TÂM THANH THI TẬP
*
TRƯỜNG CA : NẮNG GỘI ĐẦU O
Part 8
*
HÃY ĐỢI ĐẤY
*
Ba mươi năm em về anh còn thấy
Kiểu chơi bời may rủi vốn chân quê
Diệt vườn điều liều lập rẫy cà phê
Chưa thu hoạch đã thuê người tàn phá
Đừng bảo rằng đất đai mình nhiều đá
Cá nuôi ao vá víu nọc hồ tiêu
Xí nghiệp tan đồng ruộng cũng theo chiều
Hồi quý quốc hẹn sẽ sang chữa cháy
*
Khỏi bận tâm lấy sức người sàng sảy
Ba bảy ngày hai mươi mốt tháng trôi
Ban tham mưu bệ kế hoạch cứ ngồi
Điều rụng hạt tiêu âu sầu rớt trái
Đám công nhân đành thi đua lượm hái
Vái nhiều mưa để em nhớ lời thề
Lúc ra đi cương quyết vẫn đam mê
Ai sai hẹn lưỡi búa trời sẽ đánh
*
Hết yêu đương ngại gì em phải tránh
Lánh mặt nhau gần nửa chục năm trời
Vốn kinh doanh đâu lắm chuyện bàn lơi
Không ăn chắc đừng nhiều lời hứa hẹn
Để anh đậy mặt dày da hổ thẹn
Lúc nghẹn ngào hối hận sự không may
Quê hương ta có lẽ phụ thần tài
Đời gian khổ tai ương còn chen chỗ
*
Biết làm sai đừng khôi hài khoái nổ
Khổ bà con cô bác hội chung làng
Ngỡ việt kiều tận lực sẽ cưu mang
Làm sao hiểu em nát gan toan tính
Nợ bạc tiền khôn ngoan đừng nên dính
Đã mất tình còn thua thiệt vào thân
Thực hay hư hão hứa chỉ một lần
Chẳng ai dại còn tin vào vận số
*
MA CHỊU CHƠI
*
Bỏ đi em những phận người cùng khổ
Đổ bao nhiêu tiền của cũng như không
Trăm con ngươi chẳng bỗng chốc một tròng
Chung xây dựng quê hương thêm tươi đẹp
Có hảo tâm cũng nhún nhường khép nép
Hãy mang về quà lễ nghĩa chân quê
Dù đàn em nôn nóng chóng học nghề
Lên phố thị định công thành kinh bắc
*
Gái chân đất quen mặc bền ăn chắc
Trai tay bùn chẳng thấy mấy đam mê
Bọn tiều phu chê củi mục bỏ về
Ngư phủ chán câu cá đồng cua nội
Đám dân cày cũng không cần bẫy vội
Lủy tre làng quây kín lội đi đâu
Bọn tú ông đang thừa mộng bắc cầu
Cho tàu lượn lôi gà ra ngoại quốc
*
Bệnh chiến cuộc gái VIỆT NAM lờn thuốc
Chịu thoát ly trước quái thú mặt dày
Bẽ bàng trong số kiếp lỡ chua cay
Từ cha mẹ biệt bà con cô bác
Sinh nhằm xứ cà phê điều tan nát
Hát chẳng xong ca khúc phượng cầu hoàng
Theo gót chàng công tử bụi lang thang
Đành dong ruỗi qua trời tây đất MỸ
*
Gia phả em ba đời chưa ca kỹ
Được thiên thời làm me MỸ mẹ tây
Về phương nam đổ lỗi bởi họ bày
Quy cố xứ VIỆT gian lầy như bọ
Quê hương còn những cuộc đời khốn khổ
Chỗ vung tiền em vãi bạc đâm hơi
Vốn trời cho chẳng vội đợi lời mời
Đùng một phát biến thành ma chơi chịu
*
ĐẦY TRỜI TANG PHỦ
*
Nhiều nhi nữ máu oan trào cửu khiếu
Aid sốt rừng hay cảm cúm sida
Bên bờ sông nhân quả đám con ma
Nằm trên vế lũ tiên nâu quỷ trắng
Chúng ngậm hờn trối trăn lời cay đắng
Cũng một thời cháu sát thủ phá gia
Nguyên quán xưa gốc gác tại rừng già
Nhờ thời cuộc BÁC xưng cha thiên hạ
*
Không chịu chơi mới cho là chuyện lạ
Cả miền nam chung cuộc một hầm vàng
Tội lệ gì không thỏa sức tiêu hoang
Xài bất tận của thuyền nhân di tản
Họ còn mãi lo toan gìn giữ mạng
Đạn bom rơi khó tránh họa do người
Lũ trâu bò không vượt được trùng khơi
Chết còn tức trời chẳng cho thêm cánh
*
ĐỒNG NAI tọa ngu chi không kiếm mánh
Trăm ngàn chiêu lóng lánh giọt châu sa
Công an viên đại tá gạ một bà
Từng ái thiếp chân trong tên giặc trưởng
“MƯỜI DÂN” ngỡ con đò do đảng thưởng “đại tá trưởng công an Đ.N.”
Hợp đồng chung đăng kí khách lên đường
Những thuyền tình theo sóng gió tầm thương
Qua hải phận truy cố nhân đi trước
*
Nàng “KIM ANH” nỡ diễn trò hài hước
Rước ông vào sào huyệt lén ghi âm
Chuyện phòng the em chẳng chịu thì thầm
Tuồng mua bán thuyền nhân đi xuất cảnh
Muôn cây vàng giám đốc công an chảnh
Lúc xả hơi từng mảnh kể nhau nghe
Sáo sang sông ông sức mấy mà dè
Gửi băng lại vệ sinh chàng quan lớn
*
DỰA CỘT
*
Giữa pháp trường lòng chưa nguôi đau đớn
Hà cớ gì đồng chí nỡ chơi nhau
Cướp miền nam cũng lập đại công đầu
Quyền sinh sát đương thời từng khai phá
Sá chi đâu một con mồi dân dã
Bã vinh quang huynh đệ quyết tương tàn
Đẩy anh em vào cám cảnh ly tan
Ngoài sân bắn thản nhiên nhìn dựa cột
*
Chắc chi đâu lũ lâu la làm tốt
Mốt đạo HỒ lỡ dại gái thảo mai
Dù mạng toi chưa kết vở bi hài
Còn vạn đứa tay sai khôn luồn lách
Của cướp được thằng nào không ăn sạch
Sách có ghi chứng mách đất phương nam
Hai mươi năm mồ tổ vẫn mơ màng
Cờ võng lọng vinh quy quang về bắc
*
Ai dám nói cõi ngoại thân chi vật
Vẫn có người chân đất vượt xa hoa
Trên trời cao vằng vặc ánh trăng già
Còn thấp thoáng hằng nga đèo chú cuội
Giữa rừng vàng chân ngại gì sông suối
Bạc biền xa cũng phải cố bơi qua
Đất phương nam bỗng lắm quỷ nhiều ma
Không thụ hưởng lỡ xót xa khi chết
*
Nghe phán quyết bọn dân đen phát mệt
Kết tội tù tuyền một lũ tai to
Bọn tay sai mặt mẹt chẳng thua bò
No căng bụng vẫn ki bo tham nhũng
Tiền quốc khố bạc công kho thường thủng
Dạ ai đầy trên dưới giả thơ ngây
Thoát án tòa chưa chắc gặp vận may
Lương tâm quậy nửa đêm đày thức trắng
*
TỪ CHA CHỐI MẸ
*
Bạc dân đen đừng vội vàng cay đắng
Vàng đỏ chân đám quan vợ mặt dày
Nằm ăn theo trơ trẽn bợ chuyền tay
Đời ông hết còn bay sang kiếp cháu
Ai thấu được cha con cùng dòng máu
Vẫn hững hờ vờ vịt chẳng quen nhau
Sướng chi đâu tiểu sử thủa ban đầu
Không người biết ai làm xương cho sáo
*
Phía trước ngõ vẫn lai rai huyên náo
Cởi áo vua thảm cảnh lẫn vô chùa
Há cuộc đời cứ mõ gõ chuông khua
Bú nhờ sữa ni cô bà vải góa
Cây héo khô còn mong ngày trổ lá
Gái không chồng lén lút chửa mới hay
Lũ trẻ con số kiếp chắc trời đày
Chối tuổi mẹ từ dòng cha bỏ họ
*
Rúc trong rừng như những loài chuột bọ
Bỏ ông bà cha mẹ lúc ly hương
Làm ma cô ca kỹ mọi nẻo đường
Gặp sư phụ HỒNG MAO hào sảng vớt
Cấp tốc dạy bầy học trò chung lớp
Chiêu phá nhà cướp của hiếp dâm người
Thỉnh thoảng kèm chiêu khủng bố ra chơi
Bọn TÂY MỸ ba đời còn vãi đái
*
Bằng hữu khắp năm châu còn kinh hãi
Dùng tuyệt chiêu diệt chủng chính dân mình
Miệng lu loa vị quốc bái CHÍ MINH
Anh em rể cũng làm thinh triệt tất
Tội địa chủ chụp vào thằng lắm đất
Hù những anh tư bản để ra oai
Dọa mấy em lỡ có chút thực tài
Không vào đảng đừng mong chi được sống
*
KHỦNG BỐ CHIÊU
*
Dọn sạch bách bọn ho he kình chống
Mống to con sư phụ phủ đòn đè
Từ quả bom đến cây súng chiếc xe
Cho trò mượn hứa không thèm lấy lãi
Được tiếp vốn ngu gì không thương mãi
Vải trong chùa còn lời lỗ hơn thua
Huống hồ chi cận cảnh một cơ đồ
Sức mấy chịu xẻ chia chàng NGÔ ngố
*
Đền ĂNG KO ngậm ngùi trong gió đỏ
Nhìn giống dòng sát thủ nhập long cung
KHỜ ME đen cám cảnh khổ khôn cùng
Vua còn chạy huống hồ chi lính lác
Lửa trong lòng người NÔNG PÊNH buốt rát
Cát MÊ KÔNG vô số đếm thây phơi
Dân thị thành lùa ra khỏi chỗ ngơi
Đẩy xuống hố đày án chung xử tử
*
Bất luận tội trẻ hay già cũng khử
Chẳng cữ ai tư chức đến công sai
Tụi bần dân cũng vong mạng dài dài
Thằng đại phú con tiểu thương bưng thúng
Sách liềm búa phải mạnh tay diệt chủng
Cho nhân gian biết khủng bố còn đây
Đã bao năm oằn xéo dưới tây giày
Nay đắc địa đất chùa vàng đen tối
*
Quỷ vương dạy nhiều đường còn lắm lối
Mỗi hồng quân cố chặt cổ mươi thằng
Lúc ra tay sát khí lạnh như băng
Không nhụt chí mềm tâm khi búa bổ
Tượng ngàn năm còn cho bom đạn nổ
Huống hồ chi mộ tổ mả ông bà
Đền chùa thiêng cũng không thể buông tha
Gở vàng vụn nấu ra hòng chia chác
*
MƯU ĐỒ NGÀN NĂM
*
Lên ngôi cao tự hào vai chú bác
Mặt lí liêm kiêm tay vác của thồ
Nằm vùng trong ẩn nhẩn một mưu mô
Quyết diệt tận đám đầu râu không đỏ
Giết cho hết giống dòng người ngoài họ
Sướng ăn sương hàng xóm đất phương nam
Ngàn năm qua chẳng chí thú việc làm
Tiền công chín xài không sai mười một
*
Giống khủng long không sờn loài khỉ đột
Hai bàn tay quyết xây đại cơ đồ
Mấy chục năm trăn trở một mưu mô
Liền trọn mảnh suốt từ nam chí bắc
Vòng tay nắm hai miền chưa được chặt
Đất họ NGÔ đâu dễ cướp riêng HỒ
Mộng tang bồng quốc lủi CHỆT TẦU vô
Hai gánh gạo quê hương trào nước mắt
*
Vào phương nam không quen đi đường tắt
Mắt lo nhìn xe cộ chạy ven sông
Máy cày thay người gặt hái trên đồng
Mùa mưa nắng hai mươi năm mới tới
Ra ngõ gặp bà cô già hỏi lối
Vào trong nhà vấn lũ trẻ gia phong
Người miền nam chắc chẳng hảo bộ lòng
Đồ xanh thiếu vẫn không thèm của đỏ
*
Nghe chú bác khoác miền nam lắm mỏ
Chẳng bõ công ngàn dặm xuýt mạng vong
Có thấy đâu ngoài ra mấy mẫu đồng
Bầy chó chạy cong đuôi chưa hết mức
Cò thẳng cánh kêu rên không còn sức
Tiếc cho ông phỏng giái lúc thăng quan
Có được đâu chút mảnh bạc vụn vàng
Bộ kiếm chị hẹn hò nhau ăn vụng
*
MA KHÔNG CHỖ TRÚ
*
Không thấy mộ lính bên xanh còn cúng
Chắc thây ma tía má chúng đem phơi
Để chó xơi lúc chẳng được thiên thời
Đảng đắc lợi ngu gì cho NGỤY trú
Liệt sĩ ta rình rang mồ chưa đủ
HỒ hẹn hò xương thủ hũ ba nơi
Bắc trung nam cũng dám mấy ông trời
Đài lủ khủ lâu la quỳ chắc cú
*
Dù dưới mộ một nắm xương hư ủ
Đảng bảo kê thề thốt với anh em
Ngàn năm sau bù lỗ vẫn không thèm
San bình địa khi TẦU đòi trả nợ
Cẩu đầu đỏ cần chi vài miếng mỡ
Bọn miu mun kiều hối vẫn lai rai
Dâng hai tay luồn cúi tính cầu tài
Mũ chẳng chụp sai đầu thằng không tóc
*
Ba mươi năm đứa nào còn rạo rực
Nọc lên sàn chứng khoán quản đầu tư
Giống phương nam vĩnh viễn vẫn lù khù
Hay làm biếng còn giả ngu giả dại
Dù nhiều chước trên bước đường thương mãi
Bọn đàn em khoái tranh cãi phân chia
Muốn tự do cho cả thảy ra rìa
Hoàng long hội dễ tiêu ma chủ tế
*
Lúc buôn bán khách hàng vai thượng đế
Khi cường quyền quan hoạnh họe dân đen
Rủi nay mai hết lửa phải thay đèn
Nhà tranh cũng tối thui như mái ngói
Tư bản đỏ thật thà khôn ăn nói
Bói ra ma xứ sở của người ta
Khoác cà sa tranh thủ bữa trừ tà
Hợp đồng kí chữ nào hay chữ đó
*
NỐI VÒNG TAY LỚN
*
Thủa thiên hạ mong NGƯỜI VỀ BỖNG NHỚ
CỎ XÓT XA ĐƯA tro cốt ai bay
CÁT BỤI do bọn mũi lõ nước ngoài
Nghe LỜI MẸ RU , RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP
CÕI ĐI VỀ , SẼ CÒN AI tìm vết
TÌNH XA nhanh nam địa ƯỚT MY lành
HUẾ SÀI GÒN HÀ NỘI , DIỄM XƯA ranh
Còn chỗ GỌI TÊN BỐN MÙA đảng trị
*
Tính đại đồng TÌNH CA NGƯỜI MẤT TRÍ
Tang MẬU THÂN vẫn NGHE TIẾNG MUÔN TRÙNG
Ai mãi hoài đợi NGỤ NGÔN MÙA ĐÔNG
Khi lưu luyến NHỚ MÙA THU HÀ NỘI
NHƯ CÁNH VẠC BAY về quên đường lối
NGỦ ĐI CON huynh đệ chẳng thuận hòa
NỐI VÒNG TAY LỚN sóng phải vượt qua
NGƯỜI CON GÁI VIỆT NAM DA VÀNG lá
*
NHỮNG CON MẮT TRẦN GIAN tìm mồ mả
TRỊNH CÔNG SƠN ròng rả khắp năm châu
NGƯỜI ĐI HÀNH HƯƠNG lưu lạc toàn cầu
Chờ HẠ TRẮNG hồi đầu về đất tổ
KHÁNH LY nguyện đạn bom không còn nổ
Khúc NGUYỆT CA soi sáng mãi non sông
Nàng RU ĐỜI trở lại với ruộng đồng
Ước NHÌN NHỮNG MÙA THU ĐI tao ngộ
*
Thay NƯỚC MẮT CHO QUÊ HƯƠNG hát bộ
Đổ MƯA HỒNG tô phết vẽ mặt nhau
Thắng làm vua thua cam VẾT LĂN TRẦM
XIN TRẢ NỢ NGƯỜI đóng vai con rối
Mối lương duyên VƯỜN XƯA đành thay đổi
ĐẠI BÁC RU ĐÊM di cảnh dời phông
Đồng chí còn XA DẤU MẶT TRỜI hồng
Lục tỉnh VẪN CÓ EM BÊN ĐỒI trắng
*
MẬP MỜ
*
Đừng về đây bằng muôn lời cay đắng
Thắng hay thua cũng không phải người ngoài
Góp vốn vào cho anh được chút oai
Vai giám đốc ngồi cai thầu gạo lúa
Đất ba dan mặc tình bà con múa
Trời sẽ xanh sư sải ngụ trong chùa
Trống công phu chú tiểu mạnh tay khua
Không hăm hở đòi theo vua khiển tướng
*
Em có về đừng mập mờ trong trướng
Sướng tay thu vong bản hưởng căm thù
Nhớ ông bà trước cửa mấy thằng ngu
Đợi cả buổi chờ đong đầy túi gạo
Đừng theo thói vẹm dối gian ba xạo
Bạo lỗ mồm chôm chĩa giả vờ kiêng
Chú bác xa còn bất khả tha xiềng
Cậu mợ họ vẫn tịch biên tài sản
*
Em có mong chuyện riêng mình thỏa mãn
Giữa giường tình ân ái bản hợp hoan
Hai gót chân không ngần ngại giương càng
Chẳng lo sợ bọn công an canh cổng
Quên năm xưa ngỡ ngàng phòng chưa động
Trân trọng giao thân thể lúc xuân nồng
Chẳng còn ai truy đuổi buổi rạng đông
Lùa như thỏ xuống bến nam bờ bắc
*
Đừng về đây khi cửa lòng khép chặt
Không mong chờ nghe tình tự nên thơ
Trăng ngàn năm nhiều lúc cũng lu mờ
Làn mây xám trôi qua trong thoáng chốc
Ba mươi năm không riêng em đơn độc
Hằng vạn người khô khốc đợi mưa xuân
MẬU THÂN qua hiếm gặp lại hai lần
Nhân sinh cũng cổ lai hy thất thập
*
VỀ LẠI ĐI EM
*
Về lại đi đừng hoài mang cố chấp
Lũ cháu con đã san lấp hố bom
ĐỒNG trắng xương chẳng nỡ để cho nhòm
HỒ đỏ máu hết còn khoe sắc thắm
Quê hương ta vẫn thơm mùi nước mắm
Non sông mình ngấm đẫm những đau thương
Mồ chết oan không vương vãi ven đường
Hồn tử sĩ cũng ngậm tăm chín suối
*
Về lại đi đừng bẽ bàng chui lủi
Thủa hồng phong man dại đã mau trôi
Nắng ngập tràn hương ấm quyện trên đồi
Thời thơ ấu nhìn nhau cùng rung động
Môi tìm môi bài hợp ca thơ mộng
Bóng đôi mình lồng lộng giữa gió mây
Bếp cơm chiều lan tỏa ở đâu đây
Không có những hận thù vương vô cớ
*
Về đi em cùng mâm cơm cậu mợ
Gạo NÀNG HƯƠNG lúa mới gốc CHỢ ĐÀO
Chẳng còn lo cân kí đợi từng bao
Không e ngại bọn quạ đen cò đỏ
Quê hương mình sắp sang trang lịch sử
Lũ trâu bò quy ẩn đã từ lâu
Dẫu cháu con nó vẫn cố nắm đầu
Cũng chẳng dám mở ra chiêu độc mới
*
Ba mươi năm học hành luôn tiến tới
Quên ông cha lầm lẫn cố sự ngu
Có đôi ngươi mở rộng cũng như mù
Xúi sĩ tử vào khu lo chinh chiến
Khắp năm châu bạn bè thương thăm viếng
Đám việt kiều bốn biển vẫn về chơi
Lũ cháu con đang mong muốn lên đời
Không mơ mãi được nên người cắt mạng
*
HẢI ÂU HỒI CỐ
*
Bài nam ai thôi thì thầm than vãn
Mán mèo mường rạng rỡ với núi sông
Máy cày nay bận xẽ ruộng xới đồng
Mưa xuân đến cây khô chờ trổ lá
Sạch bóng người mùa đông đi phá đá
Chiều hè về lũ trẻ chạy ven nương
Nhìn mẹ cha thu hoạch trái cây vườn
Những gánh nặng chờ tàu buôn xuất khẩu
*
Trên trời cao vẫn chòm sao bắc đẩu
Dẫu quay tròn cũng chỉ chính phương nam
Về lại đi khi nhớ xứ thương làng
Còn chan chứa nghĩa tình luôn chờ đợi
Kẻ hồi hương chẳng ai thèm luận tội
Bội ước gì trong cám cảnh bể dâu
Có ai không lầm lẩn thủa ban đầu
Không hối hận mới cho là chuyện lạ
*
Em về đi quê hương là tất cả
Mả ông bà mộ cha mẹ chờ hoa
Đã bao năm thê thảm dưới trăng tà
Con cháu ruột không mặn mà thăm viếng
Người ta chết còn để đời danh tiếng
Họ hàng mình chẳng có miếng chi thơm
Ba mươi năm thức giấc vẫn cứ gờm
Đảng cộng sản dựng nhà rông cho thở
*
Đất phương nam vẫn phì nhiêu màu mỡ
Bọn lai mèo hết hăm hở ăn theo
Anh không mong hóa giúp kiếp lỡ nghèo
Chỉ đau đáu TRƯỜNG , HOÀNG SA khốn khó
THÁC BẢN GIỐC thuê chuyên viên dời mộ
ẢI NAM QUAN mướn máy ủi sạch trơn
Quặng BIỂN ĐÔNG thôi phún xuất căm hờn
VỊNH BẮC BỘ ngưng bán mua trao đổi
*
LIÊN HOAN
*
Ba mươi năm tha hương muôn ngàn lối
Đừng vội vàng lội nước bước lên tàu
Chẳng ngỡ ngàng chưa biết sẽ về đâu
Cầu không vận một tuần hai ba bận
Ngần ngại gì bốn năm ngàn đô bẩn
Sáu bảy giờ trọn vẹn quãng đường bay
Tám chín ngày thăm thú lại nơi đây
Mười chổ đợi trăm bàn tay đưa đón
*
Họ hàng ta gom vào thôi cả tổng
Món ăn ngon cháu chắt dọn ra xơi
Từ trẻ ranh đến những lão già đời
Trải thảm đỏ vời đôi chân em lướt
Trên chiếu bạc mâm cao mời thử trước
Rước bảy ngày chưa hết tiệc liên hoan
Quê hương ta chẳng thiếu tấm lòng vàng
Chỉ không đủ nợ nần đòi chưa trả
*
Người có về hãy từ bi hỷ xả
Cứu họ hàng như xá tội vong nhân
Cả trăm năm chỉ được mỗi một lần
Ban ân phước cho bà con cô bác
Mắt em chớ dâng nỗi buồn man mác
Khi lòng anh chua chát đứng bàng quan
Dẫu thân em có được đúc bằng vàng
Khó rộng lượng phân li hòng trả lãi
*
Bên trời tây đừng mong cư trú mãi
Đất người ta bụt sức mấy linh thiêng
Em có nghe chú tiểu nhẫm kinh thiền
Đám sư sải chùa làng nhà thường tụng
Muốn lương duyên nên siêng lên bục cúng
Mong cầu tài số trúng rụng lai rai
Phúc thiện hòm to lỗ đợi ăn mày
Tiền mệnh lớn cũng chưa đầy nhân nghĩa
*
TIỀN HÔ HẬU ỦNG
*
Bọn ăn theo thôi bám đuôi như đỉa
Không mỉa mai dòng dõi họ hàng mình
Mấy thùng quà to nhỏ khỏi cần rinh
Lủ khủ cháu trình trong nhà ngoài ngõ
Đám cò đen tẻn tò cho quạ đỏ
Hết đợi chờ lót miệng miếng phong bao
Sân trước nhà sẽ vang tiếng lao xao
Chào bà cả việt kiều siêu yêu nước
*
Ba tháng sau chưa hết người đón rước
Nếu em còn nhất trí đến phương nam
Tiếng tăm xa vọng mãi bốn năm làng
Thôn nhỏ đó có bà to về viếng
Dù công an bám như bầy linh khuyển
Chở đi chơi cả chục đứa đợi chờ
Không ngỡ ngàng tựa như sống trong mơ
Bạc lẻ phải chi tiền hô hậu ủng
*
Túi dù đan bằng sợi vàng cũng thủng
Thúng tiền đô chờ chực sẻ chia nhau
Tiên vấn an hậu không phải cau trầu
Đầu CÁC MÁC đuôi CHÍ MINH nhắc khéo
Đàn quạ đỏ che mặt đen chèo bẻo
Kéo cò cưa nửa bữa mửa chưa xong
Lời tuôn ra chẳng bõ ngó ba đồng
Đống xíu quách dằng dai còn bỏ ngỏ
*
Em có rõ bâu quanh đen hay đỏ
Mỏ bôi son răng trôi sạch muội đèn
Thời đổi thay tất tật phải bon chen
Kiếm chút cháo đồng nào hay đồng đấy
Nhắm chặt mắt my vẫn còn giật máy
Lỡ cháy nhà chuột sức mấy bò ra
Đảng viên mơ bốc phét việc nước nhà
Quên bếp lửa tư gia chờ khai hỏa
*
THÈM NEM QUÊN CHẢ
*
Bã vinh quang đừng thèm nem quên chả
Con cháu mình vẫn còn tiếng dân kêu
Tiền rót về chưa mãn bụng đàn mèo
Còn cả đám công an ngồi canh cửa
Em chớ quên những lời mình đã hứa
Sửa nhà anh xây lại nấm mồ cha
Nhiều năm qua vất vả với sơn hà
Nghĩa địa phải di dời đi đây đó
*
Chị em ta vẫn quẩn quanh khốn khổ
Thần bạch my chẳng mó được mấy đồng
Nhạn ăn sương toàn gặp lũ dư công
Đạo đức BÁC một bầy ma chơi thiếu
Hoa mời bán trên đường dâm khúc khuỹu
Không giang mai cũng đụng trúng sida
Ai chẳng mong sớm lên chức danh bà
Chủ tịch nước huyênh hoang làm tốt cả
*
Cán bộ ngố chân thứ ba lồ lộ
Nhảy bổ vào trong bộ nọ cục kia
Bọn cầm đầu há dễ chịu ăn chia
Giang hồ góp lia thia thi đua rỉa
Dân tứ chiếng thôi thở than mai mỉa
Phận con người phân lại vẫn hoàn phân
Kiếp nhân sinh đấu đá bọn công thần
Số xôi thịt ngu gì dâng không nhận
*
Em đừng trách mình không nên duyên phận
Bận lòng chi nhớ lại lúc lên đường
Để lại đây đầy những chuyện đau thương
Giường ân ái chán chường khi long mộng
Màn chăn gối căm hờn không kịp động
Vườn trăng hoa lồng lộng bóng quỷ ma
Em về xem oan khuất cảnh sơn hà
Qua cuối ngõ khỏi bôn ba tìm ngắm
*
BÀI HẬN SỬ
*
Bẩn mắt lắm vườn hoa không được thắm
Mắm đẫm giường nệm gấm kẻ buôn hương
Phấn son trôi mệt mỏi lúc qua đường
Dù một tối cũng ra tuồng chăn gối
Có phải chăng đó nguyên nhân nguồn cội
Tội chiến tranh mấy đứa rủ rê giành
Bao xác người không chỉ mỗi MẬU THÂN
Lũ quỷ đỏ râu xanh quen chém giết
*
Bài hận sử chiến tranh ca chưa kết
Là vẫn còn da diết với hương quê
Không cùng em thề hẹn cõi đi về
Đau đớn lắm mối tình riêng tha thiết
Chuyện yêu đương muôn đời luôn bất diệt
Đừng điếc câm giả tảng lỡ đui mù
Mộng trăm năm căm hận mãi ngàn thu
Dù xuống mộ hồn không thôi nuối tiếc
*
Nụ hoa tình vẫn nở ra biêng biếc
Chiếc thuyền thơ nhã nhạc tiệc giao duyên
Gió thổi trôi tầng mây xám ưu phiền
Đi tìm đỉnh vu sơn vờn đôi lứa
Đôi ta sẽ vẹn tròn duyên hương lửa
Cửa ái ân TỪ THỨC tái phùng tiên
Cõi đào nguyên không thấp thoáng bạc tiền
Nơi khoái lạc chẳng tranh giành sống mái
*
Bom đạn thừa bất khả rơi bừa bãi
Giáo gươm dư sư sải bỏ sau chùa
Đúc hồng chung tay chú tiểu mong khua
Chẳng còn mộng thi đua cùng thế tục
Dòng sông tình ngừng lúc trong lúc đục
Bờ suối mơ thôi khi lở khi bồi
Cố nhân hồi không cắn chặt đôi môi
Mỗi khi thấy TÂY đen lai MỸ trắng
*
CHIẾN TRANH CA
*
Chiến tranh ca chẳng nhiều lời cay đắng
Tình thi không lắng đọng mối căm thù
Lũ trẻ con ê a học chữ nhu
Chẳng háo hức vác ba lô đánh giặc
Hành tinh xanh vẫn còn mênh mông đất
Mặc loài người trồng trọt khắp mọi nơi
Chiếc túi tham không đáy trả về trời
Thằng chân chất con mặt quê cao giá
*
Mả ông bà thôi tranh nhau mặc cả
Mồ tổ tiên khỏi tá lả bán mua
Đấu đá chi thù hận đã qua mùa
Nếu có giỏi hảy lên sàn thi đấu
Không chồm chổm như giữa bầy hổ gấu
Dẫu đánh nhau cũng nhờ mấy quân cờ
Hay nặng lời trong lý lẽ văn thơ
Chẳng giao ước phơ nhau bằng bom đạn
*
Không ai thèm vào sa trường cắt mạng
Bạn hay thù lời nhã nhặn đối giao
Bắt tay nhau giải quyết lúc nghịch đầu
Chẳng rạo rực say sưa qua sắc máu
Đừng tin thuyết vẹm ba hoa bố láo
Ngồi trong nhà chỉ bảo chuyện thương đau
Cả ngàn năm trang sử chẳng phai màu
Tiệc sinh tử cho bầy ma quỷ hưởng
*
Mối lương duyên không nhún nhường khiên cưỡng
Tưởng người nào hãy bám chặt lấy nhau
Đừng tin lời bọn mai mối dạo đầu
Nên chồng vợ do bác HỒ gán ghép
Bọn cầm chầu mở mồm vàng tim thép
Lũ gác cu dụ dỗ kép xa đào
Lãnh nợ thay những đứa muốn trèo cao
Màu danh vọng luôn đầm đìa lệ máu
*
TỬ VÌ ĐẠO
*
Về đi em còn bầy đàn con cháu
Trắng hay đen cũng máu thịt sinh ra
Nay mai thôi biết đâu sớm thành bà
Ôm gối chiếc trong nhà thương dưỡng lão
Đời bên tây hiếu từ không cần báo
Đạo phương đông tam tứ đại đồng đường
Nghĩa phu thê một tối cũng dâng hương
Khi chăn gối chữ tình thêm chữ tứ
*
Chuyện năm xưa đừng lưu tâm bảo thủ
Sá chi đâu kỷ niệm mấy buổi chiều
Ngồi bên nhau trăn trở khúc buồn tiêu
Chàng mục tử trở về từ đồng cỏ
Nếu lòng em cũng vẫn còn son đỏ
Đừng nhập nhằng hòng đánh lận con đen
Bày sách tây trong chỗ tối không đèn
Quen bắt bí phó thường dân khốn khổ
*
Ba mươi năm đừng cho là chuyện nhỏ
Đỏ thành đen do tẩy não hàng ngày
Bụng đổ đầy đen cũng đỏ hai tay
May hay rủi thắng thua bày ra đấy
Em khoan nói phận quần hồng tổ đãi
Dẫu banh lòng rút ruột vẫn trung kiên
Đảng quỷ ma trí tuệ quyết khôn liền
Bền một chí tự xiềng chân thiện mỹ
*
Mặt con người còn che dày nạ sĩ
Dù trong lòng biết tỏng chữ liêm bay
Rượu bồ dào ai uống mãi chẳng say
Chung phỉ thúy hai bên đành đối ẩm
Đen hay đỏ cũng vẫn lo no ấm
Rã ruột ra đen đỏ bận chi cần
Gió chiều nào nghiêng ngã chỗ yên thân
Nơi phú quý ngu gì không quy phục
*
CHUYỆN HẸN HÒ
*
Bã xa hoa cả mảng đời vinh nhục
Góc vuông tròn hùng hục tấm thân manh
Chim bay đi còn nhớ tổ thương cành
Người trở lại sao đành quên xứ sở
Dù cộng sản chực chờ rình vụn mỡ
Bở hơi tai dân chân chất chuyên cần
Cho ra nhiều lợi quả được bao nhiêu
Không bằng khoán bọn tà quyền tráo trở
*
Nhờ bằng hữu khắp năm châu giúp đỡ
Bà con mình cả bốn biển bao che
Có nhiều người không cùng cánh liền bè
Vẫn tiếp sức vượt qua đồng kinh tế
Ta dù chẳng bẽ bàng đời thương phế
Tự răn mình liêm sĩ vẫn giá cao
Dù của cho nặng túi ái ân trào
Không đánh mất mối tình xưa nghĩa cũ
*
Anh em mình dù không cùng máu mủ
Của gian tà không vướng bận tham mang
Hẹn hò nhau tái ngộ dưới suối vàng
Khi cháu chắt đã yên bề gia thất
Thế kỷ nữa biết ai còn ai mất
Đất nơi nào vùi lấp nắm xương khô
Bằng hữu ơi chết không được chung mồ
Có còn nhớ cố nhân hoài dưới mộ
*
Người đi rồi TÂM THANH ta dang dở
Mở thật lời mấy ai chịu tin mình
Ba mươi năm môi ngậm phải lặng thinh
Chờ em mở cho tình yêu sống lại
Khúc trường ca dù không là muôn đại
NẮNG GỘI ĐẦU O tóc xỏa về đâu
Dòng sông xa vẫn có những cây cầu
Em không đến gió mưa làm mục ruỗng
*
TÌNH CA NẮNG
*
Bài tình ca xa nhau không được hưởng
Thương kiếp người hoang tưởng mộng yêu đương
Cố nhân nằm chờ đợi bản du dương
Giường long phụng ái ân mùi hương mới
Đường sương gió chân dài chưa mệt mỏi
Cõi thiên tiên còn nặng nợ bạc tiền
Vài đêm trôi có nên gọi thành duyên
Miền đất hứa ra đi không trở lại
*
Ba mươi năm bỗng thèm người tranh cãi
Đãi bôi nhau cũng bặt tín vô âm
Ta đi qua lắm ngả rẽ âm thầm
Trong mưa gió luôn xót xa thân phận
Nhớ thương em bên trời tây lận đận
Trận chiến đi để lại những lầm than
Trong lòng ta còn mỗi trái tim vàng
Gan ruột nát biết cùng ai than oán
*
Ghi trên giấy những vần thơ chưa vãn
Gửi cho người bất mãn chuyện trăm năm
Bao đau thương cám cảnh cõi sai lầm
Đau đáu kiếp nhân sinh nhiều vinh nhục
Lão hòa thượng còn mơ về thế tục
Huống hồ ta vẫn lục dục thất tình
Đêm mơ màng bóng dáng những minh tinh
Soi sáng quãng đường đời còn tăm tối
*
Trên đồi cao ánh nắng vàng tìm tới
Hồn không màng từ chối mộng hợp hoan
Môi khô hôn cơn gió chướng bẽ bàng
Xào xạt lá nằm vương bên cụm cỏ
Mong xuân đến cho trái xanh chín đỏ
Nắng hè về nghe lũ trẻ đồng ca
Không hận thù chẳng giận quỷ hờn ma
Chỉ vun quén vườn hồng tươi mơn mởn
*
NẮNG TRẢI TRÊN ĐỒI
*
Về đi em tàu viễn du còn trớn
Bọn tà quyền đã ớn giấc mơ hồng
Nhiều nhân tài chuyên bán mạng cũng thông
Lũ xôi thịt hết còn mong rửng mỡ
Anh không phải cháu con dòng họ SỞ
Lỡ yêu đương bất khả phụ tình nhau
Dẫu ra sao đâu bỏ mối duyên đầu
Khi đôi lứa vừa ôm sầu trên tóc
*
Nắng trải qua những chồi non mới mọc
Bọn lọc lừa bó gối đợi cơn mưa
Về đi em dù hưởng sái hương thừa
Ba thế kỷ trời SÀI GÒN vẫn vậy
Bừng con mắt nhân sinh rồi trông thấy
Chẳng còn chi ngoài tình nghĩa đồng bào
Không mong nghe đâu đó tiếng xôn xao
Gọi lũ trẻ tổng động viên chinh chiến
*
Mảnh đất VIỆT vượt qua cơn tai biến
Biển phương nam xanh biếc sóng vỗ mời
Khắp năm châu lủ lượt đến thăm chơi
Những tàn tích một thời từng ngao ngán
Cuộc đổi đời đến bây giờ mới đáng
Đạn bom chưa diệt hết giống tiên rồng
Chẳng tự ti thấp kém trước trời đông
Không mặc cảm trong dòng sông lịch sử
*
Hãy bình tâm làm ra bài toán thử
Chuyện đổi đời lành dữ có hơn thua
Nhân dân ta trở lại với vụ mùa
Chân không mãi lấm lem màu bùn đất
Lưng trâu khỏi vác lưỡi cày đem cất
Chất trong kho đầy máy gặt xe lua
Thu hoạch trên thành quả ruộng quen bừa
Nông phu khỏi bận tâm cài chặt cửa
*
TƯƠNG LAI HỒNG
*
Thiên niên kỷ bước qua tình đôi lúa
Trăm năm hoài hoang phí mấy mươi xuân
Bỏ đi em quá khứ cũng không cần
Vạn tuế nữa vẫn mộng mơ thưởng nguyệt
Đất của mẹ ngàn thu là bất diệt
Từ trường xoay nam bắc dẫu đành quay
Mặt trời hồng không xuống địa cầu này
Đông phủ kín băng đăng toàn thế giới
*
Chòm bắc đẩu dẫu trên cao theo đuổi
La bàn quay khỏi chỉ chính phương nam
Hành tinh xanh không thấy bóng người làm
Bọn robot tay chân thay lao động
Nhân sinh chỉ vẩn vơ ngồi mơ mộng
Dệt vần thơ trăng gió vận chuyên cần
Chị hằng nga thỉnh thoảng đến ghé thăm
Tàu vũ trụ oái oăm luôn miễn phí
*
Không còn cảnh trời TẦU , NGA hay MỸ
Chẳng đâu than so sánh giữa giàu nghèo
Có can chi nếu đến bữa bụng meo
Bọn người máy lo từ A đến Z
Con chó nhỏ sá gì trong giá rét
Dù bão hàn xuống hàng chục độ âm
Cho miếng xương nó cũng chẳng ưng tầm
Cẩu cơ khí bưng mâm lên tận chỗ
*
Bệnh nan y chẳng lo chi CẮT MỔ [giải phẫu]
Cổ tử cung một thúng của TÀI THÙNG [đại đồng ,t. QUẢNG ĐÔNG]
Đồ bây giờ DẤU CỌNG ĐỎ xài chung [hồng thập tự]
Mô mới cấy đủ dùng NGÀN NĂM nữa [thiên niên kỷ]
Vào XƯỞNG ĐẺ không đau hay bụng chửa [viện bảo sanh]
MÁY PHỤ KHOA còn chọn sữa cho con [máy trị bệnh đàn bà]
Mặt đất xanh rồi sẽ vạn niên hồng
Thong thả dạo lung tung trong vũ trụ
*
TÙY HỨNG LÝ VIỆT NAM
*
Về VIỆT NAM lý qua cầu tùy hứng
Đừng vội vàng tắm nắng lửa mưa dầu
Đã thăng trầm trong năm tháng bể dâu
O có thích xã hội đen chủ nghĩa
Đừng tưởng bở vẹm không dai như đỉa
Ba mươi năm quá khứ vẫn thương đau
Bởi do ai tan vỡ mối tình đầu
MẬU THÂN tiệc giết người năm sáu tám
*
Cả thế giới hết lòng diệt cộng sản
Đừng dại nghe bẹn vẹm thuyết tam vô
Lăng BA ĐÌNH còn ngọa xác giặc HỒ
Còn địa ngục dưới trần gian rộng cửa
Bọn quỷ đỏ xuất nhiều lời hão hứa
Đừng tin lời dụ dỗ của V.C.
Ba mươi năm biết bao kẻ bỏ đi
Được mấy mạng nguyện thề quy cố xứ
*
TÂM THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét