TÂM THANH THI TẬP
*
ĐỢI CHỜ Part 3
*
MƠ ĐỪNG MỘNG
*
Mộng gì mớ giấc mơ kinh thật
Ba vạn sáu ngàn ngày quyết chí ngu
Làm thân đồ tể cai tù
Mỗi tuần mang bảy con cu đi gù
*
GÙ CU
*
Bó tay xem chúng gù cu
Con sa vào bẫy con vù lên mây
Vẹm MINH mượt bẹn MAO xù
Con không mắc lưới XUÂN KHU cắc cù
Đêm đêm nổi hứng gió ru
Chân ma lần đến lù lù dẫn đi
Giữa đường đến cõi âm ty
CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT sá gì thiên thu
*
MỘNG DU
*
Vãi vài viên đạn một tên tù
Không cần xét nét xử thiên thu
Ba bảy ngày qua ma thành mắm
Chẳng còn thắm nổi tội di tru
*
Vùi dập thân tù cai dù đỏ
Cơm lợn phân phần phẫn phận thu
Mình hạc xương mai không dòm dõ
Nghênh ngang áo mới đảng gây thù
*
Nghênh ngang cộng sản đảng mộng du
Một kiếp dân đen mãi bắt tù
Vẹm càn bẹn quấy công an chủ
Tự do no ấm lúc học ngu
*
Râu ông giám thị vừa nhu nhú
Cũng đủ xưng cha với kẻ thù
Mới xin một hũ dưa hư khú
Đã bắt THỊ NĂM NGUYỄN tử tù
*
BỐ CÁO
*
Báo cáo ông giám thị đi cầu
Sáng nay chẳng biết bỏ về đâu
Thu lu ông chực trên chòi gác
Đợi mãi mà sao bụng chẳng làu
*
Ba tuần trăng nắng không rau sống
Bốn nguyệt trời mưa cỏ chết rầu
Xin thề dưới gió không non ị
Táo bón tự nhiên khỏi ép bầu
*
Tiểu tối lồ ồ vô một ống
Đại đêm giỏ nhỏ bỏ tro tiêu
Trong phòng khỏi phải đi xong báo
Ngoài đồng co cụp chẳng phiêu lưu
*
Bụng sình cơ nhỡ chui gầm sạp
Mắt lỡ say ke ghé vách chìu
Khe khẻ tè dè ông con kẹ
Tràn bầu mai sáng nhận cơm thiu
*
Sống chín ít nhiều cũng quyết chiêu
Nấm hoang nam thảo thử gan liều
Chuột to bọ nhỏ dò cho sạch
Chó chết ba ngày chẳng dám kiêu
*
Chó chết ba ngày có đứa tiêu
Đói to thó đại dạ cương liều
Cóc héo ba năm mơ về núi
Sá gì thân bống bỏ đi kiêu
*
Bởi do vài mống chẳng chịu điêu
Của trộm đồ chôm đếch dám liều
Gần đất xa trời than bụng rỗng
La làng teo ruột lúc tiêu diêu
*
Dâng đời mộ khúc lúc xa kiêu
Của trộm đồ chôm mới biết điều
Trăm thằng một sách trò ăn mảnh
Học đạo đức HỒ dạy đúng chiêu
*
MƠ DU
*
Vào tù xem xém giấc mơ tu
Khốn nỗi trong tù chỉ tính thu
Thiên niên nhất nhật dài trăn trối
Đêm ngày giông giống lúc ma du
*
Phòng trù cộng sản lăm le súng
Hăm he quân “ngụy” tội di tru
Mộng du tam tộc đừng đi bậy
Tập trung cải tạo nát đời cu
*
Một tràng đạn vãi tù phu thụ
Đồng chí đảng ngu phục được thù
Bác chú ba đời xưa bị dụ
Đồng đường tam đại ngủ quên ru
*
Ba đời sợ khiếp bọn vờ tu
Cà sa khép bóng súng dao thù
Ê a lần chuỗi chù tanh máu
Sát thủ trọc đầu gõ đúng mu
*
Sát thủ trọc đầu vô bộ tu
Lê la hành khất miếng cơm thù
Kệ kinh át tiếng hù xung trận
Đội tấm càn khôn bọn tiểu mù
*
Dưới ánh hào quang chiêu vô tự
Một lũ côn đồ bát nháo thu
Lắm cu hỉ mũi chùi chưa sạch
Rửng mỡ đăng cai giết kẻ thù
*
Quên thời quên thế khi đi ngủ
Ba bữa công phu gõ mõ xù
Dạ quỷ tâm ma sư thật hãi
Kinh doanh tôn giáo giả thầy du
*
“NHÂN GIAN QUỶ OÁN KHÔNG CÒN CHỖ
PHẬT CŨNG XUÔI TAY NHẮM MẮT BÙ”
*
MƠ MÀNG
*
Mơ màng nửa giấc mộng vàng
Áo ai mở khép bên đàng cho xem
Lững lơ chỗ trắng chỗ đen
Cửa đỏ lồ lộ then chèn chốt xanh
Bảy lăm vang vọng âm thanh
Ba mươi tháng bốn quân anh tắt đèn
Tập trung cải tạo không kèn
Khua chuông thúc trống dân đen cày bừa
*
Nay mai mưa mới vào mùa
Sĩ quan tướng tá chịu thua lâu rồi
Chỉ còn sâu bọ mà thôi
Bơ thừa sữa cặn liếm môi nhịn thèm
Căm hờn trong cũi mỗi đêm
Ai xui cám cảnh bên thềm tử vong
Mẹ chờ cha đợi em trông
Bướm ong tất bật qua đồng tầm thương
*
Tình ngoài ngoại tính chuyện thường
Chán chường cầu nguyện mười phương nương nhờ
Ngủ vờ ngủ thật cũng mơ
Tìm trong hư ảnh nàng thơ năm nào
Ngây ngô vài nắm tơ trao
Cho người yêu lỡ ngọt ngào ái ân
Tù phu sức mấy em cần
Thiếu gì cán bộ hồng quân to hàm
*
Dễ gì không có đứa ham
Bao chiến lợi phẩm bấy đàn tham quan
Lên đời mũ bạc hài vàng
Dân quân cán chính miền nam tàu chìm
Bẽ bàng tăm cá bóng chim
Sợi tơ mỏng mảnh bồng bềnh xót xa
Hai mươi năm trận phong ba
Sóng đầu gió ngọn xông pha chiến trường
*
Gói thơ một khúc thảm thương
Cá chép hóa thần vũ vượt dương môn
HỒ vương vẽ chuyện suy tôn
Bán thánh buôn thần LÊ MÁC liền khôn
Ngứa tai mấy cái tin đồn
Ngục trung nhật ký chó chôn với tù
Thối om trong cõi thâm u
CHÍ MINH hiểu rõ dân ngu dễ xài
Nhớ : TRẦN TÌNH
*
OAN GIA HẸP LỘ
*
Con to mối nợ
Vợ tợ oan gia
Sảy chân vườn cà
Vạ hoa phẩn lợn
*
Cám treo đầu heo
Những ngày giông bão
Mưa phủ lưng bò
Lớn nhỏ gào ăn
*
Cơm nhà lỗ vợ
Bồ chợ nhớ chừa
Sáng nắng chiều mưa
Thảm chưa chồng tớ
*
Thấy người ta có vợ
Lo phận mình vò vỏ
Đường tình chưa biết sợ
Đâm đầu vô một lỗ
Bây giờ mới biết hố
Đụng phải cả tảng khổ
Biết cùng ai thổ lộ
Địa ngục luôn có chỗ
*
Bứt phá mấy vần thơ
Mặt nhăn nhó thẩn thờ
Ôm giấc mộng bơ vơ
Mơ lại tuổi dại khờ
Bản thiện thủa ban sơ
Chưa quen thói lập lờ
Không dám chuyện lẳng lơ
Những ngày vắng bóng vợ
*
HƯƠNG QUA ĐÈO
*
Ba đồng một đống đất khỉ leo
Giận cái chi chi bố đĩ trèo
Nửa đêm cành mận dây treo cổ
Một bước qua sông vụng chống chèo
Nhớ lúc mặt mèo trêu vuốt hổ
Đâu ngờ giây phút phải nằm queo
Bên giường lũ nhỏ căng mồm khóc
Cạnh gối bà to ém mép reo
Nhớ : CHÍN HƯƠNG
*
Cũng mắt môi khi cười lúc khóc
Cớ chi HƯƠNG giở chứng nửa chừng
Hôm nao cương cứng thẳng thừng
Sáng nay đã thấy ngửa lưng xuống mồ
Có còn lớn tiếng hoan hô
Vỗ tay dục chúng sửng cồ đánh nhau
Bát nhang thằng lớn đi đầu
Chân dung đứa nhỏ âu sầu theo sau
*
Một con bước thấp bước cao
Tay gõ cây sào điểm địa chỉ thiên
Áo quan phủ võng hóa duyên
Thần vòng trùng táng dữ hiền ra sao
Ê ! A ! một ngọ mấy câu
Buồn lòng thầy tụng hầu bao gói về
*
“Cúng xong một mảnh duyên quê
Chẳng dám lề mề còn đám phố trên”
*
NỬA ĐÊM
*
Gối chiếc chăn đơn bỗng nhớ em
Đêm nay sương ẩm ái ân thèm
Thằng nhỏ phùng mang cơn mộng quái
Anh to vẫn khoái dại yêu êm
Mơ màng bóng ấp rèm năm ngón
Một thoáng đê mê đá cũng mềm
Rã cánh van nài em đừng đến
Cho ta cay đắng cực thân thêm
*
GIẶT ÁO
*
Em ngồi giặt áo cạnh bờ ao
Thấp thoáng phơi phong dưới yếm đào
Hai quả tuyết lê vừa độ chín
Đôi mông trô trố phổng phao phao
Nhâm nhi ly rượu chào mâm cỗ
Tính xem đồ ấy đáng bao hào
Tiền trong tay nải chưa dâng tổ
Một ngọ chưa làu vội giải lao
*
Khó khăn chỉ tội phút ban đầu
Hứng tình kinh kệ mặc về đâu
Hồn vào trang giấy ta vừa phác
Một thoáng trầm tư vạn kẻ cầu
Muôn kiếp nhân sinh trong bể khổ
Sang giàu khó kiếm mối tình sâu
Thi gia đói rét căm hờn oán
Tuôn nỗi buồn riêng mới cạn bầu
*
CUỐI NẺO ĐƯỜNG DUYÊN
*
Giữa đường mỏi gối chồn chân
Ngược xuôi kẻ lạ đứa thân đi về
Tương lai phía trước nảo nề
Gió lay ngọn cỏ bên lề liên miên
Từ đâu người gánh muộn phiền
Từ đâu người ở mọi miền hoang di
MẬU THÂN bởi bọn vô nghì
Chưa ăn được tết lội thi hoàng tuyền
*
“Môi thét địa , mép gào thiên
Giữa hang PẮC PÓ ngồi thiền nhớ nhung”
*
Người nằm đấy đã từng chung bữa nhậu
Bây giờ đây biết thành quỷ hay ma
Bọn già đi nỡ từ giả trăng hoa
Lũ trẻ đến cũng vong tình chăn gối
*
Trong lầu thơ ta ôm vào một khối
Ngày lại ngày xá tội lội đường xa
Van xin người rộng lượng chút duyên già
Ta ghi hết dù nhiều trang đầy lỗi
*
XUỐNG HỐ
*
Hôm qua bạn đổ
Thẳng thừng lưng một hố
Sáng nay cuốc bộ
Mua một rổ đồ chay
Mồi màng mặn ngọt cay chua
Của vườn công ruộng bày bừa ra đây
*
Cúng người khuất mặt khuất mày
Tam sên ngũ quả tình đầy tiếng than
Thoáng qua tàn cả bó nhang
Những người thân cận lên đàng với nhau
Loanh quanh còn lại vài đầu
Đứa chậm trên cầu rót rượu đãi bôi
Ăn sàng bốn miệng nhai mồi
Bữa trước thề bồi sinh tử có nhau
*
Một bầy lần lượt đám ma lôi
Dương thế còn ba đứa vẫn ngồi
Nhâm nhi ly rượu sầu không cạn
Tửu phùng tự kỷ bách niên bôi
Nhớ mấy bạn già tai biến não
Thương bầy trai trẻ bão đua chơi
Bận bịu một thằng tồi treo cổ
Đung đưa trong gió mắt ngao lồi
*
Gió thổi mây trôi
Nửa đêm vẫn ngồi
Chờ chia cháo tối
Hụt hơi kể tội
Được bát cháo lưng
Tan nát thủy chung
Không cùng một quách
Vượt qua thử thách
*
Ai trách mệnh trời
Mặc lũ mồ côi
Bữa no bữa đói
Người theo nhang khói
Kẻ đợi tái hôn
Bọn trẻ mỏi mòn
Loi nhoi chói lói
Chết trôi nhà ngói
*
Tù đói mái tranh
Cao tầng lấn ranh
Họ lôi táng ngửa
Lâu lâu sửa chữa
Xóa đói giảm nghèo
Cám treo đầu heo
Tình thương tình nghĩa
*
“NGƯỜI ĐI VÀO CÕI KHÔNG HỒI
ĐỨA CHỜ ĐỢI DẠI ĐÔI MÔI TỘI NGƯỜI”
*
Đưa nhau hoài mộng cõi hoa vàng
Thẩn thơ sóng bước lúc hồn hoang
Vẫn còn thấp thoáng hoa chìu bướm
Rung động tim em dẫu lỡ làng
Tóc đã sương pha màu năm tháng
Chân đi ngần ngại cảnh hợp tan
Quay về nhặt lại cành mơ ố
Lá vẫn rơi nhanh mấy chiếc vàng
*
HOÀNG HÔN
*
Ta ngồi ôm bụng đói
Đang loi nhoi trong dạ
Ta chờ xem phép lạ
Chưa nguyện ước quay về
*
Trong đôi mắt em ta thấy thơ
Chìm sâu khắc khoải nỗi mong chờ
Ai hoài ngơ ngẩn bên lầu ái
Nghe giọng ca xưa vẫn mộng mơ
*
Hoa vàng lối mộng bước chung chân
Nhè nhẹ chiều buông xuống cõi TRẦN
DÂN TIÊN tham sắc hang PẮC PÓ
Lạc bước giường XUÂN nắng cực lân
*
Ngưa ngửa lưng ong lòng sơn nữ
He hé ma vương của sắp tàn
Môi hoa gọi CHÚ THU giống đỏ
Bộ chính trị đì chẳng bận tâm
*
Ly trăm năm CHÍ MINH luôn sợ cạn
Bạn vong niên nỡ thoái thác chia tay
Rượu NÙNG không sỉn cũng say
Mỗi ly một ngụm mồi VÀNG , MINH KHAI
Dù cho có phải rơi đài
Cũng còn nhớ mãi đồ BÌNH , ĐỊNH xinh
*
“Trường sơn chăn gối đăng trình
Mây mưa lục tỉnh giật mình gió trăng”
*
THÓI ĐỜI
*
“Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả”
MINH sẽ làm cha của tương lai
CÁC MÁC do bộ não MAO tài
Đôi tay rộng tinh hoa đảng phú
Bộ chính trị nhẽ ra nể chủ
Hay ít ra sư phụ mấy người
Chẳng phải bia cho phản động cười
Trong cũi mộ thói đời méo mó
Suốt cuộc đời đen như mõm chó
Có còn chi ngoài tấm thi khô
*
“ĐỢI CHỜ HOANG TƯỞNG TƯƠNG LAI
TRẦN TÌNH TRĂN TRỞ TÌNH TÀI CHÍN HƯƠNG”
*
Vất quả tim đi ta là con rối nhỏ
Bỏ lớp áo ngoài BÌNH THỊ nhạn ăn sương
Tìm nhau qua cuộc máu xương
Đổi trao vài bữa yêu đương dưới hầm
*
Vẫn có những cành hoa
Không dành cho NGƯỜI hái
VÕ THỊ SÁU cháu gái
Bại lúc tuổi cặp kê
*
Còn có vài thằng dại
Treo cổ bằng dây gai
Lẻ tẻ con hữu tài
Đâu đầu sai hố mộng
*
Đảng cộng sản lồng lộng
Điên đảo bóng phù hoa
Quyết tôn thờ cha già
Mafia bố láo
*
Gần nhau trong giấc xa hoa
Ái ân chủ tớ sa đà với nhau
Mai sau nhỡ bị bêu đầu
Người ở buồn rầu hồn phách ĐỊNH đâu
*
Giao duyên một tối ngọt bùi
Xin chớ ngậm ngùi biển đã đình ba
Sao băng trong giải ngân hà
Một ngôi rớt xuống quần bà đỏ tươi
Bảy mươi khỉ cũng nên người
Rau măng cháo bẹ sân chơi bản NÙNG
TUYẾT MINH vạn lý không phùng
Trăng hoa TRƯNG , NGÁT cùng mùng VÀNG , XUÂN
*
“XUÂN vào mộ chẳng toàn thân
Bánh xe lâm luật bất nhân QUỐC HOÀN”
*
Đường trần đi mãi chửa mệt thân
Vai gánh phong lưu đầu thúng đần
Chân mang giày bụi màu sương gió
Mắt vẫn mơ màng mục ái ân
Lưng lững một túi thơ hoa bướm
Túc tắc trong bầu rượu nửa cân
Bên đường rơi rớt vài phân dại
Không chút kêu ca chẳng ngại ngần
*
Lá mộng trên cành một chiếc bay
Người đời gán tội nó vị say
Quên tham mồi phú trời cho thiếu
Nợ đám hư danh cặn bã bày
Bụng rỗng chứa đầy hơi sĩ diện
Đầu đông nhức buốt chữ liêm bay
Giày da ngần ngại mòn chân đất
Cà cuống lâm sàng đít vẫn cay
*
Rỗi hơi tìm hỏi bọn thi nhân
Một đứa khôn ngoan vạn đứa đần
Văn phong cứa cổ sầu dương thế
Sỏng thủy triều cường mặc ngập chân
Điểm tô son phấn hương cho gió
Họ khóc thơ cười vốn ái ân
Họ cười thơ khóc câm như hến
Đường trần xuôi ngược vốn đơn thân
*
TÌNH NẮNG DUYÊN MƯA
*
Con thỏ nâu mơ đổi màu chờ đợi
Tóc em không rối vội xổ mối tình bay
Rủi mai này em rứt ngắn nuôi dài
Ta cũng thấy trong em nhiều nhung nhớ
Mộng trăm năm xót xa khi lỡ dỡ
Hồn lãng du vào một buổi hoàng hôn
Gió nào đưa em lạc cõi vô hồn
Chân bước nhẹ nghe trong lòng nặng trĩu
*
“Dù nắng đổ dù mưa rơi
Xin em đừng muối mặt”
*
Có chạnh lòng lúc rạo rực ái ân
Mộng đế vương NGƯỜI nỡ bỏ cảnh TRẦN
DÂN TIÊN họp cùng giả thần ma mị
Em đừng nhớ lúc CHÚ THU đánh đĩ
Lưỡi thay râu quy củ lụy hai đầu
Núi LÊ NIN ông KÉ thượng cao lâu
Suối CÁC MÁC , CHÍ MINH hầu chín lỗ
*
Chuyện yêu đương mang khối sầu thiên cổ
XUÂN hững hờ THU cũng tiến lên thôi
Dù mai này đảng định phải qua đời
Em vẫn lén thắp hương trong cõi mộng
Trong lòng NGƯỜI nếu còn dâng sóng dục
Còn cả bầy hộ lý chực vần công
Thẻ đảng viên thề làm gái không chồng
Chỉ thỉnh thoảng đẻ đứa con không bố
*
“Trinh nguyên không phải hương thừa
Chuyện tình bẹn vẹm nắng mưa lẽ thường”
*
“Môi son nho nhỏ cái mõ xinh xinh
Nụ hôn nghĩa tình máu trên cờ đỏ”
*
Môi bôi son VÀNG mỏi mòn thương nhớ
Nụ hôn đầu em trót lỡ trao đi
Để bây giờ đành ngâm khúc hận thi
Chàng bộ đội bị đảng đì ra trận
Nằm dưới hố có ôm lòng hối hận
Giận cho chàng không đại mũ to hàm
Nhìn bóng nàng lầm lủi bước vào hang
Tay cầm súng lỡ làng quên lên đạn
*
CHIA LY
*
Sợi dây mơ NÔNG THỊ XUÂN không chặt
Mộng tình tan thân nhộng chẳng còn chi
Quay lưng về cho ân ái qua đi
Chỉ một thoáng năm canh hoài nuối tiếc
*
“Ta viết lại bản trường ca thảm thiết
Tặng cho ai không đãi tiệc chia ly
NGƯỜI ra đi NGƯỜI để lại cái gì
Chỉ một tấm khô thi chờ mục rữa”
*
Giấc mơ VÀNG nhẫn tâm đành đánh vỡ
Bên bờ sông định mệnh xác con trôi
Biết bao nhiêu thằng trỏng đã qua đời
Bởi nghe vẹm hãy dâng tài cống mạng
*
Tội của “BÁC” đưa về bầy ngoại đảng
Thương các em lệ ta đẫm đôi my
Chai rượu sầu đau đớn chứa bao ly
Vạn người chết trong rừng sâu núi thẳm
*
Bản trường ca dù không dài muôn đại
Trong hồn ta mang nặng mối sầu bi
Người hữu tình cứ mặc kệ khô thi
Tội gì phải vô BA ĐÌNH báng bổ
*
Bọn mặt dày hàng năm luôn giỗ tổ
Cố gượng cười không giấu nỗi ai bi
Mấy ai còn nhớ đến kẻ tình si
Xác không vẹn dưới nắm mồ oan thác
*
GIẤC MỘNG HỢP TAN
*
Có những người không cùng chung dòng máu
Đêm đêm về vẫn luyến ái bên nhau
Sông sâu bắc một nhịp cầu
Bờ nam buồn rầu mong bạn sống vui
Trái thơ cay đắng ngọt bùi
Người ở ngậm ngùi tiển kẻ sang sông
Hai bên BẾN HẢI một dòng
Nam bắc mặc lòng đứa nhớ đứa không
*
“Giống bạc tình thường đi chung một cổng
Dòng thủy chung trong mộng cũng hai lòng”
*
Ái ân trăng gió không phùng
Đồng sàng dị mộng nảo nùng bướm hoa
Chuyện NGƯỜI lại nhớ chuyện ta
Núi cao gò thấp mơ xa trần tình
Tơ hồng đứt đoạn BA ĐÌNH
Người nằm bất động xác trình người xem
Bốn mươi năm chẳng tắt đèn
Cửa mồ không thấy cài then bao giờ
*
HẢO CẦU
*
Khoe khoang ba triệu trò nâng
Lắm đứa sẳn sàng múa gậy trong lăng
Rượu bầu thơ túi lăn tăn
Hảo cầu quân tử nhố nhăng với đời
Khi gió thế lúc mưa thời
Còn ai dâng tặng đãi bôi cau trầu
Xót xa gom những thương đau
Dệt nên trường khúc lỡ đầu lỡ đuôi
*
Cho “NGƯỜI” quên nỗi đơn côi
Đêm thôi nhớ ánh trăng thời thở than
Tìm trong cõi mộng hoa vàng
Bao nhiêu dáng sắc bấy nàng thảo mai
Cũng là những bóng trang đài
Cũng từng đồng chí bi hài với nhau
*
Ai bày nên nỗi gió trăng thơ
Mòn mỏi trong ta vẫn đợi chờ
Nửa đêm cứ ngỡ trời đương sáng
Giật mình quay quắt dáng trong mơ
Còn ấm hương XUÂN qua kẽ vách
Bóng THU như sóng vỗ vô bờ
Chỉ còn những mảnh tình tan nát
Thế gian bí sự chắc không ngờ
*
DUYÊN XUÂN
*
Tóc em dài em hong hoài trong gió
Môi em xinh em ngâm mãi thơ tình
Chữ trung trinh không nỡ giử một mình
Đem ban phát cho cõi lòng trống trải
*
Vai quang một gánh thơ vàng
Bất cần mua bán tặng nàng áo xanh
Uyên ương buộc sợi chỉ mành
Đổi trao ân ái mỏng manh mang về
Đường đời muôn dặm nhiêu khê
Vượt qua nhiều chặng nảo nề bước chân
Người tình lỡ đứa bạn thân
Xót xa pha lẫn ân cần bỏ đi
*
Trong TÂM THANH chẳng còn gì
Thoáng qua giấc mộng nửa bi nửa hài
Trở trăn đè nặng đôi vai
Hay chăng chữ đúng điều sai chỗ nào
Vẫn còn mơ với trăng sao
Hương hoa ngây ngất ngọt ngào ái ân
*
“Tang thương thế sự không màng
Cải cách ruộng đất lộ hàng sát nhân”
*
ĐỊA ĐÀNG
*
Yêu đương trong cõi địa đàng
Nhỡ xuống suối vàng biết có gối chăn
Tận tay vuốt tóc chị hằng
Hỏi rằng tóc chị mượt bằng tóc em
Rủi khi mắt mũi lèm nhèm
Mơ qua bóng chị ta thèm hình em
Môi son có vẫn thơm mềm
Mỗi khi ta chợt lặng êm hôn vào
*
Thiên đường có cảnh trăng sao
Đêm về rạo rực ngọt ngào chờ em
Bỗng đâu cơn gió nổi lên
Ai hay gió ấy lạ quen thế nào
*
Dìu nhau vào mộng ảo thiên đường
Trăng vờn gió lượn với yêu thương
Rừng tình suối nhạc hoa chìu bướm
Lặng lẻ bóng hình gối đẫm sương
Em có giận hờn anh lỗi hẹn
Trở trăn chăn chiếu thẹn chân giường
Thằn lằn tắc lưỡi hoài trông đợi
Chờ anh em vội bóng soi gương
*
Có còn chân thương đêm dài em đợi
Có còn dài sợi tơ buộc tay nhau
Yêu thương qua nấy nhịp cầu
Đàn ô thước đợi bạc đầu đón đưa
*
Đêm buồn đợi mãi bước chân ai
Đã mấy xuân qua vẫn cứ hoài
Gối chiếc ôm dài cơn mộng hão
Chăn đơn khép lại bóng mơ bay
Muỗi đói lạc đàn kêu vắng bạn
Thạch sùng chắc lưỡi rượu chưa say
Đêm này lỗi hẹn bao đêm nữa
Ấm tách đôi khi cũng lẻ bầy
Để nhớ : VŨ VIẾT ĐĂNG
*
TÌNH THU
*
Buồn lòng chi lắm bạn tình ơi
Dài ngắn rồi xong giấc mộng đời
Nhắm mắt cho qua tuồng ruộng đất
Xuôi tay quên hết lúc ăn chơi
Khói hương nghi ngút ba ly rượu
Có uống được đâu tửu tế người
Ngon dở đầy bàn chia cháo tối
Thèm thuồng chẳng đặng hé đôi môi
*
Nhớ ngày xưa
Mắt nai chưa mờ môi hươu còn bóng
Đi ra muốn ngóng quay vào thèm trông
Dặm thêm phấn lót má hồng
Em chọn mộng đại đồng nỡ bỏ rơi tôi
Để bây giờ đành khóc đứng khóc ngồi
Khăn tay không kịp rỗi bồi hồi lệ rơi
*
TRĂN TRỞ
*
Có một ông già
Cởi gió bình ba
Bữa qua vừa chết
Hôm nay chắc mệt
Tiệc tùng người thết
*
Cỗ quanh thi ma
Tiếng thét tiếng la
Nhạc tây kèn ta
Bò cá heo gà
Nửa đêm giết hết
*
CHIA THỊT CHÁO ĐÊM
*
Ông già đảng phải hoá ma
Nghe bầy đồng chí khóc la đất trời
Thịt chia chẳng đợi lời mời
Sống không ăn được chín xơi sao đành
Đêm nay gió mát trăng thanh
Ông giả hiền lành con cháu đầy sân
Ba đứa khôn bốn đứa đần
Núi cao suối rộng hang thần bỏ đi
Một đời tần tảo còn chi
Áo quan NGA khoác đạo tỳ TẦU đưa
*
Hôm qua
*
Ông ngồi xem hoa
Dáng trông buồn quá
Vẹm nhỏ chẳng lo
Bẹn to không lại
Hái cành dâng cha
*
Nhớ ngày trước
*
Ngồi trên ăn lướt
Xe đưa pháo rước
Chẳng được lòng người
Nhờ thời cách mạng
Lạng quạng linh tinh
*
TẮT CUỘC TRƯỜNG CHINH
*
DŨNG TẤN thêm hèn
MẠNH NÔNG quên đức
Tư bản đỏ tươi
Ngồi chơi xơi nước
*
Của đảng cho quỷ mưu ma chước
Bàn đỏ đen đánh cuộc cả cuộc đời
Nhân tình thế thái công toi
Một bầy bộ sậu chỗ ngồi thăng quan
*
Khi dừng bước
*
Nhìn trời trăng mây nước
Lũ cháu con vẫn tiếp ước mơ ngông
Họ hàng làng xóm chẳng buồn trông
Mải mê ảo tưởng đại đồng
Làm giàu trong cảnh tiên bồng phù hoa
*
Nhỡ nhịp cầu
*
Nhẽ ra tôi nợ ông
Một câu chung thủy
Cháu gái ngoan
Tôi vị tửu bỏ giấc mơ vàng
*
Đêm nay len lén nhìn sang
Mắt nàng vẫn mộng gió ngàn năm xưa
Mây sầu vài sợi lưa thưa
Buồn thay người ấy mãi chưa lấy chồng
Không em buổi chợ vẫn đông
Ray rứt trong lòng tôi nhớ thương em
Tối nay chia thịt cháo đêm
Qua ly rượu tế nhìn thêm nhiều lần
21-06-2004 nhớ : Ô.TRI
*
DÁNG XUÂN
*
Đôi môi đo đỏ cái mỏ xinh xinh
Bốn mươi tuổi trinh thân vẫn một mình
Ánh thu ba còn chan chứa trữ tình
Sao em đứng lặng mắt nhìn đi đâu
*
“Đám ma hàng xóm tôi bỗng dưng sầu
Cúng ba sấp nhạc nguyện cầu ơn trên”
*
MẮT XUÂN
*
“Môi duyên lại nỡ nụ cười
Cho tôi thấy mắt xuân tươi năm nào”
*
Đừng nhìn mặt anh
Như người xa lạ
Đừng quên nắng hạ
Vào buổi chiều xưa
Dưới bóng râm mưa
Một lời từ tạ
*
ĐÁM TANG BUỒN
*
Tang buồn thưa khách viếng dâng hoa
Chỉ thấy chơ vơ mấy tách trà
Tay trống buông dùi bưng miệng ngáp
Chân kèn bá láp khúc hoan ca
Vui cười hò hét ba thằng lạ
Chúng cóc cần thi lễ ông già
Giở tuồng trông sáng bày canh bạc
Chào thua tiu nghỉu đứa ba hoa
*
Đừng quắc mắt rẻ khinh
Như chợt thấy một con sâu nhỏ
Chỗ linh thiêng xin xá tội vong tình
Giấc trăm năm đành quá bước một mình
Khốn khổ lắm những tháng ngày cay đắng
*
Xa lạ quá mắt em
Từ lúc tôi đem người ta về làm vợ
Gặp em hơi sợ nên đi sớm về khuya
Nhà cạnh vách không đặng phân chia
Đành thầm lặng mười bảy năm đau đớn
*
Đêm nay tôi không cần nhịn nữa
Bởi vì ông người ngăn cản đã ra đi
Khóc ông hay khóc mối tình si
Đều như thế đâu cũng là nước mắt
*
“Đi ngang về tắt lắc rắc mưa rơi
Ba con ma rượu bốn gã tham mồi
Rao ngọt lời mời môi tôi nếm tất”
*
Ông đã nói:
*
Rể nhà này không mối rượu kiến thơ
Muốn cháu ông tôi phải bỏ lên bờ
Theo thuyền cạn học đợi mua chờ bán
Nhưng lòng tôi mang tâm hồn lãng mạn
Nên chẳng quen với thương sách bán mua
Mộng trăm năm đành may rủi vụ mùa
Đời như thế thời ôm buồn cho đáng
*
TÌNH XA
*
Thon thon dáng nhỏ xinh xinh
Em vẫn một mình đuôi mắt chưa nhăn
Ngày xưa biết có bao lần
Tôi đã bần thần bơi giấc mơ xa
Vì đâu bướm phải rời hoa
Cửa quyền then lễ khó qua nỗi lòng
Đành ôm một mối sầu đông
Bay đi tìm chỗ tình hồng phương xa
*
Tìm tình xa ta bỏ chỗ duyên gần
Hay đâu nàng chẳng một lần thở than
Trơ như đá vững như vàng
Bẽ bàng ta phải lỡ làng ước mơ
Ái ân không nhẫn đợi chờ
Cây đa bến vắng con đò ngược xuôi
Sóng xô máy chẳng đặng lùi
Chỉ còn len lén bùi ngùi nhìn em
*
Bao mùa nắng bấy mùa mưa em đợi
Tội của ta chừng nhiêu lỗi cho vừa
Phải chi em đừng trân trọng tình xưa
Cho ta đỡ gánh buồn đầy tiếc nuối
*
Có phải là em dưới ánh đèn
Khói hương nghi ngút tỏa đài sen
Dâng lời khấn nguyện câu gì đấy
Chẳng nhẽ có anh trong bóng đen
Đã lỡ qua rồi cơn mộng ái
Đừng ai nương gió cạy then chèn
Cửa đóng hai mươi năm vẫn chặt
Chẳng cần mở dại bởi lời khen
*
Hai mươi năm em xót xa im lặng
Ta trải qua những ngày tháng ưu phiền
Tiếc cho phận bạc vô duyên
Đưa chân vào chỗ xích xiềng tối tăm
Ba ngàn đêm vẫn âm thầm
Thờ than với mối tình thâm riêng mình
Trong dòng nhân thế mông mênh
Tìm đâu cho thấy chân tình đầu tiên
*
THANH TÂM THANH
*
“Nữ sĩ họ HỒ đòi trắng da bì bạch
Trải lòng trong sạch xanh dạ bụng tâm thanh”
*
Trong em trăm giấc mộng lành
Riêng ta vẫn thấy mong manh sự đời
Nhân tình thế thái bàn chơi
Đứa trầy da cóc đứa tòi vảy vi
Ngàn thu ngẫm lại còn gì
Khói hương nghi ngút tửu thi với đời
*
Sao em không nhận lời mời
Bỏ qua cửa rộng lắm người đón đưa
Lâu nay đi sớm về trưa
Một mình hứng chịu nắng mưa đọa đày
*
Một con chim cắt
Đôi mắt đa tình
Rình bồ câu xinh
Sẳn sàng đuổi bắt
*
Giương đôi vuốt sắt
Trở mặt yêu tinh
Giăng bẫy mê linh
Búa liềm chém chặt
*
Em đê mê trong dàn bè hợp xướng
Con chim vướng lưới không ngượng thế thời
Lên cơn dục vọng chẳng mời
Cá gặp nước chim trời đành xoải cánh
*
Em bật khóc vì anh không nỡ đánh
Hay bởi em rơi đôi cánh cho người
Mang thân trần trải với đời
Một lần ân ái nhiều lời than van
*
Cần chi lều cỏ tim vàng
Bên cạnh có nàng ta chỉ biết yêu
Đã yêu phải giở nhiều chiêu
Mai mốt lắm điều thiên hạ dèm pha
Ngày sau nếu lỡ chia xa
Con ong cũng tỏ đường qua lối về
Trường tình muôn dặm sơn khê
Mặc ai phấn khởi nảo nề mặc ai
*
Chim sa gió loạn
Cá lặn đổi đời
Không còn bạn chơi
Cá chim cùng khóc
*
Bốn ngày chưng
Ba hôm cất đất
Con gà giò
Tất bật đường trần
*
“Tìm trăng dưới biển có sao
Cây kim nam bắc máu trào đông tây”
*
ĐỜI VẪN TRÔI
*
Hôm nao người đã qua đò
Hồn ma trở lại tàn tro hương thừa
Nén thương mòn mỏi nắng mưa
Buồn không ngồi đợi tình vừa sang sông
Dòng đời trải rộng mênh mông
Có còn ai dưới sầu đông đợi chờ
Khai môn mộ chí hững hờ
Tên nàng giờ chỉ mập mờ gió sương
*
Tay ăn chơi hơi khó thôi bạn gái
Một vài bà chị mấy nhải em xinh
Trải qua nửa quãng đường tình
Đêm nào một mình nhớ rõ từng cô
Trắng đen gầy béo thấp cao
Bàn tay năm ngón vượt rào tầm thương
Đã quen mắt giận my hờn
Trăng hoa mồm mép bôi trơn mật đường
*
Đầy trang tình sử yêu đương
Mây mưa cám cảnh trên giường ngoài hiên
Khi phố thị lúc nông điền
Buồn vui say tỉnh nửa điên nửa khờ
Thắm màu cho những trang thơ
Xót xa lắm nỗi mịt mờ trăm năm
Thẩn thờ ôm chiếc đàn câm
Dây son lạc tiếng tri âm mất rồi
*
Lạnh lẻo bao năm với gió đông
Cớ sao em vẫn chẳng mong chồng
Vườn xuân hoang vắng không người đến
Hoa lá còn chăng bụi nhản lồng
Mắc cở cuộn mình theo năm tháng
Tường vy nham nhở giấc mơ phong
Đợi đến bao giờ trinh nữ mở
Bướm ong nương gió động hương lòng
*
TIỆC MA
*
Một bữa tiệc say
Đầy bàn quỷ ác
Quả tim tan nát
Từng mảnh phơi bày
Em có đọa đày
Thân tôi phận bạc
*
Đừng ai lung lạc
Cho khối tình bay
Uống cạn chai này
Ta bày chai khác
Nương theo điệu nhạc
Nước mắt thương vay
*
“Nửa ly rượu bỏ qua say
Nửa ly còn lại đơm đầy giấc mơ”
*
THẨN THỜ
*
Đúng mười năm biệt xứ
Ta mang về hai chữ mặt dày
Khổ sai còn sống là may
Cái đám tù đày đâu được lắm hơi
Nắng mưa vớ vẩn sự đời
Đường chơi nào ngại đua bơi với người
Kẻ đi kẻ ở lỡ thời
Ngàn vàng trao đổi nửa lời cũng xong
*
Một bước phong lưu giấc mộng hồng
Tình thơ thử vận lúc mơ ngông
Em buông lọn tóc dài nhung nhớ
Sợi ngắn cho ai mặc gió lồng
Ta ôm khối thịt người trong mộng
Vẫn ngỡ ai kia hảo chữ đồng
Một mối tình to so đũa lệch
Mâm son chờ mãi cỗ lòng không
*
Vươn bước dài ta cảm hoài ngao ngán
Tình thơ lai láng nên vẫn mãi yêu em
Đôi mắt nhung cặp môi mọng dịu êm
Gió thoảng nhẹ dường như đang hôn trộm
Giấc trăm năm ta mộng thành chúa chổm
Nợ tình mang thường những lúc dài đêm
Nhìn sương rơi ta ngửa mặt bên thềm
Đèn trên gác hay là đêm không ngủ
*
Hai cánh tay dài
Đành để một mai
Cành hoa không hái
Sao nỡ phí hoài
Trăm năm ngây dại
*
Chiều mơ về nhà
Bóng em từ xa
Hồn ta vấp ngã
Đôi tay ngọc ngà
Nhẫn tâm hóa đá
*
Tôi nhìn thấy hạnh phúc của nhiều người
Nỗi đắng cay ray rứt chỉ riêng tôi
Trên trang giấy những bài thơ thú tội
Có dáng em hình như vẫn đợi chờ
*
Mộng mơ mờ ánh mắt
Những giấc ngủ bơ vơ
Đầy ảo ảnh vật vờ
Năm dài qua tháng ngắn
Vẫn nếm cay ngậm đắng
Nhân tình mãi thờ ơ
*
HƯƠNG MUỘN
*
Rượu đầy bầu còn ai đâu cùng uống
Tình đơn phương câm nín đến bao giờ
Ta miệt mài ôm mảnh vỡ hồn thơ
Tóc dần bạc phôi pha theo sương gió
Nghe bước chân nắng mưa sầu ngọn cỏ
Có còn xuân hồi tưởng những ngày thơ
Dáng hình em trong đêm lạnh thẩn thờ
Hình như chết trong tro tàn hương rụi
*
Giữa canh khuya TÂM THANH thầm trải dạ
Mắt em lạ ta cứ ngỡ điềm lành
Nương nhờ sợi chỉ mong manh
Bóng người con gái trong tranh hiện về
*
Tóc em dài em cài mơ chờ đợi
Gió bay vài sợi gợi nhớ mời thương
Con đường cùng phố chung phường
Ngại ngần giáp mặt thẹn thùng bước chân
*
Đi về lắm nỗi bâng khuâng
Có người bên cửa bần thần dõi theo
Đêm nghe rền rĩ tiếng mèo
Mộng con chuột nhỏ cố trèo lầu cao
*
XUÂN TÀN
*
Đẹp hay xấu cũng mang thân con gái
Mái tóc dài buông xỏa đợi chờ ai
Tuổi xuân qua quên lược dắt trâm cài
Vài sợi bạc tóc mai hoài vương vấn
*
Dù chẳng kiêu sa cũng ngọc ngà
Nỡ nào hoang phí một đời hoa
Chối bỏ biết bao điều mơ ước
Tiếc mãi trong ta mộng nguyệt nga
Có một loài hoa thường không úa
Vẫn tươi khi được nước phun qua
Bất tử đợi chờ trong cõi mộng
Mặc cho thời tiết chẳng ôn hòa
*
Có phải em mãi tóc cài mong đợi
Gió rơi vài sợi biết mấy yêu thương
Cùng đi trên một con đường
Dài chân anh ngượng đành nhường bước em
*
Dáng em in bóng đèn đêm
Tay không dám với bên thềm tình si
Xanh lòng thanh dạ được gì
Cõi lòng trắc ẩn tửu thi gọi là
Tìm em trong giấc mơ xa
Bướm hoa say sỉn chan hòa cùng nhau
*
TIẾC THƯƠNG
*
Đường chung lối nhanh đi về vội
Tội của ta gội mấy sông trôi
Khói hương tiển kẻ qua đồi
Bỗng dưng mắt cũng bồi hồi xót xa
Quay về tìm giấc mơ hoa
Thuyền nan vượt sóng ngân hà viễn du
Bóng chim tăm cá mịt mù
Em nằm trong cõi thiên thu ngậm ngùi
*
Mang trong lòng những buồn vui kỷ niệm
Nhớ thương em từng câu chuyện xa xưa
Đã lâu rồi không sáng nắng chiều mưa
Hồn ta bỗng cạn nguồn thơ ngẫu hứng
*
Chờ ai nữa khói hương tình lơ lững
Mộng trăm năm còn đợi đến bao giờ
Mấy dòng lưu bút bơ vơ
Nằm trên trang giấy vương tơ âm thầm
*
Sáng soi dưới ánh trăng rằm
Mở ra xem lại khôn cầm xót xa
Phải chăng do chị nguyệt già
Xuân tàn se sợi tơ hoa muộn màng
3/8
TÂM THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét