TÂM THANH THI TẬP
*
MỘNG DỮ ÁC DUYÊN
*
Gặp em vào giữa giấc mơ
Nửa đêm thức dậy vẫn ngờ ngợ quen
Giao hoan trong tối không đèn
Cơn mơ mộng ác cầu duyên đừng bền
Mây mưa cuối tháng tư đen
Ước gì anh chẳng quen em bao giờ
Trên giường chăn gối xác xơ
Phải chi anh chẳng bao giờ gần em
*
Hai mươi năm dẫu là duyên
Những khi quan hệ nặng phiền trong tim
Em đâu có phải tiên hiền
Xấu xa đội lốt người điên vô thường
Ái ân muôn dặm quê hương
Mây mưa qua khắp chiến trường miền nam
Trốn tìm trong những hốc hang
Mòn trôn địa đạo điêu tàn CỦ CHI
*
Chụp môn mài sọ lang mì
Canh ba giờ tý thầm thì đòi ăn
Ruộng dưa rẫy bắp mụt măng
Mạnh tay giải phóng vinh quang khoai từ
Thượng vàng hạ cám của tư
Đại đồng thế giới khư khư đồ chùa
Trăng hoa lục dục khỏi mua
Thất tình liềm búa truy lùa ngu dân
*
Hai màu xanh đỏ chiếm dần
Phất cờ phỏng giái chơi bần độc chiêu
MỸ , NGA , CÁC CHÚ , cũng chìu
MAO , LÊ , MÁC xít lắm điều lừa dân
Bất nhân bá đạo vô thần
Phông màn huyết dụ lần lần lộ ra
Dán lên một mảnh sao sa
Thế là em đã ba hoa gạt đời
*
Tự do hạnh phúc lòe người
Đại ngôn độc lập làm mồi ấm no
Mép trong em cũng giỏi hò
Thằng nhỏ tập kết anh to treo giò
Sát nhân khủng bố chung đò
Thầy dạy pháp cáo đạo hồ mao đen
Chung quy tấn một chữ hèn
Trong hang PẮC PÓ , DÂN TIÊN thối quyền
*
Hai mươi năm đổ lệ phiền
Máu xương LỤC TỈNH bưng biền thây phơi
SÀI GÒN quặn thắt kêu trời
Anh em HÀ NỘI không mời giết nhau
THỪA THIÊN thiếu đức vì sao
MẬU THÂN sáu tám máu trào muôn nơi
BA ĐÌNH uất hận cả đời
Nam trung bắc bộ ra lời được đâu
Gặp em vào giữa giấc mơ
Nửa đêm thức dậy vẫn ngờ ngợ quen
Giao hoan trong tối không đèn
Cơn mơ mộng ác cầu duyên đừng bền
Mây mưa cuối tháng tư đen
Ước gì anh chẳng quen em bao giờ
Trên giường chăn gối xác xơ
Phải chi anh chẳng bao giờ gần em
*
Hai mươi năm dẫu là duyên
Những khi quan hệ nặng phiền trong tim
Em đâu có phải tiên hiền
Xấu xa đội lốt người điên vô thường
Ái ân muôn dặm quê hương
Mây mưa qua khắp chiến trường miền nam
Trốn tìm trong những hốc hang
Mòn trôn địa đạo điêu tàn CỦ CHI
*
Chụp môn mài sọ lang mì
Canh ba giờ tý thầm thì đòi ăn
Ruộng dưa rẫy bắp mụt măng
Mạnh tay giải phóng vinh quang khoai từ
Thượng vàng hạ cám của tư
Đại đồng thế giới khư khư đồ chùa
Trăng hoa lục dục khỏi mua
Thất tình liềm búa truy lùa ngu dân
*
Hai màu xanh đỏ chiếm dần
Phất cờ phỏng giái chơi bần độc chiêu
MỸ , NGA , CÁC CHÚ , cũng chìu
MAO , LÊ , MÁC xít lắm điều lừa dân
Bất nhân bá đạo vô thần
Phông màn huyết dụ lần lần lộ ra
Dán lên một mảnh sao sa
Thế là em đã ba hoa gạt đời
*
Tự do hạnh phúc lòe người
Đại ngôn độc lập làm mồi ấm no
Mép trong em cũng giỏi hò
Thằng nhỏ tập kết anh to treo giò
Sát nhân khủng bố chung đò
Thầy dạy pháp cáo đạo hồ mao đen
Chung quy tấn một chữ hèn
Trong hang PẮC PÓ , DÂN TIÊN thối quyền
*
Hai mươi năm đổ lệ phiền
Máu xương LỤC TỈNH bưng biền thây phơi
SÀI GÒN quặn thắt kêu trời
Anh em HÀ NỘI không mời giết nhau
THỪA THIÊN thiếu đức vì sao
MẬU THÂN sáu tám máu trào muôn nơi
BA ĐÌNH uất hận cả đời
Nam trung bắc bộ ra lời được đâu
*
LƯỞNG CƯ TRUNG VIỆT
*
Một bầy nòng nọc
Đứt đuôi hóa cóc
Chuyên môn nói dóc
Hay nhảy hay lóc
Giỏi bày trò độc
Tài chọc giận dân
*
Cả lũ đầu đần
Tầu nô cùng bọc
Từ thằng thất học
Đến con mồm loe
Lưởng cư ngo ngoe
Họ hàng lừa lọc
Ăn ốc nói mò
Nhân dân chưa no
Bảo lo nộp thuế
*
Con giun cái dế
Lâm thời oằn lưng
Thế chẳng đặng đừng
Dưới chân cóc kẹt
Bất cần thị mẹt
Bẹn vẹm khoe khoang
Chân bước hai hàng
Dối gian dân chủ
*
Tự do thất thủ
Đủ loại côn đồ
Thầy chùa nam mô
A men cha xứ
Một bầy thú dữ
Công an hóa trang
Không mặc áo vàng
“Quần chúng tự ngóc”
*
Đòn đè dạy học
Đất của TRUNG QUỐC
Thấm thuốc gia nô
Bô xít hồ đồ
Mại dzô thái thú
Dũng khí không đủ
Dụ thêm ba tên
Bốn đứa lên thềm
Độc tài đảng trị
*
Thử trưng cầu dân ý
Mấy đứa lụy theo TẦU
Những ai sang ÂU CHÂU
Còn bao nhiêu đến MỸ ?
Mang học vị tiến sĩ
Tìm kỹ thật mấy tên
Đại đăng khoa không bền
Con dấu bằng khoai củ
*
Bầy gia nô ăn cháo lú
Đem nước bán ngỡ chưa ngu
Bám đuôi cu bọn giặc thù
Một ngàn năm còn tạm trú
Đám trí thức vẫn mê ngủ
Nằm dưới háng lũ thất phu
Văn nghệ sĩ giả đui mù
Quyền thiên hữu mu bồi bút
*
Ngàn năm nô lệ chẳng sờn gan
Tiếc chi biển bạc với rừng vàng
NAM QUAN cửa ải thôi than khóc
BẢN GIỐC quay về chỗ hổn mang
Nghĩa trang liệt sĩ tên ai ấy
Cờ sao ủ rũ chốn hoang tàn
Sáng láng mộ bia thằng TRUNG QUỐC
Nghênh ngang sừng sửng giữa thôn làng
*
Hận NAM QUAN hãy quá ải NAM QUAN
Thù BẢN GIỐC thác sục sôi BẢN GIỐC
Có trách người trách mị danh ÁI QUỐC
Giận tha nhân nên giận lũ hồng MAO
Hổ thẹn thay huyết phướn tưởng kỳ đào
Cúc cung tổ hồ đồ tên LÊ MÁC
Đất tổ tiên nỡ đem đi đổi chác
Giỏi hành dân quen bức hại đồng bào
*
Hận mất nước hãy quyết tâm phục quốc
Thù TẦU Ô thề diệt sạch gia nô
Tế vong linh chiến sĩ oán trong mồ
Chưa rửa nhục bốn ngàn năm văn hiến
*
TIẾNG GỌI CỦA NÚI RỪNG
Người tình hởi ! hãy lắng nghe lời gió
Đang rì rào trên ngọn cỏ đầu cây
Từ núi rừng gió ròng rả về đây
Thì thầm kể tiếng than van sông suối
*
Người tình ơi ! giặc tràn về một buổi
Bọn TẦU nô cõng rắn phá chuồng nhà
Đất ông bà tiên tổ cũng không tha
Chúng đào bới bằng máy cày xe kéo
*
Một thằng vẹm mồm loe còn ngậm kẹo
Đất VIỆT NAM ta cứ đẻo dần xơi
Xã hội đen chẳng tín ngưỡng chúa trời
Đảng cống sản tam vô không tiên phật
*
Mặc giang sơn gần tàn hay sắp mất
Miễn tư kho đầy ắp tráp đô la
Nhất trí cao cung phụng mát mặt bà
TRUNG HOA quốc bầy gia nô thấm thuốc
*
Người tình ơi ! mảnh phướn hồng nhơ nhuốc
Chúng buộc đầu tròng cổ bọn dân đen
Tháng tư quen chửi rủa lũ ươn hèn
Bầy TẦU chủ tây nguyên mò bô xít
*
Cùng khủng bố xã hội đen thủ túc
Người tình ơi ! sao sức gió thì thầm
Đảng toàn quyền chỉ bức hại nhân dân
Đảng độc trị cưỡng tự do hạnh phúc
*
Gió đừng vờn ngã nghiêng theo ngọn trúc
Bụt chùa ta coi vậy cũng còn thiêng
Khắp năm châu chày động tiếng chuông thiền
Định mệnh chúng tử sao cho thật đáng
Thử hỏi xem ba triệu tên vào đảng
Có đầu nào không rúc đít TẦU Ô
Đồng buôn dân bán nước chí gia nô
Chiêu phỏng giái đám quần hồng tự ngóc
*
Bầy bẹn vẹm lùa dân từng mất đất
Loa tuyên truyền xuất khẩu lắm ô sin
Khắp non sông nồng nặc ngửi hơi sình
Thây giường mộ bốn mươi năm phân hủy
*
Vành móng ngựa bọn đảng viên cấp ủy
Vẫn thủy chung đạo đức giả cáo hồ
Hết giao thông đến cầu cống cũng dzô
Hỏa lò nhập chỉ vài ngày lại xuất
*
Thay hạng ngạch đổi chức danh khuất tất
Một hai anh dính dáng luật nhân quyền
Cấp càng cao tội hình sự càng chuyên
Thanh liêm chỉ mấy chàng không đảng tịch
*
Nghị quyết bảy dân đen nào nhúc nhích
Đảng độc quyền tùy thích xử chung thân
Chụp án sai đày ải gặp tử thần
Tròng phản động phán tịch biên tài sản
*
Tụi thổ phỉ đạo giáo nào ngăn cản
Lũ lưu manh giành ranh giới tín đồ
Chùa BÁT NHÃ bất bạo động nam mô
Cầu PHẬT pháp trị mưu mô ma đạo
*
THÁI HÀ viên TAM TÒA cùng mất đất
Hủy nhà chung xây sào huyệt tư gia
LOAN LÝ đâu dung thảo khấu quá đà
Gieo đại họa ba miền nam trung bắc
*
CẢM ƠN PHÁP QUAN ĐẢNG
*
Cám ơn tòa cho tôi nhận án
Dù tội danh không đáng chút nào
Mặc bàn dân thiên hạ xôn xao
Quyền hiến pháp luật sư miễn cãi
Đa tạ quyết chung thân quá ải
Chờ đến ngày cống sản tiêu tan
Đợi vàng sao huyết phướn rụi tàn
Khi dân chủ tự do tái dựng
*
Cám ơn tòa cho xem vật chứng
Mặc dù từ túi thủng công an
Hai ba anh chờ tiếng la làng
Đợi bịt miệng phạm nhân định triệt
*
Xin đa tạ buộc nghe tà thuyết
Đảng quang vinh vẫn duyệt khoan hồng
Búa nương tay chuyện có nói không
Liềm khinh tội lỗi không thành có
*
Mắt quan đoán nghi nhân lồ lộ
Không khó bồi thẩm đỏ chung nhà
Công tố viên hở rộng mồm loa
Phạm động nhẹ toác ra phản lớn
*
Ngài trưởng tòa lấy đà theo trớn
Dụng luật rừng pháp ớn quen phang
Búa chung thân ngay đứa không hàng
Liềm xử tử liền chàng chống đảng
*
Xin cám ơn cho tôi nhận án
Dù mạng này đối kháng toàn thây
Gặp buôn dân không cúi lạy thầy
Thấy bán nước múa may ngăn cản
*
Xin đa tạ ơn người ơn đảng
Chụp đầu tiên chiếc mũ không hồng
Tròng cổ dân gông nặng đen lông[MAO]
Xuyên lỗ nhĩ LÊ kiềng MÁC xích
Bất thành văn luật hành tùy thích
Tổng bí thi chủ chịch cầm cương
Lũ gia nô bám gót lầm đường
Vẫn khoe giỏi thương trường mãi quốc
*
NHỤC RỬA NGÀN THU
*
Khi núi lở lúc rừng tan
Giang sơn sẽ chỉ còn những trang huyền thoại
Đám quái đảng dạng côn đồ
Xã hội đen đại bảo gia nô quốc vật
Mảnh sao vàng băng huyết phướn
Lũ tay sai nằm dưới trướng bọn TẦU Ô
Thẩm khô thi xác giường mồ
Sửng cồ cò bắt dân đen lo nộp thuế
*
Bô xít tán nạn quốc vong
Trùm đầu chụp mũ người bất đồng ý kiến
Thời quyền biến chuyên độc trị
Đội đít tung hô bọn BẮC KINH bành trướng
Thượng hoàng kỳ hạ phướn đỏ
Khắp năm châu bốn biển rạng rỡ niềm tin
Ai ái quốc dễ chí minh
Lâu la thổ phỉ THÁI BÌNH DƯƠNG nổi sóng
*
Thế tự do mò hạnh phúc
Nhân quyền buộc thiên hữu rúc đầu rụt cổ
Ngoại xâm không lo đánh đổ
Chỉ làm khổ con dân lấy vườn lấy ruộng
Của nước ngoài hoài ham muốn
Đồ tha nhân cưỡng chiếm giấu giếm nội gia
Bọn quỷ ma lũ mất gốc
Độc tài độc đảng toàn phá bản phá làng
*
Ruột ngàn dặm lệ chứa chan
Nhìn về quê hương đang lầm than cơ cực
Ôm mối nhục đục đại dương
Những đứa con bất lương lầm đường lạc lối
Nội ngoại gắn liền một khối
Kiến thiết quốc gia đưa tội phạm ra tòa
Quốc tế nhất định không tha
Dù chỉ là thây ma già nằm cũi mộ
*
Ngày ba mươi tháng tư đen
Dụng thảo khấu khiển binh hèn chiêu cướp cạn
Khi quốc nạn bán sơn hà
Quyết giữ đảng bạn không tha thà mất nước
Rước quỷ đỏ chước cống sản
Mang mối nhục ngàn thu giặc thù phương bắc
THÁC BẢN GIỐC ẢI NAM QUAN
Bách tính lệ hai hàng oán than biển đảo
*
ĐI TUA
*
Ta về thăm lại miệt vườn
Bước chân gió bụi vấn vương ít nhiều
Trái cây thưa thớt đìu hiu
Không còn thấy cảnh nắng chiều reo vui
Thuyền neo chợ nổi bùi ngùi
Sân gôn bãi bóng vuốt đuôi ngoại kiều
Đờn ca tài tử đăm chiêu
Sáu câu vọng cổ mỹ miều nam ai
*
Hoài lang dạ cổ bi hài
Nhị chèo nguyệt kéo rớt đài song lan
Thở than tiếng độc huyền cầm
Hình như nhịp chỏi phách câm cả rồi
Ghi ta phím lõm hụt hơi
Lả lơi luyến láy lựa lời lục lâm
Đàn bầu rung giọng sen đầm
Ngũ cung thảo khấu dã tâm cõi trần
*
Cao tầng thổ phỉ lấn sân
Thập thò quan đỏ xe hồng số xanh
Nhà xiêu cửa vẹo ngoài ranh
Tình thương tình nghĩa vòng quanh bờ rào
Đồi cam thiên biến ao sâu
Cá ơi ! là cá loài tao đâu rồi
Sầu riêng đu đủ ô môi
Bòn bon xoài mận thơm gùi mít măng
*
Ngửa đầu mong mãi chị hằng
Ghé thăm thoáng chốc lại thăng tây lầu
Rẫy chanh vạn hóa ruộng dâu
Điều khu chế xuất tiêu tàu cận du
Vài con chó vện lông xù
Xích xiềng trong cũi thu lu gầm gừ
Nhớ ngày tang tóc tháng tư
Chó ơi ! là chó dân cư chốn nào
*
Thanh âm bôi đậm hồng mao
Xuống xề ráng rặn khơi mào nhục vinh
Đi tua tìm những mảnh tình
Bảy lăm quỷ đỏ đánh rình chơi dơ
Có còn trang trọng lá cờ
Thứ hai mỗi sáng tôn thờ uy danh
Ô sin đầy tớ đua tranh
Tha phương cầu thực tiền manh gửi về
*
Bà con cô bác thảm thê
Ruộng đồng bò mộng bỏ bê lâu rồi
Nghé con xục xạo đơn côi
Bầy đoàn tan tác giao thời lạc trâu
Gió đùa ngọn cỏ rầu rầu
Lơ thơ lún phún chân cầu bỏ hoang
Đất đai mài mại bạc vàng
Nông dân ai chẳng lòng tham đổi đời
*
Gọi em khô khốc đôi môi
Thập thò kiều nữ đứng ngồi xa xa
Hỏi rằng trong đám quỷ ma
Có ai thấy bóng bà già sáu mươi
Ba mươi bốn tháng không cười
Sống như cái xác nửa tươi nửa sình
Thiên linh linh địa linh linh
Cầu cho nàng ấy hồi sinh khối tình
*
Cháu con nghe chuyện chúng mình
Vì đâu nên nổi lục bình sóng xô
Duyên quê ngăn cách hai bờ
Ba chìm bảy nổi mong chờ hợp hôn
Đầu làng vẫn đợi cuối thôn
Loan tin xây khải hoàn môn sẳn sàng
Chỉ cần một chuyến đò sang
Thuyền nhân năm ấy hiên ngang trở về
*
Hỏi người bên bến đam mê
Bơ thừa sữa cặn lời thề giấu đâu
Thấy chăng cây trái héo sầu
Hồng phong bụi đỏ đục ngầu lòng sông
Lênh đênh nòi giống lạc hồng
Kẻ còn bị trị hoài trông thoát ràng
Dù là ngàn dặm quan san
Đứa đi đứa ở ngỡ ngàng mãi sao
*
TÁI HỘI DIÊN HỒNG
*
Bực từ đâu
Tức trào máu
Giận con cháu
Thuộc làu làu
Không sót câu
Bài học láo
Toàn gian giảo
*
Hận bụng đau
Oán vỡ đầu
Phướn huyết sao
Dưới đít TẦU
Mối thù sâu
Bám pín trâu
Nhồi sọ não
*
Lời ba xạo
Tư tưởng hão
Đạo đức cáo
Mưu mô xảo
Tự do tảo
Nhân quyền dạo
Dân chủ rảo
*
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè ông KÉ
Trong khe PẮC PÓ
Lo ló đuôi chồn
Dạy cháu liền khôn
Âm môn gửi lửa
Bụng mang dạ chửa
Đất hứa phương nam
Làm chơi ăn thật
*
Mật ngọt chết ruồi
Bẹn vẹm buông xuôi
DÂN TIÊN dúi buồi
Mông em thơm NGÁT
Đít nàng mát XUÂN
Chú THU tần ngần
TẤT TRUNG yểu tử
Bác xử con vong
*
Bẹn vẹm lồ lộ mông
Gái mười ba chưa chồng
Già râu câu vào trướng
Nướng tái chẳng sót lông
Ngu gì không tận hưởng
Hộ lí em vần công
Quyết sinh không chịu dưỡng
Khiên cưỡng tuột quần hồng
*
Chửa xưa chuyện kể chẳng thừa
Già chưa vợ bợ lưa thưa
LÊ NINH suối rinh về cất
Đất PẮC PÓ dễ mây mưa
*
Trăng hoa vua núi CÁC MÁC
Tạc tượng thờ bác hồng MAO
Bạch mi tổ đặt trên cao
Chớ truyền rao tao dâm tặc
*
MA THIÊN LẢNH rừng thiêng suối độc
Bỗng lọt ra một họ dã nhơn
Làm cho đất nước căm hờn
Kinh thiên động địa giang sơn lạc hồng
*
Không thảo khấu cũng thời thổ phỉ
Chí làm trai quyết chẳng trọng ai
Tam vô không có nhân tài
ThẦn tiên phẬt thánh đánh bài bác ngay
*
Thẳng tay sát thủ đọa đày
Vung chân khủng bố cả ngày lẩn đêm
Dù là giỗ tết êm đềm
Hay khi đình chiến châm thêm lửa thù
Dụ hù đe ép dân ngu
Vào bưng biền lập ma khu giết người
Chết khi thịt vẫn còn tươi
Nhằm ngày quốc khánh tiếng cười hân hoan
*
“Thế nước biến nên hòa hay nên chiến”
Thời suy tàn cống sản tất diệt vong
Cùng đứng lên hởi con cháu lạc hồng
Không khuất phục bọn TẦU Ô bành trướng
Chiêu độc trị đảng toàn quyền mãi quốc
Đày giang san cảnh xẻ bốn chia năm
Mảnh cơ đồ cam phận những hờn căm
Hảy tuyên án bọn gia nô nhu nhược
*
TAM ĐẠI ĐỒNG KHỞI THỐI
*
Họ ném những đồng tiền dơ bẩn
Xuống đời những lũ trẻ cáu bẩn
Trong xã hội đầy ghét bẩn
Cầm quyền bởi đảng độc trị siêu bẩn
*
Thượng trên bẩn
Hạ dưới bẩn
Vẹm to bẩn
Bẹn nhỏ bẩn
*
Hãy về thăm lại quê hương
Để xem rác xả phủ phường trùm thôn
Rác dồn mũi phố mặt đường
Rác dài sông suối rác cao núi đồi
Rác trong bộ đứng bộ ngồi
Rác bôi bẩn xuất từ môi con người
Khắp nơi ngửi thấy mùi hôi
Thối từ xác ướp thối trôi ruộng đồng
*
Thối từ sào huyệt khủng long
Cấm phòng thổ phỉ vành trong quần hồng
Ba đời chú phỉnh phình trương
Cương thi bác láo trên giường mất gan
Thối loang tám ngả đường trần
Thối qua bốn hướng đầu dân lưu đày
Những dòng sông lệ đắng cay
Tham quan hủ hóa vành ngoài ăn theo
*
THÌN TUẤT SỬU MÙI con thăng con hạ
Nội gia TÍ NGỌ MẸO DẬU lu loa
Ngoại quốc ba hoa DẦN THÂN TỊ HỢI
Nhân tai địa lợi cống sản cướp thời
*
Ăn ngủ thảnh thơi không mời dân chủ
Sức mấy chí minh tư tưởng nhân quyền
Nói dối chuyên viên tự do bẹn vẹm
Mở miệng chem chép mép tổng bí thư
*
Đạo đức TẤT THÀNH lưỡng cư ÁI QUỐC
Phướn huyết nhem nhuốc triệt buộc dân đen
Tháng tư không đèn mon men bán nước
Quỷ mưu ma chước rước giặc nhập nha
*
Phản biện không tha các nhà trí thức
Văn bút triệt buộc thiên hữu TẦU nô
Kết án tội đồ trùm đầu phản động
BA ĐÌNH tế sống dòng giống lạc hồng
*
Tứ hành xung
Một lũ khùng
Tung LÊ MÁC
Hứng kiếm cung
Truy phản động
*
Không tam hạp
Đạp đầu dân
Bọn vô thần
Đội đít địch
Kích liềm búa
*
Tam đại đồng đường hè nhau khởi thối
Công an bộ đội hèn nhục ngàn năm
Hởi người trăm năm về đây kể tội
Nồi da xáo thịt bội ước năm nào
*
ĐỈNH CAO SỌ NÃO
*
Dòng giống nông phu
Đẻ đứa con ngu
Lu loa minh triết
Tưởng thiên hạ mù
Dù người câm điếc
Cũng biết thuyết ru
Cai dù lãnh tụ
*
Đầu linh trưởng
Đít tinh tinh
Thân họ khỉ
Chí minh chi
Ăn nói chẳng ra gì
*
Bàn dân khinh khi
Thế luận kinh dị
Ngỡ rằng mỹ từ
Không ngờ bỉ tự
*
Bô trí tuệ hay bàn ngồi quỷ đỏ
Chủ chịch gì thua thằng mõ đầu đình
Tục quen ăn triết thuyết lại linh tinh
Khi anh ngủ đàn em ngồi canh gác
*
Đem chuông gõ nơi xứ ngoài bôi bác
Chẳng khác gì con cháu lũ thất phu
Huống hồ chi bản mặt vốn lù khù
Từng trợ thủ cho quan thầy diệt chủng
*
Đạo đức giả
Tư tưởng vờ
Mạo văn thơ
Nhờ bồi bút
Có hay chăng bọn tay chân chấm mút
Bài diễn văn nó đút khúc dồi hồng
*
Hay rằng không
Thông nhất quyết không thông
Chẳng thà về xem mông bà chủ lớn
BẮC KINH bành trướng bốn hướng biển đông
Còn như trông
Tên giặc già nằm giường lồng bất động
*
Hoàng kỳ lồng lộng
Đừng nên động trong phòng trống thuyền nhân
Dù sống lưu vong
Chưa đến nỗi phải buôn dân bán nước
Việt kiều không thèm rước
Hà cớ chi đem ma chước ba hoa
Kíp về nhà ta cùng nhau hòa hợp
*
XÓT XA
*
Em về mặc áo kỳ hoa
Cho ta thấy nỗi xót xa phận người
Môi tươi roi rói nụ cười
Tim ta đau nhói cuộc đời tự do
Khoe khoang hạnh phúc ấm no
Lòng ta dâng những mối lo nhân quyền
Mặt hoa da phấn dáng duyên
Ta buồn cám cảnh đa nguyên độc tài
*
Về chi ngày một ngày hai
Để ta còn lại tương lai phập phồng
Bạn hùa chó sủa can ông
Lục lâm đầu gấu dân phòng giả nai
“Quần chúng tự ngóc” chiêu bài
Khi nào người ở nước ngoài hồi hương
Hai nhà tình nghĩa tình thương
Việt kiều rộng lối mở đường chờ mong
*
Em về mặc áo màu hồng
Máu ta trổi nhịp “tăng xông” hận đời
Quê hương thiếu vắng giọng cười
Cám ơn em đã thay lời đắng cay
Người về phố nắng chợt say
Cảm ơn nàng đã đong đầy ước mơ
Hơn ba thập kỷ trông chờ
“Hải âu phi xứ”bây giờ sang ngang
*
Em về mặc áo màu vàng
Thân ta còn đấy hồn tan mất rồi
Từ ngày vua chúa đổi ngôi
Ta như cái xác có lời ngậm môi
Ba mươi bốn tuế quên cười
Người về bóng nguyệt lả lơi khuyết đầy
Một cơn gió thoảng heo may
Cho ta cúi mặt da dày đớn đau
*
Em về mặc áo màu nâu
Có nhìn thấy cảnh bể dâu sơn hà
Một làn bụi đỏ thổi qua
Hởi ơi ! “bô xít” nước nhà tan hoang
TẦU nô đổi bạc các vàng
Tây nguyên uất hận bản làng lầm than
Nàng lên thăm LANG BIANG
Cám ơn người cũng còn mang chữ tình
*
Áo xanh em khoác niềm tin
Cho ta thơ thẩn bên thềm mộng mơ
Hơn ba thập kỷ đợi chờ
Thì ra người ở hoa cờ về thăm
Duyên quê ròng hai mươi năm
Sao ta vẫn thấy xa xăm muôn trùng
Nước non đương lúc bão bùng
Em về có rước binh hùng về không ?
*
ĐẠI DƯƠNG SÓNG HẬN
*
Có những mùa xuân đến trước thềm
Hồn ta rạo rực vẫn không quen
Ba mươi bốn tết rồi thì phải
Thương hoài nhớ mãi tháng tư đen
*
Thù loài quỷ đỏ còn say máu
Thương dân nước VIỆT sống trong đêm
Hỏa ngục vàng gan màn dân chủ
Âm ti tím mật chiếu nhân quyền
*
Tự do trăng gió trên giường vẹm
Gông cùm đày ải gối dân đen
Đè đầu cưỡi cổ bầy bán nước
Lòn trôn đội đít lũ buôn dân
*
NAM QUAN TỤC LÃM theo BẢN GIỐC
HOÀNG TRƯỜNG SA lạc giữa biển đông
Hận bầy thổ phỉ hèn trộm cướp
Thương thay dòng dõi giống tiên rồng
*
VIỆT NAM tràn ngập quân phương bắc
Một ngàn năm nhục lý đâu quên
Hởi người quân tử nơi viễn xứ
Chẳng lẽ ơn mang oán chẳng đền
*
Cống sản sắp tàn chiêu độc trị
Khô thi gần thối giữa BA ĐÌNH
Hãy về chung sức nhau tẩy uế
SÀI GÒN hoan hỷ đón bình minh
*
Hạnh phúc ấm no chờ chân chúa
Giang sơn độc lập đợi hiền vương
Văn nhân trí thức mau hồi cố
Giải trừ quốc nạn họa diệt vong
*
TRẦN TÌNH
*
Khi họ gọi tổng thống của miền nam
Bằng thằng này con nọ
Tôi vẫn chưa đến nỗi kêu chủ tịch đực bí thư cái
Giống gà mái vịt cồ
Có hai cách xưng hô giữa đôi bờ BẾN HẢI
*
Bọn TẦU nô chúng nó
Văn hóa trăm năm trồng người
Dạy sát nhân khủng bố như dạy một trò chơi
Cho phi tiển khơi khơi
Vào nhà thờ chùa miếu
*
Không thiếu chỗ trường đông chợ họp
Hành quân bằng bộc phá bêta mìn lon pháo ống
Chôn sống cả trẻ con
Chúng cưỡng chiếm SÀI GÒN
Ăn ngon đổi tên toàn côn đồ thảo khấu
*
MẬU THÂN tắm máu
Giấu giếm năm châu
Lừa gạt toàn cầu
Đại lộ kinh hoàng năm sáu tám
Cuộc chiến tương tàn
Nồi da xáo thịt
*
Chúng tìm mọi cách diệt sạch dân tôi
Bằng hỏa tiển địa lôi
Trong mặt trận biển người
Những mũi tên nhồi thuốc độc
Nọc MÁC LÊ kê liềm búa
*
Ai gây máu lửa
Người người chí minh
Đánh rình di tản
Quyết diệt tư bản
Triệt mạng dân giàu
Quê hương về đâu bất cần trách nhiệm
*
Một thằng điếm thúi
Cả bọn chúi nhủi bu theo
Chèn dân chúng nghèo
Lũ gia nô hùm hổ lòng gấu tim beo
*
Bà con cô bác gieo neo
Bọn quỷ đỏ vẫn trèo giường lèo cởi quần thổ
Bách tính khốn khổ
Chúng nhổ cỏ ba đời quân cán chính miền nam
*
Tập trung cải tạo
Một đi không hẹn trở về
Non sông thảm thê đất nước ê chề
Bốn tên bám bệ
Nhất quyết giữ ghế buôn dân mãi quốc
*
Phướn huyết nhem nhuốc
Triệt buộc nhi đồng
Khăn máu quàng cổ
Nón cối đội đầu
Chư hầu TRUNG CỘNG
*
Tư tưởng hão chúng bảo phải nghe
Đạo đức cáo giáo điều bức học
Cướp ruộng đất
Chẳng nhọc nhằn chi
Toàn quyền độc trị
Đại bảo quốc vật gan mật có ra gì
*
LẠC LONG ai bi
ÂU CƠ sầu thảm
Những đứa cùng đảng
Thỉnh thoảng thanh trừng
*
Nước mắt không ngưng
Ba miền nam trung bắc
Truyền thông thắt chặt
Chúng cắt mạng blogger
Hình sự tình vờ vơ vào phản động
*
Cống sản không lao động
Bộ hạ xã hội đen
Công an cũng bon chen
Lèn quần chúng tự ngóc
*
Một thằng du sinh nhóc
Tuổi vừa đến hai mươi
Muốn chơi trội hơn người
Vung dao dọa bạn học
Thanh tra đành nhập cuộc
*
Thì ra nó thuộc
Dòng dõi hung hăng
Chằn ăn trăn cuốn
Luôn muốn thị uy
Nơi đất HOA KỲ
Khoe khoang cháu bác
*
“Cứ về thử VIỆT NAM rồi sẽ thấy
Đảng bác tao tiên hạ thủ vi cường
Dưới lá cờ đẫm huyết một vì sao
Tao là một môn sinh đang khát máu”
*
Hàng triệu người chết oan còn đem giấu
Huống hồ chi một mạng xứ tự do
Cha chú trong đại sứ quán phải lo
Còn cả đám đồng hương to mỏ đỏ
*
NGƯU TRANH BÒ ĐẤU
*
Đôi trâu bò mộng đánh nhau
Con này sứt trán con kia vỡ đầu
Hoàng ngưu lý luận không đâu
Tự tôn minh triết mặt ngầu mật khu
Con kia mắt mũi lù đù
Chính dòng hai lúa nông phu cần cù
Dũng hèn thừa nhận thất thu
Mấy trăm mẫu đất nhà tư túi rồi
*
Tây nguyên bô xít cùng ngồi
Chủ thầu TẦU phụ mép môi chưa đầy
Cũng còn lắm nỗi đắng cay
Hàng trăm tỉ gửi nước ngoài lai rai
Có còn ai nữa lên oai
Con gái lấy trọn tiếng tai chọc đời
Chỉ còn tiền nhựa “in” thôi[polymer]
Cớ chi bật mí cho người người xem
*
Vẹm nào lại chẳng lem nhem
Bẹn nào có đảng không ghen mới tài
Đừng cho đại bảo sửa sai
Quốc vật tróc vảy tao mày trầy vi
Triết chi ngụy thuyết làm gì
Ai mà chẳng biết mày lì hơn trâu
Quả cau bôi bác lá trầu
Ngàn xưa đã rõ thủy ngưu ghét bò
*
Ăn cho đừng trách buôn so
NAM QUAN BẢN GIỐC tội to thằng nào
Chớ quăng bãi TỤC LÃM vào
Cả bộ chính trị đồng khao ít nhiều
Ba mươi năm kiếm bao nhiêu
Miền nam còn lắm tiêu điều dưới tay
Biển đông bành trướng lung lay
CỬU LONG dạng háng không mày thì tao
*
Cố bưng bợ bế bác MAO
Không thôi dân chống cả tao lẫn mày
Triệt bầy trí thức thài lai
Quyết định chín bảy trói tay buộc mồm
Không còn đất để đem chôn
Thổ cư biến hóa sân gôn trại hè
Đồng tâm hiệp lực bao che
Lần sau họp đảng theo phe thằng nào
*
Búa liềm lê mác gươm đao
Dưới cờ máu đẫm khổ tao khổ mày
Cha già vĩnh viễn ngủ say
Khô thi an giấc mặc bay chết chùm
Nhiều năm cúi gập lưng khum
Không còn mơ mộng làm hùm làm beo
May ra hơn được loài mèo
Đến khi lâm tử không meo bụng bò
*
CHUỒN CHUỒN CÓ CÁNH
*
“Tam thập lục kế tẩu vi thượng sách”
Chết trong sạch quyết tách đảng cho mau
Rủi sa cơ chẳng đồng chí với nhau
Chúng kể tội lúc buôn dân bán nước
*
Đàm không đặng ắt toàn dân sẽ đánh
Còn chút khôn phải trốn tránh lưới trời
Thiên hạ toan giăng địa võng khắp nơi
Tòa hình sự rập rình trình quốc tế
*
Thằng vẹm nào không khí mong tí táu
Con bẹn nào máu tứ đức tam tòng
Chẳng thà về tắt lửa lúc phòng không
Còn hơn bám bệ sao vàng phướn đỏ
*
Sắp xuống lỗ cũng coi chừng quỷ đỏ
Kẻo không thôi nó trốc cỏ đào cây
Kiếp chuồn chuồn có cánh phải bay ngay
Qua TẦU đậu hay CU BA nhờ đáp
*
BÔNG HỒNG TRÊN ÁO ĐỎ
*
Này hởi cô em mặc áo hồng
Nghe chăng sương lạnh tiết sang đông
Hỏi em có thấy lòng rạo rực
Mà sao trên ngực lại đơm bông
*
Áo hồng keo kết một cành bông
Phải chăng em muốn được bế bồng
Một mình cô độc trong vườn ái
Em chờ ai đấy có tôi không
*
Em chờ ai đến hái cành bông
Trên áo toàn mang sắc rực hồng
Đỏ như màu máu tim anh chảy
Nhiều năm ấp ủ nóng trong lòng
*
Mấy mươi năm oán nhìn màu đỏ
Máu của anh em huyết lạc hồng
Hơn ba thập kỉ còn di hận
Căm thù giặc đỏ vẫn cuồng ngông
*
Cởi áo đi em cả đóa hồng
Tình yêu đau đớn bởi gai chông
Mũi nhọn vương chi mùi tử khí
Một đêm chăn gối nghĩa vợ chồng
*
Hai mươi năm lẻ há bằng không
Em chẳng cho tôi đáng mặt chồng
Nên vẫn tôn thờ màu áo ấy
Tôi ngơ ngẩn ngắm sáo sang sông
*
MƯỜI SÁU CHỮ VÀNG VÀNG
*
Giả dạng từ bi
Quỳ một lũ tâm ma dạ quỷ
Bọn vô nghì
Phủ phục cái chi chi
Thập lục tự
Chẳng biết loại vàng gì
Tanh mùi máu
Thối như khô thi sắp rữa
*
Tình hữu nghị ói mửa
Dọn bữa giữa TẦU PHÙ
Đảng cống sản bầy gia nô độc trị
Tụi thảo khấu thổ phỉ
Đồng chí sách sát nhân diệt chủng
*
Tội to cống sản ngập đầu
Khủng bố đạo cáo đức trâu giết người
Đa nguyên đa đảng vãn hồi
Lên cơn độc trị mất thời tự do
Ma cô kỹ nữ thập thò
Lưu manh cả bọn chung đò ăn chia
Mai này rủi có làm bia
Cũng còn không ít lia thia chầu rìa
*
Trăng trên kia trăng treo trên cây
Phía dưới trần gian cảnh đọa đày
Con thuyền bát nhã chưa về bến
Dòng sông lục dục cũng còn say
*
Đạo là đây đạo vẫn ở đây
Chuông thiền rào rạt chín tầng mây
Nhân sinh kiếp nạn trong hỏa ngục
Minh quân chẳng léo hánh nơi này
*
PHẬT pháp dạy phải tam quy ngũ giới
Giỏi cho bay ngụy triết thuyết tam vô
Tư tưởng gì tên dâm tặc họ HỒ
Tội diệt chủng còn buôn dân bán nước
*
Mười sáu chữ vàng dẻo keo nhơ nhuốc
Buộc cháu con nhắm mắt học thuộc lòng
Xã hội đen bịt mũi quyết vần công
Triệt công lý luật nhân quyền dân chủ
*
Muốn hay chữ hãy tầm sư tự học
Hà cớ gì hành dân tộc đọc theo
Đám dân đen chưa thoát cảnh đói nghèo
Nay còn phải cúc cung thầy phương bắc
*
Bố HỒ con NÔNG
ĐỒNG mười sáu chữ
Nửa ưng nửa cữ
Tứ tự giật mình
DŨNG hèn làm thinh
Chơi rình bô xít
Tiền in thin thít
Nín địt phe ta
*
BÌNH DƯƠNG người nhà
Nhẩn nha trăm mẫu
Huyết kỳ tinh cẩu
Xây ẩu lăng cha
BẾN TRE tha ma
Bôn ba quốc ngoại
TRƯỜNG SA ngần ngại
Nước đái TRUNG HOA
*
Thà mất sơn hà
Không dám can qua cùng CÁC CHÚ
Con ngu cháu lú
Không dại vũ quá NAM QUAN
Dù đứng cuối làng
Nghe sấm động vang qua BẢN GIỐC
*
KHÔ THI
*
Một cái thây khô
Hàng triệu đô bốn mươi năm đồ chưa vỗ béo
Mười ngón tay héo
Kéo vong linh bao nhiêu mạng dân meo
Muôn vạn người nghèo
Đang gieo neo thống khổ dưới bàn chân quỷ đỏ
*
Thập kỷ tên đổ
Mấy chục năm vẫn hoang tưởng dưới mồ
Foọc môn tắm táp
Phấn son bôi trát vẫn không mát mặt hồ
Một ngày trông mộ
Lồ lộ cả vạn thằng ăn theo vô cảm
*
Khô thi như mắm
Hở mặt mo mong chờ thiên hạ ngắm
Mùi nghe khăm khẳm
Như thả rắm giữa giường cấm BA ĐÌNH
Sông HỒNG mông mênh
Kiệu ngông nghênh loa rền anh TẦU CỘNG
*
Quái nhân nằm mộng
Không động đậy dù một cọng lông chân
Bác lỡ sai lầm
Chúc thư đành bất nhân bất nghĩa
Bám dai như đỉa
Đảng thổ phỉ chĩa chôm theo xác thối
*
Hai tháng chín đội nón cối
Vội đổi ghế thay cờ
Dịp may anh NHẬT phờ râu vì bom MỸ
Lưu manh tính kỹ
Chớp thời cơ xin đểu một phần đất bắc
Ăn bền mặc chắc quyết rước giặc nhập nha
*
Đắc địa miền nam
Hạ thủ không khoan dung đồng chí
Trung bộ hoan hỷ
Ra chỉ thị hủy sáu tám MẬU THÂN
Phỉnh bọn đầu đần
TRẦN DÂN TIÊN tự hịch địch tịch diệt tiệt
*
DI CHÚC HỒ TẶC
*
Mạng ta trường lưu thủy
Nhưng nhìn vận nước vẫn bi lụy trong tim
DUẨN ĐỒNG CHINH thiên thượng hỏa
Chẳng ngạc nhiên khi diệt tá lả đồng bào
Cung khảm ta đớn đau
Các ngươi đành càn nhau ly cấn
VIỆT NAM không khôn chấn
Chẳng nên tốn những đấng nam nhi
Phụ nữ thuận nhu mì
Đua đòi môn mãi quốc
Tầu ô vẫn rước
Sáu mươi năm lỡ bước
Quỷ chước sai lầm
Nên trả lại mùa thu lỡ cầm nhầm thuở trước
***
Hãy ngước lên nhìn thế giới
Cải cách ruộng đất tiến tới bạo quyền
Dần mất duyên vì dân chủ
Đừng để con đen lủ khủ
Bởi đám lú TẦU nô
Tư tưởng chớ hồ đồ
Chờ tam vô đạo đức
*
Sự tình về đất nước
Cuộc nội chiến bắc nam
Dân miền nam vốn làm chơi ăn thật
Giống chân chất phải triệt buộc cho mau
Trung phần mong sang giàu
Bằng mưu đồ xảo quyệt
Sẳn sàng ngụy thuyết
Quyết chí ung dung
Lạnh lùng trên bao nấm mồ tập thể
***
Non không cao thủy không sâu
MẬU THÂN thảm sầu
Bắc bộ linh tinh bát nháo
ĐẠI LỘ kinh hoàng báo láo ba đời
Đại lão vẫn nằm ngơi
Thảnh thơi giữa BA ĐÌNH
Mênh mông chiến lợi phẩm
Đường chín nhớ SÀI GÒN
Còn mãi đau thương MÙA HÈ ĐỎ LỬA
*
QUẢNG TRỊ phá cửa
THỪA THIÊN lấn sân
Không cần trái cấm
Chẳng hận của dâng
Đồ quý cầm nhầm
Bảy lăm tràn ngập
Lá cờ máu thấm
Lục thập kỷ hâm
*
Ươm mầm phản động
Thuyền nhân lồng lộng
Hăm hở quay về
Đảng còn mãi mê
Lời thề cống sản
*
LUẬN:
"Đành cạn mách cái gọi là cách mạng
Bọn luật rừng đưa quốc sách ra chơi
Dạy sinh viên bài học mới vào đời
Kế duy vật khơi khơi vào biện chứng"
Hàng triệu đô bốn mươi năm đồ chưa vỗ béo
Mười ngón tay héo
Kéo vong linh bao nhiêu mạng dân meo
Muôn vạn người nghèo
Đang gieo neo thống khổ dưới bàn chân quỷ đỏ
*
Thập kỷ tên đổ
Mấy chục năm vẫn hoang tưởng dưới mồ
Foọc môn tắm táp
Phấn son bôi trát vẫn không mát mặt hồ
Một ngày trông mộ
Lồ lộ cả vạn thằng ăn theo vô cảm
*
Khô thi như mắm
Hở mặt mo mong chờ thiên hạ ngắm
Mùi nghe khăm khẳm
Như thả rắm giữa giường cấm BA ĐÌNH
Sông HỒNG mông mênh
Kiệu ngông nghênh loa rền anh TẦU CỘNG
*
Quái nhân nằm mộng
Không động đậy dù một cọng lông chân
Bác lỡ sai lầm
Chúc thư đành bất nhân bất nghĩa
Bám dai như đỉa
Đảng thổ phỉ chĩa chôm theo xác thối
*
Hai tháng chín đội nón cối
Vội đổi ghế thay cờ
Dịp may anh NHẬT phờ râu vì bom MỸ
Lưu manh tính kỹ
Chớp thời cơ xin đểu một phần đất bắc
Ăn bền mặc chắc quyết rước giặc nhập nha
*
Đắc địa miền nam
Hạ thủ không khoan dung đồng chí
Trung bộ hoan hỷ
Ra chỉ thị hủy sáu tám MẬU THÂN
Phỉnh bọn đầu đần
TRẦN DÂN TIÊN tự hịch địch tịch diệt tiệt
*
DI CHÚC HỒ TẶC
*
Mạng ta trường lưu thủy
Nhưng nhìn vận nước vẫn bi lụy trong tim
DUẨN ĐỒNG CHINH thiên thượng hỏa
Chẳng ngạc nhiên khi diệt tá lả đồng bào
Cung khảm ta đớn đau
Các ngươi đành càn nhau ly cấn
VIỆT NAM không khôn chấn
Chẳng nên tốn những đấng nam nhi
Phụ nữ thuận nhu mì
Đua đòi môn mãi quốc
Tầu ô vẫn rước
Sáu mươi năm lỡ bước
Quỷ chước sai lầm
Nên trả lại mùa thu lỡ cầm nhầm thuở trước
***
Hãy ngước lên nhìn thế giới
Cải cách ruộng đất tiến tới bạo quyền
Dần mất duyên vì dân chủ
Đừng để con đen lủ khủ
Bởi đám lú TẦU nô
Tư tưởng chớ hồ đồ
Chờ tam vô đạo đức
*
Sự tình về đất nước
Cuộc nội chiến bắc nam
Dân miền nam vốn làm chơi ăn thật
Giống chân chất phải triệt buộc cho mau
Trung phần mong sang giàu
Bằng mưu đồ xảo quyệt
Sẳn sàng ngụy thuyết
Quyết chí ung dung
Lạnh lùng trên bao nấm mồ tập thể
***
Non không cao thủy không sâu
MẬU THÂN thảm sầu
Bắc bộ linh tinh bát nháo
ĐẠI LỘ kinh hoàng báo láo ba đời
Đại lão vẫn nằm ngơi
Thảnh thơi giữa BA ĐÌNH
Mênh mông chiến lợi phẩm
Đường chín nhớ SÀI GÒN
Còn mãi đau thương MÙA HÈ ĐỎ LỬA
*
QUẢNG TRỊ phá cửa
THỪA THIÊN lấn sân
Không cần trái cấm
Chẳng hận của dâng
Đồ quý cầm nhầm
Bảy lăm tràn ngập
Lá cờ máu thấm
Lục thập kỷ hâm
*
Ươm mầm phản động
Thuyền nhân lồng lộng
Hăm hở quay về
Đảng còn mãi mê
Lời thề cống sản
*
LUẬN:
"Đành cạn mách cái gọi là cách mạng
Bọn luật rừng đưa quốc sách ra chơi
Dạy sinh viên bài học mới vào đời
Kế duy vật khơi khơi vào biện chứng"
*
TRỜI BẮT TỘI
*
Nếu như trời bắt tội
Lội một bên BẾN HẢI
Tôi không dám tranh cãi
Chỉ giữ lại HIỀN LƯƠNG
*
Nếu trời không bắt tội
Đảng đội đít nô TẦU
Quyết đánh bộ óc trâu
Cầu TRƯỜNG TIỀN bắc tiến
*
Nếu như trời bắt tội
Chúng chối NAM QUAN ải
Xin hủy bàn tay phải
Chẳng bừa bải CÀ MAU
*
Nếu trời không bắt tội
Lũ bán nước buôn dân
Tôi thề để mình trần
Trầm thân dưới băng đá
*
Nếu như trời bắt tội
Trôi giữa dòng nhục vinh
Tôi nguyện được quên mình
Làm nền cho tổ quốc
*
Nếu như trời bắt tội
Chết chẳng được chí minh
Tôi thề đến BA ĐÌNH
Làm lính rinh xác thối
*
Nếu như trời bắt tội
Tôi sẽ chối lỗi liền
Ba mươi tháng tư đen
Lỡ đầu hàng buông súng
*
Bảy mươi lăm lúng túng
Vào đúng trại GIA TRUNG
Cùng những đấng anh hùng
Dưới bàn chân quỷ đỏ
*
TÂM THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét