TÂM THANH THI TẬP
*
TRƯỜNG CA : NẮNG GỘI ĐẦU O
Part 3
*
NGÀN NĂM XANH SỬ NHỮNG TRANG SẦU
*
Ngàn năm xanh sử những trang sầu
Giống tiên rồng nọ vốn từ đâu
Dạy trẻ không nên lừa mẹ đẻ
Gạt người chẳng gạt được dài lâu
Tiên tổ cứ cho giòng dõi khỉ
Không mấy ai cười chuyện đó đâu
Chỉ trách biếng tìm ra thân thế
Truyền kì thần thoại bụng trăm đầu
*
Cả thế giới mỗi mình bà làm mẹ
Đẻ ra nhiều nuôi chẳng được bao nhiêu
Có ham chi trả hiếu lúc qua chiều
Chỉ mong chúng đừng phá tiêu đất tổ
Mong đến ngày chim bầy về lại ổ
Bao khổ đau từ mẫu mặt hằn sâu
Trong tang thương vẫn nhớ mối duyên đầu
Đôi trai gái hai bên bờ BẾN HẢI
*
LŨ KHỈ LĂNG XĂNG
*
Lũ khỉ lăng xăng
Bày trò hát bộ
Mặt mày ngồ ngộ
Hở hai hàm răng
Nhọn hoắt như chằn
Đằng đằng sát khí
Bàn tay năm chỉ
Địa kỹ mới cầm
*
Mồm rộng túi tham
Hẹp hàm vẫn nuốt
Cẩu cha đành vuốt
Chim chuột đè lưng
Ăn bẩn không ngừng
Chẳng dừng của lạ
Đồ ngon tá lả
Vạ gì bất ưng
*
Côn đồ lưu manh
Ma cô kỹ nữ
Thầy gian trò dữ
Không cữ sát nhân
Chẳng thèm tha lầm
Thẳng tay diệt chủng
Trời nam bỏ thúng
Đất bắc bưng về
*
MỘT NGÔI MỘ ĐỨNG
*
Minh chứng thiên thu
Ai là kẻ thù
Trong dòng ly biệt
Kẻ thương người tiếc
Bức tượng câm mù
Thời cuộc luân lưu
Đứa yêu đứa ghét
Đứng xem ngồi xét
*
Thượng hạ ham xu
Địa lợi bạc bù
Thu về cúng chủ
Trên răng dưới củ
Lủ khủ bưng bê
Trả nợ lê thê
Hai mươi năm lễ
Chưa ngừng đổ lệ
*
Thiên thời trúng tủ
Thủ hũ ông bà
Chẳng ở đâu xa
Bơi qua con suối
Chưa đầy nửa buổi
Đã đến cuối nhà
Núi mẹ sông cha
Gian ngoa mồ tổ
*
Đám mộ quân xanh quỷ đỏ thù
San thành bình địa mấy thằng cu
NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI an nằm đó
Chúng vẫn cho lu hưởng bạc bù
Chúa NGUYỄN thương hoài tên nước VIỆT
Ngàn năm còn đó tiếng dân ngu
Thằng HÀN con THÁI xưa bằng gót
Bây chừ tôi tớ bợ tiền xu
*
TÀN TÍCH CHIẾN TRANH
*
Cũng cùng tiên tổ cũng ông cha
Tha hóa không lo giữ nếp nhà
Bầy trò vượt biển đi tìm sướng
Đem về cả mớ chuyện phương xa
Cụ kị ba đời xưa không nhớ
Chẳng quên sử mới tích đạo tà
Hồi hương một bóng trông như lạ
Một anh non choẹt bỗng xưng già
*
Đi như làn gió theo mây
Lang thang trên những tàn cây đọa đày
Con đường hằn chiến tranh cày
Bom rơi đạn rớt đó đây trơ đầu
Dưới chân người đợi từ lâu
Trâu bò thế mạng một chầu tanh banh
Có con hứng nhảy lên cành
Phanh thây vẫn ngắm trời xanh mơ màng
*
Chông găm hầm hố
Trái nổ cành cây
Thiên hạ giăng đầy
Địa lôi lựu đạn
Lâu lâu vài mạng
Ngơ ngác chết oan
Cửa tử bẽ bàng
Nuốt lời trăn trối
*
Chết không kịp hối
Tiếc bữa thịt người
Mê mải ăn chơi
Dọn qua không sạch
Anh em sát nách
Xuống ruộng lên đồng
Mắt chưa kịp trông
Tử thần to mỏ
*
“Chủ xị thuyết trình
Chẳng mấy ai tin
Lưu manh báo cáo
Không xạo chút nào
Kỹ nữ nôn nao
Tuôn trào gan mật
Anh em tự thuật
Chẳng trật một tên”
*
Thuốc súng vẫn nương trên ngọn cỏ
Tử thần lấp ló dưới tàn cây
Của còn vương vãi xanh hay đỏ
Ngửa đầu than thở chín tầng mây
Chỉ thương lũ trẻ thây còn nhỏ
Chẳng biết trò chi bọn lớn bày
Một hồ nước cạn trồi xương sọ
Ếch nhái uềnh oang họ chúng mày
*
THƯƠNG PHẾ ĐIÊU TÀN
*
Hai anh trên hè phố
Thằng mù cõng thằng què
Lăm le mời vé số
Nắng đổ không mũ che
Tôi hỏi bác mắt nổ
Do đâu chịu thảm thê
Bác trả lời đạn đỏ
Lại hỏi chú lặc lè
*
Có phải cùng một bè
Hai chân đành cưa bỏ
Chú ngượng nghịu khác phe
Bom quân xanh nó bổ
Vào buổi tối mưa hè
NAM LÀO rừng rực lửa
ĐƯỜNG CHÍN vướng mắt me
Đành lê về hồi chánh
*
Đất dài một dải trời nam
Hồng bom tiềm trú đạn thanh ẩn mình
Cánh đồng hiểm địa nằm yên
Trâu bò dê chó rập rình dễ chơi
Không tha cày cuốc con người
Đụng vào mới biết tiêu đời do đâu
Quân xanh lính đỏ ấm đầu
Lui binh chẳng nhớ mồi câu xách về
*
Hòa bình tan xác chẳng buồn mê
Đạn thối bom ôi bất hẹn thề
Trăm năm chớ gặp chi thêm thẹn
Thiên thu một giấc hổ danh đề
Chẳng thà chết trận như bao kẻ
Còn hơn đồ bỏ bọn quân chê
Ra đi không hẹn ngòi chưa nổ
Xóm làng chỉ cách một bờ đê
*
Cũng cùng một lối về
Đứa coi chó chừng dê
Nằm không yên dưới mộ
Đứa nở mặt danh đề
Hy sinh vì tổ quốc
Ngày vào lính đều thề
Máu xương vùi đất mẹ
Người thương xót người chê
*
Còn thấy mấy tên hề
Xa xứ bỏ làng quê
Sang đất tây trời MỸ
Ba đời làm ca kỹ
Thỉnh thoảng cố hương về
Bạc bó ai chẳng mê
Việt kiều siêu yêu nước
Chiếu vàng người đưa rước
*
PHU NAM PHỤ BẮC
*
Quân đỏ đồ đen mê
Trao thân sớm cận kề
Lâm ly tình phu phụ
Trong nhà cũng tranh thủ
Xem như kẻ căm thù
Rửa hận hai mươi thu
Lao đao nơi đất bắc
Vòng tay ôm không chặt
*
Dân nam nhiều đứa ngu
Quen ăn ngủ lu bù
Chảy thây lười biếng nhác
Giỏi đam mê cờ bạc
Tan nát như hũ tương
Nhan sắc đáng chán chường
Nội ngoại gia xơ xác
Hay cầm đồ bán đạc
*
Vào nam học thói bầy hầy
Một tuần ba bữa bốn ngày ngồi chơi
Giờ cơm chẳng đợi ai mời
Không cần xem hướng tự xơi một mình
Đêm đêm đủ tội làm tình
Tiền nhà bạc chợ nín thinh bất thành
Quần đơn áo chiếc giày manh
Tiết này về bắc chắc đành ướp đông
*
Môi son mắt biếc má dặm hồng
Nắng hè chàng ngỡ tiết lập đông
Áo lụa nàng che thân vài cái
Quần nhung bó sát chật đôi mông
Lương anh cán bộ lo không nổi
Thiếu trước hụt sau héo cả lòng
Tranh cãi cứ như trò con rối
Trăm năm đình bộ mộng tang bồng
*
Trở trăn mới nhớ lời bu
Có nàng đất bắc thu lu đợi chờ
Dù là dáng chẳng nên thơ
Dừa xiêm hai vú mông bồ một đôi
Đặt đâu cũng được dễ ngồi
Chúa chồng tôi vợ ngàn đời khó thay
Phu nam phụ bắc trời đày
Tổ tiên hai họ mặt dày không tu
*
GIẤC MỘNG DU NAM
*
Quen trò gia chủ rủ vợ vào nam
Vũ phu chơi sang dụ nàng ra bắc
Hai tay nắm chặt con sắc con không
Đứa xông má hồng đứa bồng ông táo
Lên tuồng lếu láo đại náo trời nam
Cam phận chịu làm tiểu trừ đất bắc
Bỏ con săn sắt bắt chú cá rô
Mông trâu mặt bò sấu không sợ hổ
*
Làm chơi ăn thật vào nam
Xuôi càng đất bắc không ham hẹn thề
Bốn mùa mưa gió thảm thê
Lúa đông chết cóng thu kê khô đồng
Gió xuân trổ được mấy bông
Hạ qua lá úa hoa hồng đẫm sương
Giai nhân tài tử mở đường
Hai mùa nức mũi nàng hương chợ đào
*
Tháp mười cáy lười cua sấu
Thóc gieo một đấu trâu cẩu tấn về
Gặp ông ba bị khỏi bê
Đầu trê đuôi trạch môi mè bụng tra
Hồi hương còn nhớ cha già
Củi tràm than đước ếch bà cõng con
Bốn ghè ruột lóc dằn thơm
Mắm linh hai tượng cá cơm năm gàu
*
ĐỒNG BẰNG CỬU LONG
*
ĐỒNG THÁP mắc mùng
U MINH căng nóp
RẠCH GẦM XOÀI MÚT
Muỗi chốt LAI VUNG
CAO LẢNH ong rừng
CÀ MAU rượu bổi
TÂN CHÂU cóc ổi
NGỌC HIỂN xôi chè
HỒNG NGỰ mứt me
*
Cà cuống BẾN TRE
Le le CÁI NƯỚC
TRI TÔN CẦN GIUỘC
Rước bậu NĂM CĂN
Trăn rạch CÂY GỪA
TẮC VÂN cua óp
GIÁ RAI cáy giộp
Hột vịt HỘ PHÒNG
Rọng lại ĐẦM DƠI
*
Lên SÀI GÒN mời
Xơi lộc LONG XUYÊN
CỒN TIÊN KIẾN TƯỜNG
Qua phường RẠCH MIỂU
Nhũng nhiễu TRÀ VINH
Linh đình BẢY NÚI
MỸ THUẬN luồn cúi
Xúi bậu ĐỨC HÒA
Ba hoa CHỢ GẠO
*
BẠC LIÊU LIỆU Ở
*
Về BẠC LIÊU liệu cơm gắp mắm
Của hia tự chấm đồ chế châm vào
Tìm ra cửa biển GÀNH HÀO
Tôm vàng tép bạc ghe cào GIÁ RAI
Hũ hèm chẳng sợ rơi đài
Thẻ rồng sú rắn cầu gai đợi chờ
Vô tràm chim thượng lầu thơ
Con cò cái vạc lơ mơ ngủ vùi
*
Em có ngửi mùi
Nắng ui ruộng muối
CÀ MAU giữa buổi
Một gánh hai quang
Gò nổi cả làng
Của chồng công vợ
Có gì mà sợ
Quan đỏ dân đen
*
Đồng bạc nén vàng
Nước mắt chứa chan
Ngỡ rằng VĨNH LỢI
Trăm năm chày cối
Vỏ lải qua sông
Em nằm chổng mông
Phòng chưa được động
Thỏa mộng anh không
*
Vào lúc giao mùa
Người thắng kẻ thua
Len lén vô chùa
Thất phu lánh nạn
NĂM CĂN thi đua
Già trẻ ham đùa
Rủ nhau di tản
Điền viên cống sản
*
Nắm tay NAM DỊNH nịnh CÀ MAU
Nguyện sống bên nhau đến bạc đầu
Anh đèo cả họ xa miền bắc
Gá nghĩa cùng em chỗ đất màu
Xương cha cốt mẹ hồi sang số
Đến quê nhà vợ sợ siêng lâu
Cố hương thôi nhé vào quá khứ
Bân bịu lo toan bụng mới bầu
*
Cũng đất đai cũng giống ruộng đồng
Phương nam cày cấy cứ ngờ không
Lúa ma tự sạ theo con nước
Tôm cá khua tay nặng một lồng
Chỉ sợ muỗi kêu dường sáo thổi
Đỉa lội như nồi thịt chửa đông
Chiều về tất bật hun mù khói
Chuyện nói chưa xong vội mắc mùng
*
SÀI GÒN MA QUỶ
*
Đem con bỏ chợ SÀI GÒN
Xa ĐỒNG CHÓ NGÁP miền đông lắm phèn
CỔ LOA chúng nói huyên thuyên
Hàng THÀNH TUY HẠ xi nguyên không mòn
Mắt xanh môi đỏ AN NHƠN
NGẢ BA CHÚ ÍA nuôi trôn trâu bò
TRUNG TÂM TIẾP HUYẾT dày mo
Sảy chân GÒ VẤP tự do được mời
*
Ra bến BẠCH ĐẰNG
Bùng binh hóng mát
Một bấy nhếch nhác
Túm bảy tụm ba
THỦ THIÊM lại qua
Diễn trò chích choác
QUẬN NHÌ hếch hoác
Vein cổ gân tay
*
Cả lũ bầy hầy
Con dựa thằng ngửa
Mỗi bi một bữa
Mặt sữa môi đen
TRẦN HƯNG ĐẠO đèn
Thầy ngồn đề ngạn
Nửa hò nửa hát
Tan nát SÁI CÔNG
*
Bách bộ lòng vòng
CÔNG LÝ long nhong
Tròng đầu vô sản
TỰ DO than oán
Xuất cảnh địa đàng
Chủ mới xài sang
Nhập hàng hỏa ngục
Bôi nhục tên đường
*
Đồ ăn của để chỗ đem cho
Vào HẠNH THÔNG TÂY khó giữ giò
NGẢ NĂM CHUỒNG CHÓ sa xuống hố
Si da tuyệt sắc dám đâu thồ
Mồng gà lậu mủ giang mai hận
Phong tình hoa liễu vẫn chưa khô
Tìm em nghe những lời than oán
Nhiều khi trăn trối một thân cô
*
SÀI GÒN ngày ấy đâu rồi
Ngựa xe như nước thân người như nêm
Con ma cái quỷ ăn đêm
Anh vào CHỢ LỚN đừng quên túi tiền
BÌNH TIÊN gặp phải tay ghiền
Đồng hồ trốt bốc dây chuyền giông treo
Phải chi là đám dân nghèo
Con cha cháu chú chồn cheo cắn càn
*
DỜI MỒ DI MẢ
*
Tôi đi tìm mả ông bà
Ba trăm năm trước cất nhà ở đây
Ngôi mồ kim tỉnh được xây
Mà sao chỉ thấy cỏ cây chắn đường
Mộ bia tan nát thảm thương
Mảnh còn mảnh mất nằm vương trên bờ
Thiên thu chưa tận giấc mơ
Bầy con lũ cháu bàn thờ đặt đâu
*
Chỉ là xem thử buổi ban đầu
Mồ tổ cha ông đảng táng đâu
Mả bà mộ mẹ đem san láng
Đất thần nghĩa địa bán cho TẦU
Nhà tôi dung túng con sen ở
Chỗ dư còn dặm cũi nuôi trâu
Ruộng đồng một lệnh nơi quy hoạch
Họ hàng đầy tớ đổ lên lầu
*
Mồ tổ ông cha
Đảng cũng chẳng tha
San thành bình địa
Miếng chia miếng chĩa
Dấm dúi mấy bà
Xây đại tư gia
Cho ma quỷ mướn
*
Một bầy tinh tướng
Thưởng đứa không nhà
Áo rách lòi da
Tình thương cao cả
Mấy tay khấm khá
Nhân nghĩa gọi là
Chấm phết qua loa
*
“Xướng ca từ thiện
Đứa nào dám kiện”
*
Thuyết ba hoa
Tặng to quà
LĂNG CHA CẢ
Gom mồ mả
Thả trôi sông
Dư ruộng đồng
Phân công lấy
Đẩy lên lầu
*
Vào rừng mà sống với dã nhân
Quần áo che thân chúng bất cần
Giống đực đi tìm thêm đất mới
Sẳn sàng đổi mạng lũ ngu dân
Giành giật bầy đàn thêm gái mới
Một mình phỉ chí chốn dương trần
Không để anh em cùng thụ hưởng
Độc quyền tiêu diệt cả thân nhân
*
DÁM CHẾT LIỀU THÂN CẦM CHÂN UỔNG TỬ
*
Đổi đời đất cũng tội theo thôi
Quy hoạch án treo héo mặt người
Ông bà than thở không yên mộ
Con cháu la làng hết chỗ chơi
Cô hồn uổng tử từ đâu đến
Bỗng nhiên được dựng một chỗ ngồi
Hỏi thử già làng già không biết
Thưa thằng cán bộ cán che môi
*
GIỎI LỪA HAY LA
*
Vạn năm linh trưởng đổi đời
Hơn nhau ở chỗ giết người diệt ta
Trắng vàng đen đỏ nâu da
Bon chen cho được làm ma một thời
Ngồi trên cao ghế ăn chơi
Một thằng hát hỏng vạn lời xướng theo
O.K.tiếng gáy qua đèo
Cả đàn chó chực phân mèo ngọn cau
*
Từ con nòng nọc
Bỗng mọc tay chân
Lúc khôn lúc đần
Đứa trai đứa gái
Bày trò trống mái
Sái đậu thành tinh
Phong cảnh hữu tình
Sinh đàn đẻ đống
*
Giòng dõi giống đực
Chờ chực một thằng
Trăn cuốn chằn ăn
Thăng hàm làm tướng
Cháu con dưới trướng
Hưởng sái ăn theo
Thiên hạ giàu nghèo
Chết queo cũng mặc
*
Chắc ăn như bắp
Triệt buộc thằng khôn
Đám dại dồn lần
Lũ ngu vờn lân
Già gân xôi thịt
Trẻ bịt miệng tham
Ai chẳng hở hàm
Thi đua đấu tố
*
Từ bi hỉ xả vào chốn thiền môn
Muốn học chữ khôn bôn ba đầu chợ
Gan không biết sợ lưu linh đối ẩm
Mấy thằng chết giẫm vua lại làm vua
Con sãi ở chùa vừa ăn vừa múa
Vợ tôi chồng chúa chén đũa khỏi khua
Mông ngựa nam đua vú bắc tranh bồ
Quê ta sửng cồ đắc địa hơn thua
*
Cái giống dân nam chẳng giỏi lừa
Ngàn năm cũng vẫn cúi đầu thua
Miền trung thâm hiểm quen đa trá
Xúi em đất bắc tính hay đùa
Xuôi hết chân này qua chân khác
Ruộng vườn nương rẫy rủ nhau mua
Hình như không phải riêng trời VIỆT
Tứ phương đâu đó cũng chung mùa
*
BỎ MỒI BẮT BÓNG
*
Bỏ mồi bắt bóng
Lóng ngóng lộn làng
Gặp mặt người sang
Vơ quàng vào họ
Đầu heo rị mọ
Đuôi chó bo bo
Sổng mất đàn bò
Mới lo cắm cọc
*
Rao bán thịt dê
Không có sườn bê
Thay ngay xương chó
Lừa đàn em nhỏ
Mỏ chửa biết la
Đầu núi sơn ca
Luật rừng khiếu kiện
Củ khoai con kiến
*
Mớ chôm mớ hiến
Thổ địa làng nhà
Khoe khoang lật đổ
Khốn khổ phú nông
Bần dân van vái
Chưa kịp tranh cãi
Vãi đái ra quần
Vội gã hồng quân
*
Kiến càng đi kiện củ khoai
Nước ta lắm mỏ người ngoài đem đi
Cháu con chẳng có còn chi
Một đồi cát đổi thúng bi đội về
Biển sâu dầu khí tràn trề
Người trong nhà vẫn bộn bề bàn giao
Xăng cao giá cũng mua vào
Sinh viên thầy thợ hầu bao nghẹn ngào
*
SINH CUNG HUNG HÃN
*
Chán con sông làng
Bơi ngược TIỀN GIANG
Thường trú NGHỆ AN
Can qua HÀ NỘI
Mang theo nhiều tội
Bội ước xóm làng
Quen thói chơi sang
Cải cách ruộng đất
*
Tây bắc ngơ ngác
NGA MỸ: SA BA
Dấu tích mấy bà
Khăn đen mỏ quạ
Đeo gùi nem chả
Đặc sản làm quà
Giặc đỏ TRUNG HOA
Thầy HỒ nếm trước
*
Đón rước đười ươi
Lội qua nhà người
Giải tàn phóng rác
Con cháu đổ bác
Mất mật vào rừng
Thành lập ma bưng
Giấu tay thanh trừng
Đồng chí ăn hớt
*
Có tiền em cũng đặng huyền tiên
Chẳng có duyên chi rạng tiếng hiền
Cái nết vẫn hoài mơ đè đẹp
Cô hồng cái huệ bỗng nên chuyên
Mối lái cho người sau vô trước
Mười chàng dự bị thỏa cơn ghiền
Một tua tình cũ dân chơi mới
Ba mươi sáu phố gọi nhau liên
*
NGÀY XƯA TÂY THI HOÀNG THỊ
*
Đi sau sợ lỡ mốt chơi
Vào nam học kiểu dở hơi vẫn còn
Thuần phong mỹ tục nặng đòn
Mặt em bôi phấn trát son khoe người
Con xe cái gọi đồ mời
Chiến tranh chẳng có đổi đời mới hay
Phải chăng thằng MỸ con TÂY
TẦU về để lại một bầy đam mê
*
Vũ trường sa đọa đám chân quê
Giấy rách không quen giữ lấy lề
Nhiều đứa con ông lên dựa cột
Cháu bà lúc lắc chỗ rao kê
Hỏi thăm mới biết con quan cả
Chú cha ăn mặn phủ chưa phê
Cậu ấm cô chiêu đều chua miệng
Ném tiền qua cửa chẳng mệt mề
*
Của thiên địa trả về cho trời đất
Một viên thuốc lắc ngây ngất cả đời
Lúc cha ông vẫn còn tọa thượng ngôi
Ba mươi sáu kiểu TÂY THI HOÀNG THỊ
Chơi tới bến bằng liền anh liền chị
Khỉ còn mê hồ huống cái đồ em
Áo hai dây không khó dễ cho xem
Quần ba mảnh vừa bàn tay chùi mũi
*
Tiêu sao hết đồ bà to như núi
Cuối cùng lo con đò nhỏ dô hò
Của mẹ cha sức mấy bận tâm cho
Giòng ly biệt hai tay dò bốn khúc
Lên xe mã con quan nhà đỏ phúc
Xuống đại lao chẳng đến nỗi nghẹn ngào
Đám ăn theo thèm rỏ dãi hồng bao
Trăm ngàn kế thi đua nhau chạy án
*
NHẤT TRÍ CHUNG CHI
*
Thế rồi một sáng tinh sương
Em lên ngồi thớt anh trương xạ trường
Chia tay giữa ngả ba đường
Người đi kẻ ở chán chường nhìn nhau
Phải chi lúc mới ban đầu
Phấn hồng không thử son nâu chẳng màng
Đã chưa đến nỗi cưu mang
Nàng vào lao thất chàng tan cuộc đời
*
Trễ trị bệnh chẳng hơn mau phòng bệnh
Lệnh đưa ra của mấy đứa quỷ ma
Không tuân theo chỉ có bọn quân tà
Chết dưới mộ còn đội mồ gây oán
Chương đề ra cả đám người ta thán
Kí đại vô toàn một lũ tham ô
Ăn chưa no nên ngọng nghịu hàm hồ
Túi không đáy mả cha sư tổ tụi
*
Lồng lành chim đậu
Chậu đẹp cá bâu
Nước chảy qua cầu
Cây vàng trái bạc
Người không đi lạc
Trôi dạt thuyền nhân
Đừng ai cầm nhầm
An cư lạc nghiệp
*
Một đồng xẻ bảy chia ba
Chín phần vang tiếng cha già ăn chơi
Trên cao bục giảng thuyết đời
Nhân sinh một kiếp lâm thời làm ma
Nước ngoài tranh thủ bôn ba
Dưới tay một lũ lâu la bao thầu
Nay mai chưa biết về đâu
Con sâu cái kiến cũng cầu xa hoa
*
Mấy thằng biến thái cũng lên ngôi
Chiếm chỗ ngồi cao thụ hưởng đời
Hai mươi năm lủi chui luồn lách
Nhất trí không ngu dại chọc người
Đồng ý cho qua cơn buồn ngủ
Phê bình kiểm điểm chuyện ăn chơi
Gật đầu y chí cùng phe phái
Xuống tay hạ thủ đứa không mời
*
ĐƯỢC ĐI HỌC TÙ
*
Bác mẹ sinh ra vốn giống lười
Trăm năm tại thế mấy lăm hơi
Cầm cờ không cắm buồn tay khỉ
Chẳng vui môi ngậm lũ đười ươi
Dưới trướng hung hăng bầy vượn cáo
Nhân gian xào xáo xạo ba đời
Hôm trước thay quần nay đổi áo
Đương thời chuyện láo kháo nhau chơi
*
Thở chẳng ra hơi
Gian giảo đổi đời
Ngỡ rằng khấm khá
Biết nem quen chả
Ăn cá không xương
Hết sợ tiểu đường
Rương hòm đầy đủ
Nhà mình tự chủ
*
Bạn cũ cùng phường
Tình nghĩa vẫn thường
Đứa thương đứa ghét
Mấy thằng chót chét
Mặt mẹt nêu gương
Liêm sỉ khoa trương
Miệng hùm lưỡi hổ
Thi đua đấu tố
*
Đổ tội cho nhau
Văn hóa đội đầu
Sát nhân một sách
Diệt chủng bất bạch
Tách vợ chia chồng
Bộ hạ tâng công
Tên nào kình chống
Vu khống phản động
*
Mua danh bán tội cho người
Bới lông tìm vết tơi bời lòng nhau
Một thằng rơi xuống vực sâu
Cả đàn đồng chí ào ào vỗ tay
Nay mai rủi bị tù đày
Cùng phe xét lại án thay tình đời
Lỡ thua ngay giữa cuộc chơi
Tập trung đại hội thất thời số đen
*
Một thời lâm luật giống dân rừng
Không ngày khống tháng giãn dây thun
Tù ở xem đông dài xuân ngắn
Thu nhà thỉnh quan bác vào cung
Mục hạ cái nồi ngồi trên cốc
Tiên sinh vo gạo chỗ ngồi chung
Thằng tây bụng xấu chơi không đẹp
Nước tuôn dưới lỗ cũng đem dùng
*
MỘT MẢNH QUẦN HỒNG
*
Rồi ra một cuộc ngu chung
Cái màn nó bảo cái mùng cũng ưng
Rõ ràng gánh nặng đôi thùng
May thay không đổi đồ dùng khác tên
Lâu lâu nghe tiếng lạ miền
Mấy câu nghe mãi đâm ghiền mới hay
Ngắn dài năm ngón bàn tay
Đôi bên phải trái cả hai không thừa
*
Ruộng rẫy cày bừa
Luống rây hàng sảy
Mấy thùng lúa lạy
Cậy cục bữa cơm
CHỢ ĐÀO khỏi nhòm
NÀNG HƯƠNG nức mũi
TÁM THƠM chớ ngửi
Sông nước HẬU GIANG
*
Miền nam sáu làng
Cũng đem đi cúng
CỬU LONG chín bụng
Khố rách áo ôm
Bè lũ râu xồm
Kẻ tung người hứng
Con mềm thằng cứng
Nổi chứng giữa chừng
*
Tự lập ma bưng
Đứa nào không ưng
Đào hào vùi xác
Kẻ luận lý khác
Cắt cổ chặt đầu
Cả bầy diều hâu
Bâu ăn đồ thối
Tội tử anh em
*
Ngàn năm xuôi ngược một con đò
Tay chèo ngẫm được mấy người lo
Sợ cơn sóng cả trai buông mái
Ngại bãi san hô gái bó giò
Bè lũ bốn thằng to miệng cãi
Tranh giành dọn cỗ đãi TẦU to
*
“Sang sông lắm kẻ không nhìn lại
Tháng bốn bảy lăm mỏi cổ hò”
*
Mắt xanh nanh đỏ
Da trắng mao đen
Mặt mũi lem nhem
Bôi tro trát trấu
*
Bày trò đấu đá với nhau
Xương phơi chật đất máu tràn đục sông
Chỉ là một mảnh quần hồng
Ngưu tranh bò đấu lông công tơi bời
*
THƯƠNG HẬN SỬ THÙ TÌNH ĐỜI HỜN CHIẾN TRANH BẠO LỰC
BỰC THAM Ô GHÉT NHŨNG NHIỄU OÁN ÁC BÁ CƯỜNG HÀO
*
BÚT TÔ PHẤN VẼ CHO ĐỜI
*
Chơi nhau cởi áo khoe đời
Rừng ân biển ái cũng mời người xem
Nhá nhem chẳng vội lên đèn
Âm thầm con trắng thằng đen sau rèm
Thực hành không muốn thầy kèm
Bài làm cổ điển ai thèm mặc ai
Rủi may chuyện đúng điều sai
Sư ông còn tóc chú cai hết mùa
*
Một bà gan rắn
Bị bắn hôm nay
Mấy đứa ra tay
Tự khai khủng bố
Bom liều dám nổ
Đố thấy mặt mày
Cả đám da dày
Bày trò chính trị
*
Truyền tin hoa mỹ
Tìm kỹ thằng chơi
Ai lại hại đời
Một người phụ nữ
Nhiều điều chẳng cữ
Đạn xử vào đầu
Chưa trọn một câu
Vì dân vì nước
*
Vong thân vị quốc
Cũng được tiếng thơm
Xứng đáng tay gờm
Bàn tròn đối lập
Ai bảo không chấp
Miệng lưỡi đàn bà
Gai sắc hồng hoa
Bỏ qua uổng tử
*
BÚT TÔ cho đáng mặt đàn bà
Thăng đàn phấn vẽ đóa kỳ hoa
Mày râu chưa chắc quen nghe tiếng
Thục nữ bôn ba vượt xứ xa
Đơn thân yểu điệu đòi dân chủ
Liễu yếu trong tay lũ đạo tà
Đè đầu cưỡi cổ bầy tim sắt
Mạnh thế tranh đua chuyện bất hòa
*
Mấy lần sống chết tầm tay
Lòng người vẫn muốn sự hay cho đời
Quyền dân nhất định phải đòi
Phấn son tô điểm đất trời một phen
Chông gai cũng phải bon chen
Trước sau gì cũng không quen phủ phàng
Trong dòng nhân thế ngổn ngang
Gan vàng mật sắt há màng tử sinh
*
CHÍNH TRỊ KHỎI ANH EM
*
Nhân duyên sinh tử tồn vong
Non sông hổn độn ước mong thanh bình
Mấy thằng điên tính toan rình
Bữa qua bắn hụt dân tình hàm oan
Bom nhầm vào giữa sân làng
Hôm nay xẻ nghé tan đàn còn đâu
Đối giao không được buồng cau
Bình vôi chỏng gọng cơi trầu đắng cay
*
Trăm năm giấc mộng còn dang dở
Ai nỡ đang tâm xé mảnh tình
Non xanh nước biếc hoài than thở
Hàng vạn con người vẫn lặng thinh
Phải chi viễn xứ đừng xoay trở
Đã chẳng liên quan chuyện bực mình
Nội chiến chưa xong bom đạn nổ
Phe phái muôn nơi vẫn chực rình
*
Người đi ôm mộng một mình
Kẻ còn ở lại linh đình đua tranh
Một ngôi bốn đứa quyết giành
Miếng ăn chẳng đặng thì đành phá ngang
Dân đen đỏ mắt ngỡ ngàng
Đi tìm dân chủ hai hàng lệ rơi
Phải chi số kiếp do trời
Thiên tai bão lũ tiêu đời cũng cam
*
Chính chị không thèm đứa giả em
Một người nằm xuống chửa lên đèn
Cả bầy hổ lốn tranh nhau cãi
Quật mộ bà lên hở mặt xem
Uy danh để lại ai thừa hưởng
Quyền bính trong tay những hũ hèm
Trước mắt một bầy sâu bọ đấu
Đứa nào máu đỏ bụng không đen
*
VỤNG CHÈO KHÉO CHỐNG
*
Lương tâm từ độ làm thinh
Thăng hoa ác tính chúng rình rập chơi
Một người mạng đã xong đời
Cả bầy tiếm vị ra lời tố nhau
Đứa nào cũng sạn trong đầu
Lắm chiêu nhiều kế mưu sâu đổi đời
Trăm năm tranh lấy cơ ngơi
Hoa hồng trên mộ tả tơi tro tàn
*
Một ngôi sao sáng
Hàng vạn người xem
Tối lửa tắt đèn
Lắm ma nhiều quỷ
Bầu trời ganh tị
Mặt đất đành hanh
Nhìn chúng đua tranh
Con hành thằng hẹ
*
Đàn gà cùng mẹ
Nặng nhẹ đánh nhau
Một bà thủng đầu
Bày trò than khóc
Niêu tôm gà vọc
Gia tộc tan hoang
Chân bước hai hàng
Cay tiêu chua giấm
*
Một trò đá đấm
Cấm cản vô xem
Lỡ dại đốt đèn
Đưa ra bắn bỏ
Dân đen khốn khổ
Thổ lộ mòn hơi
Lấy thịt đè người
Đứa thôi phe cánh
*
Ngoại ông lúc chết đã quên răn
Đói thơm rách sạch chớ tham ăn
Gà cùng một mẹ đừng giương cựa
Người dưng khác họ chớ san bằng
Cao nhân tất có cao nhân trị
Ngôi sao dù sáng có khi băng
Tiệc mời cỗ mọc nhanh chân bước
Lội nước theo sau giả điếc câm
*
Uy danh một miếng mồi ngon
Dễ gì buông bỏ méo tròn vẫn ham
Tiếc rằng răng có hai hàm
Bằng không nhai sạch chẳng ban cho đời
Trò chơi thừa thắng một người
Nhân hòa địa lợi thiên thời quên lo
Cùng nhau trên một con đò
Vụng chèo khéo chống mặt mo hét hò
*
THÒ LÒ XANH MŨI
*
Một đứa con thơ
Lơ ngơ vào lớp
Gặp thầy còn khớp
Chính chị giả em
Đốt sách quên đèn
Đi vào ngõ tối
Lần mò gỡ rối
Biết tội chỗ nào
*
Rảnh rỗi lê la
Chuyện nhà người ta
Đưa ra tố khổ
Ung nhọt cắt mổ
Bốn đứa quỷ ma
Quen thói ba hoa
Diễn đàn đấu đá
Vá víu chuyện mình
*
“Chủ xị hết trình
Tiên ông bất minh
Diệt chủng phản bạch
Uổng tử đốt sách
Lầm lẫn hy sinh
Kỹ nữ gian tình
Sát nhân áy náy
Ma cô lộ tẩy”
*
Đang khi lửa tắt cơm sôi
Giặc trong chưa dẹp thù ngoài cheo leo
Nước chưa xóa đói giảm nghèo
Lúa bày chim chuột lũ mèo trên cao
Chị em tình nghĩa đồng bào
Chỗ ngồi bán tiếng mua vào gian lao
Cũng cùng một giọt máu đào
Cá vồ cả bọn dưới ao chực chờ
*
Miệng còn hôi sữa vội thôi nôi
Họ dúi cho em một chỗ ngồi
Đứng đầu thiên hạ oai danh bé
Sứt mẻ ông bà cũng ráng chơi
Bầy trò nhiếp chính chờ khôn lớn
Sau lưng một đống sỏi sạn đời
Bụng làm dạ chịu vai con rối
Dạy trẻ phân gà kẹo chẳng hôi
*
Đem em ra đặng dụ mồi
Giật dây kéo áo họ ngồi sao lưng
Xúi nên chuyện chẳng được ngừng
Bao năm bưng bít dè chừng thế gian
Trường đời còn lắm ngỡ ngàng
Nát tan hồn mẹ bẽ bàng phụ thân
Nước non sức mấy chúng cần
Háo danh vụ lợi ấm chân một thời
*
ĐỔI MỚI TƯ DUY
*
Chiến tranh nhiều nơi
Vào chỗ không mời
Ba đời nghèo đói
Đạn bom lửa khói
Có thấy bọn giàu
Thượng tọa vuốt râu
Sơn quan hổ đấu
Non sông xương máu
*
Của báu đi đâu
Chẳng đổi bò trâu
Đưa về cày ruộng
Máy bay ham muốn
Tàu chiến sân si
Vào trận mạnh thề
Hy sinh quyết tử
Chẳng cữ bệnh gì
*
“Bốn đứa thầm thì
Lỗi phải từ khi
Cha già mất gốc
Bôn ba nô bộc
Địa lộc thiên mồi
Hai quả bom rơi
Hết đời quân phiệt
Triệt buộc BA ĐÌNH”
*
Cái thủa hồng hoang đã hết thời
Vạn người chăm bẳm chỉ một ngôi
Con trời nối dõi đài thiên tử
Trăm họ hy sinh cũng đáng đời
Một tay quán xuyến muôn ngàn chuyện
Ngai vàng không phải chỗ ngồi chơi
*
Nhớ một thủa bệ hạ trên ngai
Trong NAM PHƯƠNG đàng ngoài bắc ĐIỆP
Đồ ngon dân tiếp của lạ quan trao
Cân đai gấm lụa hoàng bào
Ông cha BẢO ĐẠI đón chào văn minh
LONG GIA ẩn nhẫn thù rình
Non sông bình định mối tình TÂY SƠN
Quốc ngữ ra đời căm hờn mới có
Con khỉ PẮC PÓ cố học võ người
May thay thoát kiếp đười ươi
Rừng tan suối cạn tiếng cười núi sông
*
Năm bốn nhăm ẤT DẬU thông đồng
Áo lông NHẬT không mặc
Thuốc súng ruộng đay gặt
Xác triệu nhà đói meo
*
“Dân nghèo bần tiện dễ theo
Tiết kiệm nghiêm nhặt
Của giặc ngu gì đèo cho ai”
*
ĐÒN XÓC HAI ĐẦU
*
Đừng bàn giao quyền bính
Vào chính nhân quân tử
Đừng gây chi khó xử
Thi cử đám anh hào
Đừng đổ bao gian lao
Lên đầu người nghệ sĩ
Đừng học trò quái dị
Lũ quỷ đỏ sát nhân
*
Những trái tim ngu đần
Thường mon men thế sự
Đừng ghi vào lịch sử
Bí ẩn chốn thâm cung
Những tội lỗi khôn cùng
Khó lọt ngoài nhân thế
*
“Chẳng mong người ta kể
Hoàng đế xệ tai lừa”
*
Con vua có mãi làm vua
Con sãi trong chùa gõ mõ khua chuông
Ngàn năm vẫn thấy chuyện thường
Thiên thu cố sự đoạn trường khoa trương
Nhân tình thế thái tỏ tường
Chín mươi chín ghét một thương kiếp người
Bẩm sinh đã giỏi nằm chơi
Ăn no ngủ kỹ ai thời chẳng ham
*
Tính tham như hạm chẳng kham làm
Mấy đứa to đầu vẫn cứ cam
Đòn xóc hai bên gây tranh cãi
Đôi quang một gánh phải ly tan
Mát bụng người ngoài ngồi thưởng lãm
Nóng lòng kẻ thắng đứa thua oan
Chết ráo vẫn chưa trào cạn tức
Bà con cô bác lệ hai hàng
*
Mái nhà tranh hai quả tim vàng
Không mong chiến trận vẫn tan hoang
Chồng mong một đứa con nối dõi
Vợ mỏi mông chờ bụng có mang
Mười ngày chín tháng mơ sinh nở
Đã chết phơi thây ruột lộn gan
Ngửa đầu chưa kịp than trời đất
Lẻo đẻo theo nhau xuống suối vàng
*
THEO MỸ BỎ TẦU
*
THIÊN AN MÔN vấn cửa trời
Tự do dân chủ nó ngồi ở đâu
Bài ca vọng cổ sáu câu
Xuống xề không đặng nhức đầu quan to
Từ trên bé lớn giỏi hò
Mở màn xem kỹ tò vò bắt sâu
Xe tăng thiết giáp hồng MAO
Điên cuồng húc lướt càn xâu mạng người
*
GIA ĐÌNH VẸM
*
Cô hai
Thài lai
Nhai chả
Nhả bã
Nuốt nem
Không thèm
Cây kem
Khiếm diện
*
Thằng anh cả
Cười nhớt nhã
Thật thà khôn
Lỡ dại mồm
Cong môi cãi
Cha lải nhải
Mãi chưa thôi
Mẹ vẫn ngồi
*
Cân đo đong đếm
Nêm nếm xáo xào
Lo cái hầu bao
Chưa đầy ruột tượng
Mặt nào sượng
Ngượng ngùng chi
Họ ai bi
Mình hỷ hả
*
Đất mồ mả
Xả ăn chia
Xíu quách lìa
Rình chia kí
Thằng đeo MỸ
Con bỏ TẦU
NGA cổng sau
Rụng đầu VIỆT
*
Cũng đầu cũng đít mỏ diều hâu
Quỷ đỏ mặt mo chửa mấy ngầu
Bất khả mạnh hù thằng theo MỸ
Yếu gan đấu đá đứa bỏ TẦU
Còn chị hằng NGA đang lấp ló
Tình riêng không rõ dạ nông sâu
NATO tám hướng quân vây đủ
Thế chiến đệ tam chuẩn bị cầu
*
Về tây học lại sách ÂU
TRUNG ĐÔNG chưa tỉnh lệnh TẦU sắp qua
Ngàn năm xanh sử một nhà
Lựa ra xếp lại một bà tài hoa
Rạng danh dòng giống quần thoa
Trên ngôi thiên tử nhìn xa trông gần
Đầu sư tử đít mãnh lân
Dưới tay một đám hoàng thân khù khờ
*
TÂM THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét