Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

SƠN LÂM CA


TÂM THANH THI TẬP
*
SƠN LÂM CA
*
Ôi ! rừng Ôi ! núi
Hởi mị hởi ma
Quê hương của ta
Con sông cái suối
Đau lòng chú cúi
Chui bụi măng tre
Nước chảy trong khe
Đỏ như màu máu
*
Sơn lâm đau đáu
Hau háu TẦU Ô
Thổ phỉ sửng cồ
Mại dzô bô xít
Làng bản thin thít
Dân tộc ít nguời
Sức mấy chịu chơi
Không mời đảng đến
*
Con ong cái kiến
Tình nguyện hy sinh
Tổ quốc thanh bình
Trường chinh hạnh phúc
Tam tòng tứ đức
Bất phục chí minh
Ma xó rập rình
Rinh qua nước ngoại
*
Thiên thời tổ đãi
Thương mãi thịt người
Địa lợi bốc hơi
Mời lơi các chú
Nhân hòa cay cú
Rủ chị em ta
NGA MỸ NHẬT HOA
Tha hồ thỏa mãn
*
Gia nô cống sản
Ngăn cản tự do
Nhân quyền khó mò
Hỏa lò rộng mở
Còng tay dân chủ
Đầy bụng ấm no
Trong kho chú phỉnh
*
THƯỢNG ĐẠI HOÀNG KỲ
*
Vì quê hương
Vì non sông tổ quốc
Quyết tiến lên
Nối tiếp bước cha ông
Làm rạng danh
Dòng dõi giống TIÊN RỒNG
Đòi lại đất
Từ biển đông yêu dấu
*
Một ngàn năm
Căm thù còn nung nấu
Chẳng ngại gì
Tranh đấu với TẦU Ô
Bọn HUNG NÔ
Giỏi hù dọa sửng cồ
Lũ cướp cạn
Trộm cơ đồ nước VIỆT
*
Tổ tiên ta
Từng một thời oanh liệt
Bao nhân tài
Anh kiệt rạng núi sông
Diệt xâm lăng
Muôn dân vẫn đồng lòng
THỀ SÁT THÁT
Bọn BẮC KINH bành trướng
*
Ỷ thế khỏe
Hòng đóng vai trưởng thượng
Cờ huyết hoa
Không tự lượng sức mình
Người VIỆT NAM
Còn nhiều bạn đồng minh
Cùng chung chí
Bền năm châu bốn biển
*
Nối vòng tay
Giống LẠC LONG thi triển
Nguyện hiến thân
Theo nòi giống ÂU CƠ
Đất VIỆT NAM
Lồng lộng một màu cờ
Con dân việt
Da vàng NAM . TRUNG , BẮC
*
Dòng máu đỏ
Ba miền cùng chung tiến
Biển của ta
Quần đảo ở không xa
Giặc TRUNG HOA
Mồm chỉ khéo lu loa
ĐỒNG , MINH , DUẨN
Mả cha đà bán mất
*
Đã đến lúc
Rước hoàng kỳ cứu nước
Không ôm hờn
Ngậm mối nhục thiên thu
Quyết tiến lên
Đánh đuổi bọn giặc thù
Kể cả bọn
Gia nô từng mãi quốc
*
ĐIẾU VĂN
*
NGU HUYNH ĐINH VĂN QUANG
TIỄN BIỆT ĐINH CÔNG HÙNG HIỀN ĐỆ
Ô HÔ ! AI TAI !
HÙNG SÙI đoản mạng
Ôm khối đau trong háng ra đi
Trần gian để lại cái gì
Vài cô vợ lẻ lâm ly bi hài
Ôi ! y anh ánh anh y
Anh đi còn mấy hòn bi đâu rồi
Khóc anh ướt đẫm đôi môi
Phấn son thôi phải buông trôi theo người
Sao không nhõm dậy mà chơi
Anh đi mấy cục nợ đời cho ai
*
Nhớ thuở trước
HÙNG SÙI như con dê nước
Bước chân hoang cày nát vườn hồng
Họ ĐINH CÔNG giống ĐINH CÔNG
Bông nào HÙNG cũng hái
Gái nào HÙNG nỡ tha
Ma hi ha ! quỷ lu loa !
HÙNG SÙI béo thịt đầy da
Già không bỏ nhỏ không tha
May ra thoát mấy lão già
Thần ai cha ! thánh ui da !
*
Khi nằm trên giường bệnh
Vẫn kêu ca mấy con gà móng đỏ
HÙNG SÙI không quen khổ
Bao nhiêu tội nợ đổ xuống đầu chị BA
CHÚA cha cha ! PHẬT ma ma !
Thế gian còn lắm phong ba đạo tà
*
Chị BA ở đất kỳ hoa
Về nhà đưa tấm lưng già cõng em
Anh lem nhem em bôi đen
Hỏi rằng chị mãi bon chen đường trần
Thân đâu làm khổ tự thân…
TÂM THANH AI ĐIẾU
“Viết theo ý nguyện của người trước khi chết”
07-09-2009
*
HẬN THƯƠNG NHÀ
*
Giữa dòng đời ông hơn người ; bơi đứng

Hận quốc gia lũ quỷ đỏ cướp nhà
Dù xa bờ ông cũng cố kêu la
Hờn mất nước bầy ngựa con biếng đá
Dù chín mươi thân không thèm nghiêng ngã
Cây bút cùn vẫn thích vẽ tương lai
Bao thanh niên vốn trí thức thiên tài
Còn mê ngủ trong chăn êm nệm ấm
*
Cổ lai hy quá tuổi đùa của cấm
Ông vẫn cương quả đấm thép tự do
Dân chủ đòi cho cô bác vô lo
Bo bo giữ nền cộng hòa chuyên chính
Thân dù già khí không yên chữ tĩnh
Vẫn hô hào phục quốc cứu quê hương
Hãy đứng lên non nước có một đường
Đập xiềng xích phá gông cùm liềm búa
*
Mặc giông băng hay xông vào bão lửa

Cả triệu dân đang mắc lưới nguy nan
Chuyện tử sinh mấy ai lại không màng
Ai chẳng chết , chết thế nào cho đáng
Kiếp nhân sinh chỉ mong manh một mạng
Thời chiến tranh mới xuất thế anh hùng
*
VONG BẢN LOẠN CA
*
Đừng đứng lên vận anh què anh cụt

Đừng đứng lên lỡ khi chột khi mù
Đừng đứng lên rủi thiếu củ tịt cu
Dại chi đứng lúc lu bu bú tí
Cứ vung tiền việt kiều ra bố thí
Làm me mỹ thiếu chi chị nước ngoài
Mặc bà con cô bác chịu nhân tai
Dày xéo bởi tay chân loài quỷ đỏ
*
Đứng đứng lên như ba đời tiên tổ

Giỗ ông bà khỏi dọn cỗ bày cơm
Mặc đau thương khốn khổ trộn căm hờn
Ta vẫn sống đất kỳ hoa dị lá
Lực kim tiền còn tiêu tan tim đá
Sá kể gì mồ mả của anh em
Tình đệ huynh mắc mớ cớ chi thèm
Cháu ba họ không bằng ông smith
*
Ai dám bảo da vàng cùng xương thịt

Giống nòi nào tam tứ đại đồng đường
Giữa đất trời chưa thiếu giọt yêu thương
Sao dũng cảm nuôi con còn dỗ cháu
Thiếu chi chỗ cho nhân loài nương náu
Quý báu gì đám bại liệt lặc lè
Tuổi về già vẫn không thiếu ngựa xe
Chẳng cần chúng lo bưng bê cơm nước
*
Viện dưỡng lão tha hồ ban ơn phước

Ngu dại gì về địa ngục trần gian
Đừng mượn danh giống máu đỏ da vàng
Nơi xứ lạnh nhân tâm gần băng tuyết
Lo toan chi một mảnh cờ đẫm huyết
Quyết không về ôm ấp chuyện bao dung
Không ham danh con cháu giống lạc hồng
Ăn cơm bụi còn chấm chung chén mắm
*
Hà cớ gì về lại nơi đất cấm

Thấm thịt xương một thuở loạn chiến tranh
Sống bình an trong thế giới yên lành
Tự do lấy tự do ăn tất cả
*
CUỐN THEO CHIỀU GIÓ
*
Tôi đã thấy
Hàng vạn người ra đi không trở lại
Tôi ái ngại
Những bại tướng mãi mãi chẳng quay về
Đôi mắt tàn quân buồn lê thê
Bao lời thề trên mặt giấy
Nước non mình còn đấy
Không bẫy được chân đám nhân gian
Vẫn ham hố đua quyền tranh lợi
*
Chạy vòng quanh lẩn tránh

Tìm mánh nọ mánh kia
Như đàn cá lia thia
Trong vũng lầy nghiệt ngã
Những xác thân rệu rã
Có cả những anh em
Chiến hữu từng ngày đêm trong địa đạo
Đứa khôn ngoan ba xạo
Cười nhạo lũ ngu đần
Tôi vẫn thấy bóng anh
*
CUỐN THEO CHIỀU GIÓ

Tình quê hương bỏ xó
Anh chẳng ngó ngàng chi
Da mặt vẫn dày bì
Trơ trơ nhìn
Cháu con thi nhau bán nước
Người mưu ma quỷ chước
Ai thèm được
Bọn con tôi kêu hồ vương bằng bác
*
Một thời khoác lác

Ác chẳng khác hung nô
Tưởng chắc yên giường mồ
Hoan hô đồ bất tử
*
ĐẤT TỔ NỞ HOA HÔI
*
Đất nước tôi xô bồ mâm đại cỗ

Lắm bộ ngồi xôi thịt giỏi lem nhem
Mười ông quan hết bảy vẫn thòm thèm
Món bằng giả tuyền con cha cháu bác
*
Tổng bí thẩn giống buôn lê khoác lác
Mác ba đời làm nội ứng tay trong
Năm MẬU THÂN từng tế tổ trên đồng
Đoàn nghệ sĩ đám văn nhân biệt động
*
Đường cách mệnh thênh
thang rung thùng rỗng
Bọn mặt dày che mắt cả năm châu
Đảng mị dân trây trát khắp tinh cầu
Trò đạo đức tên tội đồ phản quốc
*
Lũ học sinh cúi gầm đầu bức học

Sách lọc lừa từ thuở mới lên ba
Người từ con sao dám gọi bằng cha
Kẻ chối vợ đứa nào kêu hơn bác
*
Bản nhạc vàng tháng tư không cho hát

Hiếp dâm làng tiền chiến quận dân ca
Ngối ghế cao vạn tuế mụ tú bà
Cởi giải rút khoe quần hồng dọa giặc
*
Đất VIỆT NAM bỗng nhiên lên giá đắt

Thắt cổ dân bô xít thịt tây nguyên
Bọn tầu nô vẫn giữ vững lời nguyền
Trung kiên thuyết dâng biển trời mẫu quốc
*
Nhân đức mỏng dũng khí hèn bán nước

Rước voi về dày chính mộ ông cha
Sợ chiến tranh ngại mở cuộc can qua
Thà loạn thế hơn diệt tà phương bắc
*
Thác BẢN GIỐC ải NAM QUAN chia cắt

Mặc dân kêu mất dần đất lấn trời
Giữa biển đông lũ bành trướng thảnh thơi
Tranh từng mõ dầu thô vồ chưa cạn
*
BÁN THÂN BẤT TOẠI
*
Ta bất lực nhìn lá cờ đẫm máu

Máu đồng bào máu chiến sĩ anh em
Máu tự do dân chủ nợ chưa đền
Máu đổi mệnh đại đồng ma uổng tử
*
Bỏ quê hương máu gia nô kỹ nữ

Huyết lệ tràn khắp bốn biển năm châu
Tiếng hồn oan đầy dẫy cả tinh cầu
Máu uất ức những nông dân mất đất
*
Kiếp tha phương bao con người lây lất

Đợi ngày về xây cất lại quê hương
Máu ngày xưa bọn giặc đỏ lót đường
Đảng cướp sạch xuất khu bầy thổ phỉ
*
Trên chính trường lũ buôn người phù thủy

Bầy phụ gia ráo mép giỏi bán nhà
Biển trời đành che linh vị ông cha
Giả đạo đức rước voi dày mả tổ
*
Không hổ ngựa đoàn độc xà nằm ngửa

Chẳng lằn lưng bông súng cũng rằn ri
Tay tầu nô hay hạ bộ hoa kỳ
Đâu cũng thấy tuyền da vàng mũi tẹt
*
Đảng cướp cạn đoàn gian hùng láo khoét

Vẫn ba hoa bốc phét chuyện đổi đời
Dạy thanh niên thiếu nữ lắm trò chơi
Nơi thành thị dư phường cư hương phấn
*
Đừng léo hánh đến nhà ông bí thẩn

Công vụ cho chỉ một dảy tư gia
Luật pháp ban áp trại bức một bà
Có tha hóa lâu lâu chầu nửa tá
*
Núi HOA SƠN căm hờn chân hành giả

Bã vinh quang huynh đệ cũng thanh trừng
Quên nhanh thời chui lủi tận trong bưng
Từng sốt rét bởi napalm phi pháo
*
Ta bất lực nhìn vở chèo bát nháo

Cáo thương hồ tam bộ cố thảo lư
Mỗi bước đi lết bết một mưu đồ
Vơ vét sạch đất phương nam màu mỡ
*
Tai biến não đành bán thân bất toại

Nhìn anh em vãi đái bỏ ruộng đồng
Đất tổ tiên quy nạp nhập cửa công
Đừng hòng xuất trong vòng tay ma quỷ
*
Sơn hà ta trải qua cơn đột quỵ

Xã tắc hồi nơi hải ngoại xa xôi
Nửa thân thôi quốc nội chịu ngậm ngùi
Thối lui thế bu ôi ! bồi trung cộng
*
Bốn ngàn năm bao nhiêu lần ác mộng

Lũ hung nô vẫn vô đạo mưu đồ
Lấn biển trời xâm địa giới căn cơ
Vồ bằng được dù đáy sông đỉnh dốc
*
Giữa đông hải đảo TRƯỜNG SA than khóc

Đảng côn đồ xả láng vọc niêu tôm
Cướp nhập nha không biết ngượng thối mồm
Khoe tầu cộng ngông nghênh làm minh chủ
*
GẦN MỰC THÌ ĐEN
*
Em đừng trách mộng bất thành ma quỷ

Không gần đèn anh xuống vũng bùn đen
Giữa chợ đời lừa lọc cũng bon chen
Chữ vinh nhục chẳng cần chiêu nhân quả
*
Đất ông bà anh ba hoa ra giá

Bã vinh quang đáng kín cổng cao tường
Cõi trần ai không lắng giọt tình thương
Vị hạnh phúc tương tư tình ích kỷ
*
Hồn chiến sĩ trận vong không bi lụy

Xác thuyền nhân trôi nổi cũng vô lo
Giàu nhà kho của quý giữ bo bo
No xó bếp cối xay gà ăn quẩn
*
Thuở nghiên bút một bầu thơ lưng bụng

Giường trăng hoa tùy hứng lý qua cầu
Mặc giang sơn gấm vóc chảy về đâu
Tình theo tứ khứ hồi câu hoa mỹ
*
Cuộc nhân duyên dễ gì còn chung thủy

Cô láng giềng mơ quỵ lụy kỳ hoa
Bạn tri âm ngán ngẩm bước qua tầu
Người tri kỷ than ôi! Hà xứ khứ
*
Sống sang giàu bệnh chi đâu chịu cử

Lũ tham lam giỏi chọn mặt gửi vàng
Vơ quàng vào cùng họ phải bặm gan
Ai tan cửa nát nhà thùy tri tử
*
Mặc non nước khóc than thân nhược tiểu

Bọn hung nô nay lấn chiếm mai xâm
Đỏ đổi xanh nhắm mắt cứ cầm nhầm
Đen thay trắng thì thầm chung thâu tóm
*
THỬ LỬA MƯỜI BA
*
Mười hai lần giữa tử sinh

Mười hai lần bỗng thình lình vượt qua
Bây giờ ngưỡng cửa mười ba
E rằng khó thoát được qua mệnh trời
Lẽ nào lại bỏ cuộc chơi
Thi gan tuế nguyệt chọc đời chưa xong
Vẫn còn lắm mối tình nồng
Bóng hồng chẳng quyết phòng không lâu rồi
*
Đâu cần cắp lứa cặp đôi

Chỉ mong mãi thấy làn môi nàng cười
Mặc cho thời thế đổi dời
Ta còn vạn lý đường bơi với người
Tuổi già sức mấy mòn hơi
Lưỡi còn uốn dẻo nhiều lời khôn tuôn
Dễ gì ôm trọn nỗi buồn
Đợi tai biến não đi luôn không về
*
Nửa đường còn lại lê thê

Vẫn mong hăm hở hẹn thề người yêu
Mặc ai nghiêng ngã quẹo xiêu
Ta còn thủ kỹ nhiều chiêu chưa dùng
Vẫn còn bọn giặc ác hung
Ta chờ xem chúng tiêu tùng ra sao
*
QUÊ TA XẢ THỊT
*
Ra ngõ gặp ông già

Hỏi làm vua nước ta
Trả lời tên không biết
Lão bà đang rên siết
Đành thưa thiệt quý anh
Đám đấu đá đua tranh
Đầu hành công chính trị
Bao nhiêu lần chỉ thị
*
Như bỏ bị chị nhà

Không hóa quỷ thành ma
Cũng ra thằng chỉnh sửa
Nghị quyết qua vài bữa
Đã vội chữa chỗ sai
Ấm no có các ngài
Ngồi trên ngai đại biểu
Thục nữ cũng yểu điệu
*
Kiểu tùy hứng tam tòng

Giữa vườn hồng chổng mông
Bất cần ôm tứ đức
Thuyền quyên chuyền giống đực
Nhất mực phải bon chen
Tầu nô đội bàn đèn
Ăn quen hầu khách trú
Hàng đống em ủ rũ
*
Chào mời hũ đồ chơi

Bọn tú bà ăn lời
Khơi khơi ra cao giá
Đất ông cha mồ mả
Cũng xả thịt đem chia
Dân tây nguyên ra rìa
Lia thia bầy tầu cộng
Giữa biển đông lồng lộng
*
Mộng bá chủ năm châu

NGA MỸ đang đau đầu
Diều hâu đành cụp vuốt
Diệt cộng mang thêm nhục
Không rước vạ vào thân
Tam thế chiến lỡ lầm
Dễ tan tành quả đất
Biết ai còn ai mất
*
Về nhà tra sự thật

Lũ trẻ gật đầu thưa
Bọn thắng rình làm vua
Mười bốn ông xưng chúa
Bọn công an phải múa
Búa chặt đẹp dân đen
Trên cao treo lưỡi liềm
Vẫn điềm nhiên liếm máu
*
Bậu phương nam được mùa

Đám tác oai bán mua
Dùa cả bầy thôn nữ
Tầu tây tha hồ xử
Chẳng cữ anh nông dân
Vì mẹ đĩ sai lầm
Đành phải đi làm mướn
Biển trời trong nguy khốn
*
Bổn phận đấng nam nhi

Nội trợ phải gan lì
Xem vợ thi hoa hậu
Một đám đông linh cẩu
Chầu chực lũ gấu beo
Hiền thê trên giường lèo
Cheo leo gieo kiều hối
Ngàn năm sau mang tội
*
QUỐC LỦI TỦI QUÊ TÔI
*
GÒ ĐEN đại đế đã mềm môi

Vương tửu lưu linh nhắm thế thời
Một bầy cướp cạn không thanh sắc
Cả lũ tham quan chẳng đủ mồi
Rán chiều độc ẩm chai y lít
Hoàng hôn đối tử ít ly thôi
Đợi chờ chân chúa hoài chưa đến
Giọt buồn lắng đọng nước đang trôi
*
Bồ đào hữu nghị đẫm đôi môi

Dục ẩm TẦU NGA chớp thế thời
Túy ngọa tây nguyên thềm hương sắc
Cổ lai cướp sạch cỗ đầy mồi
Cạn tình huynh đệ đành đong lít
Cúc cung chủ nợ đít long thôi
BẢN GIỐC NAM QUAN không mời đến
Nghĩa trang liệt sĩ của ai trôi
*
Tửu lạc bôi đề ngôn mãn môi

Cao nguyên nô cộng mộng hưng thời
ĐẮC NÔNG thành ngoại kim không sắc
Hầm nhôm bô xít một mâm mồi
Quốc lủi quê hương chia chi lít
Rừng vàng biển bạc chít ly thôi
Dân cư thất nghiệp dừng chân đến
Dạ bán giang sơn khách trú trôi
*
Tân niên kim nhật ngậm đôi môi

Hồ diện còn đâu đổi thế thời
Giường mồ tỉnh ngọa không thông sắc
Mặc đám lâu la hưởng cỗ mồi
Bần dân mất đất dâng ba lít
Tham quan hám thực bít la thôi
Nhân quyền dân chủ đừng mong đến
Suối lở sông mòn nước phải trôi
*
Quê hương nước mắt thấm bờ môi

Rượu độc chưa say bởi thế thời
Độc tài đảng trị dân tan sắc
Cống sản tầu ô chẳng đủ mồi
Tây nguyên bô xít chừng bao lít
Người đòi tranh đấu bít lao thôi
Nhân quyền tứ xứ chờ không đến
Quê tôi mòn mỏi lực dần trôi
*
Dân chủ gì mày lũ bịt môi

Tự do ngôn luận xuất theo thời
Nhân quyền đỏ mắt hoa không sắc
Đất công tư cọng vẫn tham mồi
Lường đong gạt đếm chai đầy lít
Đít lầy bám ghế cỗ cao thôi
Chờ ông tư hữu quen lần đến
Rủ nhau mại bản sản quê trôi
*
ANH HÙNG PHỤC QUỐC TRẦN VĂN BÁ
*
Hiên ngang anh đứng giữa trời tây
Hoa lệ văn minh sáng bóng thầy
Bỏ trường đại học thôi thuyết giảng
Anh về quê mẹ chịu vong thây
Trên tay lồng lộng cờ non nước
Giang sơn mờ mịt thức tầng mây
Kêu người còn mãi say nhung lụa
Gọi kẻ chung thân vẫn mặt dày
*
Đứng lên theo bước anh dong ruỗi

Tự do dân chủ quyết từ đây
Nhân quyền cho được tiên rồng giống
Ấm no hạnh phúc hưởng chung tay
Đừng để anh em gông xiềng xích
Bà con trăm họ khổ nặng cày
Anh hùng tử khí hùng nào tử
Ngàn năm bia đá cũng còn đây
*
Dù chỉ một lần hờn non nước

Gan vàng máu đỏ vẫn hăng say
Sá gì sinh mạng vong vị quốc
Đứng lên trai gái hãy chung tay
Hãy nhớ ông cha vì mong sống
Bỏ nước xa non lắm đọa đày
Đừng quên nhiều kẻ vì danh lợi
Gây bao thảm cảnh vẫn chưa hay
*
BẠN QUAN THAN LÍNH
*
Bạn tôi H.Q. trung úy
Tôi sư đoàn chín đích thị thủy thủ nhì
Chuyện nghe như thể ly kỳ
Hóa ra là sự thật không vì hơn thua
*
Hai thằng học cùng đệ tam cấp

Đứa thực tập binh đứa lội ngập vinh quang
Gặp nhau giữa ngả ba giang
Thằng mang kiếp lính thằng quan trưởng thuyền
*
Đoàn viên sư đoàn chín

Nín trước nhịn sau
Nó sĩ quan tàu
No sau có trước
Hai thằng sóng bước
Ước nguyện chẳng trùng nhau
Tôi nhìn chiếc hạm cầu
Nửa thương nửa tiếc
*
Phải chi biết trước

Đã được chung chân để cái neo trần
Dần quản nội trưởng
Ông thượng sĩ già bộ binh đưa qua
Không là lính biển
Điều binh khiển tướng phân phối quân nhu
Mấy cái lỗ lù
Thượng thu hạ vén léng phéng hải hành
Đồ hộp ăn nhanh
Bỏ vào chiếu manh bất cần tranh cãi
Đánh nhanh bợm bãi
Tôi trải quân lao
Ba năm hổn hào
Giải giao về quân chủng
*
Tôi vô quân đội trước bạn hai năm

Bạn nằm ngủ say vẫn đầy lon trung úy
Thủy thủ nhì bị đì thẳng tay
Bạn bay khắp năm vùng duyên hải
Tôi tranh cãi cấp chỉ huy
Đồng quy qua bốn thao trường
Ba bận vướng tường quân lao
CHÍ HÒA cũng đứng sân chào
Gặp nhau ở vùng tư chiến thuật
*
Dù sao mình chưa mất tình dày

Quan chơi với lính vẫn mày mày tao tao
Tương lai mày mơ ước với sao
Đời tao chỉ ồn ào binh bét
Chiến trường nghe tiếng thét
Chỉ huy hét khinh binh
Vinh dự dấn mình vào cõi tử
Mày chễm chệ chuồng cu
Thu lu trong phòng thuyền trưởng
Huy chương mày được hưởng
Trên những vết thương chiến hữu
Có cả máu của tao
Mày vẫn thường hô hào
Nhân sinh có lý tưởng
Vượng hạnh phúc về sau
*
Nhưng cũng chẳng sao đâu

Tao với mày chiến đấu
Nếu mày chỉ huy ẩu
Tao đi đứt nghiệp đời
Bỏ dỡ nửa cuộc chơi
Gãy gánh tình hai đứa
*
Chưa được bao nhiêu bữa

Mình đứng giữa trò chơi
Chiến tranh bỗng qua thời
Bởi những lời buông súng
Mày lên tàu lúng túng
Cũng đúng chiếc hạm cầu
Lần đầu mình hội ngộ
Không cần ra điệu bộ
Mày hộ tống chỉ huy
Hạm trưởng sợ phải quỳ
Trước hồng kỳ đảng cướp
Rút lui đành chạy trước
*
Quan đi , lính vẫn đứng đây

Mày đi tao chịu đọa đày đau thương
Bởi loài quỷ đỏ vô thường
Nhân dân chung gánh gió sương đoạn trường
Mày theo sóng lớn bốn phương
Bạn ơi có nhớ quê hương không nào
Nơi đây còn có đồng bào
Nơi đây còn có tình tao với mày
Cùng trời cuối đất chân mây
Quan ơi lính vẫn dạn dày chờ quan
Bạn ơi một mối tình vàng
Mày về cứu bạn lầm than lâu rồi
*
H.Q.trung úy một thời

Hơn ba thập kỷ lên đời hay chưa
Tiền đô bạc rúp có chừa
Đạn tây súng MỸ thu mua đem về
Ngày xưa chung một lời thề
Quyết tâm gìn giữ hồn quê nước mình
Bây giờ tổ quốc rung rinh
Quan ơi lính cũng bồng bềnh tấm thân
Giang sơn đương lúc tối cần
Bạn ơi thời thế mau chân quay về
Đồng bào đang lúc thảm thê
Nông dân mất đất hồn quê mất tình
*
CẠN DÒNG LỆ MÁU
*
Ta đếm từng đêm đếm từng đêm
Lệ còn đâu nữa ướt mi mềm
Con ngươi rướm huyết theo ngày tháng
Căm thù độc đảng hận chườm thêm
*
Ta nhớ từng tên nhớ từng tên

Bầy đoàn bán nước khó mau quên
Ba mươi bốn tháng vay nợ máu
Cũng chẳng lâu đâu luật nhãn tiền
*
Thiên la địa võng đợi ma duyên

Những đứa hung hăng nắm bạo quyền
Đừng mong dựa dẫm tay liềm búa
Cháy thầm trong bụng chẳng còn thiêng
*
Tam thập kỷ niên cũi xích xiềng

Nhiều khi tự nhũ bụt còn kiêng
Chẳng về trừ khử loài ma đạo
Một thời gian giảo chốn bưng biền
*
Hai chục năm chui rúc bưng biền

Bởi chưng quỷ ám mới nên điên
Thổ phỉ chưa thôi trò khủng bố
Lâu la bít miệng chuyện nhân quyền
*
Mười sáu anh tài đành bỏ sở

Tay sai cống sản vốn không chuyên
Coi như giải tán hàn lâm viện
Chẳng thà mai một thú điền viên
*
Thất phu trí thức không cùng hướng

Ngu khôn vốn dỉ chẳng giao liên
Chú phỉnh chí đồng theo bác láo
Bá quyền toàn trị ác vô biên
*
Sào huyệt không xa chủ láng giềng

Gò LÊ rạch MÁC dẹp cồng chiêng
Dẫu rằng cùng tổ ngài MAO ít
Quỷ dữ dài râu sức mấy hiền
*
97 luật ra quyết xích xiềng

Nghiên cứu làm chi với lũ điên
Chiến lược chúng không mong phát triển
Phản dân hại nước cấp chuyên viên
*
Tầu nô vẫn lên dáng làm duyên

Bài thơ tân cổ chẳng êm đềm
Không còn tương hợp cho tình mới
Gió mưa giăng mắc mặc bên thềm
*
Nguyện cầu trời bỗng quang mây ám

Cho ta thưởng thức đóa hoa mềm
Chẳng cần quyến rủ bằng hương lạ
Không lả lơi mời thư táng đen
*
BẤT KHẢ PHIÊU LƯU
*
Bí thơ thẩn biển đông bán mất
Đất tây nguyên bô xít TẦU mua
Tu tâm dưỡng tính về chùa
Cao lầu hải vị đêm khua trống đồng
*
Người THANH HÓA đồng hương xúm xít

Đứng trước nhà mùi mít ngạt ngào
Hai tay thủ túi phong bao
Gọi là tình nghĩa rạt rào lòng dân
*
Tổng liêm khiết mơ về cõi niết

Am tự thờ thơ thẩn một cô
Một tòa hương khói mơ hồ
Mô cao khe trủng đôi gò nhấp nhô
*
Luật pháp cấm bán mua dã thú

Ngà voi rừng một cặp đem trưng
Hỏi rằng lâm tặc bất tuân
Hay ngài cưỡng chiếm một lần du nam
*
Tuổi hồi hưu tham sinh úy tử

Sáng trưa chiều gõ mõ tụng kinh
Ngày xưa đã lỡ đăng trình
Xua quân cướp sạch u minh về nhà
*
Sống thanh bạch nhờ vào bổng lộc

Cả cuộc đời không dám chọc ai
Của ăn của để dài dài
Lòng dân còn rộng lai rai dâng quà
*
Bất khả dại chu du cõi tử

Té rè re TÀO THÁO truy quân
Lập thành một lũy rau xanh
Tiền đình hậu sảnh lính canh đứng hầu
*
Tuyền một lũ đầu trâu mặt ngựa

Cỗ to mồm gãi ngứa hậu môn
Tung ra một loạt tin đồn
Thanh liêm còn thế huống hồ bất minh
*
Mớ tư sản chình ình nằm đó

Bộ quốc phòng dòm dõ trông nom
Nhỡ mai đảng cướp đi đoong
Phiêu lưu hỗ khả thong dong qua TẦU
*
KÊ THANG QUẢNG ĐÔNG HÁN VIỆT
*
Nồi canh gà cánh công an

Bỏ thì thương vương đành tội
Bội ước nhau vật ngoài sân
Vần lân múa đầu bộ đội
*
Mớ gân gà chê kê cấn*

Cục thương mãi vẫn lai rai
Lân rớt đài bở hơi tai
Bọn tay sai chân lấn bấn
*
Mẩu bi hài kịch vô sản

Giao kê bì *thông thỏa mãn
Đợi chủ chịch chia chí minh
Phao câu rinh rình đồng đảng
*
Chiến lợi phẩm cỗ lòng gà

Ngài bí thẩn quyết không tha
Miệng ba hoa ta liêm chính
Không để dính phẩn lẩn da
*
Vẹm ba hoa dọa đồng chí

Ra chỉ thị kị ô kê*
Bác vỗ về khê* mẹ đĩ
Bợ cáy sỉ* lố dậu* mề
*
Củ kê thủ* rủ chị em

Đêm tắt đèn thi đua mó
Sạch quốc khố khổ dân đen
Giáo dục chiêu chịu bị lèn

Bạn con sen bồ thằng mõ

Chiếc cổ gà mồm lu loa
Tủy chẳng thương xương không bỏ
Thông tin mõ ngó chủ nhà
*
Cô y tế bê kê lễ

Cúng bốn phương dường đổ lệ
Nhang mao tàn cáy cước *lê
Bụt thảm thê chùa hoang phế
*
Tình huynh đệ nghĩa đồng bào

Vui các chú túi bác hao
Ngoài cổng rào tiếng lao xao
Bao dân chủ củ kê đâu
*
Mặt già râu mào cáy nhủi*

Nằm trong giường giọt lệ tủi
Nhìn cháu con một lũ hủi
Giống như ông quen nói cuội
*
Cơn gió lồng hồng dòng mây

Đảng say sưa bữa tiệc đầy
Đàn gà gầy chết bệnh cúm
Chum rượu cay chàng tháu cáy*
*
Cháy nhà bay bọn dân cày

Tự do bày ngô khoai sắn
Lệ quê hương thường cay đắng
Đám quan giàu háy *kê đây
*
Kê cấn=gân gà;kê bì=da gà;ô kê =gà đen; sỉ=tử; háy,khê,lố dậu=phao câu,đít
Kê thủ =đầu gà;tháu cáy=trộm gà;cáy cước=chân gà;cáy nhủi=vú gà[móng đỏ]

TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét