Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

TÌNH SỬ part 3


TÂM THANH THI TẬP
*
TÌNH SỬ
Part3
*
ĐÊM VẪN CHƯA TAN
*
Thân xác kia tháng năm rồi ruỗng mục
Có ai hoài những giờ phút vinh quang
NGƯỜI ra đi để lại giấc mơ vàng
Cho đệ tử đạo dâm trên dương thế
*
Gà gáy vọng liên hồi tranh dục sáng
Màn sương đêm lành lạnh lẩn bên thềm
Hương ngọc lan đâu đó tỏa êm êm
Còn vương vấn mộng huy hoàng dang dở
*
Áo trăng sao che nàng XUÂN còn hở
Có đâu thừa hòng riêng tặng MINH KHAI
Thương lắm thay tan tác những hình hài
Nằm rơi rớt nơi đầu trời cuối đất
*
Tiệc chia tay có đứa còn đứa mất
Rượu biệt ly không cảm thấy đắng cay
Thức nhiều đêm cố chờ đợi ít ngày
Câu trăng gió tặng người tình trong mộng
*
Những lời than van
Trong giấc mơ hoang
Cùng chàng ân ái
Làm thân con gái
Khổ lắm ai ơi
*
Suốt đời chờ đợi
Mang khối mộng vàng
Giữa dòng sông oán
Bao người ta thán
Giọt lệ chứa chan
*
Mộng tưởng soi hình in bóng đen
Từ khi thao thức với hoa đèn
Tự tình trên vách cùng sương phụ
Nhung nhớ người đi qua mỗi đêm
Ân ái phôi pha trơ dạ đá
Mơ xa tiếng vọng gọi bên thềm
Mong sao mưa móc trời ban phước
Cho bõ nhiều năm cửa lỡ chèn
*
Thương người ngồi hằng đêm
Nhìn bóng mình trên vách
Không gian nào ngăn cách
Ta chẳng đặng gần nhau
*
MỘNG BÓNG MA
*
Đôi cánh thời gian vẫn thản nhiên
Mặc cho thương hải hóa tang điền
Giận chàng tóc trắng đêm đen đợi
Mòn mỏi trông chờ cơn tỉnh điên
Nửa câu hò hẹn hoài quên lãng
Một chữ về thôi vẫn chẳng quen
Ai đi nhắn giúp thằng ma chột
Đành bỏ đi xa lúc đỏ đèn
*
Một ly tan hợp hoài chưa uống
Nửa xị giao bôi dạ chẳng thèm
Nhiều đêm thao thức chờ thi tửu
Hai cái xay chừng đợi tỏa men
*
Tương tư hoài mộng bóng soi đèn
Tâm sự cùng nhau thỏa một đêm
Năm canh bất chấp trong sương gió
Một thoáng đam mê cũng bõ thèm
*
Nhẽ ra chẳng đợi lời mời
Thằng ma chột mắt suốt đời bên ta
Mồi thi tửu mối tình già
Hằng đêm vẫn ngỡ mơ xa tìm về
Rượu buồn những giọt đam mê
Chai đầy chờ khách lề mề bốc hơi
*
QUẦN MA
*
Ai bảo dáng em xinh
Khi anh nhìn xỏa tóc
Ai bảo lúc em khóc
Tan nát quả tim anh
*
Bay từng sợi tóc xỏa tung bay
Nỗi nhớ niềm đau chải cả ngày
Sợi dài em tặng cho anh đấy
Để khỏi bao ngày mãi đắm say
Sợi ngắn em nuôi hoài ước vọng
Qua ngày đoạn tháng những chua cay
Dòng suối đen tuyền luôn óng ả
Hoa mơ cài chặt chuyện mưa mây
*
Em ngồi xỏa suối tóc huyền
Cho anh bướm dại bay chuyền cành mơ
Bay vào mây mộng thẩn thờ
Vần thơ mới dệt đợi chờ gió đưa
Chia tay vì lỗi ngày xưa
Hay do cám cảnh trời thừa rủi may
Thức đêm chưa biết đêm dài
Trăm năm ai nỡ đọa đày nhân sinh
*
DÁNG EM XINH MÌNH EM ĐẸP
ANH MƠ HÌNH MỘNG BÓNG
*
MÔI ĐO ĐỎ MỎ CHU CHU
ANH CÚ RỦ ĐỨNG NHÌN
*
Đớn đau đành phải lặng thinh
Cánh ong bay lả chân tình bướm lơi
Chữ yêu không thốt nên lời
Đổ ly rượu nhạt tại trời gió chua
*
Em ngồi bên song cửa
Đối diện với vầng trăng
Mắt em vẫn mơ màng
Bầu trời đầy sao sáng
Buông tâm hồn lãng mạn
Trôi trên dòng sông hoang
*
Này thằng không cha
Kìa con mất mẹ
Một đời đơn lẻ
Đêm đêm tìm ma
Kết bạn trăng hoa
Bàn thơ luận rượu
*
Cùng nhau dưới ánh đèn mờ
Có nàng tóc xỏa vật vờ bóng ma
Người tình lỡ kẻ đi xa
Mặc hồn ở lại với ta trong đời
Bao năm cùng hội ăn chơi
Một thằng tri kỷ không lời bỏ đi
Mộng mơ khép chặt đôi my
Mà sao vẫn thấy sầu bi nặng lòng
*
Tình vốn rộng nên trong lòng dậy sóng
Chiếc thuyền thơ biển động vẫn phiêu du
Cánh hải âu vời vợi mộng thiên thu
Trăm năm bến tìm tăm chim bóng
*
NUỐI TIẾC
*
Trong lòng ta hồn mãi vươn sức sống
Dù tâm can mục ruỗng đã từ lâu
Đội chưa quen ô thống khổ trên đầu
Nên đêm xuống vẫn âu sầu nhớ bạn
*
Một con ma già
Hai thằng ma gia
Ba tên ma dạ
Nhiều đứa giả ma
*
Một bầy nửa quỷ nửa ma
Đêm đen chưa sáng bôn ba với đời
Tiệc vui chẳng đợi lời mời
Cô hồn các đảng giả người nhào vô
Trên đầu chít mảnh khăn xô
Đôi hia bành trướng mưu đồ sát nhân
Vầng dương khó ló xuống trần
Cõi âm vượng khí ngu dân sẳn bày
*
Mâm mồi cháo thí toàn chay
Bọt bèo vàng mã tro bay hương tàn
Tư bản đỏ lộ giàu sang
Dưới cờ đẫm máu giang san điêu tàn
*
CÔ ĐƠN
*
Em ra đi khi tuổi xuân chưa hết
Để bây giờ dù chết cũng còn thơ
Thủa tài danh nhan sắc mộng mơ mờ
Sâu thăm thẳm lỗ trầm thân ba tấc
Buông sáu tấm đành quay về lòng đất
Mộng thiên đường giọt thương lệ chia tay
Ly rượu đầy sóng sánh đổ men cay
Có quên được những người tình lỡ dạ
*
Gian dối mà chi tiệc sắp tan
Chẳng ai mãi giận lúc huy hoàng
Vì đâu em nỡ qua bờ khác
Đò xưa vẫn đợi kẻ sang ngang
Thiên thu nô bộc tình không thỏa
Chưa mấy bạc đầu mộng kín hang
PẮC PÓ khỉ người hay  hão hứa
Đời đen ta phải dệt thơ vàng
*
Tiếc thay cái thủa ban đầu
Yêu thầm mơ trộm qua cầu gió bay
Gió bay lá ngã về đâu
Một con nhạn lạc ôm sầu ngẩn ngơ
Vẩn vơ bày mấy vần thơ
Đêm mưa ngày nắng bơ phờ vấn vương
Bây giờ tưởng nhớ người thương
Dáng còn đâu đó thịt xương tan rồi
*
Em bước cùng ta một đoạn dường
Hai mươi năm lẻ nặng đau thương
Chữ nhân chỉ có trên mồm mép
Qua tám mươi năm vạn dặm trường
Ân ái ai hoài khi bạc tóc
Mắt xanh hoan hỷ chuyện yêu đương
Mỗi hố sao dành riêng một mạng
Thiên thu ngơ ngẩn mộng chung giường
*
Vì sao phân biệt giữa hai nơi
Ngăn cách đôi bên bởi đạo đời
Em quỳ trước CHÚA dang tay đứng
Ta cúi sau lưng tượng PHẬT ngồi
*
Hai đứa không cùng lời hiệp ước
Chỉ thề những lúc ái ân thôi
MỸ giận lạc đàn con chiên dại
NGA hờn sói dữ chịu mê chơi
*
Chẳng biết cừu hiền hay sói ác
CHÚA buồn PHẬT cũng phải than ôi
*
Ta đốt chiếc lá du
Để quên thu vàng đợi
Ta rứt đi những sợi
Tóc nhuộm đẫm nhớ thương
*
Đâu phải bóng qua đường
Hai mươi năm ngang trái
Tóc thề còn nửa mái
Em gìn giữ cho ai
Còn vài sợi tóc mai
Cũng nửa đen nửa trắng
*
Ly rượu tình cay đắng
Em nỡ uống một mình
Ta đành phải lặng thinh
Cô đơn âm thầm khóc
Nhớ thương hoài mái tóc
SÀI GÒN hòn ngọc xinh
*
Đốt đi một chiếc lá ta quên cả cuộc đời
Thủa niên thiếu ham chơi tim ta là gỗ đá
Bây giờ thành ngạ quỷ ta chợt nhớ khỉ người
*
EM VÀ ANH
*
Con đường ta đi
Không biết
Nơi ta sẽ đến
Chẳng hay
*
Sống trong địa ngục tà quyền
Có ai trơ mặt đáng nguyền như ta
*
Ngày xưa em bảo em mơ hão
Nên vội yêu anh đặng hẹn hò
Chuyện trò tỏ rõ con ma hứa
Em tặng cho anh một vở vờ
Bây giờ thơ cổ in trên giấy
Ngâm mãi duyên tơ vẫn hững hờ
*
Ái ân bỗng chốc bay theo gió
Quên cả VIỆT gian vẫn thẩn thơ
Nếu năm sáu tám không say đắm
Máu tắm MẬU THÂN bọn giặc HỒ
*
Em bảo rằng em sẽ đợi chờ
Hòa bình hiệp ước cứ như mơ
Chỉ qua vài tháng anh MỸ vắng
Em đã vội vơ lũ NGA khờ
*
Đứa nào đứa nấy trơ như đá
Chẳng đọng trong lòng một chút thơ
Thừa tiền mua tạm vài danh hão
Thiếu tình ôm đại đám em tơ
*
Áo trắng nay về đâu
Mùa đông khô nõ mắt
Qua cơn say ngầy ngật
Nhìn hoa tím bên cầu
Chợt nhớ mối tình sâu
TRƯỜNG TIỀN mười hai nhịp
Sao em không qua kịp
Di tản vào phương nam
*
CÒN NHỚ HAY QUÊN
Ta nhớ em
Những lần chung chăn gối
Ta nhớ người
Bao tiệc rượu thâu đêm
Ta muốn quên
Dòng sông chảy cuộc đời
Quên tất cả
Chuyện nồi da xáo thịt
*
SÓI CỪU
*
Em rõ ràng sói đỏ
Anh lộ kiếp cừu xanh
Em lừa nhanh một vố
Anh xấu hổ cả đời
Em khoác xác đười ươi
Anh thân trần lười nhỏ
Trăm năm em mắt lõ
Anh bỏ giấc mộng tròn
*
ĐỪNG VỘI TIN
*
Anh nằm trong SÀI GÒN
Thế lùi mười ngàn dặm
Em đứng ngoài HÀ NỘI
Thời tiến hai mươi năm
THỪA THIÊN đêm hội trăng rằm
Rưng rưng nơi xứ HUẾ
Vẫn âm thầm thù nhau
Bạc đầu bạc nốt hàm râu
*
Anh xa em thật rồi
Nhớ hương em từ tóc
Bây giờ anh muốn khóc
Khóc với mỗi em thôi
Em cắt đi mái tóc
Khi thôi xỏa ngang lưng
Tuổi xuân đến nửa chừng
Sao vàng trên băng máu
*
Rượu chửa mềm môi
Tình đà cạn
Lời chưa nói hết
Thở không thông
THĂNG LONG ấp ủ tình nồng
Ngàn năm dòng giống LẠC HỒNG đồng chiêm
*
Mai này đảng quẳng búa liềm
Biết còn ai ngửa BA ĐÌNH phơi thây
*
Nhớ lúc em tan trường
Trong tay cành hoa nhỏ
Hoa không là màu đỏ
Vẫn gợi nhớ mời thương
Ta chết lặng bên đường
Năm nhăm tư vĩnh biệt
Ôm khối tình tha thiết
Tơi tả trận hồng phong
Chan chứa nỗi đoạn trường
*
Anh bảo anh yêu em
Anh là tên nói dối
Đôi cánh chim không mỏi
Trên vạn lý trường chinh
Em nào cũng đẹp xinh
Đúng là anh nói thật
Lời anh trơn như mật
Chẳng bỏ một mảnh tình
Trừ em chắc không linh
*
Bây giờ anh nhớ ai
SÀI GÒN nhiều hình hài
Giai nhân đầy sắc thái
Trên đường tình ân ái
Không quen chỉ vài tên
Thôi thì anh nhớ em
Hai mươi năm ngoài bắc
*
Nếu biết trước em là con ma dữ
Anh ngu gì làm quỷ sứ đầu trâu
Để không lâu ôm ngực nặng u sầu
Bao mơ ước một bầu mang trong bụng
*
THỦA BAN ĐẦU
*
Có con sáo nhỏ trong lồng
Trơ trơ mặt trái mênh mông lời thề
Khi nào em tỉnh cơn mê
Nhà ai nấy ở mệt mề chi đâu
*
Ngủ đi cô VÀNG nhỏ
Đôi môi TĂNG TUYẾT MINH
TRƯNG khẩu dâm tự mình
Mặc ta trông THỊ NGÁT
*
Lông my em dài sợi
Cong cớn mãi khoe tài
MẬU THÂN mối thù dai
Đ tay sai diệt chủng
*
TẤT THÀNH không ngại vượt đèo cao
PẮC PÓ hang sâu chẳng thấy sầu
Thịt nhủ gái nùng chưa mòn ngọn
Trăm năm tình nghĩa một đêm thâu
Thấp thoáng XUÂN KHU HOÀN ĐỒNG DUẨN
Một bầy chính trị bộ bọ sâu
Dòng suối LÊ NIN hoài than thở
CÁC MÁC chưa chiêu lúc mới đầu
*
NÔNG THỊ XUÂN ngọt ngào
Tim CHÍ MINH nhộn nhạo
MAO TRẠCH ĐÔNG ba xạo
Phản giáo chơi đà đao
*
Lao đao giữa trận hồng phong
Dân ngu bỗng thấy đại đồng mông ông
*
Chào em
Trăm năm đành lỗi hẹn
Phụ em
Chém liềm búa lên đầu
*
Đưa em vào giấc mơ sầu
Họ hàng anh chị cùng nhau chìm xuồng
Bơi chung giữa một dòng sông
Hỏi VÀNG hay NGÁT muốn chồng nữa không
*
Sáng trông mông
Anh thèm ly cafe đắng
Trưa cửa mình
Và mãi bát cơm ôi
Tối gối chăn
MA THIÊN LÃNH lành lạnh
Tránh em XUÂN
Lòng THỊ NGÁT tan nát
*
Trăng sao đau chăn gối
Mỗi đêm dù một cối
Uống cạn chén rượu mời
Mặc nước mắt em rơi
*
MINH KHAI CÁI THỊ
*
Anh xỉn rồi mau nâng khăn sửa túi
Cuộc trăm năm phấn đấu suốt cuộc đời
Làm thân hộ lí chịu chơi
Đừng trông con đẻ chờ thời đế vương
*
Em ra đi đừng hòng mong trở lại
Anh giả vờ vo mãi chiếc khăn tang
Nhỡ mai này anh cất bước sang ngang
Khỏi bị bọn lâu la truy tội cũ
*
Anh yêu em ly tình nào cho đủ
Nửa ly đầy đầy ly nữa mà thôi
Rượu cạn rồi vẫn chẳng thấy mềm môi
Xem dưới trướng còn em nào thèm muốn
*
Em có nghe
Bình khô sâu rượu khóc
Em thấy chăng con cóc
Ngồi chồm hổm từng đêm
Đợi chân em qua thềm
Ngồm ngoàm môi khô khốc
Mặt trời bao giờ mọc
Cho chàng cóc ngủ êm
*
Giữa ngưỡng cửa tử sinh
Ta lùi mười hai lượt
Những lần lâm trận mạc
Ta vượt cả tá người
Vào thế giới ăn chơi
Ta là tay cự phách
Trên đường đời ngóc ngách
Tri kỷ vẫn mình em
*
Ta vẫn sống trong đạo HỒ đức cáo
Vẫn nảy mầm vài cánh lá thơ bay
Nhìn nhân dân trong khắc khoãi hàng ngày
Mơ dân chủ mò ấm no hạnh phúc
*
Tiễn đàn em xua tay không lời chúc
Bọn lâu la chưa đến lúc ra đi
Lệ giả đò nên chẳng thấm bờ my
Chỉ rạn nứt trái tim người sống nhục
*
Thù nhân làm bạn hoạn nạn người tình
Xinh xinh đem cất ngây ngất qua đêm
*
NÊN DẠI MỘT GIỜ
*
Em có biết chiều qua mưa nhiều lắm
Anh đợi hoài chẳng thấy dáng em đâu
Giọt mưa rơi sao vơi được nỗi sầu
Em không đến mưa càng thêm nặng hạt
Em lỗi hẹn vì son môi đã nhạt
Hay sợ rồi cùng phận bạc như XUÂN
Hai gót chân cũng đành đoạn ngại ngần
Ba năm đảng vẫn chưa khôn một tiếng
*
CHIM CỪU
*
Em yêu anh bằng ngôn ngữ loài chim
Em hót dai hót dài như vẹm
Anh yêu em qua cái bẹn gái nùng
Anh trầm ngâm âm thầm khủng bố
Hiếp dâm bản tình ca
Đè đầu nhạc ôn hòa
Chụp mũ nhân văn giai phẩm
Cấm tư do ngôi luận
*
GIÁP THỌ KHU ĐỒNG DUẪN
Thúc dục cuộc trường chinh
Xúi đi B hiến mạng
Mặc bầy chim ngún nguẫy
Lưng những chú cừu già
Không đồng chí phe ta
*
Yêu em đâu chỉ một khối tình
Bằng cả hồn ta lẫn máu tim
*
Ngập trong hằng phúc cơn mơ tưởng
Lựa mấy chục người một đảng viên
Trăm năm góp lại nên nhân ảnh
Buộc chặt chân nhau dưới búa liềm
Sao vàng lấp lánh trên nền máu
Thầy MAO tổ MÁC bác LÊ NIN
Ma vương an tọa hang PẮC PÓ
Dâm dzui dấm dúi lũ trò xinh
*
Tội HỒ tặc ta ghi vào sổ nợ
Cho lão vay khi bữa tiệc chưa tàn
Rồi sau này tòa quốc tế khó khoan
Gan quỷ chúa mặt dày trơ tuế nguyệt
Thầy lưu linh lè nhè ly nhất tuyệt
Tứ đổ tường chếch choáng cửa tam vô
Mặc lâu la thảm tử xuống dưới mồ
Đồng chí tính tình tang MA THIÊN LÃNH
*
ĐỒNG ẨM CUNG DÂM
*
Cởi áo đi em
Cho NGƯỜI xem lõa lồ đôi vú lộ
Vẫn sắc son
Trố trố mắt XUÂN KHU
TRẦN QUỐC HOÀN hẹp dạ để tâm thù
Hãy đợi đấy
Sẽ có ngày sa bẫy
PHẠM VĂN ĐỒNG vờ như không trông thấy
LÊ DUẪN rình
Báo cáo láo CHÍ MINH
Gái sơn lâm ít khi dám đa tình
Đồ mọi nữ hình như còn trinh trắng
*
Kiếp hộ lý trăm năm mong gì thắng
Ôm trong lòng nợ nghịch tử TẤT TRUNG
Chưa ra đời lòng mẹ đã lạnh lùng
Chữ chung thủy ba đời SINH CUNG tặng
*
ĐỘC ẨM
*
Một ly độc ẩm mãi không vơi
Ghế chiếc cô thân vẫn cố ngồi
Rau đắng đơm đầy trên mâm cỗ
Tô mồi vài quả khế chua ôi
Chờ ai mà mãi chai chưa rót
Buồn đời chẳng lẽ lại trề môi
Thượng điền tích thủy khan điền hạ
Xử tử bà NĂM địa chủ bồi
*
THẾ DUYỆT DẪY NẨY ĐÙN ĐẨY GIA KHIÊM
*
HOÀNG VĂN HOAN chạy tuốt sang TẦU
Biết mà không nói khổ mai sau
Phận tớ thỉnh cầu danh vọng mãi
Hay đâu bất tín dưới chân hầu
*
Đưa người đừng đưa qua đồi
Nhỡ khi gặp rối họ mời mình theo
Có con sáo nhỏ đơn neo
Nội gia chờ đợi eo sèo mặt hoa
Thôi thì tiệc quỷ cỗ ma
Giơ tay xin kiếu quý bà quý ông
Mệnh tôi tội với non sông
Xoay tua đại đồng ba cái không mong
*
ĐÊM ĐEN
*
Trong trời đêm tỉnh lặng
Ta nhớ người nhớ bạn cõi xa xăm
Thương thân em cô nhân tình âm thầm chiếc bóng
Hai mươi vẫn trông đợi mỏi mòn
Ta ngỡ ta thây ma còn hơi thở
Héo hắt rồi tuổi mơ mộng thanh xuân
*
Có còn hơn vào chỗ tối sai lầm
Nghe lời BÁC quyết đi B đánh MỸ
*
Ngõ tối đèn đêm phủ bóng đen
Nhà ai cửa sổ mãi không chèn
Sương mờ len lén bay theo gió
Vào tận khuê phòng vương vấn em
Một bầy tỉnh lặng sao trong mắt
Lấp lánh trăng treo mộng trước thềm
Nửa ly thề hẹn chưa ai uống
Vẫn đợi môi nàng mở cánh sen
*
Phòng giam mờ tỏ chục bóng đen
Giường cao hai lớp bó thân chèn
Một lỗ tò vò mong đợi gió
Đầy mạng tha nhân chẳng thấy em
Chỗ tiểu mùi khai cay xé mắt
Nơi tiêu vài bụng ngóng quanh thềm
Một lu nước rửa ai thèm uống
Trêu ngươi trên nóc vẽ đài sen
*
Tứ sắc chào thua bạc cỗ bài
Lao xao bầy sói thảm thân nai
Canh me xập xám ngầu hầm chắn
Đầy nợ vong tình đợi rủi may
Xúc xắc ba viên bày muốn khóc
Hai bên tài xĩu vội cười hay
Tổ tôm tam cúc tranh nhau phổng
Xóc đĩa quanh bàn sấp ngửa tay
*
Thằng bần gọi bác cháu bỏ con
Đồng hoa ma tước được mùa son
Hồng trung qua cửa chân người khác
Tam nguyên bất bạch ngõ không trơn
*
Đi về chưa tỉnh cơn mê
May còn chiếc áo nhà quê lưng sờn
Rủi thay vận số không son
Giấc mơ tài phú mỏi mòn chờ trông
*
BẰNG HỮU
*
Mộ chí không ghi vong thân vị tửu
Bọn yêu ma bằng hữu lũ vô tình
Thầy lưu linh ôm chai rượu một mình
Đám đệ tử đứa sau rình đứa trước
Tử vi phán mệnh phần chưa bạc phước
SINH CUNG mòn vẫn rõ một màu son
Lá số dài bất yểu chữ đâu non
Cầu trường thọ oan khiên cho kẻ khác
*
Mang nợ đời đành đi vào cửa thác
Vương ân tình hồn lạc chỗ đắng cay
Dù mười tầng địa ngục trải đọa đày
Chai rượu dở cũng rắp tâm uống cạn
Chung quanh NGƯỜI ai đâu là bè bạn
Lúc đầy bầu nửa chén cũng làm thân
Sống dương gian qua đại tiệc thường trần
MẬU THÂN tết bất cần chia cháo lú
*
Lúc sinh tiền vài ba tay bù khú
Một mắt me đủ gọi thế nhân vui
Khi chia ly còn có kẻ bùi ngùi
Ôm chai rượu chân sau chùi chân trước
Cánh đồng hoang đâu cũng là non nước
Dưới lều rơm thảm cỏ gói thi ma
Mơ lai sinh xây được một mái nhà
Tư bản đỏ nỡ mang đi cầm cố
*
Miễn chiến bài sau đêm tai biến não
Lão trời xanh đày đọa kẻ bạc đầu
Nửa thân hoang thua chẳng biết nơi đâu
Chân còn lại hết đi mây về gió
*
Bán thân còn chạy đi đâu
Xe lăn quanh quẩn người hầu đón đưa
Từ nay nắng sớm mưa trưa
Ái ân mộng giấc hương xưa lạnh lùng
*
Có sung sướng khi kẻ hầu người hạ
Vạ giữa trời một ách phải cùm chân
*
Bất cần dong ruổi hồng trần
Cây đa sương gió bán thân mua cười
Nửa bàn rũ áo không chơi
Thua non một cuộc chẳng lời cáo chung
Phải đâu lạc bước đường cùng
Thử thời co duỗi kiết hung với đời
Lỗi không dám đổ do trời
Bởi con sâu rượu không mời nhập tâm
*
MỘNG VÀNG
*
Nhiều ông trẻ không nửa lời đi trước
Chuyện tai ương ai đoán được rủi may
Dù thân chẳng vẹn đủ đầy
Mơ xa một chuyến dở hay không màng
Tình đầu may chửa vỡ tan
Vẫn còn tơ tưởng mộng vàng sang sông
Đỏ đen tụ hội gầy sòng
Bên tài bên xĩu chưa thông ván bài
*
Chưa tàn tiệc không vội vàng ngon dở
Bở hay bùi đoạn cuối hãy trình bày
Chia tay đúng lúc xỉn say
Mấy ai uống rượu không quay bạc bài
*
TẶNG NÀNG TÊN XUÂN
*
Vài chuyện dương trần
Vấn vương trong mộng
Da em có mỏng
Ta cũng chẳng tường
Chung bước yêu đương
Mặt dày chờ đợi
*
Dòng sông tình lúc trong lúc đục
Chiếc thuyền thơ khi nhặt khi khoan
Ban ngày mắt vẫn mơ màng
Tìm nhau trong giấc mộng vàng trăng sao
*
Bài thơ tình ta gửi hoài theo gió
Chân em đi hoa lá ngậm ngùi thương
Đôi ta dù chẳng chung đường
Chiếu chăn đâu đã lạnh lùng tấm thân
*
Giọt mưa sa ta ngỡ là nước mắt
Ngọt trên môi mà nghe đắng trong lòng
Em vui chung bước với chồng
Riêng ta dừng lại mỏi mòn ngóng trông
*
Đèn hoa trước ngõ khoa trương
Cho ta vướng mối tơ vương đứt rời
Môi son chẳng thốt một lời
Tội tên hành khất nợ đời bỏ đi
Nỗi buồn đẫm nặng trên my
Tan mơ ôm mộng vu quy nhà nàng
Hai người có bạn truy hoan
Một người chơi với cây đàn thiếu dây
*
TRĂM NĂM
*
Một chiếc thuyền câu vạn nỗi sầu
Cá chìm trăn trở khối tình sâu
Miếng mồi ân ái trăm năm kiếp
Mơ bã phù hoa mộng vẫn cầu
Em vội lăn xăn theo sóng bạc
Hồn trong lòng gió lạc về đâu
Tiếng gọi không người mong đáp lại
Cây cần ngơ ngẩn giữa đêm thâu
*
Nhất trang tình sử bách niên sầu
Ái ân trăng gió vực tình sâu
Vài đoạn thương ca buồn suốt kiếp
Sông ngâu ô thước đợi qua cầu
Tóc trắng không mong đùa sóng bạc
Lưng còng xoay trở ngại vờn lâu
Gọi bóng XUÂN hồi XUÂN chẳng lại
Năm canh tiếc mãi một đêm thâu
*
Tình thi một đoạn hứa cho em
Mỏi mắt chờ trông vẫn mãi thèm
Trăng khuya mờ tỏ sao thưa vắng
Ngửa mặt tìm thơ chẳng sáng đèn
Biết cùng ai giải bày tâm sự
Đom đóm soi đường trong bóng đêm
Mịt mờ dấu ái không hương sắc
Khô khốc trên môi một hũ hèm
*
Sông xa ai nỡ vội qua cầu
Cho ta mê mải những canh thâu
Chiếu chăn giá lạnh mong tay ái
Giường ân hoài đợi gối chăn hầu
Một chiếc thuyền t chìm bến mộng
Mấy lời chưa ngỏ dưới vực sâu
Đêm vẫn từng đêm mòn mỏi đợi
Ngày lại qua ngày XUÂN thấy đâu
*
ĐÊM TRẮNG
*
“Hoàng khuyển ngọa hoa tâm”
Chó vàng nằm giữa đài hoa
*
Mơ hậu kiếp ta làm con sâu nhỏ
Giấc phiêu du ngọa lạc động hoa vàng
Trên đầu non trăng hát khúc ly tan
MA THIÊN LÃNH bác cẩu nằm chờ chết
Lũ linh khuyển bản nhạc tình chưa kết
Mảnh xương thừa khó gặm để cho ai
Cố tha lôi trên những chặng đường dài
Đêm PẮC PÓ không còn nghe súng nổ
*
Tình chỉ đẹp khi vận vần trên giấy
Vui gì đâu dị mộng NGÁT chung giường
Trăng bây giờ không sáng dáng thân thương
Đầy oán ghét những câu thô chữ tục
Kề bên nhau sóng ngầm tràn nhục dục
Bữa tiệc tình len lén CHÚ THU du
Chuyện yêu đương pha tạp chất căm thù
Trong hoan lạc vẫn nhớ trung ương đảng
*
Người bỏ đi rồi thôi trắng tay
Còn ai thơ thẩn dưới trời mây
Còn ai đón gió qua rừng lá
Quên cả sau XUÂN sẽ đến VÀNG
*
Tàn cơn mộng bạc lá bài bay
Giật mình tỉnh giấc rủi cùng may
Gom vào trong túi bìa thơ nhỡ
Tiếc mãi hoang du những tháng ngày
*
Còn ai chia chác nửa ly cay
Dù biết chơi đêm sẽ có ngày
Ruột gan đi đứt vài ba đứa
Đầu thừa đuôi thẹo sự không hay
*
Phù hoa ảo ảnh những cơn say
Mấy phút DÂN TIÊN thoát đọa đày
Muôn kiếp tu hành không đắc đạo
Vạn người đâu chỉ mỗi ta say
*
Em vừa chết đêm qua xe đè chết
Không một lời trăn trối lúc chia tay
Ta nhìn XUÂN vương vấn nỗi chua cay
Long lanh lệ giọt buồn đau nhoi nhói
Tình hai ta giờ chỉ là mây khói
Có nhớ nhau vào những lúc đêm dài
Đôi tay thừa ôm ấp bóng hình ai
Khi sương lạnh thấm qua làn áo mỏng
*
THỜI GIAN TRÔI
*
Có còn đâu nụ hôn NÙNG cháy bỏng
Lửa nhân tình rừng rực nóng thân XUÂN
THU dìu em qua một đoạn đường trần
Đầy gai góc thương đau buồn khôn xiết
*
Lúc lâm chung không một lời vĩnh biệt
Em đi rồi ta xạo sự ra sao
Có còn ai chờ dưới bóng hoa đào
QUỐC HOÀN đến mộng vàng chưa tắt nắng
*
Ly rượu tình còn trơ mùi cay đắng
XUÂN đi rồi hoang vắng giấc mơ thơ
Thôi từng đêm thắp lên ngọn đèn chờ
Chân em đến mỗi lần trăng xuống muộn
*
Đêm mưa xưa ta đợi người qua ngõ
Lời tự tình trôi theo giọt lưa thưa
Thèm ôm XUÂN ta bỗng thấy TRƯNG thừa
Mộng ân ái tan tành trong gió lạnh
*
Ta ôm trọn nỗi cô đơn bất hạnh
Mặc màn mưa che kín khối tình sâu
Mơ dáng em ta hàng phục gục đầu
Bầy hộ lí bồng bềnh con lạch nhỏ
*
Môi XUÂN xinh chưa một lần tỏ rõ
Dưới trời mưa mòn mỏi đợi chờ ai
Giọt lai rai buồn xâu chuỗi hạt dài
Trăm năm khúc ta lâm râm khấn nguyện
*
Giấc mơ hoa mộng tròn hơi khói quyện
Chuyện yêu đương cay đắng lẫn ngọt ngào
Tình tan nhanh bỗng chốc tưởng mưa rào
Bài thơ nhỡ còn mấy vần chưa gọn
*
Ta yêu em đành nhớ thương trong mộng
Dù bạc đầu vẫn hoài mộng XUÂN xanh
Mãi trong ta trăn trở giấc mơ lành
Bầu trời rộng cho người tình nho nhỏ
*
Đôi môi XUÂN không son màu cờ đỏ
Phấn hương trần nhắm mắt đợi thời gian
Buồn trong ta nhan sắc lúc hoa tàn
Đoạn tình cuối hằn sâu trên nét mặt
*
MƯA SA NẮNG ĐỔ
*
Đôi tay ngắn ôm ân tình không chặt
Mộng bay đi cơn mưa ái về đâu
Nước vẫn xuôi hư ảnh bỏ trên cầu
Làn sóng gợn lăn tăn trang tình sử
*
Bước đường đời gập gềnh chân cô lữ
Nhớ thương nhau tìm dưới bóng trăng tan
Mắt có mờ cố mở động hoa vàng
Đêm dài quá đêm nay đêm dài quá
*
Trời buồn trời đổ mưa sao
Đêm đen chờ sáng bóng đào ma trơi
Sồng khôn em ở trên đời
Chết thiêng tháng bảy không mời đừng vô
*
Đêm chong đèn điếu cày khô không nõ
Năm canh dài khói tỏa mộng xa xăm
Mịt mờ một mối tình câm
Quên chai rượu cạn tri âm đang chờ
*
Chuyện đời may rủi nắng mưa sa
Lãng tử phong lưu mắt cũng lòa
Bán thân bất toại ân còn thiếu
Bốn tiết toàn say ái vẫn thừa
Phân nửa mình trần mong đợi bạn
Đầy bầu nhung nhớ thủa xa xưa
Rừng lá sầu rơi vèo qua cửa
Thiên thu một giấc có khi vừa
*
Không có bạn chai rượu tình khô khốc
Chẳng còn em ly cay đắng trơ gan
Đi tìm một mảnh trăng tan
XUÂN xanh bát NGÁT hoa VÀNG lững lơ
*
Đói tình cắn nửa vần thơ
Môi tê hôn dại giấc mơ năm nào
Đầy bàn tửu khách lao xao
Thướt tha khoe sắc trúc đào xum xuê
Chưa say chẳng được đi về
Tựa lưng ngã bóng bên lề cũng xong
Ái ân một giấc mộng nồng
L lơi chim chuột tình hồng mây mưa
*
HOA VÀNG TRÁI MỘNG
*
Rượu chưa cạn tình vẫn đầy ly biệt
Biết yêu em từ khi mới vào đời
Tuổi đam mê không chịu đợi đến thời
Bầu tâm sự dãi dầu bao mưa nắng
*
Bạc đường đời hai bàn tay thường trắng
Mớ duyên quê nem nép tựa bên lề
Mặc tha nhân những điệp khúc khen chê
Bài BÁC dạy hành xong rồi mới học
*
Cõi phù hoa lắm mảnh đời vinh nhục
Góc vuông tròn bầu sữa mẹ đầy vơi
Lỡ sinh ra nhằm chỗ bất phùng thời
Con sâu nhỏ cuộn mình trong kén lớn
*
Lũ ma non tuổi xuân xanh mơn mởn
Nghiện ngập đầu động cỡn cõi dương gian
Bầy tiên ông chia chác lúc huy hoàng
Vui trong khói qua ngày dài đêm ngắn
*
Đời phải đâu bài trường ca cay đắng
TĂNG TUYẾT MINH mang bẹn tặng cho ai
Sầu trăm năm than thở mộng trang đài
Môi son đỏ giấc mơ đen huyền hoặc
*
CHIẾC LÁ VỪA RƠI
*
Lá vàng một chiếc lại vừa rơi
Chẳng nước non chi tiếng để đời
Trăm năm không hẹn chung chăn gối
Thương nhau bầu bạn với nhau chơi
Buồn thời vài tối du mưa gió
Hận thế nhiều hôm chuyện chẳng rời
Dù biết sánh đôi không hợp mộng
Một lời tỏ rõ cũng tình thôi
*
Một tối trầm ngâm cạnh áo quan
Hương trầm thoang thoảng dậy mùi tang
Hai hàng nến lệ sầu tuôn chảy
Bọn đảng viên than bạn đá vàng
*
Rượu tế ly đầu người quá cố
Đưa cay xé lưỡi bụi tàn nhang
Mong quên một thủa chung vai gánh
Thống khổ chia nhau mộng lỡ làng
*
ĐÊM TÀN
*
Một chai rượu người mời
Cơm bụi đời ba bữa
Mớ tiền còm quên hứa
Nhớ mãi bạn ăn chơi
Di cảo vài tờ rơi
Ta bỏ vào trong quách
Lửa lò thiêu dọn sạch
Hắc bạch cõi dương gian
*
Năm mươi chưa quá tuổi xuân già
Bạc đầu bạc phận chẳng bạc da
Trắng tình không trắng câu trăng gió
Đen đời đen vận cõi phù hoa
*
Nhớ người trong mộng đêm nao hẹn
Vẫn dáng kiêu sa vóc ngọc ngà
Bó gối bên thềm xem sao sáng
Cả trời sao tỏ một sao sa
*
Trăng lấp ló đám mây dày che khuất
Con ma già tuẩn táng bến sông tương
Đã bao đêm hoài trông đợi người thương
Chân lãng tử chán chường nan nhấc bước
*
Bán thân què quên sầu đau hẹn ước
Tứ chi mình mà cứ ngỡ thi ma
Muốn đi xa tìm qua đám bạn già
Thiệp báo tử ghi tên từng đứa một
*
Thằng liệt chân chưa lần theo thằng chột
Bạn vong niên chí cốt phải cùng nhau
Dưới âm ty cũng tế lễ dạo đầu
Bọn ruồi nhặng ăn theo thây kệ nó
*
Một gói tâm tư cho người tình lỡ mộng
Tim anh không rộng nên chứa mỗi mình em
Đã bao lần anh thổn thức thâu đêm
Chờ trăng xuống dệt vần thơ sương gió
Nhớ mỗi lần chân em vang qua ngõ
Bài tình thi anh cất giọng ngây ngô
Nghe hay không em cứ giả vờ lờ
Anh đợi mãi nụ hoa môi hé mở
*
Giấc mơ xa trần tình nhiều trăn trở
Lúc ngỡ ngàng sương gió tuổi thanh xuân
Thời gian đi người ở lại ân cần
Câu thương tiếc bao lần không nhớ được
*
MA LỘ
*
Cuộc truân chuyên người sau cầu người trước
Giữa rủi may ước chỉ một mà thôi
Cỗ tim gan đổi chác lúc hưng thời
Không vượng thế tiễn đưa từng chiến hữu
*
Sinh lão bệnh tử chi thiên chi địa
Cõi phù du mê mải mộng trăm năm
Chân bước đi trên vạn nẻo đường trần
Bao sầu khổ đau thương chưa trọn kiếp
*
Còn có nhiều con ma
Sinh không biết mặt cha
Chết chưa tường mặt mẹ
Sống cả đời cô lẻ
Bầu bạn đám oan gia
*
Cười hai hồi dài ta tiếc hoài ba bận khóc
Cắt đi mái tóc lăn long lóc vào chùa
Bỏ qua hư ảnh se sua
Tụng kinh gõ mõ giải bùa trần gian
*
Trên dương thế chơi hoài cũng chán
Bước phiêu du tản mạn âm môn
Kiếp nhân sinh chỉ có ba hồn
Tay phóng đảng vẫn thường bạt mạng
*
Mang bảy vía thăng đàn vô cửa tử
Cõi phù du trang tình sử còn ghi
Mộng trăm năm qua những mối sầu bi
Ta gánh tất leo mười tầng địa thất
*
ĐỆ NHẤT LÂU ĐẦU TRÂU MẶT NGỰA
*
Vướng tội gì NGƯỜI chui vào tầng nhất
Chảo dầu sôi nửa cất nửa còn tươi
Quỷ đầu trâu môi nham nhở giọng cười
Ma mặt ngựa hàm răng hô chẳng bịt
*
Mâm hành hình bày tim gan mỡ thịt
Bọn thiêu thân bám theo đóm ăn tàn
Chẳng còn ai trong phong cách giàu sang
Đẹp hay xấu cũng trần truồng tuốt tuột
*
Máu vẫn đỏ mùi còn tanh miếng luộc
Băm ba gang tên đồ tể quen tay
Lữa mãi say trong màn khói đêm ngày
Quên bầu rượu đợi chờ bên mâm cỗ
*
TẦNG HAI CHỜ HOÀI HÓA KIẾP
*
Con ngạ quỷ trân mình trình thây mổ
Thằng ma gia sừng sỏ quyết nhục hình
Dầu vẫn sôi trên lửa đỏ dập dềnh
Thân người cũng lung linh trong khói lộng
*
Nữ phạm nhân trần truồng như kiếp nhộng
Góc ba gang sồng sổng giữa hai hàng
Chẳng cần che tội ổ chỗ hốc hang
Bao nhiêu đứa đâm đầu vô một hố
*
Ta âm thầm ôm nỗi buồn khốn khổ
Cố dõi theo những giọt máu ven bờ
Thử xem còn rơi rớt mảnh bơ vơ
Chờ thơ thẩn bên chảo dầu bốc khói
*
Có phải em sợi dây tơ lắm mối
Treo trên đầu ngọn giáo nhọn xuyên tâm
Mang tội gì sao không nhổ ra mâm
Chỉ rên siết những oán than trần tục
*
Hồn linh thiêng trong lửa thần dâm dục
Em lộn chồng bao nhiêu đứa gian phu
Còn hờn ai sau những khối căm thù
Em có nhớ tết MẬU THÂN phản bội
*
Giấc mơ xuân vù qua đêm mỗi tối
Chẳng ngậm ngùi khi kẻ đến người đi
Giọng rên la chẳng nhẽ xót xa gì
Thừa cơm áo đua đòi tuồng rửng mỡ
*
TẦNG BA  ĐỊNH CHUYỆN TƯỚNG BÀ
*
Biển lửa cột đồng xích chắc chân
Em trong thảm cảnh nướng thân trần
Một thời bay nhảy trên dương thế
Một cái tô hô nặng mấy cân
Thịt cháy xương tan chưa tàn lửa
Dầu sôi lửa bỏng khó nguôi dần
Khổ hình cam chịu bao nhiêu kiếp
Sang tiếp tầng ba họa thiệt thân
*
Quỷ cầm kềm kéo dài ba tấc lưỡi
Tội tướng bà lắm chuyện lúc rỗi hơi
Việc người ta đem ẩn sự ra khơi
Làm phân tán nhiều gia đình hạnh phúc
*
Phận se sẻ xứng đâu chầu mai trúc
Dưa cột đồng chịu bỏng thịt cháy da
Chắc kiếp sau thành một lão ma lòa
Thun lủn lưỡi khiếm nghe vì nhĩ rách
*
Giỏi mối mai chẳng qua nhờ tốt sách
Mỏng mép môi thêm một bớt hai lời
Cắp cặp đôi lứa mỗi đứa mỗi nơi
Tiền lèo lái đựng đầy trong túi xạo
*
Nền hạnh phúc gian ngoa mùi thơm thảo
Của đem theo mớ trầu úa cau khô
Chiếc bình vôi bốc phét nặng đợi chờ
Người vỡ mộng hững hờ duyên dang dở
*
Chuyện trăm năm nhẫn tâm cầm thương nhớ
Giận ai đây hay hờn lão trời xanh
Chụp mũ người mong những giấc mộng lành
Trong khói lửa của chiến tranh mang lại
*
GIAN THƯƠNG THƯỜNG CƯ TẦNG BỐN
*
Chết đến đít vẫn săm soi mặt dại
Sống trên đời ĐỒNG PHẠM tính lả lơi
Phi thương bất phú làm khổ nhiều người
Vẫn miệng lưỡi mãi cò kè thêm bớt
*
Con ma heo ôm bụng cười bởn cợt
PHẠM tiếc tiền bỏ vào cuộc vui chơi
Cân thủy ngân rỗng cán gạt trần đời
Đồ  bẹn vẹm mười tầng đày chưa xứng
*
Giữa đất trời ĐỒNG mạnh chân quen đứng
Bọn quỷ ma vô phép kết thân chơi
Lưỡi còn đâu nên khó mở mồm xơi
Trung ương đảng bọn cò mồi lừa đảo
*
Đạo cáo HỒ bày mánh mung gian giảo
Lừa người đời kỹ xảo trắng thay đen
Dồn nhân dân vào ngõ tối không đèn
Giải phóng sạch những luân thường đạo lý
Kiếp nhân sinh học đòi theo sách quỷ
Có còn chi ngoài một tấm thân teo
Mộ BA ĐÌNH bộ hạ bắt chèo queo
Cho thiên hạ khắp năm châu chửi rũa
*
Bảy mươi năm chưa kêu meo một bữa
Giờ mới hay dòng sữa ngọt đắng cay
Chỉ là mơ trong lòng lửa đọa đày
Chảo dầu nóng thương hoài đôi vú thịt
*
Chặt cho đúng không thừa nhiều thiếu ít
Lũ lừa thầy bọn phản bạn vong ân
Trên bàn cân bốn đứa phải phân thân
Tòa quốc tế chưa đệ trình cáo tội
*
Đồ bất nghĩa nỡ phụ tình hiền nội
Quên duyên vàng bạc phụ mẫu không hay
Tên tuổi cha cũng dấu diếm mặt mày
Họ hàng mẹ đành gán qua người khác
*
MA THIÊN LÃNH CẢNH TRẦN DÂN TIÊN
*
Mở ra một gói cơm chay
Hỏi con quỷ sứ có bày được chăng
Tầng tư ba trăm vạn thằng
Đảng viên cộng sản mặt chằn mắt ma
*
Gom cho gọn kẻ ba hoa khoác lác
Mượn thế thời hoan lạc muốn lên mây
Lúc mê say từng đỏ mặt tím mày
Hang PẮC PÓ mưa mây cùng cháu nhỏ
*
Nhìn rồng lộn GIÁP khoe còn NGUYÊN VÕ
Tọa bàn chông đầu đội chậu huyết tươi
Trên trần gian diệt chủng biết bao người
Gây thảm cảnh năm MẬU THÂN tắm máu
*
Chỉ một đêm thay diêm vương chuẩn tấu
Ta bạc đầu bởi tội ác VIỆT gian
Xã hội đen tư bản đỏ tham vàng
Bộ kiếm chị bầy ôn hoàng quốc hại
*
Án trảm thủ buông nỗi buồn tê tái
Chiếc đầu rơi cũng gợi mối thương tâm
Tội nghiệt kia dòng lệ nóng khôn cầm
Khóc nhân thế vẫn lầm đường lạc lối
Cõi phù hoa nguyên do nào nên tội
Có phải chăng tiền kiếp vụng đường tu
Để muôn năm thân mãi toạ lao tù
Vòng nhật nguyệt luân hồi qua vạn đại
*
TẦNG NĂM GIAM TƯ BẢN ĐỎ
*
Dành cho những đứa sói lang
Mười phân bạc mượn lượng vàng liền tay
*
Lỡ thời trâu kéo ngựa cày
Vợ cầm con đợ ăn mày thằng cha
Thẳng tay cán bộ gian tà
Vắt chày ra nước vẹm tha mạng nào
Đêm nằm dưới ánh trăng sao
Ngàn vàng mua một bóng đào vầy chơi
Cuộc vui mang tiếng để đời
Tiền vào cửa trước bạc rời cổng sau
*
NGỤC MÔN GIỚI LUẬT
*
Quỷ vô thường không thương bầy yêu dữ
Ma hữu hình bọn ác chẳng thua keo
Tội to bất luận giàu nghèo
Mười tầng địa ngục bọt bèo trầm luân
*
Sổ sinh tử không ghi tên liều chết
Cõi đọa đày NGUYỄN TRỔI cũng như nhau
Cô hồn bất thiện chẳng hầu
Thiên linh tửu một bầu ngâm quả xấu
*
Lưỡi hái tử không kiêng con vua chúa
Chuông đoạn hồn chẳng ngại đứa vờ tu
Thằng hay thằng dở thằng ngu
VÕ THỊ SÁU mù cũng xử tử sinh
*
Cửa trầm luân hai ông thần thiện ác
Sổ dân gian ghi chép đủ trên đời
Từ khi sinh cho đến lúc tắt hơi
Bao nhiêu chuyện đành rành trên trang giấy
*
Tờ tích đức SINH CUNG tìm không thấy
Bản bất lương vấy bẩn cả hai tay
Vẹm tham quan đơn giản sống qua ngày
Mười sáu tấn vàng ròng chưa thỏa mãn
*
Tội nặng kí toàn những thằng có đảng
Án bao che luật pháp giáng đòn đè
Ép trẻ con đứa không chịu theo phe
Tư bản đỏ  dựa hơi dòng cháu BÁC
*
Múc cơm canh định trao cho một bát
Bỗng hóa thành một đống hỏa than hồng
Đói triền miên trong địa ngục mênh mông
Trong gió rét thân trần truồng kiếp nhộng
*
TẦNG SÁU CHẬU MÁU THAU VÀNG
*
Chiếc cối đá ma vô tình khởi động
Bầy VIỆT gian gào khóc đến inh tai
Không ngừng tay máy vẫn chạy đêm ngày
Xay cho nát vẹm điêu ngoa tội nghiệt
*
Đàn quạ đói đợi chờ từ muôn kiếp
Thịt xương rơi từng mảnh vụn bời rời
Hố cháo lòng CỘNG SẢN máu nơi nơi
Chúng xơi hết không để thừa một mụn
*
Bọn kiếm chị quây quần vô một đụn
Vẹm thiếu tay bẹn không đủ hai chân
Đã bao năm tích cóp chốn dương trần
Minh khai hết từ gieo nhân đến quả
*
Lũ đầu nậu mang thạch tâm ngọc mã
Chuỗi hành hình sởn ốc cả cõi âm
Không ngày đêm đao thương giáo mác đâm
Chẳng năm tháng kiếp này qua kiếp khác
*
Ta bỗng dưng dâng nỗi buồn chua chát
Ngọ cầu siêu biết mấy tạng cho vừa
*
Muôn tạng cầu siêu cũng thế thôi
Ai hay tội nghiệt đã lưu đời
Một tấm lòng ngoan không cứu được
Hàng vạn sinh linh phá đạo trời
Thảm cảnh đọa đày nơi âm phủ
Sao ngăn kiếp nạn lũ ham chơi
Tiếng kệ công phu bay theo gió
Lời kinh thức tỉnh được bao người
*
Cắt tóc đi tu
Ta làm sư phụ
Dạy mấy đứa mù
U mê chưa tỉnh
Thiền môn hội lĩnh
Đệ tử còn ngu
Một đám lù khù
Vác lu lánh nạn
*
Trăng tàn biển cạn
Cá lội dòng thời
Hết ngõ hoang chơi
Dâng mình cho kiến
Trần đời vạn biến
Giấc mộng thực hư
Mặc áo nhà sư
Quần ma cửa quỷ
*
TẦNG BẢY HỮU ÁC VÔ THIỆN
*
Tâm thật lòng thanh hãy tỉnh tu
Trần gian một kiếp hết cương nhu
Niết bàn một cõi không không sắc
Địa ngục muôn nơi mãi mãi tù
Lời kinh chưa đủ ru thiên hạ
Tiếng kệ âm vang vọng gió hù
Cà sa khai bát bày hương thiện
Ma quỷ phong môn trải thảm thù
*
ĐỆ BÁT LÂU CÂU HỒN SỨ GIẢ
*
Thập bát môn ai dồn trong mười bậc
Chỗ đọa đày cũng phân hạng thấp cao
*
Hồn người kêu khóc đớn đau
Tử thần nhăn mặt khi nào ngưng tay
Lúc nhân thế tỉnh cơn say
Lửa lòng rụi tắt cực hình sẽ bay
Trần gian phân định đêm ngày
Nhân sinh không phải rủi may đợi chờ
Đời đan bằng những vần thơ
Ấm no hạnh phúc tự do hát hò
*
Mệnh phần vướng sợi dây tơ
Trăm năm có bóng trăng lơ dẫn đường
Đời không cám cảnh tang thương
Người không hứng nỗi đoạn trường chiến tranh
Thế gian an giấc mộng lành
Hận thù quá khứ thiên thanh xóa mờ
Cố nhân tái ngộ như mơ
Tình lưu trên vận vần thơ miệt mài
*
Bạc đầu son dạ cho ai
Trăm năm một kiếp có dài lắm chăng
Đừng vào trong cõi trầm luân
Tắm trên chảo lửa mưa dầm dầu sôi
Đầu non minh nguyệt ru đời
Mỗi người chỉ có một thời mà thôi
Chớ nghe lời vẹm âm lôi
Đại đồng dưới thế cảnh TRẦN DÂN TIÊN
*
Mười tám ngưởng ngục môn
Ta qua từng bậc một
Biết bao hồn
Sao vắng mỗi mình em
Bao nhiêu người
Sao chỉ một mình anh
Ôm đau đớn bên vòng quay nhân quả
*
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét