Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

NẮNG GỘI ĐẦU O part 4


THI TẬP TÂM THANH
*
TRƯỜNG CA : NẮNG GỘI ĐẦU O
Part 4
*
NGƯỜI TRẦN DÂN TIÊN
*
Ngàn năm chửa biết đúng hay sai
Thế gian đâu có lắm nhân tài
Anh hùng NẢ PHÁ LUÂN vang tiếng
HÍT LE đại chiến cũng ra oai
VIỆT NAM nhiều vị vua chân đất
Hoàng đế QUANG TRUNG chẳng một mai
TẮC THIÊN họ VÕ ngôi thiên tử
Ứng xử thua đâu đám giỏi trai
*
Ngàn năm còn vương hận
Sáu nước một hung quân
Vẫn thấy bóng quần thần
Cạnh bên lo giữ mộ
Thiên thu hờn trăm lỗ
Cuốc đào xới móc moi
Hồn KINH KHA vẫn đòi
Ra đi không trở lại
*
Một đoàn quân bất bại
Luôn túc trực trong mồ
Như chờ đợi tiếng hô
Đồng thanh cùng tương ứng
Đốt sách chôn nhân chứng
Chân cứng đá phải mềm
Bia miệng có người thêm
TẦN THỦY HOÀNG bạo chúa
*
Đừng tin bí sử thâm cung
Muỗi lọt vô mùng than oán vo ve
Biết đâu lừa chó quanh hè
Gạt bầy con trẻ tai nghe chưa tường
Nhân tình ai nỡ không thương
Chẳng qua bài học máu xương để đời
Thế thiên hành đạo con trời
Tái sinh chưa rõ làm người hay ma
*
Vạn thằng ma quỷ một người ta
Há dễ kiếm đâu được một bà
Đầu rồng mông cưỡi trên trăm họ
Đuôi trăn bách tính bước chân qua
Thơm thối trong thâm cung bí sử
Tử cấm thành môn ngoại quốc xa
Mấy ai hiểu rõ lòng thiên tử
Bầy vịt ngoài sân mắt quáng gà
*
THỐI CÓ THƠM
*
Thơm thơm thối thối thơm không thối
Thối thối thơm thơm thối có thơm
Ngoài khe cán bộ đỏ dòm
Nhìn cái đồ còm chê ỏng chê eo
Chẳng thà cám đổ đầu kèo
Còn hơn dân tưởng bầy heo no mồm
Bốn thằng các đảng cô hồn
Hối kiều kiều hối du côn kiều hồi
*
Trăm rưởi đổi một xu
Kiều hối nặng hơn thù
Trâu bò chung chăn gối
Bảy đêm dù một tối
Múa rối đảng chồm vô
Bộ kiếm chị vội vồ
Hoan hô đồ thơm rác
Thối bà con cô bác
*
Lưu lạc chốn giang hồ
Buôn bán cả mả mồ
Sóng xô vào đất MỸ
Ma cô bồ ca kỹ
Bọn đĩ điếm cũng thồ
Vơ vét mớ tiền đô
Thằng âu gù con á
Về VIỆT NAM trước bạ
*
Xa nhà thối tiếng bỏ nước non
Bán cái đồ son giũa sắp mòn
Bốn thằng mặt mẹt quen ăn xổi
Thịt đã ôi rồi rửa vẫn ngon
Đè đầu cưỡi cổ thằng thân MỸ
Dù chết mười năm cũng đáng gờm
Kiều hối bay về như châu chấu
Máu cặn mủ thừa thối có thơm
*
Kiều hối cứu nạn bồ
Đồ sắp thối vẫn thơm
Đảng viên ba triệu khứa
Đứa rửa đứa ôm hôn
*
Miền nam cúi lưng thon
Ba mươi năm mỏi mòn
Dưới trận đòn quỷ đỏ
Thuyền nhân còn lắm mỏ
*
Diều hâu mắt đỏ lom lom
VIỆT KIỀU YÊU NƯỚC phom phom mau về
Tiền đô bạc rúp không chê
Miễn là giữ vững lời thề trong lăng
Mai này đảng có tan hàng
Cũng còn tiền gửi nhà băng nước ngoài
*
GỌI TÊN BA MIỀN
*
Lúa MIỀN TÂY
Mây CAO LẢNH
Bánh LẤP VÒ
Bò NHƠN TRẠCH
Rách CÀ MAU
Giàu GIA ĐỊNH
Nịnh AN SƯƠNG
Thương PHỤNG HIỆP
*
Nghiệp HẢI PHÒNG
Công THANH HÓA
Quả HÀ TIÊN
Tiền HÀ BẮC
Trắc KON TUM
Chum BÁT TRÀNG
Tràm ĐỒNG THÁP
Sáp HẬU GIANG
*
Than CHỢ NỔI
Bưởi BIÊN HÒA
Hoa PHÚ THỌ
Gỏ ĐỒNG NAI
Mai NGHỆ TỈNH
Lịnh SÀI GÒN
Lon HÀ NỘI
Tội THỪA THIÊN
*
Một ĐỒNG ĐĂNG rẫy cà chua
THỪA THIÊN thiếu đức giữa trưa ngủ vùi
BẾN THÀNH lòng chợ bán vui
Bùi ngùi một VŨNG TÀU trôi xa nguồn
TÂY NINH chàng nỡ đi luôn
Nàng buồn nội thất lệ dầm KHE SANH
TRẢNG BÀNG chưa hết mùi tanh
MỎ CÀY trận địa chiến tranh năm nào
*
Hồng phong HÀ TỈNH cũng lao xao
BÌNH ĐỊNH ba gang đứng tấn chào
Nhà trắng NHA TRANG còn cay đắng
Quê xa BẢO ĐẠI ngỡ ngàng giao
VŨNG RÔ một mảnh trăng tàn tích
Đoàn tàu vô địch THÁI BÌNH DƯƠNG
Cổ thành QUẢNG TRỊ đầy xương máu
KHÁNH HÒA sóng biển vỗ quên gào
*
Hết BA SON , THẮNG TÔN nghề thầy mõ
KHU DÂN SINH đám CHỢ LỚN đua tranh
Xuống ghế cao LÊ VĂN DUYỆT di hành
Tiền đút lót đảng TỰ DO trành trẹo
Hở HÀM NGHI trường GIA LONG lãnh thẹo
Tréo ngoe cua CÔNG LÝ luật rừng giành
Đường HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA lỗ tanh banh
LĂNG CHA CẢ mả đi đâu mất dạng
*
ĐOÀN QUÂN XÔI THỊT
*
Đàn cá lia thia
Vượt khỏi ao đìa
Thoát nơi đầm tối
Vào thời ăn xổi
Lội xuống hồ sâu
Tóc bạc phủ đầu
Vẫn ham mồi nhậu
Tranh ăn như gấu
*
Một lũ lòng tong
Bỏ phế ruộng đồng
Dông về thành thị
Tập làm chính trị
Bại đức hoại dân
Cả đám quần thần
Đoàn quân xôi thịt
Đen đầu đỏ đít
*
Thèm bơ sữa MỸ
Cướp đoạt “NGỤY” quyền
Cán bộ huyền tiên
Bí thư phân hủy
Chủ tịch dâm thủy
Quỷ kế âm thầm
Nhuốm độc lương tâm
Bất cần nhân đạo
*
Cũng là máu thịt cũng da xương
Hơn kém nhau chi chẳng nhún nhường
Đứa nào cũng muốn vang danh hão
Kết nghĩa kim lan rặt một phường
Có xôi còn muốn đòi chia thịt
Đảng ngậm to mồi chẳng muốn buông
Một bàn chung hưởng còn tranh đấu
Mái thừa lọ mỡ trống dư sườn
*
Liêu trai chí dị
Kị xác HỒ vua
Đứa ngựa đứa lừa
Mắt lươn mày lịch
Tranh nhau bi kịch
Đối địch trần đời
Một đám dở hơi
Giường hoa chăn gối
*
CHÍ MINH trọng tội
Bội ước xóm làng
Cõng chó TẦU sang
Đè đầu nội ngoại
Con cháu thảm hại
Vào trại tập trung
Cùng lũ côn trùng
Chung thân ly tán
*
Đồng khô Hồ cạn
Nứt nẽ sơn hà
Gió bấc tràn qua
Nồm nam man mác
Bầy chiên tan tác
Mục tử hò la
Non nước ông bà
Quỷ tha ma bắt
*
Về quê gặm cá nhằn xương
Bỏ nơi thành thị lắm phường nhiều ma
Đầu trâu mặt ngựa bôn ba
Auto đời mới villa cao tầng
Xá gì một lũ bần dân
Mắm mua phân lạng gạo cân kí dùa
Ba đồng miệng vã cay chua
Hai chân mỏi gối đi thưa về trình
*
DÂN VẠN ĐẠI
*
Ngày xưa cho tới thời nay
Bần dân vạn đại quan may nhất thời
Lựa thời theo thế ăn chơi
Làm sao cho đặng lòng người tâm ta
Đừng theo tích quỷ tuồng ma
Đớn đau trong dạ mẹ cha sinh thành
Nhân sinh một kiếp mong manh
Ở ăn để đám hậu sanh khỏi cười
*
Súng đạn chúng mời
Đừng vội chịu chơi
Không ai cầm tới
Nước mắt chẳng rơi
Quê ta hồ hởi
Cày cuốc chớ rời
Mấy đứa phản bội
Bán nước khơi khơi
*
Về sông ăn cá
Xuống ruộng mò cua
Trống đồng thắng thua
Cộng sản lua hết
Mặc ai sống chết
Bạc kết túi thầy
Mấy đứa thảo mai
Đem gài kiến mối
*
Một thằng nói dối
Đồng chí vội theo
Vẹm bẹn bỏ nghèo
Đeo TẦU khỏi héo
Béo thịt phì da
Dăm cái lá đa
Tha hồ chọn lựa
Tựa chiến lợi phẩm
*
Một lũ bò trâu hỉ hả cười
Chọc đời ba chuyện dễ trêu ngươi
Hôm qua biên bản ghi màu đỏ
Bữa nay đã thấy hóa xanh rồi
Cả mặt che mo khổ
Sân sau vài chiếc xế đương thời
Bất khả tham gia vì đại nghĩa
Nhân sinh tại thế được bao hơi
*
Dạy con từ thủa còn thơ
Học trò bảo lúc bơ vơ vào đời
Rèn người cho đáng nên người
Có nên toan tính lỗ lời với nhau
Đừng vì cau úa khô trầu
Bình vôi vón cục đớn đau lỡ làng
Miền nam khỏi đội khăn tang
Hai bờ BẾN HẢI ngỡ ngàng gặp nhau
*
HẢI ÂU PHI XỨ
*
Bỏ quê cha xa đất tổ
Em ra đi theo mây gió vô tình
Mười ba ngàn dặm lênh đênh
Nhiều đêm trăn trở bồng bềnh nhớ thương
THÁI BÌNH DƯƠNG bão bất thường
Mưa sa nắng táp trên đường ly hương
Sóng thần căm hận điên cuồng
Hải âu phi xứ đoạn trường lầm than
*
Ruột nát gan tan
Một quả tim vàng
Cùng ai than oán
BẾN THÀNH , ĐỀ NGẠN
Có bán nhân duyên
Trao đổi muộn phiền
Truyền tin đại họa
Hồng hoa tiểu đóa
*
Sương gió lên đường
Giấc mộng yêu đương
Vương trên lưu bút
CALI , HOLLYWOOD
Cánh bướm học trò
Ước hẹn đem cho
Thuộc bài xanh lá
Lệ rơi lả chả
*
Quê mẹ tan hoang
Bà con ngỡ ngàng
Quỷ đỏ tràn lan
NGHỆ AN , HÀ TỈNH
Đồ lề lỉnh kỉnh
Thỉnh BÁC vô tòa
Thịt héo teo da
BA ĐÌNH ruồi muỗi
*
Qua thời hoang tưởng giấc mơ xanh
Trăn trở trong em mảnh đất lành
Vẫn còn rộng chỗ chim di trú
Cũng đủ an thân ấm phận mành
Không có sân chơi đầy máu lửa
Chẳng còn bom đạn của đua tranh
Để hết cho người say chém giết
Cả những vườn hoa lá gãy cành
*
Lênh đênh trên biển sóng đẩy đưa
Nổi trôi sáng tối gió theo mưa
Trời cao xám mặt buồn không nắng
Hồn em bỗng động mối tình xưa
Quê hương giã biệt thôi nhìn nữa
Mây lang thang cụm trải lưa thưa
Bốn phương tám hướng người viễn xứ
Biết sẽ về đâu hận chứa thừa
*
TRĂM PHƯƠNG NGÀN KẾ
*
Trời buồn vần vũ mưa tuôn
Người buồn buông bỏ cội nguồn từ đây
Lang thang trên những tầng mây
Có cơn gió mộng ủ mày chau my
Vạn người không tiển em đi
Nén lòng ở lại mặt lì đau thương
Mấy ai dám bước lên đường
Ba phương chờ chết một phương sinh tồn
*
Biển rộng sông dài có sá chi
Chục người ở lại một người đi
Đâu phải tự do không thèm muốn
Bởi chưng số kiếp chẳng ra gì
Xuống bến thuyền than vừa chật chỗ
Lên bờ xe oán thiếu xăng phi
Ba cây nửa vé mua xuất khẩu
Phần kia hai họ ráng chịu đì
*
Người bơi qua biển
Kẻ lội băng rừng
Hai hướng không phùng
Vào chung một chỗ
Chiếu manh lót ổ
Cải tạo đáp chung
Chụp mũ cái đùng
Đúng danh phản động
*
Em không mơ mộng
Thay mưa đổi gió
Chẳng thà chò hỏ
Cho quỷ đỏ nhòm
*
Cú vọ lom lom
Của che đồ đậy
Trăm chiêu để cạy
Chút mảnh bạc còm
*
Cửa nhà tế cộng
Đất đai khai trừ
Ôm cái lòng hư
Tìm chàng nón cối
*
Phấn khởi hồ hởi
CHÍ MINH ưu tiên
Nhét đầy túi tiền
Dẫu là vấy máu
*
Hết thời xôi thịt bữa giao bôi
Mỗi thằng một sách cái đồ tôi
Tranh ăn giành uống quên thơm thối
Cách mạng cao sang há biết tồi
Bơ thừa sữa cặn không mai mối
Phân phối chia nhau chẳng thấy hôi
Chó ngáp tránh xa ĐỒNG ÔNG CỘ
Họ hàng cha chúng rủ rê ngồi
*
NGHE VẸM XÚI VỀ
*
“Con tàu THƯƠNG TÍN
Xin miễn tự do
Hạnh phúc ấm no
Quyết quay về bến
*
Không ngờ thua chến
Hạm trưởng TRỤ chê
Nghe vẹm xúi về
Vào trại cải tạo”
*
NƯỚC MẮT LY HƯƠNG
*
Vượt qua hàng vạn dặm đường
Sáng ra mở mắt người thương đâu rồi
Người dưng kẻ đứng kẻ ngồi
Điểm tâm chờ phát trên đồi tập trung
Gối chăn chiếu bạt màn mùng
Trong sam dã chiến trại chung đàn bà
Đánh răng rửa mặt vài ca
Một bầy trẻ nít khóc la đòi về
*
Thức ăn không giống ở nhà ta
Bánh mì bò mát chó cô la
Sữa hộp uống vào tanh cả miệng
Nước lon lạnh buốt đám răng già
Gà chẳng thấy đâu đầu cánh cẳng
Cá vắng bộ lòng lẩn vảy da
Nhạt thếch không thèm pha nước mắm
Quả gì lạ mắt đoán chưa ra
*
Tờ mờ chuông báo thức
Vẫn còn ngỡ trong mơ
Bữa sáng mẹ hay chờ
Vệ sinh lo thường nhật
Chuyện bây giờ là thật
Trên đất của người ta
Quê hương mịt mù xa
Từ đây hoài cố xứ
*
Vượt qua cơn sóng dữ
Thử sức cùng gió mưa
Lơ mơ giữa buổi trưa
Ngờ trởi đang vào tối
Đường về không còn lối
Dòng dư lệ thảm thê
Đành quên hết hẹn thề
Những ngày xưa thân ái
*
Nghìn trùng chưa thật là xa
Giờ đây một bóng bôn ba đất người
Bao năm suốt buổi trong đời
Có đâu thiếu tiếng mẹ cười cha la
Từ quê bỏ xứ lìa nhà
Cầu quên ám ảnh quỷ ma nước mình
Chuyện buồn chung nỗi sầu riêng
Song thân bất khả đi trình về thưa
*
HÉO HOA SẦU LÁ
*
Đất người chẳng phải đợi rong chơi
Ngôn ngữ quen thêm chẳng ngại đòi
May cũng hỏi nhiều chưa quên hết
Trường học năm xưa chán một thời
Khởi đầu từ chữ vâng thưa dạ
Đêm ngày uốn lưỡi lại cong môi
Nghề ngổng chưa xong đành tu nghiệp
Sáu thắng hoài trông chuyện định đời
*
TRẠI TẠM TRÚ
*
Chưa vào đất hoa
Xem mặt người ta
Đã sầu cành lá
Mấy thằng xa lạ
Lúc kiểm khi tra
Lý lịch ông bà
Ba đời ra hết
Chết sống kể ra
*
Nghề nghiệp mẹ cha
Chân chính gian tà
Bà con hai họ
Bên xanh bên đỏ
Mèo chó mấy con
Răng cấm vẫn còn
Răng khôn vừa trám
Khám ráo toàn thân
*
ĐỘI QUÂN BẠI TRẬN
*
Chục chàng vào lính
Một dính sĩ quan
Cả bọn chạy làng
Quan theo đít lính
Hiếm tay chân chính
Đa số dối gian
Mấy kẻ còn gan
Đương đầu tử thủ
*
Ngàn ông cải tạo
Vài cái ăn ten
Tối ngủ tắt đèn
Thay đen đổi đỏ
Đầu beo đuôi chó
Khó dễ anh em
Báo cáo chèo xem
Cầu chèn giảm án
*
Đứa không thấy thích
Sợ địch vô nhà
Qua nước thứ ba
Tha hồ chờ đợi
Lai rai ba sợi
Mong mỏi lên tàu
Đẩy đưa về đâu
Chẳng cầu được biết
*
HÀNH TINH XANH
*
Trời an chi đất cũng y chang
Khác chăng chỉ mỗi trái tim vàng
Hờn non giận nước buồn tan nát
Bò nhà buông cửa bước đi hoang
Tha phương cầu thực hoài thương mẹ
Trăn trở tình cha luống bẽ bàng
Đến nơi xa lạ còn ngơ ngác
Đất người di trú vẻ không vang
*
RẠCH GIÁ thân hoa mãi ngỡ ngàng
GIỒNG RIỀNG viễn xứ lệ hoài mang
Ngũ hành tương khắc qua BẢY NÚI
AN GIANG bồi đắp bãi TRÀ VINH
Có còn hò ghẹo tuồng HÒN ĐẤT
HÀ TIÊN hát bộ vẫn mơ màng
Khói lửa hết chưa mưa PHÚ QUỐC
Tiếng chày CHÂU ĐỐC lúa ma hoang
*
THA HƯƠNG HOÀI CỐ XỨ
*
Bốn phương mù mịt thảm sầu
Trở lui chẳng đặng đi đâu bây giờ
Đêm về ác mộng ngày thơ
Có con chó mực nằm trơ ngoài đồng
Trách người súng đạn hoài mong
Bộ lòng tan nát nhúm lông không còn
Da đen nhuộm thắm mực son
Hay màu máu đẫm quả bom giết người
*
Dạ lý hương ngan ngát
Xoài cát ngọt như đường
CHỢ ĐÀO gạo NÀNG HƯƠNG
Thương nhau kênh VĨNH TẾ
TRÀ ÔN mơ bắt rể
Về MỸ THO lập dinh
Tiệc cưới mở linh đình
Bà con mình bách tính
*
Đất lành chim không đậu
Cậu mợ GÒ CÔNG ĐÔNG
Đánh nhau vì bất đồng
Huống hồ chi con cháu
ĐỊNH TƯỜNG thôi nương náu
Cầu thực cực mưu sinh
Đấu tố giữa BA ĐÌNH
Phận hoa trôi bèo dạt
*
NGÔI NHÀ VÔ CHỦ
*
Một lũ trâu bò
Két bạc cửa kho
Đua nhau cạy phá
Ông bà tía má
Đến hẹn lại lên
Ruột tượng không quên
Trầu xanh vôi đỏ
Lọ mọ đội đèn
*
THƯƠNG NGƯỜI NHƯ THỂ THƯƠNG HEO
*
Thương em từ nước đói nghèo
Xa hoa đưa tới chúng treo đầu kèo
Đợi cho bụng réo gan teo
Phát cho một bát cơm mèo còn meo
Lỡ ăn đành phải chạy theo
Lò cò cẳng xích cùm đeo trên đầu
Cái cày đi trước con trâu
Rủi gặp khủng bố còn lâu trúng thầy
*
Không mù vẫn cầm cương
Bắt lợn dẫn dò đường
Tỏ tình yêu muông thú
Dù bất đồng ngôn ngữ
Thử sức lúc mưa sa
Nắng dội chẳng nề hà
Mấy bà ta xinh đẹp
Hai chân còn khép nép
*
Lép vế phải chắc trôn
Chúng thả chó ra dồn
Rào thân môn tan nát
Chưa hết cơn ngơ ngác
Bát nháo lũ ăn theo
Hù dọa nặng đòn hèo
Ai bảo nghèo còn đẹp
Chẳng an phận chem chép
*
Một đô đổi được trăm xu
Ticket một xấp lu bu đem xài
Gọi là tiền MỸ cho oai
Chỉ là lẻ tẻ sơ khai tiến trình
Cửa vào thế giới văn minh
Mồi duyên gạn sạch rượu tình lọc trong
Không còn bẩn cặn rêu rong
Ngoài xanh trong đỏ muỗi mòng bay theo
*
Ngàn năm hận sử mãi thương đau
Gông cùm nô lệ ách anh TẦU
Thêm gần thế kỷ TÂY đô hộ
Trời nam đất bắc nhạt phai màu
PHÁP NHẬT MÃ HÀN PHI THÁI ÚC
Chư hầu nhiều đứa sắc da nâu
Một mảnh cơ đồ như quả sấu
Chia ba sẻ bảy lũ ruồi trâu
*
Cũng đèn sách cũng tôn sư trọng đạo
Hà cớ gì huynh đệ chẳng thương nhau
Gây chiến tranh xương máu giữa đồng bào
Trong khói lửa nồi da đành xáo thịt
Ông cha xưa một thời từng oanh liệt
Mộ tổ nằm không hưởng trọn khói hương
Mấy thằng con vẫn cố lủi sai đường
Súng đạn MỸ TẦU NGA đưa về phá
*
THÂN PHẬN MÈO CON
*
Đi vào em lại lùi ra
Quay qua chẳng thấy mẹ cha bên mình
Một con mèo nhỏ nín thinh
Nằm không yên chỗ chực rình thứ chi
Cơm thừa canh cặn còn gì
Lơ mơ nó cũng ra đi vào về
Mắt buồn trông thật thảm thê
Cúi đầu liếm cẳng mải mê trò hề
*
Đi ra không thấy mẹ
Quay vào chẳng gặp cha
Một đám đông người ta
Thân nhân mình không có
Chú mèo đen nho nhỏ
Sương gió cũng mỏi mòn
Đôi mắt mở to mong
Lũ chuột đồng cố xứ
*
Những ngày dài không ngủ
Chú xục xạo suốt đêm
Chẳng được ổ rơm mềm
Bốn chân kềm không chặt
Vô tình cây cọc sắt
Mèo con bỗng lặng thinh
Lim dim bất cần rình
Bầy chuột chù viễn xứ
*
Ta gặm nỗi nhớ nhà trong hộp gỗ
Nhớ bầy em đứa tìm ổ mỗi nơi
Mất chỗ chơi chẳng thà khỏi ra đời
Đau lòng mẹ những đem dài trăn trở
Đâu chỉ thèm miếng thịt thừa đầy mỡ
Còn hàng cau bụi chuối cả bờ lau
Gốc cây đa thường nhật vẫn dụi đầu
Cúp đuôi chạy lũ chuột xù nhác bóng
*
Chuột cống bụng trắng bông
Chuột đồng màu đen lòng
Lột da thành heo đất
Thịt xương ta gặm tất
Ba lông ở trong rừng
Quê hương bọn người dưng
Gật đầu làm con cúi
Chui lủi vạn dặm đường
*
Đi tìm bóng người thương
Lũ chó đói không nhường
Một khúc xương lỡ dở
Chỉ còn vương mùi mỡ
Anh em nỡ tranh giành
Cả miếng cá hôi tanh
Huynh đệ canh chẳng hở
Bỉ mặt giống nòi mèo
*
VỞ DIỄN HẠ MÀN
*
Hằng trăm vạn sinh linh hờn uổng tử
Tên cầm đầu phản bạn vẫn khơi khơi
Quy cố hương lắm đứa vẫn tranh mời
Trải thảm đỏ hai hàng người đón rước
Triệu tử sĩ oan khiên không biết được
Tội sát nhân thằng nào thắt dây tròng
Ngàn năm sau bí sử lộ đừng mong
Bàn tay máu che trời vào bóng tối
*
Hằng vạn kẻ chết oan
Mộ chiến sĩ đầu làng
Ngọn cỏ vàng ấm ức
Kẻ thù tôi họ chực
Bọn sát nhân chúng chờ
Trao đổi những lời thơ
Chưa mờ trang sử máu
*
Hết con đến bầy cháu
Chúng có tội gì đâu
Lỡ sinh muộn đẻ sau
Chuyện năm xưa đem giấu
Sự tình không nguyên mẫu
Cẩu sực xíu quách đau
Bàn nhậu thượng cao lầu
Đám ruồi trâu chia chác
Gặm cả xương lẩn nạc
*
Hôm qua đấu đá với nhau
Bữa nay đã thấy quả cau lá trầu
Quên nhanh nhiều đứa vỡ đầu
Nằm sâu dưới mộ héo sầu tuổi xanh
Thì ra trò rối chiến tranh
Dành cho đào kép nổi danh lên thời
Cả bầy khán giả ngậm ngùi
Người ta ma mãnh luồn chui cánh gà
*
Hạ màn thôi vỡ diễn bi ai
Chúng kéo phông lên khúc tấu hài
Lão bầu hí hửng mâm xôi thịt
Siêu sao kép độc vốn thảo mai
Bên vế hai đào thương chưa đủ
Giở trò múa máy mặt hề chai
Chọc cười khán giả không tiêu nổi
Cả bọn dìu nhau lẩn hậu đài
*
TRẦN AI KHOAI CỦ
*
Đất cũ về đàng hoàng
Chiến hữu còn lầm than
Bẽ bàng lời hứa hẹn
Thẹn mặt với đồng minh
Chưa chìm sau bão lũ
Thương phế binh quân mình
Lênh đênh trong biển khổ
Những ngôi mộ rung rinh
*
Đại tiệc mở linh đình
Mối căm thù làm thinh
Rình chơi trò thương mãi
Dân đen còn ngần ngại
Quan đỏ vội dọn đường
Xuống chiếu chuyện tình thương
Nên chôn vùi quá khứ
Huyết ứ đã khử mùi
*
Thường tình gian sự thế nhân
Chuyện không nói có biết lần đâu ra
Mấy tay chính trị ba hoa
Trần ai khoai củ thằng cha kiếm lời
Tội tình mấy đứa dài hơi
Khù khờ đem cả cuộc đời dấn thân
Lấy xong của quý vẹm cần
Truy phong khoái mã thu quân trá hàng
*
Thiên địa quỷ thần
Dám đâu làm chứng
Bẹn vẹm tùy hứng
Khuấy động lao trung
Xạm mặt anh hùng
Tiểu nhân mắt đỏ
Đồ to của nhỏ
Rị mọ bê về
*
Sức mấy yêu dân
Cần tiền bán nước
Mưu ma quỷ chước
Chạy trước một mình
Mặc đám tàn binh
Hành trình gian khổ
Trăm ngàn ngôi mộ
Dưới hố lên trần
*
Đổ lỗi cận lân
Bất cần sông núi
Nghe đại ca xúi
Đứng mũi chịu sào
Biên giới tào lao
Xuống đao hạ thủ
Núi rừng chưa đủ
Rủ TRƯỜNG , HOÀNG SA
*
Chiến trận chưa tàn cuộc dã man
Tranh nhau giành lấy chiếc ngai vàng
Thằng nào cũng muốn lên cao bệ
Mặc đám dân tình chịu chết oan
Đứa nào hó hé cho xương rũ
Âm thầm hạ thủ lũ bạo gan
Con xe cái đổng dông về bắc
Đầy trời tang phủ đất phương nam
*
MÂY GIÓ LANG THANG
*
Có những ngày mưa lạnh tím người
Bập bềnh bong bóng bọt bèo bơi
Lênh đênh chìm nổi xuôi ra biển
Chỉ mỗi mình em đứng lại ngồi
Tự do thua cả con miu nhỏ
Nó vẫn vào ra được kiếm mồi
Ban ngày thỏa sức chèo queo ngủ
Lâu lâu lè lưỡi liếm khô môi
*
Hơn tôm trong vó
Thua chó nuôi chuồng
Sáng tối reo chuông
Giờ ăn giấc ngủ
Không cùng máu mủ
Chẳng giống màu da
Một bài dân ca
Biết ai hay hát
*
Mây thơ tan nát
Nhớ xóm thương làng
Tình nghĩa cưu mang
Họ hàng chú bác
Cô dì xô xác
Thi nhạc chứa chan
Ai bão da vàng
Không tan tim đỏ
*
Trèo lên đồi gió
Ngọn cỏ buồn reo
Chẳng thà chết treo
Hơn theo sống nhục
Tâm hồn ruỗng mục
Lục dục xa hoa
Bước xuống vườn cà
Thèm rau muống luộc
*
Lang thang theo gió áng mây trôi
Cát bụi khác mùi ở xứ tôi
Thơm lừng nước mắm vừa nhĩ giọt
Khắm lặm một vùng xác cá ôi
Vị vẫn ngọt bùi ngon trong miệng
Một tô cơm nguội bất cần mồi
Nửa miếng chanh chua dằm tỏi ớt
Ba chiếc tay cầm chửa đã môi
*
Hừng đông không thấy tiếng rao mời
Cháo lòng chao quãy bánh tôm tươi
Kẽo kẹt đôi quang nồi bún mọc
Canh đa riêu cáy cũng đua đòi
Bát cơm hến nguội răm ngò HUẾ
SÀI GÒN hành tỏi nóng đôi môi
Phở bắc húng lùi đau HÀ NỘI
Quê hương ngày ấy đã qua đời
*
CÁO CHỒN CHEO
*
Đớn đau thương nhớ nước non nghèo
Thằng TÂY con MỸ rủ nhau đeo
Núi to tuột dốc TẦU hoài đẻo
Rừng nhỏ công kênh đám PHÁP trèo
Mẹ cha ngơ ngẩn thu về héo
Mấy bận xuân qua rẻ quá bèo
Cháu chắt trong nhà còn tham béo
Ông bà tiên tổ hẻo bụng heo
*
Giương nanh múa vuốt bọn lai mèo
Cao chân cương cứng cáo chồn cheo
Một mảnh cơ đồ hình như méo
Chẳng bõ công mò lũ cọp beo
Ăn chưa đẫy miệng không đành xéo
Sư về để lại đám tỳ kheo
Chiếc túi càn khôn còn rộng chéo
Thượng vàng hạ cám chẳng quên khèo
*
Thằng thổ trong rừng cũng địa theo
Chẳng dám tha đâu đứa CHÚA nghèo
PHẬT vàng trong mái tranh buồn héo
Thu về cống nạp lũ quan beo
Đừng tưởng ngoài đồng mòng không béo
Mật đầy trong lỗ đám dân keo
Lùa tây đuổi MỸ ong chưa xéo
Vẫn còn nhan nhản thượng trên kèo
*
Một cái hồ lô sức mấy teo
Mèo con phì lủ cẳng quên trèo
Chuột nhỏ lắm đòn chưa ra mẹo
Chim to nhiều đứa chẳng e hèo
Không thừa da thịt dao kềm kéo
Kẻ đòi mạnh nạy kẻ mời xeo
Dò non d nước mồm ông khéo
Đồ bà rơi rớt bọn ăn theo
*
CHỜ NHAU
*
Không rồng cũng thuộc họ liu điu
Gió thổi về đâu vẫn ráng chìu
Lằn lưng không sợ bầy chàm quạp
Rắn phủ lòng mèo tiếng quý miu
Nhớ đóng rương hòm cho chắc khóa
Nhập tràng quỷ đỏ tướng quân chiêu
Hồn lìa khỏi xác còn cường điệu
Cương thi ra dáng vẻ mỹ miều
*
Một hồ mười hổ khổ danh yêu
Khác tiếng lạ da bụng vẫn chìu
Mấy đồng đô xám sờ êm dịu
Mặt có xanh chành môi chửa thiu
Cao lầu tửu quán vui không thiếu
Hở kín hốc hang chỗ lắm điều
Xuân về vài lọ dưa hành kiệu
Cúc cung tận tụy đám quan điêu
*
TAN MỘNG HOA VÀNG
*
Mộng vàng dưới trăng thanh
Mây thơ mãi giăng thành
Gió nhạc hoài sương lạnh
Lóng lánh ước mơ xanh
Nghìn trùng giờ xa cách
Đau đáu giấc ngủ lành
Không có anh bên cạnh
Đời em bỗng mong manh
*
Chờ nhau tàn trăng gió
Gà gáy sắp tan đêm
Chợt nhớ ngày thơ cũ
Lời ân ái êm đềm
Rượu tình nào cho đủ
Sầu hết sầu bồi thêm
Trăng mơ buồn ủ rũ
Len lén rớt bên thềm
*
Buồn đời bỏ xứ ra đi
Tha phương cầu thực sướng chi phận người
Rủi may là mệnh do trời
Tai ương nhân họa thế thời đẩy đưa
Bây giờ vui sáng sầu trưa
Phải chăng thiên định nắng mưa lẽ thường
Trên đường lưu lạc tầm thương
Đói lòng cũng phải gặm xương chó thừa
*
MÂY VẪN LANG THANG
*
Bôn ba đất lạ người ta
Mười phần hết bảy làm ma xó ngồi
Mơ thành một đám mây trôi
Nắng chiều rán đỏ qua đồi nhớ nhung
Đúng sai luận lý lẽ thường
Thuyết ra quá dễ hành nhường tha nhân
Biết đâu cũng có đứa cần
Truân chuyên kinh nghiệm dấn thân học đời
*
Vũ trụ một càn khôn
Lưỡng nghi sinh tứ tượng
Bốn phương phân tám hướng
Sáu mươi bốn nẻo đường
Dễ gì được người thương
Mu rùa sờ không thấy
Ba xu chờ nắp đậy
Sấp ngửa cũng chưa tường
*
Khôn ngoan đành từ tốn
Vốn chẳng khảm bằng vàng
Không hở hàm thở than
Qua xứ đoài chờ thác
Lòng ly hương chạm bạc
Vẫn không chấn mộng tình
Chung thủy bất cần rinh
Rình cấn anh gần đất
*
Ngàn năm mây gió vẫn lang thang
Xuôi ngược trôi qua những xóm làng
Ướm hỏi quê tôi còn trông thấy
Nhiều người gánh nặng kiếp lầm than
Ruộng vườn có sạch mìn vương vãi
Núi rừng hết vướng mảnh bom văng
Qua lũ phận nghèo quen khốn khổ
Mạng giàu của để vẫn tham lam
*
Hằng trăm câu hỏi lệ dâng tràn
Người đi ôm nặng nỗi buồn tang
Vui đâu chầu đó nơi viễn xứ
Đã lỡ ly hương biệt xóm làng
Sa chân vào chỗ không duyên phận
Thuyền nhân mấy lúc được mơ màng
Liễu dập hoa vùi trong sương gió
Khốn khổ thân em luống bẽ bàng
*
Nắng chiều bóng ngã trời tây
Một con nhạn lạc về đây một mình
Muôn ngàn dặm chuyến hành trình
Mỏi mòn hai cánh mệt tình tha phương
Mang theo bao nỗi chán chường
Quay đầu cố xứ người thương vẫn chờ
Gặp nhau cứ ngỡ trong mơ
Bạc đầu mái tóc tuổi thơ mất rồi
*
Trăm năm một kiếp bỏ đi đâu
Sông sâu ô thước lỗi qua cầu
Ngưu lang chức nữ còn tan hợp
Biển xanh bỗng chốc hóa ruộng dâu
Em về quê cũ khoe nhung lụa
Tơ tằm không kén nhập bên TẦU
Chẳng cần bươn chải nuôi đời nhộng
Quay tơ suốt chỉ đổi thay màu
*
Hãy lắng nghe em than
Bằng trái tim nát tan
Nỗi buồn nơi viễn xứ
Chỗ không thiếu bạc vàng
Chỉ thừa đời bất hạnh
Hợp chủng quốc chơi sang
Giàu nghèo không phân biệt
Đen đỏ trắng nâu vàng
*
ĂN CƠM MỸ
*
Bò mát chó có lác
Một bát cơm MẼO ăn
Mỗi tuần được hai lần
Thua tay cầm CÁC CHÚ
Mì đen như bánh cũ
Mẹ thường ủ qua đêm
Lên men dễ hóa mềm
Nuôi đàn gà đang lớn
*
Nho hồng táo đỏ lê xanh
Bữa cơm chẳng thấy cua canh cá lồng
Thèm ăn đĩa thịt chà bông
Thịt bò thiếu mỡ ướp đông lâu rồi
Hết còn ngửi được mùi hôi
Gàu gân xương sụn khúc lồi dưới đuôi
Chó xù khóc đứng khóc ngồi
Củ giềng không có lòng dồi đừng mong
*
KHÔNG ĐỂ SÓT LÔNG
*
Trắng đen mềm cứng
Đại mễ bánh mì
Bơ sữa mật thi
Không bì heo thính
Ba rọi chẳng dính
Đừng nói chi xương
Nước mắm thay tương
Tòng tâm bất khả
*
Tìm đâu nem chả
Món lạ quê ta
Giò lụa gọi là
Vi na đặc sản
Mộng lòng chưa chán
Mơ mãn đình hồng
Vạn thọ vườn bông
Ai trồng cho ngắm
*
Môi son còn thắm
Chẳng lẽ ngậm chơi
Vốn của nhà trời
Lả lơi bù lỗ
Đừng mong tố khổ
Ở đất kỳ hoa
Đệ nhất thờ bà
Ba hoa đại phú
*
Nước gì đem chấm khắm lẩn hôi
Còn thua mùi khẳm cái đồ tôi
Mấy bà da trắng vơ vào sạch
Vài ngọn rau xanh gốc chẳng đòi
Đã đen còn nặng hương đăng đắng
Chó vừa có lác cũng đem bôi
Bò mát vẫn đưa ra thái lát
Máu còn tươi rói vội than ôi
*
Bữa sáng bao giờ được nếm xôi
Muối vừng thơm lựng đọng vành môi
Mải mê chẳng nhớ no căng bụng
Đứng lên bỗng thấy chỗ quen ngồi
Hàng rong xập xệ bày trên phố
Khập khiễng hai ba chiếc ghế đôi
Người qua kẻ lại mang theo bụi
Thêm màu thấm vị dạ quê tôi
*
Nhớ nước non nhà không dám mộng
Thương cha tội mẹ chẳng buồn mong
Mấy thằng phải gió đang lồng lộng
Từ nơi phố thị đến ven đồng
Chỗ nào cũng thấy công an rống
Dính dấp binh xanh mạng khó lòng
Hai mươi năm lỡ còn cho sống
Giết bò không để sót cọng lông
*
BIỂN GIÓ HƯƠNG MƯA
*
Ước mơ quay gót trở về
Quê hương nhớ chuyện hẹn thề người thương
Hoa trôi bèo dạt bên đường
Sông dài lắm khúc đại dương nhiều thuyền
Một con đò nhỏ lênh đênh
Bờ xa sóng cả truân chuyên giữa đời
Vốn còn một cái lả lơi
Có còn cao giá của mời đồ cho
*
Cũng có lúc em đam mê lắm chuyện
Thường gây phiền cho kẻ muộn đến sau
Trong tang thương vẫn nhớ mối tình đầu
Thủa cắp sách đến trường nghe thầy dạy
Mười năm mòn đáy quần duyên chưa thấy
Đi học đời khoác áo luyện ăn chơi
Giường trăng hoa không đợi tiếng rao mời
Lời ân ái có kẻ cho người nhận
*
Mỗi người một gói xách lên đường
Mười ba nghìn dặm luống đau thương
Hầm sâu khoang nhỏ tàu nhồi nhét
Biển rộng triều cao sóng đoạn trường
Miếng ăn chưa kịp tiêu nôn hết
Lơ mơ mới ngủ đã dọn giường
Phơi nắng vẫn không quen mùi nắng
Dầm sương chẳng thấy nhớ hương sương
*
Ước gì tất cả chỉ là mơ
Mẹ vẫn gọi em tựa dục đò
Thường ngày hay nướng thêm vài phút
Đôi tay thủ háng cuộn co ro
Ngáp dài nấc ngắn say ke ngủ
Tìm anh trong mộng chửa phai mờ
Hai đứa chưa xong lời thệ nguyện
Đời còn dang dở những vần thơ
*
BUỔI SÁNG XUÂN
*
Thần tượng trong em chẳng vội thờ
Trăm năm ân ái chỉ là mơ
Vu sơn tuyệt đỉnh bờ chưa thỏa
Rên mé đìu hiu bến mịt mờ
Con đò xuôi ngược trong trăng gió
Mộng trải giường hoa tuổi dại khờ
Giận người quân tử không bền bước
Thuyền quyên bỏ mặc sóng bơ vơ
*
Để rồi xem
Lén dưới đèn
Diều hâu MỸ
Toan tính kỹ
Chẳng ba hoa
Vờ vịt hòa
Bắt tay máu
Đấu cáo TẦU
*
Mơ ước vẫn màu xanh
Trời đất sẽ trong lành
Cây đơm hoa kết trái
Không có con cùng anh
Dù mang màu đen trắng
Vận mệnh kể như đành
Trao thân cho người lạ
Chiếc lá đa mỏng manh
*
Nhớ buổi sáng xuân xanh
Mây gió ngỡ trong lành
Nào ngờ trời vần vũ
Bom đạn bủa thây anh
Quê hương chìm khói lửa
Đen đỏ nỡ lòng đành
Giành nhau đi hái lộc
Từng tấc đất hàng ranh
*
Anh bỏ em đi giữa sáng xuân
Quên hẹn trăm năm chỉ một lần
Đêm ba mươi thỏa bầu tâm sự
Ngờ đâu vội vả lệnh hành quân
Chiều buông quân đỏ liền tuyên chiến
Ngoài làng trong xóm chật hai tầng
Tiếng súng vang rân cùng pháo nổ
Nhà mình song hỷ tết MẬU THÂN
*
Quân công cán chính cũng không cần
Chẳng tha sai sót bọn thường dân
Gom chung một đống vào cùng hố
Đạn vãi như mưa xuống dưới hầm
Sức mấy có người còn trăn trối
May ra vài xác được toàn thân
Em nghĩ anh nằm trong số đó
Bảy năm tìm kiếm đã mòn chân
*
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét