng tình nhân trong tròng
*
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét