Thứ Hai, 14 tháng 2, 2011

ĐỔI ĐỜI


TÂM THANH THI TẬP
*
ĐỔI ĐỜI
*
Sao em nỡ rửa MẬU THÂN bằng máu
Biết bao người đổ lệ tắm cuộc đời
Chiến lợi phẩm bốc hốt nhét đầy môi
Miền trung nặng gánh đau thương tang tóc
*
Em giải phóng từ cây vàng hạt cám
Sau bảy lăm bao nhiêu mạng thuyền nhân
Những hồn oan trong địa ngục dương trần
Quân cán chính trại tập trung tẩy não
*
Đạo cáo hồ giáo mác lê liềm búa
Đánh nhân quyền đè dân chủ tự do
Bọn côn đồ thổ phỉ được ấm no
Có hạnh phúc cho VIỆT NAM độc đảng
*
THANH TÂM
*
Tưởng tâm thanh tự THANH TÂM
Một giấc chiêm bao giữa cõi trần
Thời thế nhập nhèm mưa xong nắng
Tiền tài danh vọng trắc bằng thanh
*
Tuột áo cho người xem thế sự
Cởi quần thằng nhỏ ló ông anh
Đẩy đưa để đả đời đương đại
Kéo cưa cạn khí tức hơi mành
*
Không khủng bố HỒ dễ gì MỸ sợ
Chẳng gian manh sao mở cuộc TRƯỜNG CHINH
Đầu u mê cũng giả dạng CHÍ MINH
Gậy lột vỏ vẫn hô hào NGUYÊN GIÁP
*
Cha chơi hèn sinh con đành TẤN DŨNG
Mẹ vốn ngu MINH TRIẾT đạo ù ù
ẢI NAM QUAN THÁC BẢN GIỐC chu du
Khói LOAN LÝ lửa TAM TÒA mù mịt
*
Sinh bắc tử nam hàm bơ thừa sữa cặn
Mẹ già chết lặng nhớ lúc rặn ra con
*
Tam đại dù quyên sinh cũng tiến vào SÀI GÒN
Giặc cỏ LƯƠNG SƠN BẠC cảng BA SON tiềm trú
*
ĂN CƠM QUỐC GIA nỡ THỜ MA CỘNG SẢN
Trăm hoa đua nở triệt giai phẩm nhân văn
*
Sống phương nam ra bắc tập kết
Đẻ đứa con mất hết tính người
*
DUNG NHAN MÙA HẠ
*
Tóc xỏa
Rơi
Cây trâm cài
Nợ máu
*
Tuột áo
Nâng
Ngực em đầy
Bơ sữa
*
Giải rút
Hồng heo héo
Hai ngón tay chéo
Khéo đính một mảnh sao vàng
*
Dưới lá cờ máu rỏ
Thằng tư bản đỏ
Con mắt lõ
Ngó
*
CHÈ CHÁO CHỜ
*
Đứa con gái lên mười
Nhìn bố đòi
Chè chuối ?
Thằng em trai
Năm tuổi đắm đuối
Cho một chút muối vào
Mẹ lũ trẻ
Khe khẻ
Còn hai miếng đường thẻ
Chuối nấu chè không ngọt
*
Chị nuốt nước bọt
Chè không đường
Theo thói thường
Nấu cháo
Cả nhà mếu máo
Bố bảo
Chè hay cháo cũng chờ [ch]
Bác !!!
*
DÁNG ĐỨNG SÀI GÒN
*
SÀI GÒN đứng
Vắt vai
Hai hàng lệ nhỏ
Bọn tư bản đỏ
Ngồi mát ăn bát vàng
*
Người con gái miền NAM
Nằm chàng hảng
Giơ hai càng đối diện
Cửu khiếu kiện
Huyết hiện
Trên quan chiếu
*
RỬA ĐỜI
*
Rửa ?
Tay chân đầu đít
Khó rửa chỗ khít giữa hai mông
Tẩy lông [MAO ]
Phải tẩy cả bộ lòng
Ba mươi lăm năm ăn tạp
Xi măng sắt thép cái gì cũng táp
*
Tư bản đỏ lên đời
Vườn rau xanh làm sạch
Không để rách
Dù một đọt lá non
Mấy cỗ lòng ngon
Còn cho bầy đội hại
Đại hội đại biểu
Liệu cố đấm ăn xôi
*
MẨU THUỐC TÀN
*
Một tàn thuốc rơi
Cả khu rừng rực lửa
Nhiều điếu buông xuôi
Thề mất nửa cuộc đời
*
Cả gói thuốc rơi
Tìm đúng hướng ra khơi
Con thuyền xông xáo
Chơi vơi trong giông bão
*
Mờ mờ ảo ảo
Đến quần đảo không người
Một lũ đười ươi
Khúc bi ca hữu hảo
*
Những bao thuốc đã rơi
Không thể ngừng cuộc chơi
Lả lơi theo sóng đời
Đốt cháy vạn ngôi sao
*
Tàn thuốc tình trần
Mong tìm người thân
Thấy anh thấy chị
Mộng mị ái ân
*
Thấy những kẻ không quen
Và ta thấy chính ta
Sa đà trong ánh lửa
Giữa lung linh nghiệt ngã
*
Vốn chưa là tất cả
Nhìn trò đời chân giả
Nhìn nhân thế thực hư
Vòng xoáy đời xảo trá
*
Lật qua từng trang sử
Bao oan hồn uổng tử
Có cả nữ lẩn nam
Nhưng ta vẫn không cam
Ngừng buông rơi tàn thuốc
*
NHỮNG CON MẮT VIỆT GIAN
*
Một con ngươi lộ
Hai đôi ngồ ngộ
Ba cặp mắt lõ
Ngó đỏ lòm lòm
*
Cả bầy cú vọ
Bộ nọ bộ kia
Kiều hối ăn chia
Cục to cục nhỏ
*
Tụi tư bản đỏ
Lo ló lên đời
Thiếu gì cái xơi
Vàng hầm bạc mỏ
*
Chủ tịt lo cỗ
Tẩm bổ bí thư
Tưởng thú sờ mu
Ừ ! Đảng cống sản
*
Ráng đại thành công
Con cháu một lòng
Làm theo lời bác
Ác !
*
RƯỢU CỜ HOA NGUYỆT
*
Rượu !
Thời ! độc ẩm mỗi ngày hai ba cối
Cờ !
Thế đối địch thỉnh thoảng một vài bàn
Hoa!
Cái khoản đàn bà  thà bất khả khoan khoan
Còn hơn đạo đức HỒ âm thầm vung tứ mẹt
Nguyệt!
Đêm đêm thường ngắm riết chị hằng
Bốn cái lăng nhăng
Vào ba ra bảy trải hơi dài một tối
*
GIA ĐÌNH VẸM
*
Thằng con VIỆT cống sản
Mẫu quốc TẦU cộng sản
Á phụ hóa công sản
Của chủ nghĩa bán mạng
*
Cha NGA mẹ TẦU
Sinh con ÁI QUỐC
Lý lịch lem luốc
Thuộc giống hung nô
*
Tiếu ngạo giang hồ
Vô hang PẮC PÓ
Đầu HỒ đuôi chó
Làm khổ nhân dân
*
Nùng NÔNG THỊ XUÂN
DÂN TIÊN cầm nhầm
Ngục trung nhật ký
MINH KHAI hoan hỷ
Đánh đĩ HỒNG PHONG
*
THÁNG TƯ KHÔNG MƯA
*
Tháng tư không mưa
Bầu trời thừa mây trắng
Khăn tang hàng vạn
Người chết năm bảy lăm
Trên biển trong rừng
Trại tập trung cải tạo
*
Tháng tư không mưa
Hàng triệu người đổ lệ
Tử biệt sinh ly
Khóc tha phương cầu thực
Mất tất ruộng vườn
Khóc tan nhà nát cửa
*
Bọn cướp của giết người
Bầy côn đồ thổ phỉ
Lũ thảo khấu lục lâm
Giang sơn nỡ cầm nhầm
Giặc xuất từ phương bắc
Thắt chặt cổ miền nam
*
Cáo hồ dã man
Khuyển mã đầu đỏ
TẦU PHÙ bảo hộ
Đồng duẫn trường chinh
Chuột chực gầm giường
Cơm thừa canh cặn
*
TỨ KHOÁI
*
Ăn !
Đừng mài răng cửa
Chớ giũa hai hàm
Trông giống loài chằn
Xuất thân quỷ đỏ
Từ hang PẮC PÓ
Phỏng giái miền nam
*
Ngủ !
Say men thắng hèn
Mượn thế MAO đen
Phủ rèm lỗ miệng
Xảo trá bẹn vẹm
Bảy mươi lăm điên
Tháng tư tắt đèn
Tấn công di tản
*
Đù !
Đạo dụ theo bác
Cùng hung cực ác
Tận sát hiền thê
Quyết một lời thề
Búa liềm LÊ MÁC
Vô ác bất tác
*
Ị !
Lục tỉnh miền nam
Hay ăn biếng làm
Thừa phân rơi vãi
Cáo hồ xơi tái
Liềm búa xích xiềng
Cũi TRẦN DÂN TIÊN
*
HÃY VÙNG LÊN
*
Đã đến lúc không còn ngồi than khóc
Ôm đau thương ấp mối nhục trong lòng
Hãy vùng lên mạnh mẽ trước non sông
Quyết đòi lại mảnh cơ đồ sắp mất
*
Ánh sao vàng trên huyết cờ sẽ tắt
Bầy buôn dân bán nước tất diệt vong
Chín mươi triệu đồng bào vẫn hoài trông
Bọn quỷ đỏ đừng hòng mong sống sót
*
Biển đau thương thuyền nhân bao nhiêu giọt
Đã đến thời tính sổ bọn ác ma
Ruộng nông dân đất của kẻ tan nhà
Rừng núi gọi anh em người thiểu số
*
Hãy vùng lên đập tan tư bản đỏ
Bọn côn đồ thổ phỉ lũ gian manh
Đám tay sai mấy kẻ có tâm lành
Gom cho gọn ba đời bầy cống sản
*
TỨ ĐỔ TƯỜNG
*
CỜ BẠC
*
Khi tam cúc lúc tổ tôm
Thời xòe tứ sắc thế xoa mạt chược
Lúc thắng rình vinh quang ông ổng phổng
Khi phùng môi trợn má thuyết séc ki
Mười đại hội có đứa vẫn nằm lì
Bộ kiếm chị ù suông không hồ hởi
*
Lội ngược dòng cát tê chê sì tố
Khi sa PẮC PÓ xúc xắc cầu tài
Tú lơ khơ ba con mái lai rai
Gom chín nút buộc quần ma nam tiến
*
RƯỢU CHÈ
*
Vào ba ly ra bảy cối
Lâu lâu đối ẩm bốn xay chừng
Mán mường cẩu bổng không ngừng
Mông NÔNG THỊ NGÁT tưng bừng đá qua
Thảm thương một đám gà ta
Sinh ly tử biệt người nhà diệt vong
CHÍ MINH đạo dụ đại đồng
MINH KHAI liềm búa HỒNG PHONG tiêu đời
*
TRAI GÁI
*
Hiền thê gối ấp chăn ôm
Hết còn son đỏ phấn thơm để dành
TĂNG TUYẾT MINH chẳng ngon lành
Xé rào ÔNG KÉ tìm manh chiếu sờn
Thói thường ăn vụng ngon hơn
CHÚ THU chùi mép sạch trơn lọ nồi
Sông LÊ núi MÁC khinh đời
Ngoại lai hữu nghị xa vời năm châu
*
HÚT XÁCH
*
Khi ma trắng lúc tiên nâu
Giỏi móc túi bạn hay câu đồ nhà
Cho cơn vật vả qua đà
Lên cơn khủng bố cố chà đồ nhôm
DÂN TIÊN tài vặt đạo ôn
Chĩa chôm xoáy bốc thổi lương diễn tuồng
Miệt mai báu tứ nóc suôn
Nợ cẩu đầu đỏ đành tuôn cục tiền
*
DANH SÁCH ĐỎ
*
Một thầy dạy càn
Hai anh giáo gian
Ba thằng gian giảo
Đạo dụ đức cáo
*
Con cháu BÁC HỒ
Chủ nghĩa tam vô
Gù lũ học trò
Hẹn hò bốn vó
*
Đọ sức đức dày
Mười thây chưa đủ
Rủ thêm chủ tịch
Thân thích bí thư
*
Phụ thu giám đốc
Móc anh trưởng phòng
Lòng ròng thơ ký
Ghi nhanh thủ quỹ
*
Tài xế phù thủy
Trực chỉ ma men
Tòa mở trước đèn
Đảng viên cống sản
*
CŨ NGƯỜI MỚI TA
*
Có những bài ca sến
Dân miền nam định đổ bến NINH KIỀU
Băng ca sĩ chế bèo nhèo
Người SÀI GÒN tính treo trong xó bếp
Nhiều áng văn khủng khiếp
Đất lục tỉnh phải dẹp những đoạn sai
*
Một chai bốn xị miền tây lụt lội
Cũng vội bỏ lai rai
Chỉ có quý ngài răng đen mã tấu
Mới giấu giếm cho qua phà về bắc
Vơ vét thêm mấy con săn sắt
Bộ đội HỒ dắt túi cài khuy
*
Dăm mớ ảnh nuy
Coi như huy chương được thưởng
Thượng lên trang cao đường LÊ MÁC
Bọn quỷ đỏ ba hoa khoác lác
Con xe cái đổng thằng đài
Bọn tư bản thực nhiều tài chĩa chôm
*
Đem về quê cha cùng nhau ngắm nghía
Bịa chiến lợi phẩm thành công
Không có trong danh mục đại đồng
Chỉ thấy cặp mông bố thằng cống sản
Yêu quê hương nhất trí cao yêu đảng
Nếu như không đừng trách đạn ra nòng
*
KHÔNG BUÔNG QUÁ KHỨ
*
Những ngày tháng dần qua
Nhưng một chiếc tàu ma không chuyển động
Giữa đất trời bão giông lồng lộng
Mộng binh đao quá khứ chẳng buông trôi
Bọn tà quyền vẫn chưa khép vành môi
Khoe thành quả lấy nồi da xáo thịt
Hàng triệu mạng chết oan còn ghi trong chiến tích
*
Trang lịch sử cũng đổi trắng thay đen
Năm bảy lăm người SÀI GÒN tháng tư đã tắt đèn
Không “phấn khởi” hạnh phúc tự do đâu “hồ hởi”
Chúng cố tình sỉ nhục những anh hùng cầm súng
Đảng lưu manh bọn bành trướng nắm đầu
Mặc giang sơn cẩm tú có về đâu
Miễn đặc lợi độc quyền tư bản đỏ
*
PHỐ NÚI BUỒN
*
Ta đi qua rừng qua núi
Không người thân không kẻ thích
Chỉ thấy đích thị một lũ TẦU PHÙ
Thằng giặc già con giặc cái
Gái CHỆT non đực CHỆT đẹt
Thằng TẦU con ôm mông TẦU mẹ
Không sống nơi sinh đẻ lại lết đến đây
Làm mưa làm gió trốc cỏ trồng cây
*
Cày xới đất tây nguyên
TRUNG HOA lũ đỏ CÁC CHÚ bầy hầy
Lủ khủ bành trướng
Phánh tướng đú đởn
Giởn gái mại dâm
VIỆT NAM ham của rè
Ghẻ từ đầu tới đít
TẦU CHỆT mặt mẹt CÁC CHÚ
Đủ loại ĐƯỜNG NHÂN “thoòng dành “
Toàn vẹm bẹn hồng
Nhiều đứa khoe mông ngoài đồng bauxite
*
NGẬM HỜN NUỐT HẬN
*
Mày đánh ông thời ông đành tự vệ
Thế mẹ mày có dám hỏi HỒ hèn
Bố LÊ NIN CÁC MÁC bác MAO đen
Hai mươi năm xúi đi B chém giết
Lầm lủi tiến như một bầy linh khuyển
NGUYỄN ÁI QUẤC bán nước chuyển về đâu
Dục hành quân sao chẳng dám lên đầu
Hay dấm dúi dâm dzui hang PẮC PÓ
*
Tao há sợ biển người chiêu quỷ đỏ
Chỉ e rằng mày làm khổ dân đen
Buộc làm bia đỡ đạn tối không đèn
Quen chụp mũ ngụy quyền vô nhân đạo
Ai chẳng biết cha con mày ba xạo
Còn tía lia giải phóng đại thành công
*
Hỏi thử xem đứa nào phản tiên rồng
Đừng tưởng bở giải rút hồng đẫm máu
Lũ ngu phu hù dọa bầy con cháu
Nhiều văn nhân trí thức chẳng đui mù
Vì thế thời ẩn nhẫn kế mưu nhu
Đành nhắm mắt bịt tai hoài nỗi nhục
*
Ba mươi lăm năm có xem bút lục
Cuộc tương tàn xương thịt xáo nồi da
Có phải chăng do bọn MỸ bôn ba
Hay nát cửa nát nhà vì LÊ MÁC
Đưa tà thuyết búa liềm về bôi bác
MÁC ĂN GHEN mị thế giới đại đồng
Đời bây giờ ai thèm được ba không
Tư bản đỏ xã hội đen chủ nghĩa
*
BA MƯƠI LĂM NĂM NHÌN LẠI
*
Ba mươi lăm năm
Đêm dài nằm lắm mộng
Sáu tỉnh miền nam
Vẫn chưa động một cú chắc ăn nào
Chỉ có một ánh sao
Èo uột trên nền cờ máu
Chưa bảo con dạy cháu
Phải diệt bọn bố láo
*
Đảng cống sản tà quyền
Cầm đầu bởi một lũ điên
Người không ra người ngợm chẳng ra ngợm
Nói năng nghe thấy lợm
Ăn uống tham ô phát tởm
Một bầy bợm bãi đội hại đại hội
Tham lam gặt hái
Chiến lợi phẩm miền nam
*
Ba mươi lăm năm
Đêm dài mau thỏa mộng
Hãy động thủ tiêu diệt khúc đuôi HỒ
Lũ TẦU nô bọn buôn dân bán nước
Rước anh em phục quốc cứu quê hương
*
THÁCH THỨC
*
Đêm ba mươi tháng tư hai không mười
VIỆT NAM vẫn ngửi thấy mùi thuốc súng
Cứ ngỡ rằng năm bảy lăm còn quanh quẩn đâu đây
À ! thì ra thủ thuật bọn tà quyền bày
Ăn mừng ngày đại thắng
Chiến lợi phẩm là những miếng mồi cay đắng
Chúng đã trắng trợn cướp đoạt
Của nhân dân quân cán chính miền nam
*
Chúng thách thức mối căm hờn
Ba mươi lăm năm về trước
Chúng thản nhiên buôn dân bán nước
Cho những bại tướng tàn binh
Rải rác khắp năm châu xem
Làm gì hơn được đảng cống sản dâng tài
Ô ! hô ! ai tai !
Thời chẳng dài, thù còn dai, chỉ nay mai
Ai giải phóng ai, bè lũ bây
Hãy đợi đấy,rồi sẽ thấy
Hết sảy !
*
CHẾT VINH HAY SỐNG NHỤC
*
Đất gần mất nhà sắp tan
Anh em ta tứ tán
Đảng cống sản dâng tài
Bọn buôn dân bán nước
Lũ TẦU nô quyết chính sách sai lầm
Xé từng mảnh tổ quốc cúc cung BẮC KINH bành trướng
Đã đến lúc
Thất phu hữu trách
*
Không còn thẩn thơ ngồi bất động
Hãy đứng lên cùng trí thức văn nhân
Chống họa ngoại xâm từ phương bắc
Ba mươi lăm năm
Đau thương như dao đâm thịt cắt
Quê hương xơ xác
Bà con lưu lạc
Trôi dạt những dòng lệ âm thầm
*
Biết bao nhiêu mạng thuyền nhân
Đừng khóc nữa !
Hởi đồng bào máu mủ
Vết thương nào cũng có cơ cứu chữa
Giữa tử sinh
Hãy chọn lựa chết vinh hay sống nhục
*
NGƯỜI CON GÁI MIỀN NAM
*
Tóc em buông dòng suối buồn vong quốc
Cây trâm cài màu trắng để tang ai
Những thuyền nhân chết không rõ mặt mày
Hay tử sĩ trong NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI
Ba mươi lăm năm trôi rồi thì phải
Biết bao người mãi THƯƠNG TIẾC ghi công
Vì quê hương các anh đã một lòng
Giữ đất mẹ qua những ngày tăm tối
*
Hai mươi năm quyết tôn thờ một cõi
Cho nhân dân hưởng hạnh phúc ấm no
Vì tương lai vì độc lập tự do
Chắc tay súng diệt bầy ma quỷ đỏ
Mộng hồ thỉ tang bồng đành dang dở
Có u sầu cảnh xáo thịt nồi da
Hai thập niên trải qua cuộc can qua
Thiên thu ngụ nhà chung không thỏa mãn
*
Anh nằm đấy nhìn đồng bào chán ngán
Em nảo lòng tiển bầy trẻ ra đi
Chẳng mấy ai không muốn biệt kinh kỳ
Khi đất chủ bị thay tên đổi họ
Em khoác giải khăn xô buồn từ đó
Từng đàn con tứ tán khắp năm châu
Tránh MÁC LÊ liềm búa đạo cùm đầu
Né HỒ đức TẦU nô MAO xiềng xích
*
TÌNH LỠ
*
Nhỡ mai anh chết em buồn không
Trăn năm dang dở chuyện vợ chồng
Hai mươi năm chẳn nằm lẻ bóng
Không đàn em vẫn đi hát không [H.O]
*
Từ lúc em yêu chẳng lấy chồng
Để chi ấm ức lúc sang đông
Để hờn để tủi đời chăn gối
Giường ấm nệm êm cũng lạnh lòng
*
Giường ấm nệm êm thiếu tấm chồng
Cửa sương len lén nổi buồn đông
Hoa xuân héo rũ vườn ân ái
Em có thấy không bướm lạnh lùng
*
Em có thấy không kiếp thiếu chồng
Lạnh từ xương tủy lạnh đôi mông
Có còn một thủa mong anh bế
Hay đã chờ trông kẻ khác bồng
*
Thân nào thể ấy em đừng ngóng
Đừng vội tin vào diện hát không
Dù mai anh chết lâu hay chóng
Tình giữa đôi ta cũng nặng lòng
*
Hát không đàn đệm khó thành công
Cớ sao em vẫn quyết một lòng
Ra đi từ độ anh nằm bệnh
Tương tư hình bóng kẻ không chồng
*
Để đến bây giờ tai biến não
Chạnh lòng bất toại một bên hông
Nhớ em dù bệnh mười năm nữa
Anh vẫn tìm em chuyện vợ chồng
*
Tặng người tôi yêu : CHUNG PHƯƠNG ANH
*
TỰ KỶ BẤT ÁM THỊ
*
Cha tự do bán muối
Mẹ chống cộng theo đuôi
Bỏ mặc tôi trên đời
Giữa giòng người ghẻ lạnh
*
Ôm cuộc đời bất hạnh
Đêm đêm tôi vẫn ngồi
Nhìn kiếp sống đơn côi
Thở than cùng muỗi đói
*
Thân thể đầy lở lói
Bởi khói lửa chiến tranh
Mặc thiên hạ tranh dành
Bã vinh quang phú quý
*
Căm thù loài quỷ dữ
Oán hận lũ hồ vương
Không chừa giọt tình thương
Trên con đường đau khổ
*
Người đẩy em xuống hố
Tận cùng đáy cuộc chơi
Bác cháu họ lả lơi
Ván cờ đời tân cổ
*
Sá kể chi thơ tôi
Bằng đôi ngươi học sĩ
Đừng dụng tâm tính kỹ
Kiểm duyệt thuyết lắm mồm
*
Đãi bôi thôi độc tôn
Như nuôi trôn kỹ nữ
Trong phong ba bão dữ
Không cữ chuyện sát nhân
*
Những khúc quanh lỡ lầm
Bất ám thị tự kỷ
Qua rồi cơn đột quỵ
Tôi hủy hoại tương lai
*
Tứ khoái vẫn hàng ngày
Say ngả nghiêng trời đất
Những tâm hồn chân thật
Lây lất theo dòng trôi
*
Nghiệt ngã con sông đời
Em tơi bời hoa lá
Vượt cuồng phong sóng cả
Tôi đả phá trò chơi
Bằng những lời hoa mỹ
*
KHI SINH LY LÚC TỬ BIỆT
*
Buồn nào bằng lúc phải xa nhau
BẾN HẢI chia tay sóng bạc đầu
HIỀN LƯƠNG đứng giữa bờ ngăn cách
Sông sầu biển hận đổ thương đau
Anh vào nam bộ nhiều trăn trở
Bỏ lại cho em đất bạc màu
Tình chưa trọn vẹn duyên phương bắc
Cờ hồng đã dấy loạn binh đao
*
Ván cờ đại nghĩa chưa thua thắng
Xuống tay thảm sát nở đành sao
Miền trung bách tính gây chi tội
Ai xui em hại đổ máu đào
Thầy trò cha xứ sư diệt ráo
Người đành an ngọa hưởng mâm cao
MẬU THÂN vẫn huyênh hoang bố láo
Tổng tấn công hô giết đồng bào
*
Có phải mưu sâu bọn giặc tầu
Nợ nần lần khất chẳng được lâu
Vô kế khả thi đành bán nước
Mặc cho oán thán khắp năm châu
Cạn tàu ráo máng tình phu phụ
Bành trướng đa đoan mặt địa cầu
Phu thê một tối còn nên ngải
Bốn ngàn năm nọ vất đi đâu
*
SÀI GÒN thiên hạ đẫm thương đau
Miền nam nhục nhã lẫn u sầu
Ba mươi tháng bốn trời đen tối
Bảy lăm máu đỏ đất nhuộm màu
Tên đường căm hận đồ thổ phỉ
Khủng bố xưng danh lộ giặc râu
Thuyền nhân xuất khẩu đi muôn hướng
Người trầm đáy biển kẻ rừng sâu
*
Tử biệt một lần chẳng thấy nhau
Anh ôm đau đáu mối thương sầu
Hơn ba thập kỷ hờn vong quốc
Nỗi lòng mất nước bởi binh đao
Có bằng thê thảm người di tản
Sinh ly chua xót biết dường nào
Ngàn năm lịch sữ còn hoen ố
Thiên thu máu đẫm mảnh cờ sao
*
TỨ PHƯƠNG HỒI CỐ XỨ
*
Hầm bô xít thịt tây nguyên
Vững lời nguyền nung nấu
Hận mất nước thề tranh đấu
Quyết diệt cáo trừ hồ
Lũ cống sản đảng tam vô
Bọn côn đồ cướp cạn
*
Thời quốc tán thế dân loạn
Thổ phỉ đảng cầm quyền
Vẹm xâm lăng giảo gian truyền
Độc quyền tuyên mãi quốc
Sử ngàn năm còn nhơ nhuốc
Cõng rắn cắn gà nhà
*
Lũ tầu cộng trộm nhập nha
Không tha phận đàn bà
Khai cuộc chiến mở can qua
Trẻ già cùng chung sức
Người nhập ngũ kẻ tòng quân
Tức nước ắt vỡ bờ
*
Hịch cứu dân vận thơ vần
Quyết hàng hàng lớp lớp
Chớp thời cơ lúc thế loạn
Giương cao ngọn cờ vàng
Tan cộng sản đảng quy hàng
Năm châu hồi cố xứ
*
Thế phỉ mạnh tránh KHỔNG TỬ
Hồng thập tự thay chữ
Viện bảo sanh hành hán việt
Viết rành rành xưởng đẻ
Thiên thời cạn đảng côn đồ
Tam vô vồ sư phụ
*
Phú quý gì sinh lễ nghĩa
Bịa văn bia phu tử
Cúc cung tầu nô quản thúc
Ngàn năm qua chưa thức
Cữ tự do mò độc lập
Lấp ấm no hạnh phúc
*
SINH BẮC DƯỠNG NAM
*
Tôi xa em lúc vừa tròn hai tuổi
Mẹ ruổi dong nơi xứ bắc lạnh lùng
Đất phương nam cha khai phá cong lưng
Mình nhuần nhuyển âm khác miền chung sách
*
Người ta bảo tôi nam kỳ cọc cạch
Nhờ cách mạng mới đổi thịt thay da
Tôi cho rằng an tọa tại tân gia
Không dính dáng đến em yêu ngoài bắc
*
Học theo họ với tâm hồn chân thật
Rủi hay may chứng kiến cuộc đổi thay
Bọn lai căng khách trú lũ tầu tây
Nếm cay đắng kiếp mẹ sinh cha dưỡng
*
Mười sáu năm tôi bình thân an hưởng
Dòng sông hiền duyên nợ với phương nam
Quen ăn chơi hơi khó chịu đi làm
Lúa tự mọc bưng biền đầy cây trái
*
Mười bảy tuổi mới nếm mùi trai gái
Tôi âm thầm yêu tổ quốc VIỆT NAM
Bởi vì đâu em gây cuộc tương tàn
Máu đất mẹ loang qua đầy sáu tỉnh
*
Người SÀI GÒN lâm vào cơn trọng bệnh
Trong chính trường ngoài chiến địa rủi may
Dù nơi đâu cũng có lũ mặt dày
Bộ xôi thịt đồ bám bô đỉa đói
*
Mặc bà con trong ngút trời lửa khói
Tọa sơn quan ruồi muỗi ngửa thân phơi
Cỗ cao mâm còn bức bách phải mời
Không như ý đành tròng đầu chụp mũ
*
Em và tôi rồi mỗi người một chủ
Theo bên nào cũng thù địch phía kia
Tình duyên ta bỗng chốc tự xa lìa
Anh rước MỸ em cõng NGA ,TẦU cộng
*
Năm bảy lăm anh lỡ lầm bất động
Em mưu đổ tắm máu cổng SÀI GÒN
Giặc công thành tiềm trú cảng BA SON
Lỗ địa đạo CỦ CHI mòn trôn chuột
*
Sáu mươi năm trôi qua dòng oan khúc
Thù hận nhau đành động thủ tay chân
Anh nâng hoa không biết mấy mươi lần
Em cương trứng nhẫn tâm chiêu đá cá
*
Chiếm phương nam nở lăn dưa mồ mả
Đất NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI bỏ vô kho
Bọn con sen xỏ lá thản nhiên mò
Ba que dọn từ lỗ to rò nhỏ
*
Quân cán chính tha hồ lo dọn cỏ
Nhổ không xong cho cải tạo tập trung
Ở trong nhà chẳng đặng núp cùng mùng
Em giải phóng từ chung vàng chén cám
*
Khải hoàn môn khoe khoang làm đình đám
Bám vô nam rặt một lũ cô hồn
Giữa BA ĐÌNH chủ tịt cũng độc tôn
Giỗ xác thối bầy theo tàn ăn đóm
*
Của tư sản em tự do thâu tóm

Dân miền nam ngỏm củ tỏi tháng tư
Thầy cha từ thủ tự vị ác sư
Chỉ thờ tượng tên hữu danh vô thực
*
Tư tưởng gì mưu mô đành cưởng bức
Lũ trẻ thơ đạo đức mới lên ba
Bắt vạn dân quy phục tổ người ta
Mộ cha mẹ cũng ba hoa lê mác
*
Bốn thập kỷ vẫn không mong đổi khác
Nhạc buôn dân bán nước đổi tài nguyên
Kiếp tầu nô vẫn giữ vững lời nguyền
Thiên thu nguyện tế điên anh bành trướng
*
VÁN BÀI XƯƠNG MÁU
*
Nhất chi chi độc văn vạn sách
Tổ tôm ù lì thập tứ tên
Độc tài đảng trị thông truyền
Hầm nhôm bô xít tây nguyên rộn ràng
Thiên mênh mang địa phổng mênh mang
Mán mường làng bản tan hoang tái trời
Khô khan bạch thủ mặt người
Bầy đoàn cửu vạn không mời xâm lăng
*
Trời lăng nhăng đất lấn lăng nhăng
Công an cộng sản tảo thanh quyền
Được thời cơ hội ma duyên
Xuống tay hạ thủ ngủ quên tình người
Ván cờ xương máu bầy chơi
Ai thua ai được cũng lời tầu nô
Đổ thừa quốc sách hoan hô
Ban ngày đốt đuốc nam mô nhân hòa
*
Thượng làm càn hạ bộ làm càn
Tham ô hủ hóa bất khoan khoan
Ra tòa một lũ xin hoàn
Lớp ba mới học trường làng chưa xong
Đạo dư đức thiếu trong lòng
Học tư tưởng bốc thong dong lão làng
Dân đen oan khuất lầm than
Nhiều tay đại học bò càng lăn chiêng
*
Trên không phiền dưới dại chi phiền
Triển khai một kiểu quỷ đầu điên
Túi to bạc bó đâm ghiền
Hỏi ai không vội huyên thuyên đổi đời
Ngàn năm nắm được cơ trời
Ngu sao không hưởng của người dâng cho
Cái ăn cái để âu lo
Một mai cha chết ai mò nguồn cơn
*
Phụ sính sắc tử ngu không hiếu sắc
Mắc mớ chi ngoại ngõ nhòm vô
Nội gia cả lũ cá vồ
Mưu mô đặt cỗ giường mồ xác ma
Biết ai thờ giặc làm cha
Hiu hiu gió thổi quét qua mặt hồ
Rừng vàng biển bạc xí xô
Hoan hô ! họ KHỔNG cơ đồ VIỆT NAM
*
BẸN VẸM TỰ THẸN
*
Môi ngoài bẹn thẹn ươn hèn
Thì ra vẹm cũng giỏi quen cúi đầu
Bầy đoàn bộ sậu diều hâu
Chuyên ăn xác thối rữa lâu giữa rừng
Tưng bừng đãi tiệc mừng xương
Dù không từng ở trong bưng dạo nào
Gió đưa hàng phướn lao xao
Mặt người lòng thú rạt rào nghĩa nhân
*
Cốt khô chủng tộc không cần

Miễn là đưa được vào hàng vô danh
Nắng trùm bao mái đầu xanh
Trời ơi ! đảng trị học rành sáu câu
Anh hùng đâu ? liệt sĩ đâu ?
Chỉ là ba mớ phân trâu hóa bùn
Lên đài dựng tượng thờ chung
Đất ơi ! đất cũng lạnh lùng như ai
*
Mép trong vẹm cũng dạn dày
Mặc cho thổ phỉ đọa đày dân đen
Một trang sử đỏ trước đèn
Thiên ơi ! địa hởi ! người quên sao đành
Máu nào thấm đẫm mùi tanh
Máu nào nhuốm mảnh sao vàng sắp băng
Muôn năm tuế nguyệt còn chăng
Hay còn cái xác đang nằm chờ chôn
*
Nhân TRI TÔN ! thú tri khôn
Tiền thân ở chỗ CÁI VỒN sinh ra
Ma ha ha ! quỷ ha ha
CÁI RĂNG CÁI SẮN táng qua CÁI BÈ
BẾN TRE ta cũng theo phe
MỎ CÀY đảng xúi im re hàng đầu
Viết trang CẦN GIUỘC thương đau
NAM QUAN quá hải CÀ MAU vượt rừng

*
CÁI QUAU cau có LAI VUNG
Thương anh CẦN ĐƯỚC nằm vùng CÁI MƠN
CÁI LƠN cũng phải căm hờn
Bẹn vẹm giải phóng đảng [chôn trên bàn]
*
TRONG TRẦN AI HỒ DỄ BIẾT AI
*
Thời trộm cướp thời giang hồ

Bọn côn đồ đảng cô hồn độc trị
Thế quốc nạn thế di tản
Dân lưu vong tiên rồng mong phục quốc
*
Con thổ phỉ thằng hồ tử
Quanh giường mồ hoan hô đồ bán nước
Rước TẦU cộng động BA ĐÌNH
Quên lạc hồng dòng lòn trôn mẫu quốc
*
Trọng hoàng kỳ khi phướn đỏ
Nguyện bỏ tam vô xác khô chủ triệt
Cướp sản nam phá băng bắc
Ngàn năm văn vật vần luật từ đầu
*
Ba mươi bốn tháng tư đen
Đốt đèn xem bên nào được giải phóng
Ánh sao vàng nền cờ máu
Hầm mỏ xỏ anh em bỏ núi rừng
*
TIẾU NGẠO SƠN HÀ
*
Vị quan già không khiêm cung
Thuyết trung dung sinh nghịch tặc
Bắt thằng tù cho nằm sấp
Đập trăm hèo chấp luôn mạng
Thời thi tửu ẩm rượu loạn
Lúc ráo máng đành cạn tàu
Vào phương nam bồng bế nhau
Hài nhi sầu du quốc ngoại
*
Xuống tàu khai gan không hãi
Lải nhải xin chân phụ bếp
Xếp lu bu lỡ tận thu
Tay lậu thuế cỡ cai dù
Bỏ vô khu dọn chén dĩa
Nhai không ngon con ba khía
Anh tư đía nghía lên boong
Dép râu mang cũng sắp mòn
*
Vội lon ton tìm phương sống
Thợ chụp ảnh la ông ổng
Bổng lộc cho về quê nhà
Đang bại sản nạn tán gia
Nuôi cha già còn lây lất
Xin bồi tây cũng lần khất
Mất học phí cất lá đơn
Nước đại pháp phải căm hờn
*
Dồn tiền môn đòn vong bản
Sang trang sách cách thứ ba
Lòe quốc tế diệt nhân hòa
Con rồng ta hóa tre trúc
Lúc nhập nha đành uốn khúc
Cúc cung tổ hổ mác lê
Nguyện hiến dâng trọn lời thề
Không vọng thê bất ái tử
TRẦN DÂN TIÊN lần chân khỉ
*
Về quê nội hội quần ma
Già không bỏ nhỏ chẳng tha
Ma thiên lảnh pắc pó cốc
Ngát mùi hương giường xuân bốc
Một thằng ngốc tử tất trung
Cùng máu mủ chết lạnh lùng
Tứ hành xung đành đoản mệnh
Bộ kiếm chị nghe theo lệnh
*
Bệnh man khai đái tháo đường
Dòng vô sản giống bất lương
Không đồng hương vờ nhang khói
Gan mật sưng thân lở lói
Cáo hoang dã chồn núi rừng
Trộm hưng thời dời vô bưng
Cướp không ưng xưng giải phóng
Nam lóng ngóng bắc hồng phong
*
Phụ chị
NGA dông qua TẦU
Oan THỊ MẦU bất phi xứ
Tầu nô vồ vội thay chữ
Ngữ bán quốc chẳng cữ ai
Cẩu tạp chủng giống hồ lai
Đả cao thiên phá hạ giới
Tháo giải rút khoe áo mới
Cởi thắt lưng phất quần hồng
*
Thế nước loạn thời tranh công

Bọn côn đồ lũ sát thủ
Đạp đầu dân đội đít địch
Tên chủ tịt thích khủng bố
Lạp bát chúc thúc anh em
Dù không lú cũng phải chèn
Tội cha mẹ giữa trắng đen
Mắt chưa quen phân hắc bạch
Mậu thân khỉ TRẦN DÂN TIÊN
*
NGƯỜI VỀ
*
Thì ra người cũng đã về
Ta bàng quan đứng bên lề truân chuyên
Bỗng nhiên dâng nỗi muộn phiền
Người về phố cũ như tiên giáng trần
Chung quanh xúm xít thân nhân
Người dư cơm áo kẻ lần không ra
Tiếng cười rộn rã hi ha
Mà sao vẫn thấy xót xa thương đời
*
Người đi về không đành quên non nước

Bước đi hoang vong quốc hận tha hương
Có đành cho con cháu phải xem thường
Tờ hộ chiếu đỏ màu tươi của máu
*
Người đi về vì tình thương phụ mẫu

Dẫu nguyên nhân giấu giếm cả song thân
Hay về đây bởi quỷ kế âm thầm
Con dân VIỆT có quyền nhầm quốc tịch
*
Em có nhớ

Năm năm sáu bày khai hoang ruộng đất
Trăm vạn dân mất tất cả cuộc đời
Bọn ác gian vẫn không hiếm trò chơi
Lừa bằng được khúc ruột liền ngàn dặm
*
Chắc không quên

Xuân bảy lăm máu còn đẫm trên thềm
Đảng vội chiếm từng khu vườn góc phố
Đẩy triệu dân vào con đường cùng khổ
Hố tập trung quân cán chính đau thương
*
Chớ dại quên

Côn đồ đảng rặt một phường
Tam vô chúng có thương ai bao giờ
Giống nòi một hộp cá vồ
Nhiều năm còn ngọa giường mồ ướp khô
*
Đừng mong giao hữu kết bồ
Chỉ là ngắm nghía tiền đô đem về
Quê hương nước mắt thảm thê
Tự do mỹ chữ lời thề đầu môi
Từ nơi chót lưỡi giọng cười
Một đồng kiều hối nuốt tươi mười thằng
Vẹm nào chẳng chịu lăng nhăng
Vẹm nào ôm mối băn khoăn tội đồ
*
Lá cờ nào người hoan hô
Tổ quốc nào chào dân chủ
VIỆT NAM một quái sao chưa đủ
Đảng âm mưu dụ dỗ khắp năm châu
Hạ hoàng kỳ đang ngự trị toàn cầu
Bởi chính thực những người con yêu nước
*
Chớ ngu si mà rước vạ vào thân
Bất quá tam chỉ dại dột một lần
Lỡ buông súng xuân bảy lăm đẫm máu
Vì hạnh phúc vì tương lai con cháu
Quyết đấu tranh thượng bức đại cờ vàng
Cứu quốc dân đang chịu cảnh lầm than
Về đúng chỗ năm xưa còn lỗ cọc
*
Buộc làm chăng

Giành lại những hòn đảo
Của V.N.C.H.
Đang bị nhiều nước lu loa quyền chủ tể
Chỉ có hoàng kỳ mới đủ tiêu chuẩn quốc tế để đòi về
Chỉ có người VIỆT NAM chuyên chính
Mới minh định lãnh hải quốc gia
*
Nên chăng tìm một mái nhà
Trước khi bôn ba về đất mẹ
Mua cũng được
Lấy cũng được
Dù bằng tiền kiều hối
Hay tụ hội sức mạnh của năm châu
Gộp chung trên quả địa cầu
Đất ta , ta lấy ; dù đầu hay đuôi
*
GỞI NHÀ VĂN :THANH THƯƠNG HOÀNG
Cựu:-chủ tịch hội ký giả VIỆT NAM
-Chủ tịch làng báo chí THỦ ĐỨC
-giảng viên:đại học VẠN HẠNH
*
Bát niên miên đoản chú HOÀNG ơi !
THANH CHIỂU NGUYỄN du chẳng một lời
Bán thân cháu liệt hay chăng tá ?
Giọt buồn thương nhớ mãi khôn nguôi
Trăng hoa bến lạ hà xứ khứ ?
Thùy tri nghĩa tử mạng gần toi
Bút bại loi ngoi ngòi dân chủ
Tự do hạnh phúc xót xa đời
*
CÂY KHÔ CHỜ TRỔ LÁ
*
Từ khi em nhất quyết ly hương
Bỏ lại sau lưng những con đường
Tên thằng khủng bố con sát thủ
Ta đi dưới bóng trải thê lương
*
Từ khi em cất bước ra đi
Nguồn sống đời ta chẳng có gì
Còng lưng kiếm sống cùng nhân thế
Cúi đầu chấp nhận nỗi sầu bi
*
Từ khi em quyết sẽ không về
Con đường phố cũ bỗng lê thê
Hai mùa mưa nắng đầy thương lệ
Ta ngồi ôn lại những hẹn thề
*
Từ khi em định sẽ đi xa
Ta như lãng tử sống không nhà
Không còn bè bạn không thân thuộc
Sống như lây lất giữa tha ma
*
Từ khi em đến đất kỳ hoa

Là lúc trăng thôi đẹp dáng ngà
Chỉ thấy mây trời ngơ ngẩn lạ
Như gần mà như ở thật xa
*
Từ độ xuân tàn năm bảy lăm
Đời ta trôi dạt cõi âm thầm
Một người tri kỷ thôi thèm đến
Có còn ai nửa mộng hòa âm
*
Từ độ người gieo tháng tư đen
Ba mươi bốn tết chẳng lên đèn
Trên cành nêu rũ không hoa lá
Ta chờ chuông gió gõ leng keng
*
Rồi ngỡ em về qua trước ngõ
Dừng chân đứng lại bước vào xem
Cố nhân năm ấy còn hơi thở
Hay đã nằm sâu dưới đất
phèn
*
Nắng hanh đợi mãi trận mưa rào
Hôm qua gió lớn bỗng xôn xao
Có phải binh hùng về trước cổng
Hoàng kỳ phất phới cởi cờ đào
*
NGƯỜI TÌNH TRĂM NĂM
*
Mười năm tình cũ không về
Hai mươi năm đợi lời thề vấn vương
Ba mươi năm luống chán chường
Phải chăng người ấy quên đường quê hương
Ta ôm nỗi nhớ niềm thương
Đôi ngươi đỏ mộng yêu đương qua thềm
Rượu tràn thi lệ từng đêm
Người ta thương biết ấm êm nơi nào
*
Bốn mươi xuân đã lao xao
Hắt hiu mái tóc trên đầu trắng đen
Năm mươi năm ngó muội đèn
Ngày đêm ngầy ngật bon chen với đời
Có đâu được lúc thảnh thơi
Sáu mươi tuổi đã quá thời chờ trông
Nghe như nàng đã có chồng
Nghe như sóng vỗ trong lòng bảy mươi
*
Tám mươi chưa tắt nụ cười
Chín mươi ai biết còn người nào không
Tiếc cho kẻ được đèo bồng
Trăm năm ta vẫn hằng mong bóng nàng
Khối tình ôm mãi chưa tan
Dù cho hồn lạc suối vàng oan khiên
Yêu em bằng mối tình riêng
Yêu em chung cõi muộn phiền thế gian
*
TAN CUỘC HÀNH QUÂN
*
Không trăng vẹm cộng công thành
Hải quân căn cứ tanh bành ngoại vi
Hai lô cốt gác phân ly
Vài anh lính thủy ra đi không về
TUYÊN NHƠN dân chúng thảm thê
Dòng sông MỘC HÓA tràn trề tử thi
Căm hờn CAI LẬY ai bi
Hàng trăm giặc đỏ sá chi chém vè
*
Sư đoàn chín vội vượt đê
Gặp công trường cẩu hẹn thề chiến tranh
Hai bên dàn trận quyết giành
Bờ mương bụi chuối hàng ranh THÁP MƯỜI
Tôi vào quân ngũ lỡ thời
Xem phe nào sẽ tơi bời đầu tiên
Một tay lạc lối kiếm tiền
Tay kia nặng nợ hữu duyên nước nhà
*
Có cùng mộ tổ ông cha
Mà sao huynh đệ can qua thế này
Ai người uống máu chưa say
Ai còn ngơ ngẩn ván bài nhục vinh
Chủ thầu mỡ tiệc linh đình
Trên bàn sấp ngửa giữa mình với ta
Già râu lớn tiếng ba hoa
Miền nam ruột thịt tình ta với mình
*
Đầu rơi máu đổ thanh minh
Tìm đâu được chỗ an bình nghĩ ngơi
Hưng thời cứ thế mà chơi
Rỗi hơi chẳng chịu nhịn lời đấu nhau
Cầu tre lắc lẻo ví dầu
Nồi da xáo thịt bể dâu sơn hà
Tri tôn tự kỷ cái ta
Bà con hai họ kêu ca mặc lòng
*
Hai mươi năm lệ ròng ròng
Ái ân tình nghĩa vợ chồng đổi thay
Đất trời cầm cố trả vay
Sá chi sông cạn núi đầy tầu nô
Bưng biền một lũ cáo hồ
Thầy trò xin đểu cơ đồ miền nam
Hàm nhai hạ thủ tay làm
Chụp đầu tròng cổ bất kham tội gì
*
Một bên vị quốc ra đi
Một bên vì muốn đổi thì làm sang
Lướt qua thôn xóm bản làng
Cửa nhà đồng ruộng tan hoang tiêu điều
Phất cờ giải phóng ra chiêu
Dù không cán chính cương liều quốc gia
Ai không thờ giặc làm ma
Chặt đầu cắt cổ không tha mạng nào
*
Sá gì hai chữ đồng bào
Quyết không tha sót thả lầm dân đen
Biển người vẹm cộng thổi kèn
Tiến lên giết sạch không hèn không chơi
Thằng tây con mỹ hết thời
Ra đi còn để tiếng đời thị phi
Cướp thi đua tất chịu lì
Loa làng khoác lác ai chì hơn ai
*
Một màn kịch vụng bi hài
Bỗng nhiên tôi thấy bi ai phận người
VIỆT NAM mong được đổi đời
Ai hay vướng phải trò chơi lọc lừa
Tự do dân chủ có chưa
Mà sao chỉ thấy lưa thưa bọn cò
Khoe hàng hạnh phúc ấm no
Một bầy quỷ đỏ mặt mo cầm quyền
*
Lâm thời hạ thể tây nguyên
Mán mường làng bản mất duyên núi rừng
Ngày nao người ở trong bưng
Ngày nao người hứng bưng từng bát cơm
Nay sao lại đổ căm hờn
Lên đầu dân tộc ít người anh em
Được trăng xin chớ quên đèn
Qua cầu rút ván cài then nỡ nào
*
HẠM CHIẾN CHƯA VỀ
*
Thuyền nhân theo sóng nước trôi
Ra đi vì bởi đổi đời tang thương
Rừng sâu biển rộng thịt xương
Căm thù chồng chất bốn phương bạt ngàn
Nhà tan cửa nát thác oan
Lệ tuôn sông suối điêu tàn quê hương
Bão tràn lũ quỷ vô thường
Tự do dân chủ lên đường mưu sinh
Nơi nào còn những trái tim
Nơi nào hạnh phúc nhân quyền ấm no
*
Sông sâu sào vắn khó dò
Thuyền nhân có lúc nào lo trở về
Hay bên xứ lạ phủ phê
Người đi quên hết lời thề năm xưa
Gian truân quá khứ qua chưa
Người còn ở lại nắng mưa mỏi mòn
Đợi chờ tấc dạ sắt son
Trùng trùng mẫu hạm tàu con quay về
Ba mươi bốn tết lê thê
Xuân tàn năm ấy ê chề miền nam
*
SÀI GÒN biển bạc rừng vàng
Vẹm to bẹn nhỏ hở hang khoe giàu
Một sòng tài sỉu nặng xâu
Buôn dân bàn nước móc câu dân lành
Ô sin đầy tớ đua tranh
VIỆT NAM xuất khẩu cả cành lẩn cây
Diễn đàn quốc hội bầy hầy
Cha con chúng nó ngồi dai trên đài
Mặc cho thiên hạ chê bai
Đảng khai dân cứ mặt chai đi bầu
*
Thuyền nhân đi đã khá lâu
Tàu to hạm lớn sao chưa quay về
Đánh cho giặc đỏ dập mề
Đánh cho bẹn vẹm nảo nề long cung
Một bầy quốc hội côn trùng
Vẫn đang nham nhở lạnh lùng trị dân
Quỷ ma phải sợ thánh thần
Hởi người quân tử hiền nhân nước ngoài
Ba mươi bốn tết lai rai
Sao chưa hồi cố lên oai cứu đời
*
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét