TÂM THANH THI TẬP
*
ĐƯỜNG CÙNG TẤT BIẾN
*
Hơn triệu mạng di cư từ đất bắc
Bỏ quê hương làng xóm để ra đi
Lệ căm hờn không đến nỗi đầy my
Vì lục tỉnh miền nam hân hoan đón
*
Hai mươi tháng bảy năm tư nguy khốn
Quốc tặc HỒ cùng TÂY cắt VIỆT NAM
Cầu HIỀN LƯƠNG dòng BẾN HẢI phân làn
Dân nhờ cậy “tàu há mồm” của MỸ
*
Sau bảy lăm giải phóng quân “đánh đĩ”
Quỷ đầu đàn xúi truy đuổi thuyền nhân
Năm trăm ngàn người đã phải bỏ thân
Dưới đáy biển trên rừng hoang sông suối
*
Quân cán chính SÀI GÒN thu một mối
Trại lao tù hay cải tạo tập trung
Giữa rừng sâu trong núi thẳm chập chùng
Anh hùng án chung thân do quỷ đỏ
*
Ba bảy năm chúng tha hồ chém gió
Võ thiên đường chủ nghĩa xã hội đen
Đám dân oan dù như tối không đèn
Cũng thừa biết bọn tà quyền ba xạo
*
“Chú phỉnh” dụ bầy to hàm đại bảo
Quốc vật ngồi xơi thuế của nhân dân
Tài sản tư bọn thổ phỉ gom hàng
Vườn ruộng đất tự do sung công quỹ
*
Đã hết thời kẻ thù là lính MỸ
Thế ăn chơi tư bản đỏ lên đời
Đám ủy viên trung ương đảng lả lơi
Dù khủng sản vẫn cướp càn trộm chiếm
*
Đẩy dân vào thế đường cùng tất biến
Đâu chỉ là sơ khởi quả bom VƯƠN
Đạn trong tâm KIM TIẾN khó ai lường
Súng hoa cải còn nhiều đường chờ nổ
*
“Ngài tưởng thú” mặc chúng dân khốn khổ
Trên ngai vàng vẫn hỗ trợ tác oai
Tiền của chung cứ rút ruột dài dài
Bọn đồ đệ sức mấy đâu tranh cãi
*
VỊ NGHỆ THUẬT
*
Họ mải mê tìm dấu chân con chữ
Gieo từng dòng hạt giống trổ tương lai
Họ là ai hởi những bậc kì tài
Văn thơ nhạc lưu truyền cho con cháu
*
Bốn ngàn năm tổ tiên luôn tranh đấu
Bao máu xương nhuộm đẫm mặt đấy này
Những xót xa trong hạnh phúc đắng cay
Đem thực tại đổi ngày mai no ấm
*
Họ lầm lủi trong rừng trù biển cấm
Hai bàn tay khối óc tạo cuộc đời
Mộng trăm năm như một chuyến dạo chơi
Mong để lại nhiều lời hay ý đẹp
*
Vị nghệ thuật quanh co vào ngõ hẹp
Trong lòng người rung cảm vẫn mênh mông
Trên đầu non hay dưới những cánh đồng
Hồn bay bổng trong không trung rộng mở
*
GIẤC MƠ XUÂN
*
Hãy đợi đấy! hởi thiên thần bé nhỏ
Tấm lòng ta sẽ òa vỡ tim em
Mấy mươi năm vất vả bỏ công tìm
Nay sắp thấy ngư nhân thành chánh quả
*
Đừng kiệu hẹ ớt tiêu hành dưa giá
Cá hay cua cũng mở cửa thiên thai
Mộng trăm năm xin mạnh dạn lên đài
Cùng mai trúc phối duyên trời đã định
*
Hạnh phúc đến cho thỏa lòng cầu thỉnh
Ngày xuân về công lí được thực thi
Dù nhiều năm kiếp sống chẳng ra gì
Đón ngày tết mong niềm vui tái hội
*
Mọi người sẽ quên đi bao tội lỗi
Bọn cường hào ác bá đã gây ra
Nghĩ đến nhau hãy vì mảnh sơn hà
Trong giông bão dưới tay tư bản đỏ
*
HIỆP SĨ BẢO AN
*
Trị những tên cướp vặt
Hiên ngang hiệp sĩ bắt
Lật nhiều tên che mặt
Không phải giả công an
*
Hiệp sĩ đứng đầu làng
Kiêm giữ chức bảo an
Có những anh chơi sang
Công an không dám bắt
*
Khi “quần chúng tự phát”
Hiệp sĩ đành bịt mắt
Lúc thấy dáng công an
Vị nể kẻ to hàm
*
Ông quan tham lớn chức
Hiệp sĩ tự đứt đuôi
Có một cái dùi cui
Công an thầm căm tức
*
Quan tham làm công an
Hiệp sĩ kết bạn vàng
Đầy tớ dân huênh hoang
Công an can hiệp sĩ
*
Công an đi đánh đĩ
Hiệp sĩ ngồi ngoài hàng
Quan tham mò vào hang
Dễ gì ban hiệp sĩ
*
Hiệp sĩ như bầy khỉ
Hổ cho kị lên lưng
Xã hội đen bỗng dừng
Mừng hơn vào động đĩ
*
Làm bạn với công an
Hiệp sĩ không sa hố
Sống cuộc đời khốn khổ
Khủng bố chính nạn nhân
*
Mỗi khi dân oan cần
Hiệp sĩ đành thoái thác
Bọn sâu bọ nhà đất
Toàn những anh công an
*
Ngồi mát ăn bát vàng
Đầy quan tập làm sang
Dân làng gặp nỗi oan
Công an hay hiệp sĩ
*
XUÂN MỚI
*
Loạn từ nhà BÁC loạn ra
Quá giang trung bộ loạn qua nam phần
Quan to hàm lớn giữ thân
Lâu la dưới trướng tay chân trong phòng
Thời đang nổi trận bão giông
Thế hoa lài động tấn công tà quyền
Tham ô nhũng nhiễu mất duyên
Khoan khoan khoái mã xuống thuyền tản cư
*
Mấy tay củ tịt bí hư
Mau mau chối đảng giả từ tam vô
Chia tay đức cáo đạo HỒ
Buông LÊ bỏ MÁC TẦU nô hại người
Để cho quần chúng thảnh thơi
Nhân quyền dân chủ rạng ngời non sông
Chẳng còn hão mộng đại đồng
Chung tay xây dựng con rồng cháu tiên
*
Còn đâu những bậc tiền hiền
Về xem bọn khuyển mã điên giết người
Bom ĐOÀN VƯƠN đạn KIM TIẾN súng hơi
Chọc đời blog sỹ nhiều lời răn đe
Cầm quyền thái thú đòn đè
Kẻ yêu nước phải lên xe bít bùng
“Phục hồi nhân phẩm” ngồi chung
Cộng nô đại bảo ung dung làm giàu
*
“TỈU NÀ MÁ” V.C.
*
Khi quan tham các ngươi
“Ngọa sơn” có điều hòa không khí
Thì cả gia đình dân oan
Phải thủ thỉ dưới khách sạn “đại phong”
Những con người danh nghĩa cũng đồng bào
Chịu đói rét trong đầu xuân không tết
*
Mẹ chúng mày “ngáy đèo” không biết mệt
ĐOÀN VĂN VƯƠN “chùa đổ” nỗi “tượng lo”
Sáo qua sông bức chủ thuyết đắm đò
Gom tất tật quanh co tư bản đỏ
*
Thằng cha già vốn miệng quen chém gió
Con bọ DOAN lấp ló mõm LA THĂNG
Khắp nơi nơi si giáng nhục thôn làng
Dường như hóa ngàn năm làm nô lệ
*
“Tỉu lụ mụ” bà cụ mày TẦU ghẻ
Đất phương nam mày xủ quẻ được sao
Bọn cộng nô thêm một cánh đón chào
Tụi tao quyết tảo MAO hồng hắc CẬP
*
“HỌA : TỰ CẢM”
*
Ai bảo rằng em lỡ chửa chồng
Hai con đã đẻ kể như không
Một anh thổi lửa thôi cam chịu
Trăng gió giường hoa phải gánh gồng
Đi biển mồ côi khi vượt cạn
Phòng không chiếc bóng cũng chơi ngông
Tấm mẳn phu thê trời đã định
Trong đục xui chi kiếp má hồng
*
“Họa thơ : TỰ CẢM của MAI HOÀI THU”
*
SÁT NHÂN ĐẢNG
*
Từng mạng một đảng táng vào cửa tử
Những linh hồn chết thảm của dân oan
Dân BẮC GIANG giàu có chì mấy làng
Đành tan nát dưới búa liềm khủng sản
Đi cướp đất chúng sẳn sàng nhả đạn
Giết một người được an dưỡng vài năm
Đám tham quan đêm ngủ gối cao nằm
Kẻ mất cửa không nhà ngoài mưa gió
*
QUAN ĐỎ DÂN ĐEN
*
Quan thăng quan dân vẫn là dân
Đen đỏ hòa nhau lúc tối cần
Độc tài thống trị truy công lý
Ấm no hạnh phúc kị lương tâm
*
Đảng bênh đảng dân chẳng mãi câm
Ngục tù đày đọa tội oan nhân
Giết người cướp của toàn quyền đảng
Ác bá cường hào lũ tay chân
*
Đảng cử dân bầu trung ương đảng
Dân thường phận nhỏ phó thường dân
Đại bảo to hàm lo lớn chức
Sư con sư bố chực quốc doanh
*
Địa ngục dương trần trấn cửa âm
Thời thế suy đồi lắm đứa hâm
Cầm cân nảy mực bồi thẩm đỏ
Ráo máng cạn tàu đám bất nhân
*
THÚC XUÂN BÁ KIẾN
*
“Xuân này hơn bốn chục xuân qua”
Phản động thông tin khắp mọi nhà
VƯƠN bom tự tạo trên đầu sóng
TIẾN đạn KIM tràn TRỊNH nóc gia
Nêu tên những kẻ toan chém gió
Chỉ mặt đích danh bọn ác ma
Khô xác họ HỒ thơm thua thối
Đảng cử dân bầu vội xả ga
*
CHÚC XUÂN
*
Thúc xuân nhâm thìn
Bá gia bá kiến
Anh nào làm biếng
Khiển vẹm sang sông
*
Đảng biểu lòng thòng
Long tiềm dân chủ
Trí thức trí ngủ
Một lũ bọ sâu
*
Nồi canh VIỆT rầu
Sâu nhiều hơn cải
Bày trò thương mãi
Hậu đãi thịt người
*
Một lũ đười ươi
Như rươi xuất khẩu
Chẳng cần phải giấu
Kỹ nữ ô sin
*
“HỌA : TỰ CẢM”
*
Không chồng em vẫn là cô
Anh muốn quây bồ nhốt đại em vô
Khi nào sóng cả vỡ bồ
Anh nguyền tự nguyện bưng bô cho nàng
*
“Họa thơ:TỰ CẢM của MAI HOÀI THU”
*
ĐỪNG VỘI MỪNG XUÂN
*
Đừng vội mừng xuân
Khi bọn tà thần vẫn đè cân công lý
Chúng không làm quỷ
Cũng là thổ phỉ sát nhân
Chẳng đáng vui xuân
Khi nhớ tết MẬU THÂN năm sáu tám
*
Có một cái đảng
Khủng bố cướp tài sản táng tận lương tâm
Giết không bỏ sót
Bắt chẳng tha lầm
Kể cả những người khuyết tật câm điếc
Đám cô hồn gớm ghiếc
Diệt chủng không thương tiếc
Nỡ cắt mạng đồng bào
*
Trên lá cờ độc sao
Máu đào của bá tánh đổ đẫm
Một bọn chết băm
Chà đạp trên thân xác nhân dân
MẬU THÂN !!!
Hãy điểm mặt những tên vong ân
Đồ tể bội nghĩa còn sống
Hãy tống chúng vào đại lao
Chờ tòa quốc tế định tội
*
BÚT SA GÀ CHẾT
*
Dạy đệ tử ăn chơi thoải mái
Nghề sống còn sức mấy tận tâm
Bẫy âm thuẩn ám mâu thầm
Cướp đường khủng sản bất nhân giặc rừng
*
Đả sơn lâm đâm lầm hà bá
Phá non sông học thói côn đồ
Xúi trò mị thuyết tam vô
Đạo dâm giáo dục tha hồ trăng hoa
*
Mỹ nhân kế TẦU kê LÝ THỤY
TĂNG TUYẾT MINH ca kỹ lỡ tình
MAO hồng thanh giáo bạch tinh
Sông LÊ núi MÁC tạc “HÌNH CHÍ MÔ”
*
Chí minh ngậm bồ hòn làm ngọt
Mộng bá vương bất kể tương lai
HOÀNG SA biển đảo trải dài
Bút sa gà chết bi hài VIỆT NAM
*
“MỘT MẢNH SẦU RIÊNG”
*
Mắt em chan chứa biển tình sầu
Hồn ta lưu lạc biết về đâu
Con thuyền mơ bến hoài trôi dạt
Trăm năm đau đáu mối duyên đầu
Dòng lệ khi nào thôi tuôn chảy
Lử khách thi nhân sẽ nhảy vào
Loi ngoi trong đám cây si ấy
Em sẽ chọn ai để đón chào
*
PHÁP ĐÌNH ĐỎ
*
Diêm vương phán quan
Bồi thẩm búa liềm
Công tố câu liêm.cầm cân nảy mực
TIÊN LÃNG giáng đức.bực cái lòng bà
Quỷ bắt ma tha.ngũ thường va tạt
Ù ù cạc cạc.bôi bác tam cương
Ruộng rẫy ao vườn.bom VƯƠN đạn TIẾN
*
To hàm bất thiện.kiến kiện củ khoai
Khuyển mã tay sai.trộm nhà cướp đất
Sa vào ngục thất.mất mật phe ta
Đồng chí quyền tà.độc trị quần chúng
Lấy thúng úp voi.một lũ bọ giòi
Loi ngoi chính trị
Trôn đĩ mồm quan
*
KHÓC TỦI
Thượng Đế sinh ra cuộc bể dâu,
Đời ta phiêu bạt biết về đâu?
Phải chăng cặp mắt buồn sâu thẳm,
Chuốc lấy đau thương một kiếp sầu !
Biển thảm gào kêu người bạc phận,
Trời xanh khóc tủi kẻ cơ cầu,
Thuyền không người lái, thuyền lơ lửng,
Sóng vỗ ngàn năm, sóng bạc đầu !
MAI HOÀI THU
*
“CƯỜI VUI”
*
Nhân họa sinh ra chuyện bể dâu
Thiên thời địa lợi chẳng đi đâu
Địa ngục trần gian sầu thăm thẳm
Nước VIỆT NAM mang vạn nỗi sầu
Thuyền nhân sức mấy thèm an phận
Thượng đế anh linh vẫn nguyện cầu
VIỆT gian VIỆT cộng không lơ lửng
Diệt bạo trừ gian dẩu bạc đầu
*
“Họa thơ M.H.T. :khóc tủi”
*
ĐÒN ĐỘC
*
Công lí không thực thi
Sợ chi khi cùng vùng dậy
Đảng khủng sản làm bậy
Dân chúng hãy kíp lên đàng
*
Muốn giải cứu dân oan
Thôn làng phải đòi lại đất
Lấy những gì đã mất
Từ bọn thái thú to hàm
*
Đánh tan bọn quan tham
Cho chúng bom VƯƠN đạn TIẾN
Đối với lũ lớn tiếng
Phải dứt điểm bằng “bazoca”
*
Tự chế súng hoa cà
Phải gây nên tiếng vọng
Những danh từ phản động
Tống chúng cho đống nô TẦU
*
Trí thức hãy đi đầu
Sân sau thất phu múa võ
Xướng ca giỏi lấp ló
Coi bộ quần chúng vô loại cũng khó coi
*
TÂN CƯỜNG HÀO
*
Thời bằng cấp bán như tôm cá
Tân cường hào ác bá cáo hồ
Chỉ cần nhai ngụy thuyết tam vô
Trung với đảng ôm bồ vàng bạc
*
Đệ nhất chương tự tung tự tác
MÁC gươm LÊ giáo dục đạo dâm
Buổi nhiễu nhương phải biết cầm nhầm
Vườn ao ruộng dân oan mấy sức
*
Chương thứ hai to hàm lớn chức
Tuyển lâu la khuyển mã giết người
Thượng ghế cao đại bảo thảnh thơi
Chuyên bòn rút công kho tư sản
*
Đệ tam chướng hưởng mùa cách mạng
MACCHANO xả đạn vào dân
Dám chống người bảo vệ quan tham
Thái thú KEMENO lãnh đạo
*
82 NĂM HIẾP DÂM XÁC CHẾT
*
Đảng khủng sản đang hiếp dâm xác chết
Dù thây ma đã mục rữa từ lâu
MÁC , LÊ NIN tổ phụ nặng nỗi sầu
Trơ gốc thối dưới bàn cờ thế sự
*
Bọn đồ đệ hàm cũng vào cở bự
Cứ lu loa quốc sách phải noi theo
Mặc nhân dân sống trong cảnh đói nghèo
Luôn hão tưởng xã hội đen chủ nghĩa
*
Tính đại đồng bài tình ca chó ỉa
Mỉa may thay tư tưởng của họ HỒ
Thời bây giờ ai tin chuyện tam vô
Thế khủng bố cướp của dân chống đỏ
*
Quả bom VƯƠN chỉ là quy hoạch nhỏ
Khắp mọi nơi âm ỉ mỏ hạt nhân
Dù nữ nam cũng muốn diệt vô thần
Đạn KIM TIẾN sẳn sàng lên cơ bẩm
*
MỘ CHỜ
*
Cán cân ai nỡ chia đôi
Nửa non bênh đảng nửa bồi bom VƯƠN
Đầm đìa hoa cải ruộng vườn
Lâu la ác bá biết thương thằng nào
Bàn dân thiên hạ xôn xao
“Càng chỉnh càng đốn” hư hao búa liềm
82 năm dưới xích xiềng
Tự do dân chủ nhân quyền hố to
*
MÁC LÊ tổ phụ qua đò
Thi ma thối rữa khổ cho miệng đời
Sáu mươi năm đảng ngon xơi
Gàu gân xíu quách di dời đi đâu
Hồng MAO ma quỷ kiến sầu
VINH QUANG , TIÊN LÃNG bọ sâu lên người
Ngàn năm còn mãi nụ cười
Đại đồng CỐNG RỘC , những ngôi mộ chờ
*
TANG ĐIỀN THƯƠNG HẢI
*
Xã ăn theo huyện phủ phê phường
Trên dưới nhỏ to đảng nhiễu nhương
Hai đầu thượng hạ quân khủng sản
Nhị khẩu tung hoành đớp ruộng nương
VINH QUANG giải phóng đầm TIÊN LÃNG
Dã tràng CỐNG RỘC quả bom VƯƠN
Một thủa anh hùng đi lấn biển
Hay đâu sớm gặp cảnh tang thương
*
Đảng viên to nhỏ cũng một phường
Dại gì không cướp lúc nhiễu nhương
Trên cao tưởng thú ngu triệt sản
Bộ hạ khôn liền chiếm ruộng nương
Sóng đâu ập xuống đầu TIÊN LÃNG
Nhà cửa tan tành chiến sỹ VƯƠN
Bỏ của lấy thân chèn gió biển
Đầm đìa trông lại nỗi tang thương
*
TỘI DÂN OAN
*
Gặp công an dân oan ngàn vạn tội
Dù không lỗi chày cối cũng cúi đầu
Lỡ không thôi trụi lủi cả hàm râu
Khi đảng chụp condom qua đại hạn
*
Gặp công an đố anh nào lạng quạng
Mũ thông hành cũng gãy cổ như chơi
Đất NGHI SƠN một đứa bé lìa đời
Thủng bụng bởi “đày tớ dân” tác nghiệp
*
Phận dân đen coi như loài rận rệp
Tam đại xa lí lịch héo qua đèo
Đừng hòng mong thỏa mãn bộ lòng heo
Khi phối ngẫu giao duyên đồng chí vẹm
*
Lúc nhận tội chẳng thấy ai hổ thẹn
Mắt nhân dân nhìn rõ bọn đảng viên
Xã hội đen xích bạc đỏ búa liềm
Loài quỷ dữ mafia khủng sản
*
ĐẢNG CHỈNH ĐỐN
*
Bình TIÊN LÃNG đảng trảm bầy chốt thí
Tề BOM VƯƠN, TẤN DŨNG dụng ba quân
Bế lòng dân bộ chính trị tế thần
Bợ TẦU cộng thái thú phòng ĐẠN TIẾN
*
Bằng quyết sách lùi để đề phòng ám tiển
Đám dân oan khai triển chống xâm lăng
Bọn cường hào ác bá biết bao thằng
Đang thừa thắng vinh quang tư bản đỏ
*
Đầm CỐNG RỘC chắc chi là chuyện nhỏ
Biết bao năm độc trị bộ công an
Một tay thôi cũng gặt hái bạc vàng
Nhờ ăn cướp ruộng đồng trong thiên hạ
*
Phá nhà dân còn xới tung mồ mả
Bọn quan tham vẫn tá lả ăn chơi
Dựng cơ ngơi nhất trí phải để đời
Xây dinh thự quyết chọc trời khuấy đất
*
“GỬI THI HỮU”
*
Gửi lời nhắn nhủ bác HÀ LU
Đang xuân sao hoài tưởng MAI THU
Hoa hồng khoe sắc nhiều gai đấy
Đừng để hồn thơ hóa hỏa mù
Mỹ nhân đẹp đẽ trên trang giấy
Như giọt sương sa trong sóng du
Quân tử có thương thì trộm nhớ
Bạn ta cùng bạn chẳng nên xù
*
“Quân tử không giận tiểu nhân;
Xin lỗi : bài thơ không gửi”
*
CÂY BIA TƯỞNG THÚ
*
Lệ rơi trên những con mương
Đầm đìa CỐNG RỘC ao vườn rẫy nương
Một bầy quỷ đỏ vô thường
Mượn chiêu quy hoạch cướp đường dân oan
Phép vua thua chắc lệ làng
Đất này độc đảng vờ ban khoan dùng
Dễ gì muôn sự của chung
Công lao dân gánh ung dung quan lùa
*
VINH QUANG ,TIÊN LÃNG cay chua
HẢI PHÒNG méo mặt “đít cua” thay NGƯỜI
Ăn trên ngồi trốc thảnh thơi
Đoàn quân khuyển mã tuôn lời gió bay
Cây bia tưởng thú kia bây
Mồng hai đầu lĩnh lỡ say chưa về
Lâu la trông đợi thảm thê
Văn phong mòn mỏi tiêu đề ghi ân
*
TỨC NƯỚC VỠ BỜ
*
ĐÙNG !
BOM VƯƠN
Nát ruộng vườn TIÊN LÃNG
Văng một tảng VINH QUANG
Đầm đìa mìn tự chế
*
ĐOÀNG !
ĐẠN TIẾN
Khiến bọn TẦU nô không còn hồ hởi
Khủng bố dân cướp tài sản
Đảng chẳng có thêm chiêu cắt mạng mới
Cường hào chới với
Ác bá tả tơi
*
Phản biện không bằng lời
Bằng hỏa lôi hoa cải
Quan khỏi cần tranh cãi
Con gái cũng ra oai
*
Gác thù trong lo giặc ngoài
Những anh thư nước VIỆT
Oanh liệt
Các chú CHỆT
Hết hung hăng
*
MINH HẰNG
Dù trong chốn giam thân
Vẫn một lòng chống TẦU cộng
Như một cơn ác mộng
Trong trại phục hồi nhân phẩm
*
Nơi cấm cố
Chổ lẽ ra của bọn thái thú
Ngụy chủ
NGUYỄN TẤT THÀNH : NGƯỜI
*
CƯỚP TRỊ CƯỚP
*
Phỉ chúa xử phỉ tôi
Phải tạm rời chỗ ngồi
Cỗ mâm xôi thôi nhá
Vinashin đắm rồi
*
Cướp cha trị cướp con
Thời thống trị không còn
Tiền phủ đầu TIÊN LÃNG
HẢI PHÒNG dân bến cảng
Hậu đá đít VINH QUANG
Trung dung huề cả làng
*
Bọn sâu bọ dã man
Còn đảng còn công an
Lâu la ba trăm vạn
Cạn tàu đành ráo máng
Bỏ lọt vài dân oan
Không đồng chí đồng hàng
Đành hy sinh chốt đỏ
*
“Ngày mai trời nổi gió
Bọn sâu bọ hung hăng
Bộ sậu biết bao thằng
Thăng thiên trong CỐNG RỘC”
*
TIẾNG BOM VƯƠN
*
Nếu không có BOM VƯƠN
Ác bá chẳng về vườn
Bọn bất lương bó rọ
Cường hào bớt nhiễu nhương
*
Nếu không có BOM VƯƠN
Chính sách cướp ruộng nương
Vẫn triển khai độc đảng
Năm châu khó tỏ tường
*
Nếu không có BOM VƯƠN
Dân oan vẫn nhún nhường
Kéo nhau đi khiếu kiện
Ngồi vật vã bên đường
*
Nếu không có BOM VƯƠN
Công an đỏ khinh thường
Khủng bố dân tư sản
Bốn biển cũng nan lường
*
“Posted trong 1/12 bài thơ tuyển của BA SÀM”
*
VINH QUANG CỐNG RỘC
*
Trung với đảng càng ngu càng tốt
Bạo với dân càng ác càng hay
Cường hào tư bản đỏ này
Bọ sâu lên lớp cả bầy cộng nô
*
Đàn cá vồ tham ô chém gió
Lũ bọ hung khủng sản ra tay
Dân đen trong cõi đọa đày
Ruộng vườn nương rẫy đắng cay được mùa
*
Mả mẹ đảng ăn không nói có
Tổ cha đoàn đạo cáo đức HỒ
Tôn thờ chủ nghĩa dâm ô
Lâu la theo thói côn đồ hại dân
*
Bọn khốn nạn gươm LÊ giáo MÁC
Cờ búa liềm xiềng xích cùm giam
CU BA TẦU mẹ VIỆT NAM
HOÀNG TRƯỜNG SA đảo hở hàm tam vô
*
Bố tiên sư MAO hồng quỷ đỏ
Ải NAM QUAN bản GIỐC xâm lăng
HẢI PHÒNG CỐNG RỘC VINH QUANG
MINH HẰNG đạn TIẾN bom VƯƠN nhớ đời
*
HỎNG BÀI PHẢI
*
Ngài tưởng thú không ngờ thú thật
Lũ lâu la bất chấp lệnh ban
Phép vua thua chắc lệ làng
Đầm đìa CỐNG RỘC ,VINH QUANG HẢI PHÒNG
*
Luật từ rừng dựng lên rừng luật
Bọn tay chân sức mấy tuân theo
Coi như “hương chạy qua đèo”
Dân oan gánh chịu cảnh nghèo muôn năm
*
Đảng khủng sản sợ yêu đất nước
Đạn KIM TIẾN hay quả bom VƯƠN
Mấy tên đầu sỏ về vườn
MINH HẰNG bó gối còn nơm nớp rầu
*
“ANH LÀ AI .VIỆT NAM TÔI ĐÂU”*
Dưới cờ liềm búa bọn ruồi trâu
Phải chăng toàn lũ nô TẦU
Bẻ cổ đạp mặt súng châu cùm chầu
*
*“hai bài hát nổi tiếng của VIỆT KHANG”
*
NGẢ BA TẤN DŨNG THỐI HÈN
*
Lùi một bước PHÚ SANG lo mất bạn
DŨNG tấn càn sợ gia tộc tan hoang
Đường trường xa thấp thoáng vệ binh vàng
Mong đảo chính để bảo toàn mạng sống
*
Cờ chống cộng trong lòng người lồng lộng
Khó chụp đầu bao phản động toàn dân
Quả bom VƯƠN tung tóe khắp cõi trần
Quần chúng thuận đứng lên đòi chính nghĩa
*
Bộ chính trị sức còn đâu như đỉa
Sóng hoa lài lan tỏa cả năm châu
Đồng chí ta chẳng lẽ rúc hầm cầu
Chui CỐNG RỘC lủi hố sâu cách mạng
*
Tư bản đỏ cố tìm mưu thoát nạn
Kẻo không thôi lũ tự phát vùng lên
Chẳng thi ân tất nợ máu phải đền
Trung ương đảng hết còn phương ngọ ngoạy
*
LƯỠNG BẠI CÂU THƯƠNG
*
Chỉ một gói thuốc nổ
Không đổ máu sát thương
Kinh hoàng bọn bất lương
Vô thường cương khủng bố
*
Đoàn hùng binh khiếp sợ
Súng hoa cải khẩn trương
Nằm liệt vị trên giường
Sáu chiến binh chó dẫn
*
Quan đầu làng chơi bẩn
Hạ lệnh phá ao vườn
Công dân ĐOÀN VĂN VƯƠN
Không còn mương ẩn núp
*
Dân oan phản pháo đúp
Tốc váy đụp câu thương
Lưỡng bại khó nhún nhường
Hai bên đều thiệt hại
*
TIẾNG KÊU CỦA ĐẤT , NƯỚC
*
Đất ơi là đất !
Mày không là duy nhất
Chúng tao quyết một mất một còn
Dù mày chịu đòn
Cưỡng chế !
Thời ơi là thời ! thế ơi là thế !
Quan quyền hơn thượng đế
Đồ tể kém công an
Dân oan chỉ là cái bị gật
Tất tần tật
“Cải cách ruộng đất”
Chúng mày cắt mạng bao nhiêu người
*
Nước ơi là nước !
Đừng bắt chước các chú TẦU
Giang sơn về đâu ?
Trí thức rồi trí ngủ
Đủ mọi loại cô hồn
Trong đồn cơ động
Ác mộng giao thông
Thực tại trên đồng
Dưới mông những tên “đại bảo quốc vật”
Nước dơ lấy máu mà rửa
Đảng dơ biết chỉnh sửa thế nào
Nhục nhã thay tiếng gọi đồng bào
Nước ơi là nước !
*
Trời ơi là trời !
“Thời đã thế , thế thời phải thế”
Súng hoa cải tự chế
Bom VƯƠN cũng xài
Thằng nào làm sai
Bỏ mũ áo cân đai ra rồi đọ sức
Cho dân oan khỏi tức
Bọn đảng cữ dân bầu khỏi bức rức cửa mình
*
Tình ơi là tình !
Lý ơi là lý !
Thà đi đánh đĩ lấy tây
Hơn trồng cái bia cây “ba dơ” gớm ghiếc
Có điếc cũng nghe
Dù mù vẫn thấy
Đảng đùn đẩy đầy đường
Bọn bất lương
Đang nhiễu nhương trên đầu trên cổ dân oan
Mất đất phải kêu trời
Thiếu tình đành cãi lý
Lũ quỷ
*
KHÚC HÁT CHIÊU HỒN
*
Sương trắng phủ sườn non
Nước bạc đầu đáy thác
Rừng xanh vang tiếng nhạc
Những khúc hát chiêu hồn
Tử sĩ nằm cô đơn
Dưới những cơn mưa nắng
Dường như còn vương vấn
Trận huyết chiến năm nào
*
Bao nhiêu xác đồng bào
Hiến thân cho tổ quốc
Chống hán hóa bắc thuộc
“Quyết tử để quyết sinh”
Thoang thoảng tiếng cầu kinh
Chùa gần xa đâu đó
Vô tình loài dã cỏ
Trên nấm mộ vô danh
*
Khoe sắc vạn niên thanh
Cây bách tùng ủ rũ
Mặt trời chưa đi ngủ
Cảnh cũ nay con đâu
Hàng dương liễu úa rầu
Buông cành câu phách lạc
Những mảnh thịt tan nát
Ngơ ngác đoạn xương rơi
*
Bầy thú hoang không mời
Rủ rê nhau đánh chén
Cô hồn không ước hẹn
Uổng tử quên lời thề
Trở về với hiền thê
Trong ngày vui chiến thắng
*
“Băm ba năm cay đắng
Người hay thú vô tình”
*
THÁI THÚ TƯ BẢN ĐỎ
*
Nước nhược tiểu chống sóng to bão lớn
Các anh em vẫn dũng cảm tiến lên
Nợ non sông tổ quốc phải đáp đền
Ơn phụ mẫu sinh thành đành tạm gác
*
Băm ba năm thời gian chưa quá date
Bọn đớn hèn thoái thác chuyện hy sinh
Máu đệ huynh thay bauxite tuôn sình
Xương cốt mục dưới rừng cây TẦU mướn
*
Một nén hương ghi công không được hưởng
Cỗ thịt xôi thái thú nhẫn tâm ngồi
Hở hàm to như cá đớp phân trôi
Xác đồng chí hồn đơn côi vất vưỡng
*
Bọn khủng sản thi đua nhau lãnh thưởng
Hút máu người oan khuất biết bao tầng
Chúng mị danh vì quần chúng nhân dân
Cõi địa ngục xã hội đen chủ nghĩa
*
HỮU NGHỊ CHIẾN
*
Giữa núi rừng
Trùng trùng điệp điệp
Ta bỗng thấy tái hiện một cuộc chiến hiệp đồng
“Nước liền nước sông liền sông”
Mười sáu chữ vàng lồng lộng
Bạn bè tứ tốt kẻ chết kẻ sống
Người ôm vết thương đẫm máu
Người dẫn con cháu đi tìm chân tìm tay
May rủi rơi rụng đâu đó
*
Bên đây ẢI NAM QUAN
Bên kia THÁC BẢN GIỐC
Những cột mốc bị di dời
Và những lời vang theo gió
Rầu rầu ngọn cỏ
LŨNG CÚ
*
LẠNG SƠN
Cái hang CỐC PÓ
Cũng lấp ló giữa hai ranh giới đỏ
Mặt trời không tỏ
Ta chẳng thấy rõ sao
Năm cánh !
À không ! sáu cánh
Đồ thánh đâm thiên lôi đánh
Bè lũ BA ĐÌNH ăn bánh vẽ của TẦU PHÙ
Một đám ngu
Ngủ quên trên những hận thù thiên thu
LIỆT SỸ
*
LỆNH CHUNG THÂN
*
Ăn cơm khủng sản
Thờ cha quốc gia
Chém gió THĂNG la
DOAN xa TRỌNG sợ
Tay bà mụ đỡ
Quỷ kiến thần kinh
Thái thú BA ĐÌNH
Dân tình vãi đái
*
Thông tin lề trái
Chiêu đãi hiền nhân
Địa ngục dương trần
DÂN TIÊN nhất đẳng
Giường lồng thẳng cẳng
Mắng bọn đảng viên
Đứa nào chê tiền
Mất duyên cháu BÁC
*
Đảng trác lâu la
Bom VƯƠN đạn TIẾN
Hồ tặc thi triển
ĐỒNG DUẨN THỌ KHU
Quan trị dân ngu
Đạp chân bẻ cổ
Quần chúng khốn khổ
Bồi bổ trung ương
*
Chí minh cũi giường
Mất bi lạc óc
Chỉ còn râu tóc
Khóc lóc hàng ngày
Đồ đệ mê say
Sáng say chiều xỉn
Việt kiều cung thỉnh
Định án chung thân
*
ĐỪNG MONG ĐỢI
*
Đừng mong đợi chữ nhân từ “khủng… sản”
Xã hội đen chuyên cắt mạng nhân dân
Gần trăm năm náo loạn cõi dương trần
Xích quỷ đẩy nhân loài vào bóng tối
*
MÁC LÊ NIN búa liềm trăm ngàn lối
Đảng dối lừa bằng mị thuyết ru ngu
Chúng dụ cho sĩ tử phải hóa mù
Dỗ trí thức vào cơn mê say ngủ
*
Tám thập kỉ vẫn một chiêu bài cũ
Lũ lâu la giỏi độc trị đồng bào
Đổ máu đào trên phướn huyết vàng sao
Bao liệt sỹ đã hy sinh vô nghĩa
*
Chờ gì nữa khi năm châu mai mỉa
Bọn thú người nhan nhản tựa ma trơi
Chúng ngông nghênh thách thức với đạo trời
Khắp bốn biển sóng hoa lài trổi dậy
*
ĐẤT ĐỘNG
*
Sóng thần vây bủa HẢI PHÒNG
VINH QUANG,TIÊN LÃNG vòi rồng ĐOÀN gia
Tổn thương liệt vị sáu nhà ?
“Bí hư củ tịt” quân ta về vườn
Đầm đìa hoa cải tai ương
Thiên thời địa lợi ruộng nương kêu trời
Một bầy cưỡng chiếm âm lôi
Dấn thân “tưởng thú” lả lơi nhân hòa
*
Ai là thánh ai là ma
Quả mìn tự chế hóa ra mặt người
Lâu la khuyển mã đười ươi
“Hiệp đồng tác chiến” trận cười thế gian
Trung ương đảng hết mơ màng
“Đại …Ca” ca khúc lỡ làng ăn năn
Từ nay chừa thói nhố nhăng
Học theo lời BÁC la THĂNG giáng trần
*
Giao thông vận tải xa gần
Trảm phong HỮU PHƯỚC lên gân hại mình
Thì ra bài vở CHÍ MINH
Bắc phần động đất giật mình NAM QUAN
TRƯỜNG SA,BẢN GIỐC giặc tràn
Dân bầu đảng cử tham quan đi đầu
VIỆT NAM rồi sẽ về đâu
BA ĐÌNH thái thú nô TẦU lo âu
*
Nhanh chân tránh cảnh bể dâu
Tam thập lục kế giăng câu HOA KỲ
Dọn đường dẫn cháu con đi
Kẻo thôi phách lạc hồn bi lỗi đường
Phải chăng tại trái “bom VƯƠN”
Nhân dân đồng loạt hỗ tương kéo cò
“Tiệt nhiên” độc lập tự do
“Thiên thư” dân chủ ấm no nhân quyền
*
HÁN HÓA
*
Biển đảo sân nhà
Trời đất quê ta
Cớ gì giặc HOA
Càn xâm trái lấn
*
Bao lần hổn tấn
Mấy bận láo lùi
Ống đồng lủi chui
BẠCH ĐẰNG giăng xác
*
Có nghe sát thát
Tan tác quân nguyên
Vang vọng lời nguyền
Sơn hà NAM QUỐC
*
Ngàn năm bắc thuộc
Triệt buộc được đâu
Dù bọn nô TẦU
Âm mưu HÁN hóa
*
CHỐN ĐỈNH
*
Đảng đòi chình đốn
Đố ai dại dột lại lôi ra bàn
Quan tham tấn DŨNG an toàn
Dân oan hèn thoái nát tan ruộng vườn
Bỗng nhiên một tiếng bom VƯƠN
Năm châu bốn biển tỏ tường VIỆT NAM
Nông dân chịu riết không kham
Sân gôn bãi vợt TẤN SANG, TRỌNG giàu
*
Giang sơn chờ cuộc bể dâu
BA ĐÌNH thái thú nô TẦU nội gian
Sĩ phu trí thức ngỡ ngàng
Du sing du xiếc sang ngang lâu rồi
Chỉ còn vài mẫu ruộng đoi
Chó chê cò chạy thòi lòi tham quan
Đô thị hóa những cao tầng
Tư bản đỏ ngự bần dân than trời
*
ĐẢNG NGHIỆP
*
Tổ khủng bố dỗ tên đầu sỏ
Dòng giống ta thổ phỉ côn đồ
Dụ chúng vào ngụy thuyết tam vô
Bạch my giáo lõa lồ HỒ tặc
NGUYỄN TẤT THÀNH lai căng xích giặc
Hà cớ chi lên lớp dạy đời
Được thời đồ đệ ăn chơi
Khi nào còn đảng còn xơi ngon lành
Nghịch thiên đả đạo hại dân
Công an khuyển mã hung hăng lộng hành
*
Giáo MÁC LÊ,TRẠCH ĐÔNG MAO đạo
Không nói láo báo cáo không linh
Vị trung ương nhất quyết tuyệt tình
Vì ma lộ tà quyền giác ngộ
*
Quân tử chỉ đấu khẩu không cần dụng võ
Nhưng đấu với bọn quỷ đỏ
Chẳng nên chém gió bằng mồm
Hảy VƯƠN xa những quả bom
Tống vào mõm đảng nhiều viên đạn TIẾN
*
Đội quốc vật chỉ là cây kiểng
Dưới tay lũ biếng nhác thái thú BA ĐÌNH
Đã tổn hại bao nhiêu triệu sinh linh
Từ khi nhập siêu bình thiên hạ
*
TÂM THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét