Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

ĐỢI CHỜ part 5

TÂM THANH THI TẬP
*
ĐỢI CHỜ Part 5
*
BỒ NÔNG TRONG LỒNG
*
Sống thời nương tựa người ta
Chết thời thế phải làm ma báo đời
Vài tuần trăng gió chán chơi
Chồng ngoài ngoại tính nhiều lời rẻ khinh
Tha phương viễn xứ một mình
Hoa đào trong bão ngậm tinh bồ hòn
Mong sao nảy một thằng con
Truân chuyên mát mặt bồ nông ra ràng
*
Cố hương tình nặng cưu mang
Ai hay phận gái nát tan mộng đầu
Quẩn quanh một bóng trên lầu
Thằng chồng chết giẫm lâu lâu bắt hầu
Cuồng dâm bầm dập đớn đau
Ê chề thân xác nguyện cầu hồi hương
Tiền trao cháo múc đã lường
Bên rành tám lạng bên tường nửa cân
*
TÌNH TIỀN DUYÊN BẠC
*
Có người con gái tên HAI
Kiếp nghèo vận mệnh dằng dai bám hoài
Em mong ước bước lên đài
Đổi đời một chuyến cho tày xa hoa
Bán thân làm vợ người ta
Ngàn trùng ly biệt xứ xa độc hành
Ngờ đâu gặp đứa lưu manh
Vùi hoa dập liễu bẻ cành đổi trao
*
Thương thay một kiếp má đào
Tha phương cầu thực biết đâu đường về
Sang giàu ảo tưởng thôi
Tiền nhà bạc chợ bộn bề đổi trao
Rồi ra trần trải gian lao
Rồi ra bạc phận đớn đau quê người
Ngỡ rằng vui thú thảnh thơi
Hay đâu cám cảnh lả lơi với đời
*
THA PHƯƠNG CẦU THỰC
*
Một lũ tú ông lẩn mụ bà
Non già đẹp xấu quyết không tha
Tạo hình sửa dáng da lành vá
Hợp gu thuận nhãn những dâm ma
Gần đất xa trời bên quốc ngoại
Bỗng muốn tìm hoa nội xứ ta
Trong tay lão chủ trình đầy đủ
Vài trăm rinh một ả về nhà
*
Vài trăm bê một mụ vá da
Tưởng đâu vàng lửa chửa lần qua
Hi ha hí hững đem về cưỡi
Trò tình kỹ nữ lộ tuồng ma
Tức mình chưa đến thời đeo kính
Để đóa tàn hoa xỏ quá đà
Tiền mất tật mang đành dụng võ
Biết phải đòi đâu lũ tú xa
*
THÂN TÀN MA DẠI
*
Hoa rơi viễn xứ buồn đời
Bán mua trao đổi chồng người bồng ta
Cũ mình nhưng mới vá da
Được dăm ba bữa chuyển qua tay lừa
Lọt vào nhà chứa mây mưa
Thân tàn ma dại bò bừa trâu băm
To mồm cũng phải lặng câm
Từ nay duyên phận bạc phần xứ xa
*
LIỄU RŨ HOA TÀN
*
Bán dâm mua vạn dặm đường
Phong tình hoa liễu lậu dương mai vào
Đêm nằm dưới ánh trăng sao
Mẹ ơi ! cha hởi ! gian lao bây giờ
Có người con gái tan mơ
Cố hương khắc khoải mịt mờ mây bay
Giận đời xuôi cả hai tay
Mặc cho thằng MỸ con TÂY đọa đày
*
ÔNG KẸ RA CHIÊU
*
Một ông con kẹ giở ngón đòn
Song kiếm hai tay nó tưởng ngon
Sân bay quốc tế làm trò bậy
Dựa thế cha anh cháu BÁC còn
Làm mưa tạo gió nhà chưa thỏa
Ngỡ rằng chỗ lạ cũng lòng son
Bí thư tỉnh ủy đầu thiên hạ
Gan chúng thử xem có mấy hòn
*
Bàn dân thiên hạ vẫn còn đông
Đâu dễ ai ai cũng mủi lòng
Báo chí loan tin đồng phẩn nộ
Cháu cha cùng giống lũ con ông
Cửa luật có còn cân công lý
Để trò quậy phá thoát qua sông
Hai thanh kiếm sắc không thông sắc
Biết cắt được chăng mấy đứa ngông
*
TÀN MỘT GIẤC MƠ
*
Tan mơ thôi cả đợi chờ
Nhớ em anh dệt guồng tơ thay người
Trái tai gai mắt sự đời
Lời ngay nói thẳng thế thời gần xa
Chỉ là một thoáng mơ hoa
Đêm đêm bạn quỷ bè ma tìm về
Ái ân trong những đam mê
Chữ tình đọng lại lời thề còn đâu
*
Anh đen không phải da đen
Do anh ngâm đáng ngậm men mỗi ngày
Rằng say thú thật chưa say
Rượu cay vì mãi đọa đày nhớ em
Nỗi buồn đầy cạn từng đêm
Mỗi khi trăng xuống bên thềm chờ xem
Gió mưa quên cả lên đèn
Còn ai nhắc khéo chửa chèn cửa then
*
Nợ tình ta vẫn chưa quên
Có thằng quỷ chột đêm đen về đòi
Hẹn hò tái ngộ ăn chơi
Mộng đời đã trả hết rồi còn đâu
Chỉ còn có mỗi hàm râu
Lâu lâu vuốt lại nỗi sầu thê lương
Trần gian cám cảnh muôn đường
TÂM THANH vắng bóng THIÊN DUNG đi cùng
*
MÂY BAY QUA ĐỒNG TRỐNG
*
Mây bay theo gió qua đồng
Gốc thông ở lại nảo lòng vấn vương
Chiều buồn bỗng nhớ người thương
Dáng còn đâu đó thịt xương tan rồi
Bên nhau một đoạn đường đời
Ái ân chưa thỏa không lời biệt ly
Trở trăn gom mối tình si
Trải lên trang giấy trường thi tặng người
*
Kiếp hoa cũng được ra đời
Hay đâu cám cảnh lầm thời sa chân
Mẹ cha sớm rũ bụi trần
Mặc bầy con nhỏ tảo tần mưu sinh
Bẽ bàng những chỗ thân tình
Dụng nhân lại nỡ dụng hình nặng tay
Đành thôi gánh chịu đắng cay
Dấn thân vào chốn dạn dày gió sương
*
Hoa rơi nhạn lạc bên đường
Ai người quân tử ai phường cuồng ngông
Một con chim sáo sang sông
Thiên la địa võng lắm vòng bủa vây
Gió đùa trôi dạt làn mây
Đắng cay duyên phận đọa đày rủi may
Ngỡ rằng số kiếp trời bày
Cao dày dưỡng phụ ăn mày chiếu manh
*
Có con sáo nhỏ rời cành
Mang danh nghĩa nữ mỏng manh lồng vàng
Cũi son không chỉ một thân
Hai đứa con gái trầm luân bi hài
Cùng ăn chung học hàng ngày
Chim đồng một lứa cá gài hai tay
Sách đèn chưa rõ đúng sai
Tam tòng tứ đức cũng vay mượn đời
*
TRƯỜNG ĐỜI
*
Truân chuyên lắm nỗi phận con người
Tâm xà khẩu phật một tay chơi
Che mắt thế gian tuồng phước thiện
Mở màn ma quỷ dụ mồ côi
Xa luân mỗi tối hầu bên gối
Gió dập mưa sa phận gái bồi
Thương cho lũ nhỏ công phu mảnh
Trường học chưa xong đã lõi đời
*
Vài đồng bạc lẻ chỗ ngon bơi
Ai bảo dân chơi đã hết thời
Chẳng cần phải rộng đường bay nhảy
Hai ả tiên non đủ sướng đời
Ngoan ngoản bê con kề bên vế
Trâu già phơi phới cỏ xuân tươi
Sáu mươi thu úa hằng mong đợi
Một bóng thiên nga chẳng đặng vời
*
Hại đời đả đạo ngửa thân bơi
Của lỡ đầu tư phải lấy lời
Cho vay tám lạng mười cân lãi
Mấy khối tô hô khá dễ xơi
Hai mươi năm lẻ thèm ăn mặn
Phú tại tư gia quyết đổi đời
Ai biết sư hồi cư hoàn tục
Cởi áo là xong chuyện thế thời
*
Thất thời sư chịu đấm ăn xôi
Đồ chay nhạt thếch phải quen nhồi
Tiền trong tay nải buồn chua miệng
Bình bát đầy vơi thiếu thứ mời
Mấy bữa nghe lời thằng tiểu vẽ
Chả giò chó giả chóng bay hơi
Xé rào đệ tử lâu lâu nhảy
Ngoài đời hạng vạn mớ đồ chơi
*
TIỂU SỬ SƯ ÔNG
*
Tiểu sử nhà sư tiếng để đời
Nhỏ thời ít học chịu nhiều chơi
Theo tuồng hát bộ thường vai rối
Tạp dịch cho đoàn lúc rỗi hơi
Phong độ không xung phường rã gánh
Phận riêng thầy lặn mặc trò bơi
Đành bỏ quê hương đi cầu thực
Đói rét tha phương chực đám mời
*
Cực chẳng đã thân vào cổ nhạc
Hát dạo ra hơi đợi họ vời
Nghề chưa chín giọng la như ngỗng
Theo đóm ăn tàn bọn dại chơi
Của đâu cho đủ nuôi vòi đỉa
Trở mặt quay lưng đứa lỗi thời
Ba mươi sáu kế không thành sự
Trí trá thong dong thuyết cứu đời
*
Vào chùa xin oản bụng đòi xôi
Môn chủ hỏi han chuyện đổi dời
Tuồng tích ba hoa nhờ nhắc bộ
Cánh gà nhại tiếng lúc vai lơi
Gốc đa còn thiếu chân cào lá
Công quả nơi đây cũng được thời
Chữ nho chắc lép vài trăm tự
Thay tay tiểu nhỏ bỏ ra đời
*
Công phu sớm tối ngày ba bữa
Một nửa cúng chùa một nửa bôi
Quen nghề múa máy trên sàn rối
Môn trưởng hay đâu đứa sõi đời
Quy y thí phát thề tam bảo
Cửa PHẬT nhân duyên một kiếp người
Vài năm kinh kệ che thân phận
Mặc áo cà sa phủ thế thời
*
NGỌ CẦU SIÊU
*
Nửa ngọ cầu siêu bảy buổi meo
Thương cho thí chủ rủi thân nghèo
Chết sớm chưa xong mua chiếu mới
Lo bầy con nhỏ bủng bụng teo
Góa phụ hai tay ôm gối rách
Cô đơn máng cũ một đầu heo
Về chuồng sinh sát chờ tên lái
Vác nặng trên vai một đống bèo
*
Ăn sàn lần cuối tiễn đồ chơi
Nhẫm tính hôm nay chẳng mấy lời
Khổ chủ chưa quen màn bố thí
Tay nải sư ông lận gói mồi
Dang dở trên bàn thương tiếc mướn
Thèm thuồng không tiện hé đôi môi
Chữ phạn dọc ngang thầy sang sảng
Tội cho nhiều đứa chổng khu bồi
*
Quan tài trong bụng thằng tử đọi
Dinh dưỡng đã lâu chửa được bồi
Mấy đồng bạc rách mòn hai gối
Bốn miệng ăn theo chẳng thấm môi
Ba gác buông tay đành ngưng đẩy
Giả từ nhân thế cõi xa xôi
Thương thân mẹ đĩ quen ân ái
Chẳng nhẽ mong treo vốn của trời
*
“Cất mõ sư ông hồi tệ xá
Thu dùi chú tiểu lại sân sau”
*
Cỗ cúng phân chia thành hai hạng
Vụn vặt tiên non kiếm chút màu
Tiền vô tay nải sư thầy hưởng
Bọc một gói to để gối đầu
Nhẫm tay thầm tính không lâu nữa
Sẽ đủ vàng xây đại thích lâu
Nội gia phải có thêm hộ lý
Thừa tiền từ thiện miếng mồi câu
*
BUÔN THẦN BÁN THÁNH
*
Mười đồng quá nửa tạng kinh siêu
Độ kiếp an thân đứa dám nghèo
Hai chùa cử đến sư còn thiếu
Thí chủ trong ngoài lắm đứa meo
Buôn thần bán thánh thăng đàn tụng
Mõ gõ chuông rung mở vở chèo
Phong bì chắc lép sờ không xiết
Chẳng rõ chủ gia có sót đèo
*
Thí chủ cúng dàng dâng trưởng lão
Dù không thịt cá cũng mùi heo
Đồ chay giả mặn đầy bảy món
Xôi gà chả ngỗng gỏi da mèo
Vịt quay kinh bắc còn thua béo
Cắm đầu cúi mặt đám tỳ kheo
Khổ chủ nhiều thằng bưng mặt méo
Một năm ba bữa phú cũng teo
*
Thiên tai một chuỗi nạn dân nghèo
Bạc không lo đủ cúng cầu siêu
Oan hồn cứ thế thời di tản
Vất vưỡng trôi qua nước lắm kiều
Bào VIỆT chứa đầy đô la MỸ
Thôi mơ cám cảnh phải còng queo
Lỡ chết không làm ma uổng tử
Trống kèn sư giả quốc doanh reo
*
Của chùa công vải sư từ béo
Méo mặt đau lòng thủng bụng heo
Chín tháp đăng đàn mong đắc đạo
Lê dân xâu tử lũ quen nghèo
Đảng trưởng thanh trừng sư đành xéo
Thầy về xây đỡ một lầu treo
Khốn kiếp ba đời mơ hỏng mẹo
Tái sinh mộng tưởng thượng giường lèo
*
BÁCH DẠ ĐẾ VƯƠNG
*
Mười năm buôn thánh bán thần
Hồi hương định trấn một lần đế vương
Trần đời khó kiếm người thương
Gom vài đứa nhỏ cùng đường dễ cương
Âu là những cái nỏn nường
Ma tha quỷ bắt chẳng nhường thầy tu
Đêm về giảng đạo ù ù
Ban ngày kép bố tối ru đào bồ
*
Mỗi đêm dạy đạo đức HỒ
Một đứa ễnh bụng của bồ hay cha
Láng giềng hàng xóm dòm qua
Chằn ăn trăn quấn ông già chịu chơi
Mã tà nhà đá xin mời
Mặt nai lộ rõ đảng viên lõa lồ
Thôi rồi hết luyện tô hô
Hỏa lò bát quái đại hồ cầm chân
*
Mê ly một thủa ba thân
Lúc sấp khi ngửa một sân hai nàng
Đêm về ông cưỡi ngựa hoang
Sớm mai trở mặt bảo ban chuyện đời
Lừa người mị đạo lả lơi
Ngu gì dạy chúng cách bơi đường tình
Lương tâm từ độ làm thinh
Động kinh tình sử rùng mình bạo dâm
*
Cao tường kín cổng sóng ngầm
Hai con thuyền nhỏ chèo câm một mình
Coi như xương thịt tạo hình
Trả ơn vớt bụi lục bình nổi trôi
Lồng vàng hai cánh chim côi
Lên xe xuống ngựa đương thời kém ai
Vui chân kỵ sĩ đường dài
Ngờ đâu mẩu chuyện bi hài hé môi
*
TAN NỬA VẦNG TRĂNG
*
Vầng trăng bỗng xẻ làm đôi
Nửa rơi xuống vực trường đời bon chen
Nửa ôm mặt héo trông đèn
Chờ ngày sinh nở không kèn trống chuông
Nhà to cô độc ba buồng
Đầu dư hai gối bụng non tượng hình
Biển sâu vượt cạn một mình
Hay đâu thai nhí đoạn tình ra đi
*
Lệ tràn chưa thấm bờ my
Tử cung nhiễm độc cố lì đau thương
Chết không an nghỉ trên giường
Thi ma họ mổ đoạn trường chúng moi
Có gì mà phải sáng soi
Tiền ông để lại đã còi đến xương
Thôi thì bệnh viện hỗ tương
Muốn thiêu cũng đặng đem trương cũng đành
*
Rồi xong một phận mong manh
Vui chăng thấy cảnh một cành hoa rơi
Đã đâu được mấy tuổi đời
Trăng tròn vừa chớm ăn chơi chưa tường
Nhân sinh lận đận tình trường
Hay đâu khốn nạn không dừng đày thân
Xuôi tay nhắm mắt bất cần
Người dưng khác họ âm thầm tiển đưa
*
Trời còn lúc nắng lúc mưa
Sông còn khúc đón khúc đưa con đò
Hay đâu sao mệnh tối mò
Trăng tan dưới vực cáo hồ dối gian
Đắng cay phận bạc không màng
Chữ yêu chưa tỏ đường trần rủi may
Ngỡ rằng có đứa vui thay
Khéo sao yểu tử mạng bay trước mình
*
GỌI SAO HÔM TỐI
*
Một cái tô hô vĩnh biệt đời
Suy đi tính lại chẳng bao hơi
Ba năm tình nghĩa không mong đợi
Ân ái thân manh chẳng hé môi
Giả chân quân tử chơi trò giỏi
Bố dạy con nuôi lúc sáng trời
Màn đêm buông xuống đời tôi mọi
Ngửa xác cho người rộng chỗ bơi
*
Bầy trẻ mây mưa chửa đã chơi
Nhà giam buồng tối quỷ vô ngồi
Nếu lỡ ra đời cô con gái
Dạy nó gọi sao lúc tối trời
Ba đồng với mẹ nghe không đặng
Ngoại cũng chẳng xong đứa cháu rơi
Thôi thì mệnh đoản phần như thế
Kể cũng xong thôi một kiếp người
*
Ba đồng công mẹ chuyện ăn chơi
Thân dưới êm re chẳng mở lời
Có sướng cũng không yên lưng ngựa
Phận trâu bất luận chủ chăn ngồi
Tay nài mặt lạnh trong đêm tối
Ân ái đâu mong chuyện đãi bôi
Chó sửa đừng tưởng rằng không cắn
Nhẫn tâm xé toạt miếng bao giồi
*
Cuồng dâm nặng bệnh lão ham chơi
Hai lỗ khơi khơi chửa đã đời
Lăm le thêm nữa bầy đen đủi
Ngoài đường hàng vạn kẻ mồ côi
Mặt thiện chay đàn ma bố thí
Lòng hung bụng khéo quỷ bung mồi
May thay chim lạ chưa sa bẫy
Thầy lọt vào song thuyết bỏ đời
*
CHƠI NGÔNG
*
Trước mặt ma sư dãy chấn song
Gió đông hơi lạnh thổi vô phòng
Ngày dài đêm ngắn tha hồ đợi
Mong đến thăm nuôi đỡ nẩu lòng
Mỏi mòn trông ngóng con ngờ vợ
Tối mớ trong mơ vợ ngỡ con
Năm năm biệt xứ công cưỡng gái
Quên bẳng con ôm nhớ vợ bồng
*
Lao trung mong đợi thấy đôi mông
Mỗi tối tay ông vẫn bế bồng
Nhớ lúc đê mê trên lưng ngỗng
Quên sao nổi hứng bữa chơi ngông
Hai chân mỏi gối đầu con gái
Từng đứa xa luân chuyện vợ chồng
Trăng trôi qua cửa tầng song sắt
Sư giả quốc doanh bỗng chạnh lòng
*
Thân tù chưa chán mộng viễn vông
Chẳng có ai thăm thật nảo lòng
Đêm hết đam mê giờ chăn gối
Ngày vẫn không quên cặp lưng ong
Trâu già trống bỏi đành thôi ngóng
Cỏ non lỡ nghiện cũng ngưng trông
Vịt trời tung cánh hà xứ khứ
Sáo đã sang sông chẳng nhớ lồng
*
Một con mồng béo trụi sạch lông
Quốc doanh sư giả bọn lộn rồng
Đại bàng khua búa đòi chia thịt
Liềm treo đầu gấu dọa cắt mông
Nhớ thủa múa may trên sàn diễn
Nhiều khi cũng được đóng vai chồng
Vợ người hoàn trả tha nhân động
Sắm tuồng kép phụ đứng sau song
*
HOÀI NỬA VẦNG TRĂNG
*
Quay về quê cũ xa xôi
Ra đi lòng vẫn bồi hồi nhớ nhung
Một người bạn gái chung chồng
Đớn đau chờ đợi đứa con không cầu
Tiếc cho nửa mảnh duyên sầu
Giữa trời tan nát một bầu mơ xanh
Hai con sáo đậu chung cành
Con đi con ở trăng vành gãy đôi
*
GÁI CHỢ VỀ QUÊ
*
Trường quê gái chợ vô ngồi
Hồng hoa một đóa giữa đồi bướm hoang
Công nương qua cổng tre làng
Mục đồng lõ mắt ngỡ ngàng tiều phu
Em về học lại chữ nhu
Môi xuân hạ đỏ mắt thu đông sầu
Em như cô thắm qua cầu
Vẩn vơ cài chiếc nơ màu xanh mây
*
Tóc mai sợi vắn sợi dài
Cuộc đời còn lại những ngày đớn đau
Có con cá lội trong ao
Nửa vầng trăng vẫn treo cao trên đồi
Tiếc khi lúc phải chia phôi
Một câu chẳng trọn chia đôi mảnh tình
Quay về quê cũ một mình
May thay còn có gia đình chở che
*
Bây giờ mắng chửi ráng nghe
Đòn roi cố nhịn bên hè gió bay
Bốn năm mưa nắng đọa đày
Trắng da đen tóc xanh mày đỏ môi
Ghế trường em chễm chệ ngồi
Về làng cô thắm bồi hồi nhớ thương
Hồng hoa một đóa phong sương
Bướm ong đã tỏ con đường lại qua
*
TRÒ MA MÃNH
*
Em thất thân từ thủa mười ba
Hai năm tôi mọi một ông già
Làm bà có phúc đâu mà hưởng
Vướng bụi trong đời chỗ quỷ ma
Về làng phơi phới hồn xuân sắc
Mười sáu trăng tròn đã bước qua
Giả thẹn trêu nông phu ngổ ngáo
Chân tình vờ lạ chị em ta
*
Bốn năm lưu lạc mãi tận đâu
Cô thắm thay da má đổi màu
Trai làng trước ngõ chờ đưa đón
Gái thôn xúm xít đợi trên cầu
Em vẫn còn duyên cho người nợ
Trường tình ai dại bảo ban nhau
Gió lay khe khẻ hàng dương liễu
Tê tái lòng đau nỗi hận sầu
*
HẮC BẠCH CÔNG TỬ
*
HẮC , BẠCH hai anh tranh chỗ đứng
Khoe mẽ con ông địa chủ giàu
Vung tiền sắm sửa con xe mới
Vãi bạc ra oai đám tốt hầu
Mắt nai em liếc quần anh BẠCH
Môi hươu khen áo HẮC không nhàu
Hữu ý bày trò thời con gái
Vô tình cốt sói giỏi vờn trâu
*
Một thủa bụi đời nhuốm gió sương
Chưa tìm đâu được một người thương
Có phải mây mưa thêm thắm sắc
Chân quê bất kể lúc đoạn trường
Ong bướm cả bầy nhìn hoa nở
Về làng gái bụi bỗng xông hương
Mắt cú ngại nhìn dân bùn đất
Hồ như chúng muốn thượng chung giường
*
HẮC BÌ CÔNG TỬ
*
Công tử miệt vườn trải gió sương
Phèn chua muối mặn bụi ven đường
Cò bay thẳng cánh điền cha tậu
Chó chạy cong đuôi mẹ đếm mương
HẮC BÌ ấm cật đời đại phú
Trăm dặm dọc ngang hiếm một phường
Bồ non lẻ tẻ vài ba đứa
Vẫn thấy chưa dư một chữ thương
*
Lúa tốt năm sào cậu cũng cương
Quần jean áo xịn bó khung sườn
Xế nổ mới tinh rinh vài chiếc
Đồ nghề mông má cố khoe xương
Vung tiền nhiều đứa bò bên gối
Vãi bạc tìm vui đám nỏn nường
Tửu quán cao lầu đâu cũng nhậu
Ngàn vàng chỉ được tiếng vờ thương
*
Trăm đô một tối gửi qua đường
Ngựa chiến vang danh cẩu mạnh cương
Đệ tử mười thằng quen một sách
Nâng bi cậu giữa đám chung trường
Khum lưng lắm kẻ chờ đưa rước
Lên mặt ba hoa bạn bốn phương
Ngờ đâu vướng bẫy tình cô thắm
Gù mãi mà sao cổ hổng thương
*
BẠCH ĐẠI CA
*
Đối thủ cạnh tranh BẠCH đại gia
Cái thằng còn nhỏ muốn làm cha
Ruộng vườn trên dưới hàng trăm mẫu
Quê đâu xứ MỸ mới dời qua
Da trắng môi son mình chu chỉnh
Thơ sinh mà mắt mấy ông già
Nói năng lưu loát trò lắm học
Đi đứng khoan thai cáo gạt gà
*
Tinh tướng đại gia mã nếp nhà
Biết đâu cốt bạch vốn hồn ma
Thừa tiền dư của đi tìm gái
Lạc chỗ rủi may tậu một bà
Cũng xe cũng áo rình rang sắm
Mặt bủng môi chua sữa tưới hoa
Nói năng như thể ba con mái
Đi đứng oai nghi tựa lão già
*
Tính cách gia phong một nếp nhà
Đại gia BẠCH cốt chẳng sờn ma
Bạn bè nhiều đứa trai cùng gái
Cậu chẳng quan tâm lấy một bà
Con một mẹ thương hoài mua sắm
Ai chẳng cho đời thắm đỏ hoa
Mẫu từ che đủ nhà hai mái
Gợi nhớ hơi hương lão bố già
*
Tình chẳng mong chi lũ bạn xa
Láng giềng duyên dáng một thân ngà
Trăng vừa tròn lẳng hình như vẽ
Quỷ tha ma bắt dễ đâu va
Không để lậm lâu thằng bọ HẮC
Lửa rơm gần gủi tránh sao qua
BẠCH về quỳ gối xin thân mẫu
Ngàn vàng không phải chuyện xa hoa
*
Ngàn vàng mua lấy một cành hoa
Mẹ tiếc chi con lúc tuổi già
Sàn đời danh vọng oai bà lớn
Thị trường chứng khoán điểm cao xa
Gật đầu khớp lệnh lời nam tử
Tiền trao hoán đổi mỹ nhân ca
Lọ lem ma mãnh thời phong phú
An tọa vững tâm hứa một nhà
*
HẮC BẠCH TRANH HOA
*
Ba đời nội gián HẮC trăng hoa
Thương tiếc chi đâu tấm ngọc ngà
Dư tiền cua đại vài con mái
Sẳn của mua rông trẻ lẩn già
Đạo đức cáo HỒ dường như thế
Giở trò khỉ gió quỷ hờn ma
Gặp tay cứng cựa như cô thắm
Không dễ ngon xơi bộ cánh gà
*
Khua môi múa lưỡi BẠCH đại gia
Quyết rước cô hai thắm về nhà
Tay trên họ HẮC dòng chân đất
Thiên nga há để lấm phân gà
Rình rang một đám tân hôn lớn
Bỉ mặt người đời biết tiếng ta
Người vui duyên mới lòng phơi phới
Kẻ ở bên sông mãi tiếc hoa
*
Hận đời sau bữa tiệc trăng hoa
Tay chơi nức tiếng phải đành xa
Giận người hận cả nhà BẠCH cốt
Dám phổng tay trên HẮC đại ca
Muốn phá cho tan tành xíu quách
Nghe đâu nó được mấy anh già
Đỡ đầu trong chuyện xài lâm luật
HẮC bì kèo dưới BẠCH phú gia
*
HẮC bì khủng bố BẠCH đại gia
Thiên hạ thề không đội một nhà
Thiệp cưới BẠCH trao tay mời HẮC
Đối thủ cao cơ bỉ mặt ma
Cứ chờ rồi thấy chiêu thảo khấu
Mười năm chờ đợi vẫn cho qua
Quà cưới tặng liền khăn liềm búa
HẮC ngầm ngụ ý BẠCH tan nhà
*
TÂN HÔN
*
Hoa hồng rực rỡ về làng
Tiên nga xuống núi nữ hoàng vào dinh
Đèn treo pháo nổ linh đình
Rộn ràng má phấn lung linh mắt ngài
Môi son hé nụ trang đài
Người trong hai họ kẻ ngoài thông gia
*
Một chàng lãng tử từ xa
Bỗng dâng nặng nỗi buồn ta mất mình
*
Mộng vàng riêng bước đường tình
Viễn du theo đám lục bình trôi đi
Đơn phương một mối duyên lì
Không bằng nhà HẮC chẳng bì BẠCH gia
Chỉ là tay trắng mơ xa
Yêu thầm nhớ trộm hồng hoa lâu rồi
Bây giờ nàng đã đổi đời
Vào lồng son ở mặc người vấn vương
*
Người đi mang nỗi nhớ thương
Biết em từ thủa bên đường gió sương
Dù không tỏ rõ tận tường
Cũng dư biết được hàm hương mất rồi
Chẳng thua bản lãnh dân chơi
Bất cần trinh tiết lắm lời dèm pha
TÂM THANH yêu đóa tàn hoa
Bướm non từng đậu ong già thường leo
*
Cầu cho em thoát kiếp nghèo
Gian nan chìm nổi bọt bèo trầm luân
Lầu son gác tía ấm thân
Tàn mơ đối mặt một lần thở than
Ra đi mộng vẫn chưa tan
Trải thơ lên giấy tặng nàng MAI LAN
Biết đâu rung động tim vàng
Cho dù bạc tóc rụng răng sau này
*
TRẦN TÌNH HOA CHÚC DẠ
*
Bồi hồi chú rể mở khăn che
Rạo rực cô dâu đợi bóng đè
Bỗng nhớ mình không quen lừa trẻ
Thỏ thẻ cô đưa chuyện phòng the
Cho chàng tường tận thời con gái
Sương gió sa chân buổi tối hè
Tiết trinh đánh mất từ năm ấy
Dân chơi chung đám lũ bạn bè
*
BẠCH GIA thảng thốt lúc nghe qua
Giận mình lầm chọn đóa tàn hoa
Suy đi nghĩ lại thân thừa bựa
Đời có sạch đâu bụi đẫm da
Thôi tiếc nửa vầng trăng đã mất
Coi như tai nạn đoạn đường xa
May thay chàng BẠCH lòng quân tử
Cởi áo cho em tội bỗng tha
*
Cởi áo cho em ngực vẫn son
Truân chuyên sương gió vú chưa mòn
Hứng tình đỏ mọng hai bầu bú
Săn chắc trong tay cặp nhũ tròn
Duyên mới không hoài hương con gái
Đường yêu lão luyện tấm eo thon
Ba mươi sáu kiểu em thông suốt
Hoa lá mây mưa nước hạ nguồn
*
MAI LAN từ độ nắng mưa sa
Sung sướng tìm đâu lúc hợp hòa
Chỉ là một thoáng tình khiên cưỡng
Đau thầm trong dạ chẳng kêu ca
Bây giờ bỗng thấy nguồn ân ái
Cực điểm long cung cũng hít hà
Quân tử buông cần bên gối mới
Mỹ nhân xoải cánh giữa giường hoa
*
ÁI ÂN
*
Giường hoa ân ái chẳng buông lơi
Chàng BẠCH thì thầm chửa đã chơi
Miệng cười dâm dật nàng lên tiếng
Dám không xuất bảy nhập ba hồi
Lực bất tòng tâm em hãy đợi
Mèo không sợ chuột sẳn đưa mồi
Giai nhân lõa thể nằm mơ mộng
Rừng non khe suối cỏ đâm chồi
*
Hai đồi lồ lộ cũng lả lơi
Tay chẳng bận chi khỏi gọi mời
Bây giờ mới rõ mình em đẹp
Vệ nữ bên tây chẳng đáng vời
Khuôn trăng núi ngọc rừng khe suối
TỪ THỨC ngày xưa chửa chắc hời
Đào nguyên lạc lộ không thiên địa
Vén mở anh xem chuyện đất trời
*
Lưỡi chàng nếm thử mùi hương mới
Cô thắm năm xưa chẳng hở môi
Che miệng cười tình khoe khát vọng
Mặc bầy ong bướm thốt nhiều lời
Thân em giờ đã kề bên cạnh
Dáng tựa thiên nga vóc ngọc mời
Tiếc thay sức lực không thừa mứa
Lên được ba lần đã hết hơi
*
Hẹn em vài bữa anh ra bảy
Vào ba chưa đã cuộc vui chơi
Đêm này còn những trăm năm nữa
Sợ sẽ đến ngày ta hết hơi
Đừng chê quân tử không hay nhảy
Cố đợi bên nhau cả một đời
Thuyền tình tới bến đồng phu phụ
Thôi ngủ đi em tạnh gió mưa
*
HOA ĐẾN MÙA
*
Ái ân là chuyện đẩy đưa
Phòng the che gió chắn mưa ai tường
Biết rằng chàng BẠCH yêu thương
Năng mua áo mới lại nhường món ngon
Hôm qua đi chợ SÀI GÒN
Ba trăm một tá táo giòn cũng mua
Hồng hoa kịp nở đúng mùa
Cấn thai một bụng gáo dừa dễ thương
*
Gối chăn để rộng cạnh tường
Sô pha anh nghỉ một giường em ngơi
Lựa thời theo thế mà chơi
Đừng leo cao dốc chớ bơi xa dòng
Cả nhà họ BẠCH chờ trông
Một thằng quý tử ước mong lâu rồi
Chiều nay bà nội lên đồi
Thắp nhang cho ổng có đời đích tôn
*
Quà ngon món lạ dập dồn
Người dâng kẻ biếu lấy lòng thiếu gia
Mừng cho chàng BẠCH làm cha
Một tầng cao đợi cu ta ra đời
Nàng thơm cơm mới em xơi
Gạo thường lúa cũ anh xơi tự mình
Chẳng qua để tỏ tấm tình
Nàng đang tạo dáng một hình hai thân
*
Người trên kẻ dưới ân cần
Mười ngày chín tháng cân thằng bé con
Nhóc khoe một củ hai hòn
Tóc đen môi đỏ rộng mồm dài my
Đầu đuôi chẳng thiếu thứ chi
Mới sinh đã biết cười khì với cha
Tròn trăng hưởng đủ loại quà
Ăn mừng đầy tháng gần xa ra vào
*
CẬU CẢ SINH THỜI
*
Một đứa con xinh củng cố đời
Cô thắm ngày xưa khỏi lả lơi
Từ đây sống chết nhà họ BẠCH
Có mệt chi đâu chuyện dưỡng nuôi
Một bà bảo mẫu thêm hầu gái
Lăng xăng giường cũi cậu vui chơi
Sáng tối chìu lòng từng li một
Khom lưng quỳ gối cậu lên ngồi
*
Cha ông đại phú cậu hưng thời
Xung quanh cả đống của đồ chơi
Nhà giàu không thiếu chi quà biếu
Lũ lượt râm ran lắm kẻ mời
Sinh vào đúng chỗ chùm sao sáng
Sơn hào hải vị đủ mâm xơi
Từ nhỏ không quen trò than khóc
Suốt ngày chỉ biết chuyện ham vui
*
Cô thắm ngày xưa đi lấy chồng
Bởi chưng ông cậu nợ chổng mông
May nhờ chàng BẠCH ra tay giúp
Em mới cho anh thỏa ước mong
Gái cũ dám đâu bì trai mới
Chẳng qua mệnh vận thả trôi sông
Đền ơn nuôi dưỡng cho ông cậu
Dù trải hai năm cũng nảo nùng
*
Cô thắm ngày xưa đã cũ rồi
Nhũ danh húy kị mợ hai thôi
MAI LAN chỉ có thân nhân gọi
Nhiều khi vẫn nhớ lúc ăn chơi
Cứ ngỡ đang mơ trong ảo mộng
Ai đã cho em cuộc đổi đời
May nhờ chàng BẠCH lòng quân tử
Quên ngày cơ nhỡ lúc hoa rơi
*
TANG TÓC
*
Đích tôn vừa được tròn hai tuổi
Bà nội ra đi vội bỏ đời
Thôi hết lúc ra nhòm vào ngó
Nghi ngờ trinh tiết đứa dâu rơi
Cũng may còn có thằng nối dõi
Bà nội ngưng thôi mỉa lắm lời
Từ nay an phận nhe ác mẫu
Tui còn một cục tỉnh tâm nuôi
*
Tui còn một cục để yêu đời
Giàu sang phú quý bất cần ngơi
Từng trải lầu son qua gác tía
Quần là áo lụa cũng đương thời
Nặng nghĩa đá vàng thương chàng BẠCH
Hận người rồi giận cũng mau vơi
Trần thế thằng này còn con nọ
Khi không tui được đại gia mời
*
Khi không em được một anh yêu
Dẩu biết điêu nhân vẫn cứ chìu
Quên đi ngày tháng còn đi bụi
Nắng phủ mưa sa tấm mỹ miều
Có ai hơn nữa mà trông đợi
Tuổi cũng râm ran sắp ế thiu
May rủi biết đâu trời xa thẳm
Thoảng nghe đâu đó tiếng buồn tiêu
*
Bỗng nghe ngoài ngõ tiếng ai kêu
Xe đụng chồng em lúc xế chiều
Bên tai sét đánh hay bom nổ
Có phải thật không hởi anh yêu
Em còn chưa kề khi chăn gối
Vừa mới mang thêm một bọc điều
Ra đi anh có buồn than oán
Em vẫn đa mang tính nói điêu
*
TANG THƯƠNG
*
Giỗ bà vừa được tròn năm
Trăm ngày em phải làm mâm cúng chồng
Bây giờ trong cửa ngoài đồng
Hai tay củng cố một lòng chuyên lo
Sông sâu sóng cả con đò
Ngược xuôi cũng chỉ đoán mò mà bơi
Dọc ngang thương ghét tình đời
Người làm thua lỗ đứa chơi lấy lời
*
Một hôm nạn rớt tai rơi
Vườn cây trăm mẫu tơi bời hỏa thiêu
Ruộng xanh bỗng hóa rẫy điều
Sào non một miếng đánh liều đổi trao
Bây giờ đối mặt gian lao
Mồ côi phận bạc ai nào biết thương
Khai trương quán nước bên đường
Tay bồng lưng cõng nhong nhong hai thằng
*
Đêm về nhớ bóng trăng tan
Má hồng lưu lạc hoa tàn chưa xong
Trời đày nảo nuột cõi lòng
Người đi kẻ ở qua sông cũng đành
Thương thay hai mái đầu xanh
Truân chuyên sớm chịu mong manh số phần
Lẽ đâu lại phải dấn thân
Tìm nơi nương tựa đường trần nghỉ chân
*
Lỡ lầm một thủa trầm luân
Đành lòng sao để đôi thân vào hùa
Trường đời dù đắng hay chua
Hai thằng bên mẹ không thua mệnh phần
Từ nay sáng tối tảo tần
Bên đường bán nước mười phân vẹn toàn
Cầu mong lũ trẻ hiền ngoan
Hiểu cho lòng mẹ tình vàng cho con
*
QUÁN NƯỚC BÊN ĐƯỜNG
*
Cô bán thứ chi ở vệ đường
Ghế bàn lỏng chỏng bảng không trương
Lèo tèo mấy ấm trà nong nóng
Lác đác người qua chẳng bốc hương
Hai thằng nho nhỏ đang đùa giởn
Mặt trắng môi son cũng dễ thương
Chắc là không phải con ông lớn
Cô có bán không cái nỏn nường
*
Cô có bán không cái cỏn con
Dù năm ba tối vẫn không mòn
Chính chuyên chi nữa đời cô thắm
Gái góa hai con khó sắc son
Xứ xa lưu lạc không thân thích
Sao chưa tìm thấy một thằng ngon
Để sầu để tủi đời chăn chiếu
Cô có bán không cái mãi còn
*
Mẹ mẹ con con suốt cả ngày
Đường xa thưa vắng khách vãng lai
Trà xanh ế ẩm đành thêm rượu
Lẻ tẻ chiều hôm có đứa xài
Mồi ngon thêm thắt ghiền hay khoái
Rủ rê cả đám nhậu lai rai
Từ nay quán nước em vang tiếng
Tấp nập ra vào bọn xỉn say
*
Câu khách vào ra dáng lả lơi
Môi son má phấn chửa quên cười
Một thằng thô bỉ nhằm mông vỗ
Dù bụng héo queo mặt vẫn tươi
Mấy thằng mất nết buồn không đáng
Cả lũ say sưa chẳng rỗi hơi
Nhịn nhục nuôi con mong chóng lớn
Bán cả nhân duyên lẩn cuộc đời
*
NHÂN DUYÊN RAO BÁN
*
Bán cái nhân duyên dễ kiếm lời
Lỗ nhiều năm tháng thiếu chân chơi
Gài độ ba con mòng béo của
Lâu lâu xả cảng một dù phơi
Một tháng bấm gan sàng vài tối
Trường học con em khỏi phải rời
Đêm về lệ đẫm dầm trên gối
Bán mảnh tư tình chúng vẫn xơi
*
Bán mảnh trăng duyên sắp hết mùa
Bon chen giành giật bọn thu mua
NGA MỸ NHẬT HÀN đâu cũng múa
Ngọt tiền trong miệng bụng cay chua
Tàn hoa chẳng đặng ra cao giá
Mấy trăm bạc lẻ phải quen lùa
Cái vốn trời cho hò không dễ
Cớ chi toan tính chuyện được thua
*
Không còn toan tính chuyện ghét thương
Hai đứa con thơ nặng phí trường
Sương đêm ướt đẫm giường chăn gối
Lạnh buốt thân em lúc chán chường
Quay lưng quân tử tình chưa thỏa
Cúi mặt thuyền quyên đọng vấn vương
Ra về nhiều bữa quên cơm tối
Lũ trẻ ăn quen ở học đường
*
Sợ trẻ thiếu ăn da bọc xương
Khi suy dinh dưỡng giữa học đường
Bạch my lão tổ nhiều khi vắng
Vãng lai cũng mất khách chơi thường
Gạ gẫm một vài anh hàng xóm
Buông câu gái mẹ một bầy dương
HOẠN THƯ bọn vợ hăm he nhắn
Giữ phúc cho con cái bẩn giường
5/8
TÂM THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét