Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

LỬA LOẠN ÂM THẦM


TÂM THANH THI TẬP
*
LỬA LOẠN ÂM THẦM
*
Đừng dùng súng bắn vào thân dân chúng
Mục tiêu dùng đúng bành trướng xâm lăng
Quan tham ô nhũng nhiễu biết bao thằng
Không chỉ mỗi lăng nhăng đồng chí X
*
Mục đích đúng trúng vào đầu quân địch
Thích xâm lăng tỉnh tọa tại BẮC KINH
Trộm biên cương cướp cường bạo chiếm rình
Hai quần đảo Hoàng Trường Sa yêu quý
*
Hãy hạ gục trục đại gia ma quỷ
Giả thánh thần toan bán nước buôn dân
Phê tự phê định biến thể dần dần
Sướng tự sượng thượng cán cân công lý
*
Hãy bác bỏ đưa mĩ nhân làm đĩ
Ra nước ngoài phận kỹ nữ bán trôn
Bọn tham quan HÀ NỘI quyết lập đồn
Chống TRUNG QUỐC bằng xác thân đồng loại
*
Điều bốn “lèo” luật rừng pháp thải
Túng Dẫn đường lải nhải phân bua
Quan quân báo cáo phá chùa
Truy đám lề phản vào hùa dân oan
*
Muốn thủ ác bác hàng quần chúng
Điếm khủng sản làm thủng công kho
Đừng cho dân làm báo dò
Từ trung ương đảng đến cò đoàn viên
*
Chính phủ hứa sẽ ngưng “thím sực”
Nhưng cồng bà lớn lệnh hơn ông
Lõa lồ chú phỉnh trôi sông
“Côn” an khuyển mã nhìn mông đoán điềm
*
“Mồm ông THANH mép Tòng Thị Phóng
Ngổng cờ lên mừng đại thành công
Lâu la liếm sạch MAO hồng
Đứt dây cắt cáp biển đông chồn lùi”
TƯ  DUY TÙY CÕI ĐI VỀ
*
Về đi tài đã tàn rồi
Về đi sắc nhạt đôi môi dối lừa
Trong lòng cũng có nắng mưa
Cuộc đời trần trải buổi trưa buổi chiều
Chín mươi tuổi đứng liêu xiêu
Mắt mờ vẫn nhớ cô KIỀU cô VÂN
Dù không trong ngọc trắng ngần
Vang danh sự nghiệp bản thân mua đời
*
Về đi giữ chút tàn hơi
Qua cầu xế bóng lả lơi với người
Về đi một giọng ru hời
À ơi ! nguồn cội đang mời về đi
Hóa thân cát bụi tâm tùy
Về đi một cõi Phạm Duy đi về
Chỉ cần lưng cúi chân lê
Cúc cung tận tụy bưng bê tà quyền
“Hai lần chạy làng bảy nhăm năm bốn cuộc đời khốn nạn trốn mãi lời ru?”
Ba mươi sáu bước hữu duyên
Vì thương xứ sở hay tiền HỒ yêu
Mặc cho thiên hạ lắm điều
Dâm dân nhạc sỹ mĩ miều loạn luân
Cổ lai hy tuổi chẳng cần
Trăm năm còn lại bần thần tục ca
Ăn năn trước lúc qua phà
Nhạc thơ chưa phá tan nhà VIỆT NAM
*
Hỏi ông bạn bốn tốt làm
Vàng mười sáu chữ muốn sang học nghề
Trước tiên lường gạt hiền thê
Phòng nhì tam phẩm thả dê lộn chuồng
Thanh la phách lạc bạt chuông
Bốn ngàn năm trước cội nguồn quên đi
Ước mong tìm chỗ hẹn thề
Ố trang tiểu sử tung hê rã rời
*
“Vài ông gần đất xa trời
Mang ơn khủng sản lả lơi lời mời
Về đi anh hãy về đi
Mặc em ở lại ướt mi trông người”
*
THỜI ĐẠI THỔ TẢ
*
Tai nghe như tiếng đạn
Cách mạng nã vào ngày
Tận thế sẽ đến đây
Đúng vào bầy khủng sản
*
MÁC LÊ miễn phí đảng
Gươm giáo tự do xây
Liềm búa hỏa lò đày
Hồ bất minh đạo dụ
*
Cúc cục cù cù
Con cu gù rù bên chùa thiên mụ
Mĩ nhân chính chủ thức đủ năm canh
Không cướp được nhanh Đăng Thanh ăng ẳng
*
Đại tá củ lẳng
Thượng đẳng loài cừu sổ hưu bảo hiểm
Công an nhất điểm điếm đực “cô son”
Không khiếm một hòn món ngon nhũng nhiễu
*
Một bầy đại biểu
Xuống chiếu an dân nghịch lý dồn lần vần công xin lỗi
Vài thằng bội thực khí tức tuôn trào hồng MAO rốt ráo
Nội bộ xào xáo báo cáo quan trường đảng trưởng bất lương
*
Đáng thương thay cho các ngài nguyên thủ
Khi bắt tay ngay tưởng thú VIỆT NAM
Chẳng ai mong nghe y tá mở hàm
Tuôn mùi khắm hơn chơi khăm thả rắm
*
Năm mốt năm gian thần ngầm ươm mắm
Đảng dày công tắm bụi bặm phân trâu
Ba xà mâu bọn khủng bố hảo cầu
Câu tài sản đám dân oan RẠCH GIÁ
*
Vinashin tàu chìm xây mồ mả
Đất nghĩa trang tráng lệ tổ Ba Dơ
Lũ lâu la toan chờ gió trở cờ
“Phơ” Túng Dẫn bom hạt nhân loại thối
 “Không chó bắt mèo ăn
Đại thổ tả ĐĂNG THANH bỗng thành loài miêu cẩu”
LỜI THỀ LINH CẨU
*
“Lời thề thứ chín”
Không nín được cười
Bè lũ đười ươi
Dể ngươi kịch nói
*
Lời thề hương khói
Thầy bói khỏi coi
Loi nhoi bài chòi
Móc moi tham nhũng
*
Lời thề xin cúng
Một thúng đô la
Quỷ bắt ma tha
Túng Dẫn về nhà
Làm quà bảo mẫu
“Tưởng thú Nguyễn Túng Dẫn đi xem kịch : lời thế thứ chín”
Lời thề ăn nhậu
Tẩu tán toàn gia
Bỏ mặc bà già
Oshin làm mướn
*
Bauxite vay mượn
Lấy trớn Polimer
Vi na hăm he
Đòn đè tưởng thú
*
Chú phỉnh Trọng lú
Dụ dỗ Tư Sang
Một cái ngàn vàng
Hở hang tứ tốt
*
Sinh Hùng ngu dốt
Trấn lột VĂN GIANG
Hỏa tiển ba càng
Nhằm dân oan bắn
*
“Lời thề cay đắng
Mặt trắng môi đen
Khách lạ người quen
Chèn nhau kín kẽ”
*
TÂM THANH GỬI TRUNG NAM HẢI
*
Đừng hưng phấn hứng phân nhe CÁC CHÚ
ANH NAM mày có đủ những đồ chơi
Hồ bất minh Đồng Phạm lỡ lời mời
Mượn săn sắt mất cá rô đông hải
*
Hãy đợi đấy khi khí tài được thải
Đem về TẦU cùng đấu giá ve chai
Hoàng Trường sa một bãi cát vàng dài
CHỆT chớ dại hứng phân khi hưng phấn
*
HÀ NỘI định tẩn bốn tên cả đẩn
Rước voi về chà đạp mả ông cha
Cai trị dân bằng chính sách quyền tà
Cậy thái thú cúc cung Trung Nam Hải
*
VIỆT NAM dù vinh danh chưa vạn đại
Nhưng biển trời nhất đái chống xâm lăng
Bắc thang lên cứ dọ hỏi chị HẰNG
Nơi nào cuội còn lai quần cũng đánh
*
Ác với dân trước kẻ thù lại tránh
Cánh đại gia tư bản đỏ mafia
Chỉ chăm lo lỗ lủng thùng quần bà
Cướp hiếp giết size chân dài váy ngắn
*
Mặc nhân dân biểu tình trong mưa nắng
Đại quan tham mười bốn đứa to hàm
Ống cống chờ bạn thập lục tự vàng
Tất tần tật bất khả tha của huý
*
Đạo đức Hồ thời nhiễu nhương ma quỷ
Bạch mi thần đĩ bi lụy bán trôn
Ngửa thân môn đóng thuế nạp cô hồn
BA ĐÌNH ngự bốn tên ngu lú dốt
*
Đế vương mộng chỉ còn vài con tốt
Cốt lọ nồi khỉ đầu chó đỏ mông
Không còn trông vào mị thuyết đại đồng
Đành phản động đâm ngang hông đồng chí
 “BẮC KINH hội tối đa bầy phù thủy
Phép thần thông khủng bố dọa toàn cầu”
ĐĂNG THANH BẤT CẬP TÂM THANH
*
ĐĂNG THANH bất cập TÂM THANH
Lọc lừa đại tá gian manh bán trời
Bán trời không đợi thiên lôi
Mặc cho dân mạng gõ ngồi rủa nho
Sang sông có một con đò
Thuyền chìm tại bến khó mò sổ hưu
Thương thay Túng Dẫn bầy cừu
Vài con thất lạc âm mưu chạy làng
*
Qua TẦU cũng lắm hốc hang
Sang ANH lánh MỸ họ hàng khôn dung
Kết bè theo đảng côn trùng
Điếm ma cô chắc lộn mùng dễ hơn
Tám mươi bảy triệu người hờn
Nặc nô ba triệu thờn bơn một bề
Thà về bảo vợ tự phê
Hơn là rao giảng lộn lề buôn dân
*
Học theo đạo đức Người TRẦN
DÂN TIÊN bán nước khỏa thân “đầu nguồn” “PẮC PÓ”
LÊ NIN CÁC MÁC trào tuôn
Sông cha suối tổ điên cuồng phi nhân
Bạch mi thần giáo bác bần
Thịt tươi tám lạng nửa cân khô dồi
Nằm trong cũi mộ ngậm môi
Hoàng Trường Sa đảo thôi rồi còn đâu
*
Hàng ngàn vạn chiếc đầu lâu
Đi B ngày ấy chưa thâu hoạch về
Học trò tiêu chí mười thề
Điều răn thứ chín môn lề bỏ rơi
Hoan hô một cuộc đổi đời
Nông phu không ruộng khỏi mời ăn sương
Chân dài váy ngắn nỏn nường
To hàm cực nắng thầm thương lâu rồi
*
“Khen ai diễn vở chèo tồi
Dân oan quan khuất cò mồi đẩy đưa
Cóc ngồi nghị hội nắng mưa
Ai chưa vào đảng thì chưa phạm phòng”
*
GIANG SAN TAN MẠNG NGÀN VÀNG
*
Rừng xưa hãy mở cửa tình
Tư Sang Ba X tinh tinh về nguồn
Hết rồi một thủa bán buôn
Cung vua phủ chúa nỗi buồn vàng sao
Màu cờ vài giọt máu đào
Đệ huynh đồng chí đớn đau khôn cùng
Đâu còn một khối thủy chung
Đại đồng thế giới lộn mùng loạn dâm
*
Đăng Thanh cao giọng ó đâm
Tụng ca CÁC CHÚ lời hâm nhạc cuồng
Mùa xuân Ả RẬP vào khuôn
Bầy đoàn thái thú đóng tuồng đánh nhau
Vài con sâu nái vỡ bầu
Dân trong cả nước ối rầu thâm cung
Sợ nghe tiếng nổ đì đùng
Bom Vươn đạn Tiến cáo chung tà quyền
*
Rừng xưa hãy mở cửa duyên
Đầu đần tứ trụ tà quyền quy tiên
Trăm năm còn một chữ tiền
Tung hoành quần chúng cuồng điên hại đời
Tham quan HÀ NỘI ngon xơi
Mặc giang sơn sắp buông lời diệt vong
Trong luồng đại bảo chổng mông
Cúi đầu sấm động biển đông của TẦU
*
“VIỆT NAM ta ở nơi đâu”
Bốn lề tắc cuộc lộn lầu BẮC KINH
Lũ tràn bão quét BA ĐÌNH
Dân bầu đảng cử làm thinh vẹn toàn
Sông cha suối tổ trong hang
Rau măng PẮC PÓ bún thang HẢI PHÒNG
Mắt me một nhúm MAO lông
Mượn danh ÁI QUỐC Hồng Phong rước về
*
“Nhân tâm tứ đực thảm thê
Tam Tòng Thị Phóng tốn lề mụ Doan
Ba dơ Trọng lú tư Sang
Non sông tan mạng ngàn vàng cũng chơi”
*
TẾT NGANG ĐÈO NGƯỢC
*
Tết ngang đèo ngược vượt đồi
Dân oan đất mất nhà trôi lũ tràn
Công an cơ động sẳn sàng
Dùi cui hỏa pháo đạn toàn hơi cay
Bom VƯƠN tăm tối mặt mày
Xuân sang vẫn chẳng về đây ăn mừng
Đầm đìa hoa cải oằn lưng
Cá cua tôm sợ luật rừng tản cư
*
Chưa tìm phương cách trả thù
Tà quyền chưa thả ra tù ĐOÀN gia
Tựu chung chỉ mấy nóc nhà
Xã phường huyện tỉnh “ĐẠI CA” lập trình
Tựa như thời buổi chiến chinh
Chó săn đi trước địa hình hành quân
CÁI RĂNG còn phải cởi quần
HẢI PHÒNG há chẳng tả chân cửa mình
*
Dưới cờ liềm búa huyết tinh
Gông cùm xiềng xích quân bình dọa dân
Chưa vào địa ngục dương trần
Bà con trăm họ chưa thuần MÁC LÊ
Giáo MAO gươm “TẬP CẬN mề”
Bốn tên thái thú tự phê trên giường
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương”
Người trong một nước xem thường mãi ru ?!
*
Tự do là cái con cù
Trong tay đảng trị vù vù vần xoay
Con cù quay tít mù quay
Tham quan chú phỉnh lỡ tay bay huyền
Ấm no hạnh phúc vô duyên
Người điên còn học DÂN TIÊN suốt đời
Đừng mong một lúc thảnh thơi
Ruộng còn đất có dễ cơi mặt bằng
*
“Dép râu in dấu cung trăng
Một thằng thổ tả ĐĂNG THANH ngáy đèo
Chú CUỘI trèo gốc đa teo
An tâm di chúc đá bèo gửi con”
*
LIỀM TIỀM BÚA ẨN
*
“Chú phỉnh bầy tôi
Cầm quyền chơi tồi
Chính phủ chối tội
Ống cống chờ tối”
Bốn con trâu trưởng
Nướng tái Trầm Bê
Vong mạng lời thề
Tiểu khê Ước Hưởng
*
Đổi đời cách mạng thưởng công
Ba dơ từ chức quyết không bằng lòng
Sá gì vướng mấy cong lông
Dù không còn đảng hồng phong vẫn còn
Mu cua tới tháng gạch son
Huống chi đồng chóe hai hòn đại tu
Sang ngu Trọng lú Hùng mù
Đà đao Túng Dẫn “mút cu”lộn rồng “moscow”
*
Ma cà bông lên đồng tự hoại
Vài đứa dại chửi đổng vần công
Kẻ thù phản động còn đông
Trung ương đảng cộng đống lông MAO hồng
*
Sáo sang sông đừng hòng trở lại
Thời hiện đại con dại cái mang
Vốn trời cho cái ngàn vàng
NGA TẦU ANH MỸ cũng tan cửa mình
*
Hồ bất minh chình ình cũi mộ
Đồ đệ giục thiên hạ chổng khu
Học thêm đạo điếc đức mù
Du Quốc Tử Giám sờ mu cụ rùa
*
Chiến tranh lạnh cung vua phủ chúa
Búa công an phải múa đều tay
Bò bừa ngựa kéo trâu cày
Tìm người yêu nước câu liêm vô tù
 “Đèn SÀI GÒN ngọn xanh ngọn đỏ”
Hồ Chí Minh chặt cỏ nhân dân
Trong lòng quần chúng xuôi cần
CÁI RĂNG đành phải khỏa thân giữ vườn
TẾT TA ĐÚNG HẸN
*
Đúng hẹn tết lại lên
Lệnh cưỡng chế loa rền
Tên những chỗ quy hoạch
Ruộng vườn banh bành bạch
Sạch sành xanh dân rên
*
Đúng hẹn tết lại lên
Đảng thu nhập thêm tiền
Tăng dân số khủng sản
Cách mạng nhờ ơn đảng
Giảm sổ đỏ bưng biền
*
Cộng vào nhiều gông xiềng
Không kể nhà thương điên
Trại phục hồi nhân phẩm
Trừ những đồ quốc cấm
Khẳm người Trần Dân Tiên
*
Dưới lá cờ búa liềm
Toàn mặt mũi đảng viên
Chuyên cường hào ác bá
Đớn hèn trước nước lạ
Dám nhục mạ thánh hiền
*
Đúng hẹn tết lại lên
Quốc hại lũ kền kền
Nghị ngồi lôi nghị đứng
Đực cái cũng tùy hứng
Chứng nhận cuộc xui hên
*
Đúng hẹn tết lại lên
Ăn chắc mặc cho bền
Đàn cừu đang gặm cỏ
Cọng to xong cọng nhỏ
Loại vài bó hai bên
*
“Lề dân chê lề đảng
Ráo máng đành cạn tàu
Một đồng rận nằm đau
Xúm nhau mau chia chác”
*
TẬN THẾ QUA ĐẢNG MA TỰ DIỆT ĐẾN
*
“Khi đảng viên đồng loạt tử
Lũ dân oan biết hành xử ra sao”
*
Tình thương chút nghĩa đồng bào
Tiển đưa một thúng hoa đào còn tươi
Hay cùng khinh thị dể ngươi
Quay lưng giấu chuỗi cườm cười mỉa mai
Tiếc cho những kẻ rơi đài
Xuống mồ chưa cởi chiếc đai búa liềm
Bầy tôi bất tín vô liêm
Trung ương khóa trước họp điềm gở ra
*
Mai này các bác thành ma
Chẳng còn chú phỉnh hứa tha dân nghèo
Khi nào bộ chính trị vèo
Đúng vào ngày đảng nghếch đèo trèo cao
Rống như tiếng nõ thuốc lào
Đốt tan bó đóm hồng MAO cò mồi
Lệ buồn thấm đẫm bờ môi
Tám mươi năm thở mùi hôi qua mồm
*
Bốn thằng thủ trưởng lôm côm
Côn đồ khủng sản cô hồn hại dân
Người ta chỉ chết một lần
Ma gia thái thú từ trần nhiều phen
Uổng công gióng trống giọng kèn
BA ĐÌNH thạch mộ đòi chen chân vào
Quỷ vô thường đứng lao xao
Đội binh chờ táng ngồi chào đổi tay
*
VIỆT KIỀU mau kíp về đây
Trung ương đảng bán cơm chay rẻ tiền
Người trần du nhập dân tiên
Thạch lăng tiến bước tiển Hồ bất minh
Điếu văn không chết thình lình
Lâu la bức tử tượng Hình Chí Mô
Dù nằm an giấc cũi mồ
Cũng chưa kín kẽ thây khô muôn đời
*
“BẮC KINH miệng lưỡi lả lơi
Chuyên viên ướp xác hiện thời lừng danh”
LẠI LÊN ĐÚNG HẸN NGANG ĐÈO
*
Đèo ngang hội nghị ngược đèo
Hỏi bầy chú phỉnh án treo chừng nào
Ruộng vườn cưỡng chế ăn theo
Lại lên đến hẹn tết nghèo dân oan
Buôn dân HÀ NỘI bốn làng
BA ĐÌNH bán nước VIỆT gian tốt làm
Đại gia trung tiểu quan tham
Dân bầu đảng cử hở hàm thi đua
*
Biểu tình phản động được mùa
Phục hồi nhân phẩm cay chua hỏa lò
Ấm no để đó đảng cho
Nhân quyền dân chủ co ro mặc lòng
Chiều thu đợi đến đêm đông
Sáng xuân thiên hạ ba không rõ ràng
Không nhà không đất không ăn
Lâu la khuyển mã đầu làng hỏi thăm
*
Cuối năm dòng lệ âm thầm
Địa điền cưỡng chế tan hoang họ hàng
Dân tình cám cảnh lầm than
Vườn không rẫy trống nghĩa trang san bằng
Những nơi vắng bóng La Thăng
Giao thông công chánh di hành giáng si
Lại lên ăn xổi ở thì
Phí tăng mặc phí tục thi chửi đời
*
Vài con vẹm cái lả lơi
Phong bì đưa đẩy cho đời lên hương
Hải quan y tế tỏ tường
Vẽ đường hươu chạy sổ lương thập thò
Cựu binh mặc khố đeo mo
VIỆT NAM thống nhất cốc mò cò xơi
Hàng ngàn vạn dặm biển trời
Hoàng Trường sa đảo đi đời từ khuya
*
“Nhân dân quần chúng ra rìa
Công an bắn tỉa dựng bia thử hàng
Nếu như nước lạ dám sang
Lưới chài thuyền thúng dàn ngang tay chèo”
*
VỪNG ƠI MỞ CỬA
Bắn máy bay thằng MỸ
Bằng hỏa tiển bác NGA
Giết nhân dân nước ta
Bằng A . K. chú TẦU
TUÂN thủ đôi dép râu
Bước lên tàu vũ trụ
Sư phụ thích đủ thứ
Thử vũ khí chiến tranh
Không tránh lũ dân lành
Bạch bành banh ruộng đất
Chẳng còn gì để mất
Lây lất lũ dân oan
Biểu tình kéo cả làng
Ngang thủ đô HÀ NỘI
Chính phủ xin nhận lỗi
Đổ tội tại lâu la
*
Súng hoa cải bông cà
Ra bom VƯƠN đạn TIẾN
Công an dàn linh khuyển
Chuyển thông điệp tự do
Mặc sức vào hỏa lò
Kho chứa người yêu nước
Phục hồi nhân phẩm trước
Thước đo các blogger
*
Dân phòng vẫn lững lờ
Mơ tơ hào tư sản
Cưỡng chế đã có đảng
Cách vài mạng trong đồn
Chỉ cần ít du côn
Dồn quần chúng tự phát
Nhăn răng tha hồ hát
Nhạc “VIỆT NAM tôi đâu”
 “Sợ bài học chủ TẦU
Ủy viên trung ương tẩu
Bộ chính trị chuẩn tấu
Bầy cóc hại định tâu
ALIBABA khâu
Tư bản đỏ sắp tậu
Một lô hàng nhập lậu
Vừng ơi mở cửa mau”
VIỄN CẢNH HỎA NGỤC
*
Chú phỉnh bác lừa cháu chắt toi
Khủng sản tiêu diêu đã ló mòi
Loi nhoi tư bản hồng toan chạy
Bà con hai họ dậy mà coi
Đầu thừa đuôi thẹo treo nợ xấu
Lớn chức to hàm vẫn móc moi
Bất động sản tàn theo hương khói
Ngân hàng sáp nhập áp vong thôi
*
Phủ chúa cung vua một lũ giòi
Tanh bành xíu quách hết lục loi
Ba Dơ Trọng Lú vừa tự thú
Xin lỗi nhân dân lại tịt ngòi
Từ chức văn minh mình chơi chịu
Thức thời đồ đểu cuội mười voi
Nửa bát xáo chia bên thua cuộc
Phỏng giái miền nam khứ bất hồi
*
Tứ trụ trung ương phận tôi đòi
Mâm cỗ xa hoa vẫn bảo ôi
Ruộng vườn nhà cửa thừa không thiếu
Lựa cơm gắp cá vạ sưng môi
Đảng cử dân bầu tươi roi rói
Học ăn học nói học nằm ngồi
Phe cánh tam tòng mông Thị Phóng
La Thăng mưa nắng cực giao bôi
*
Đấu đá tranh giành chẳng thấy hôi
“Chai hia” ăn nhậu tiệc xong rồi
Biệt ly hàng loạt anh vô khám
Lao trung đồng tọa lũ thòi lòi
Váy ngắn chân dài em khoe của
Bộ trên cục dưới khéo che vòi
Vứt y đi nhé vờ y đức
Giáo dục thâm canh cố đế còi
*
Mang xuống âm ty một khúc dồi
Lận lưng quên mất mấy cân xôi
“Đêm đông đốt đèn đi đâu đấy”
Chí chóe reo to vẫn đủ mồi
*
THỜI THẾ THẾ THỜI
*
Mười ba lần đợm bước qua cửa tử
Chưa giải bài toán thử của cao thiên
Trong lòng ta vướng bận nỗi buồn phiền
Khi đối diện lũ cuồng điên khuyển mã
*
Ăn dân cho ấm no không nhục nhã
Uống dân lo vẫn cúi chiếc lưng bò
Kéo theo bầy khủng sản giấu mặt mo
Lũ sâu bọ trên con đò hại nước
*
Ba mươi sáu chước nghi binh hạ cước
Rước VIỆT kiều có lúc được lúc không
Chẳng còn ai tin vào thuyết đại đồng
Cõng ngoại hối bơm hông cho HÀ NỘI
*
BA ĐÌNH mãi tròng đầu người vô tội
Hội nghị tồi chụp mũ cối dân oan
Biểu tình viên tự phát khắp thôn làng
Đòi ruộng đất đại gia tư bản đỏ
*
Tay máy mó hay hở hàm mõm chó
Cục nhỏ to bộ lớn chức tốt làm
Từ trung ương xuống cơ sở quan tham
Đâu cũng thấy tân cường hào ác bá
*
VIỆT NAM giữa trùng trùng vây sóng cả
Nhà cầm quyền mãi điệp điệp mị dân
Có khác chi trong địa ngục dương trần
Bọn thái thú hiến thân dâng “người lạ”
*
Chúng ngang nhiên phá nghĩa trang mồ mã
Đả tây nguyên bằng Bauxit bom bùn
Đạn bắn ra không bởi ná dây thun
Lén tẫm độc mớ cung tên kinh tế
*
Đám “cóc hại” phản lề dân mặc kệ
Mắc mứu gì khi đảng cử buộc bầu
Dù giang sơn cẩm tú có về đâu
Đại bảo vẫn gâu gâu cầu vững ghế
*
“Thời đã thế thế thời phải thế” vì chiếc ghế cứ mặc kệ dân đen
THẾ CHIẾN QUA NỘI LOẠN ĐẾN
*
Hạ màn thế chiến lần hai
Năm châu bốn biển cầu tài khẩn nhân
Không mong loạn lạc dương trần
Hết “pha”kinh dị diệt thân giết người
Độc tài phát xít chết tươi
Phân chia chủng tộc ngậm cười lui chân
Chỉ còn vài bọn tà thần
Âm thầm phản trắc phi vân án trời
*
VIỆT NAM không được thảnh thơi
Trùng tu thánh tích lên đời hoàng gia
Một bầy quỷ đỏ phá nhà
Hồng Phong hại nước Minh Khai gây thù
Tù hang PẮC PÓ Chú Thu
Nồi da xáo thịt viễn du trộm về
Nhân quyền dân chủ chó chê
Ấm no hạnh phúc lộn lề xin cho
*
Yêu tiền yêu bạc đảng lo
Tự do độc lập bỏ kho cường quyền
Sinh ra hiến pháp vô duyên
Trong điều đệ tứ chuyên viên bốn làn
BA ĐÌNH HÀ NỘI hở hang
Thiên ban địa phú ngàn vàng buôn dân
“Muôn năm trường trị” đầu đần
“Phúc như đông hải” nhượng dần giang sơn
*
Năm trăm vạn mạng căm hờn
Oan hồn uổng tử nước non vật vờ
Đại đồng thế giới hết mơ
Bạn vàng tứ tốt chực chờ xâm lăng
Thương thay mười sáu chữ vàng
Máu xương BẢN GIỐC NAM QUAN lạnh lùng
Làm sao biết được thủy chung
“Đồng sàng dị mộng” khó cùng liền khôn
*
“Tám mươi năm nợ lập đồn
Thủ đô thành phố nông thôn tôn lò
Trung ương đảng cúi mặt mo
Ruộng vườn nương rẫy rắc tro bốn lề”
*
SÁNG MẮT SẠCH LÒNG
*
Ấm no đã có đảng lo
Xin đoàn từ thiện miễn cò dân oan
Diện nào sẽ được trình làng
Dáng nào biểu diễn cõng mang vác về
Hàng trăm nhân vật thảm thê
Hiếm hoi mặt cựu nảo nề phế binh
Miền nam mất của thình lình
Quân dân cán chính linh đinh lâu rồi
*
Không cần chầu chực ăn hôi
Mồi bầy khỉ đỏ lọ nồi ban ơn
Có chăng những nỗi căm hờn
Nồi da xáo thịt giang sơn chưa tàn
Da cam khuyết tật ung sang
Bẫm sinh dị tật không màng Chí Minh
Phố HỒ xét duyệt tiền đình
Bốn mươi năm trước thất kinh mất hồn
*
Nghĩa nhân từ chức hậu môn
Bụng lo bội thực đành nôn của thừa
Đi B bộ đội thấy chưa
Gông cùm xiềng xích ai lừa xung phong
Không cần thế giới đại đồng
Bước chân tới bến NHÀ RỒNG biết ngay
Ai trong địa ngục đọa đày
Ai trong hạnh phúc hàng ngày tự do
*
Nhân quyền dân chủ khó mò
Hư danh độc lập mặt mo tà quyền
Ngàn năm tổ quốc bén duyên
Kẻ thù truyền kiếp lỡ nguyền diệt ai
Ai làm nô bộc tay sai
Ai đi khủng bố lấy oai cho NGƯỜI
Một bầy thái thú đười ươi
Từ hang PẮC PÓ vẫn cười vinh quang
 “Công an phá xóm phá làng
Dân phòng giải phóng nghĩa trang họ hàng
Vũ trang cảnh sát dã man
Sẳn sàng cơ động cướp tang san mồ
Quan tham đại bảo tô hô
Siêu xe quài thự cơ đồ tổ tiên”
TRƯỜNG MIÊN THIỀN NGỌA
*
Tránh vài trăm ngàn phạt
Em lạc chiếc tay ga
Công an vẫn chẳng tha
Rượt đến cùng tí tát
*
Có nhiều người bỏ xác
Trên những đoạn đường cong
Tên chỉ huy giao thông
Cầm dùi cui mãi lộ
*
Vỡ đầu không sa hố
Gậy chỉ hộ xuống hồ
Thuế lội bộ hoan hô
Cả một bầy mãnh hổ
*
Chụp núp rình tương hỗ
Như một đám cá vồ
Bỏ chủ nghĩa tam vô
Lăm le làm vài vố
*
Túi áo trong được vỗ
Thời cua cá chết khô
Quan tham nằm lõa lồ
Bên rèm cửa nhà thổ
*
Gái ăn sương nhí nhố
Trong nội bộ trung ương
Lắm kẻ đã lên giường
Dạy tấm gương đạo đức
*
Dân oan nuốt cục tức
Nghẹn ức tám mươi năm
Vào những đêm trăng rằm
Nhìn ảnh Hồ thả rắm
*
Bốn thập niên chưa khắm
Mộng làm mắm ba miền
Vui thú giấc trường miên
Với chó điên HÀ NỘI
 “Không ít đảng viên lộ , do lề dân đấu tố
Hãy bắt những con hổ sắp cắn cổ nhân dân”
BẮT CỌP GIẤY ĐẢNG LẬP ĐỒN KHỦNG SẢN
*
Hai con chốt một bàn cờ
Bên xanh bên đỏ quyết “phơ” đến cùng
Tướng điên sỹ mát tượng khùng
Màu cờ đôi pháo tranh hùng thí quân
Song xa lưỡng mã từ trần
Thanh vương huyết hậu khinh cân không bằng
Tình hình thế giới trọng căng
Khối tự do đánh xâm lăng hồng trào
*
Dưới cơ củ tịt ít Mao
Trạch Đông tiệm tiến khơi mào bể dâu
Giành nhau quần đảo áo dầu
Ba TẦU một tỉ dân cầu ấm no
Nhân quyền dân chủ xin cho
Khủng sản cuội hứa chăm lo tiên rồng
Bước vào chủ nghĩa ba không
Không tôn giáo không gia đình không quê
*
Mẹ cha dưỡng dục như huề
Bà con cô bác lề mề bỏ đi
Bắt con cọp dữ HOA KỲ
Lập đồn khủng sản đua thi lộn rồng
Ngàn năm bắc thuộc THĂNG LONG
Buôn dân bán nước LẠC HỒNG chí minh
Năm châu bốn biển giật mình
Miền nam phỏng giái tinh tinh thành người
*
Tám mươi năm thế gian cười
Đại đồng đống rác tháng mười bươi phân
Tà thần tứ trụ chia phần
Tư hữu vô sản cách tân bên nào
Hoàng sao tắm máu đồng bào
Con đường hồi chánh hãy mau lên đàng
Trước tiên trừng trị công an
Nhăn răng cướp của phá tan xóm làng
*
“Trung ương đầy dẫy quan tham
To hàm lớn chức VIỆT gian hối kiều
Ba mươi sáu kế độc chiêu
Điều bốn hiến pháp đảng điêu vẹm lừa”
*
CON CÙ VẦN XOAY
*
Bom VƯƠN lần lữa tịt ngòi
Bởi bầy ác thú dội trôi tội mình
Bao nhiêu chứng cứ chí minh
Bỗng dưng lạc ngõ thình lình đổi thay
Nạn nhân nuốt đắng ngậm cay
Thượng tòa đút túi án đày ĐOÀN Gia
Thông qua lỗi nhỏ phá nhà
Giết người đền mạng chết cha dân thường
*
Năm mươi bảy triệu dưỡng thương
Kẻ gây tội được hưởng lương đền bù
Ruộng vườn gà chó chim cu
Đầm đìa nương rẫy đảng thu hoạch giùm
Bầy đàn thê tử chùm hum
Cha con chồng mẹ trong cùm quan tham
HẢI PHÒNG sức mấy hở hàm
Quýt làm cam ngọt cam làm quýt chua
*
Dân oan cả nước mất mùa
Nhân quyền dân chủ chịu thua lâu rồi
Gọi em khô khốc đôi môi
Những tràng đạn TIẾN thuốc mồi nơi đâu
Trước khi em bắn bọn TẦU
Hãy hạ ác bá cường hào nội xâm
BA ĐÌNH thái thú nhẫn tâm
Nặc nô HÀ NỘI phi luân cầm quyền
*
Một đồng nửa mảnh trăng duyên
Giúp người yêu nước thệ nguyền toàn tâm
Bazoca chớ bắn lầm
Lục lâm thổ phỉ xuyên tâm từng thằng
Tre già trông cậy trẻ măng
Bút mài vũ khí chí hăng diệt thù
Bây giờ cho đến ngàn thu
Sao chưa tỏa sáng tù mù mãi ru
*
“Vần xoay cũng một con cù
Trăm năm bông vụ vù vù cuộc chơi
Chơi cho sáng mắt nhiều người
Sạch lòng lắm kẻ hổn lười hại dân”
*
QUAN MỘT TRƯỜNG DÂN THƯỜNG TỨ BÍCH
*
Đừng trách móc học sinh chửi bậy
Hãy xem thầy dạy chữ hay gì
Phao phi cóp loạn trường thi
Hỏi ban giám hiệu chung chi thế nào
*
Nghành giáo dục Trường Tô sở mục
Lõa lồ nhờ học ĐỨC SẦM SƯƠNG
Buôn hương bán phấn trên giường
Nữ sinh dưới mái ngôi trường cấp ba
Phim dâm cấm đến tay bà
Ngoằn ngoèo kỹ nữ đưa ra trước tòa
Thương thay cô gái mời hoa
Nạp tiền án phí trải qua nhiều tầng
*
Mùa đông đến điếm phòng không động
Thanh lồng lộng từ họng tiếng cười
Được ra HÀ NỘI ăn chơi
Đèn mờ phố vẫy đổi đời từ nay
*
Mõm quan tham ngang hàm trôn đĩ
Thân ma quỷ bi lụy thanh lâu
Đô la quân tử hảo cầu
Thuyền quyên rúp hét trung ương thâu về
Gác tía lệnh hồng lầu quy hoạch
Mặc dân oan sạch bách từ khuya
Bom VƯƠN gạt phắt ra rìa
Chống người công vụ lên bia đợi chờ
*
Đường công lý cong vòng chín đoạn
Đừng mong bạn giải cứu phen này
Nạn nhân ngậm đắng nuốt cay
Bỗng thành bị cáo sau ngày đấu tranh
*
Chanh đã vắt tất nhanh vất vỏ
Nhặt cỏ về cất vó lò tôn
Bà nào chẳng có thân môn
Tề gia nội trợ giữ hồn chưa xong
Nói chi đến chuyện nuôi chồng
Búa liềm xiềng xích mọt gông lẽ thường
“Khó tìm hai chữ tình thương
Quan trường gấu ó dân tường bế môn”
“AI MUA HOA TÔI BÁN TRUNG HOA”
*
Vẹm đã bán H.TRƯỜNG SA của V.N.C.H.
Ta cũng có thể bán TRUNG HOA cho ĐỨC ANH ÚC NHẬT
*
Ai mua hoa tôi bán
Xả láng sáng còn về
Phương bắc vốn cùng quê
Bằng lời thề tứ tốt
Ai mua bầy khỉ đột
Tạm nhốt trong BA ĐÌNH
Ba triệu con tinh tinh
Hình chí mô cũi mộ
*
Mười bốn tên chiếm chỗ
Mại dzô tôi hoan hô
Ai mua gái lõa lồ
Vô ngõ mờ phố vẫy
Tư bản đỏ đang giẫy
Như một đàn cá vồ
Lăn lộn với Trường Tô
Đồng rận vẫn chưa lộ
*
Đừng bước vào nhà thổ
Nơi ấy không có bồ
Chỉ toàn những cái bô
Chân dễ dàng sa hố
Bộ nanh hùm vuốt hổ
Vũ khí vẫn còn thô
Đã nổi tiếng côn đồ
Vòng kim vô đợi siết
*
Ai giết người không tiếc
Xương liệt sỹ về làng
Mọi chiến binh để tang
Hồ đầu hàng nước lạ
Chữ ghi trên bia đá
Không rệu rã thời gian
Vơi bớt do quan tham
Lũ to hàm “thím sực”
*
“Dân oan nào nắng cực
Tức ngực cứ “đá bèo”
TRĂM NĂM HÃO MỘNG DÂN TIÊN
*
Giáo bất đạt đừng nên thoái thác
Trăm năm trồng người lạc đường đi
Bạo hành trong lúc học kì
Hay sau thi cử khác gì đố nhau
Thầy mở lò tự do bị cấm
Huống hồ chi trò thấm thuốc nam
Người quen bốn tốt được làm
“Nước lạ” xâm phạm quan tham giả mù
*
Chổng khu cắm cái đầu hèn nhát
Đạo đức BÁC bán nước buôn dân
Tà quyền nghịch lý cán cân
Đâm người yêu nước giam cầm dân oan
Thầy cô hóa thân đào kép độc
Trách chi trò cấp tốc học sai
Đại gia tư bản đỏ xài
Dưới tay trí thức thiên tài cầu may
*
Sân TRÌNH vắng bóng thầy chân thật
Cửa KHỔNG buồn tuôn lệ cô gian
Học sinh lắm đứa ngỡ ngàng
Mày tao mi tớ tay ngang cô thầy
Một cây thước gõ tan mộng trẻ
Phấn nửa viên vỡ vụn đầu trò
Hậu trường tiền bạc đôi co
Trò không học nữa ai lo cho thầy
*
Giữa tiết dạy lên mây thơ thẩn
Sau buổi cày còn phải chạy “show”
Ngoài trường chớ gọi thầy cô
Đứng đường cũng lắm bưng bô cũng nhiều
Gà vọc niêu tôm nhà vắng chủ
Chú phỉnh lú đạo đức BÁC ngu
Than ơi ! thế hệ con cù
Vần xoay mãi vẩn sờ mu nước ngoài
*
Cổng chùa sư mõ thiện tai
Tháp chuông cha xứ lai rai “ế mần”
Hồng MAO xích quỷ loạn TRẦN
DÂN TIÊN lạc thế tâm thần phi luân
*
TÚNG DẪN CÁC CHÚ NGỤ SÀI GÒN
*
Đảng với dân phân hai giới tuyến
Quyền bạo hành thiên hạ nhăn răng
Trung ương bè lũ dã man
To hàm lớn chức quan tham tung hoành
*
Tân ác bá cường hào ruộng đất
Bộ nuốt tất không trật một phân
Đầu đàn tứ trụ tranh phần
Tuồng chèo chỉnh đốn mỗi lần đắng cay
*
Đừng coi dân như thân con đĩ
Chính phủ phê thuế tận cửa mình
Học theo tà giáo bất minh
Công an chụp núp bắt rình nhân dân
*
Loa ông ổng vu khống dân oan
Vẹm lão làng phá tan thiên địa
Giỏi chôm hay chĩa tốt làm
Vàng mười sáu chữ tham quan to hàm
*
Dạy đảng viên học LÊ CHIÊU THỐNG
Bắt những người dám chống giặc TẦU
SÀI GÒN đô thị cúi đầu
Lén xem hạm chiến bắc cầu xâm lăng
*
HỒ CHÍ MINH cung nghinh CÁC CHÚ
Bầy giặc dữ tạm trú BẠCH ĐẰNG
Hỏi ông bộ trưởng La Thăng
Đường vào bến cảng lời ăn ít nhiều
*
Đảng tránh nạn treo đầu chui cống
Tìm vài mống trong động BA ĐÌNH
Đưa ra trước mắt dân trình
Chỉ bộ phận nhỏ thối ình nhân thân
*
Băng chồn lùi thối lui túng dẫn
Đồng rận X địch vận ba hoa
Sống làm thân xác người ta
Chết xuống âm phủ thây ma kị dòm
“Một khô thi ngọa cũi hòm
Coi chừng “người lạ” chấm com phết hồ”
THAM KHẢO LÒNG DÂN
*
Cháy nhà mới lòi ra mặt chuột
V.T.V. dạy thuộc tiếng TẦU
Hàng ngày lên sóng bắc cầu
Xin bầy CHỆT ghẻ lên lầu thưởng hoa
*
Mèo vờn chuột tuột cây chùm ruột
Chuột chọc mèo leo háng “đá bèo”
Một bầy lợn nái ăn theo
“Xíu dề” nhảy nọc cọc đeo BA ĐÌNH “ăn dặm đêm=tiêu dạ”
*
Cây kim chìm “khôn liền” đông hải
 HÀ NỘI thăng ngu mãi “lộn rồng”
Ô hay ! chủ nghĩa ba không
Đệ huynh tứ tốt đại đồng thế ru
*
Nữ nhi dù “lò tôn” “mê bóng”
Cũng không thèm ngóng mỏ ba dơ
Mề đay túng dẫn “bốn lờ”
Xin ngài tưởng thú lẳng lơ “lùi chồn”
*
Diễn viên : KIM CHI vợ đạo diễn :HỒNG SẾN
Từ chối xin giấy ban khen từ thủ tướng vì: không muốn thấy bất cứ một chữ kí nào của “kẻ đang làm nghèo đất nước làm khổ nhân dân” trong nhà
*
Thắng hay thua cờ không quan trọng
Mong người sống kể chết MẬU THÂN
Hàng ngàn mạng đã từ trần
Phải chăng chỉ mỗi thơ xuân cáo HỒ
*
Bảy trăm họng loa làng lồng lộng
Bất khả động một cọng lông dân
Hỏi bầy thái thú đầu đần
Bịt mồm bóp miệng dụng CAM thế nào
*
Hỏi ý dân dàn quân phục vụ
Mụ vợ nhà đành ngủ buôn lê
Rủi khi đóng góp lộn lề
Công an phải gió nó bê vào đồn
 “CÁI RĂNG chò hỏ CÁI VỒN
Ba dơ bốn bẩn CÁI LƠN không từ”
TÂM THANH